古诗词

文姬归汉图

刘辰翁

鹤巢覆绝孔文举,锦衾裹葬杨德祖。hè cháo fù jué kǒng wén jǔ,jǐn qīn guǒ zàng yáng dé zǔ。
铜雀春风歌舞长,独复悽然若人女。tóng què chūn fēng gē wǔ zhǎng,dú fù qī rán ruò rén nǚ。
故人有女胜无儿,满腹兴亡身属谁。gù rén yǒu nǚ shèng wú ér,mǎn fù xīng wáng shēn shǔ shuí。
琴烧笛折?灰冷,开卷草深归鹤饥。qín shāo dí zhé qín huī lěng,kāi juǎn cǎo shēn guī hè jī。
美人用事单于国,细马驼金为余北。měi rén yòng shì dān yú guó,xì mǎ tuó jīn wèi yú běi。
曾从过雁借书看,又向枯鱼寄声得。céng cóng guò yàn jiè shū kàn,yòu xiàng kū yú jì shēng dé。
胡笳日听心自哀,天遣前朝汉使来。hú jiā rì tīng xīn zì āi,tiān qiǎn qián cháo hàn shǐ lái。
穹庐抱子送于野,欲去欲往真难哉。qióng lú bào zi sòng yú yě,yù qù yù wǎng zhēn nán zāi。
大儿牵衣小儿乳,割乳分携泪如雨。dà ér qiān yī xiǎo ér rǔ,gē rǔ fēn xié lèi rú yǔ。
跂马儿啼渐不闻,肠断一如初遇虏。qí mǎ ér tí jiàn bù wén,cháng duàn yī rú chū yù lǔ。
画图巧画欲无声,不尽贤王子母情。huà tú qiǎo huà yù wú shēng,bù jǐn xián wáng zi mǔ qíng。
踟蹰拳局各有态,未必日暮分驰能。chí chú quán jú gè yǒu tài,wèi bì rì mù fēn chí néng。
天长地久何终极,事已不堪回首觅。tiān zhǎng dì jiǔ hé zhōng jí,shì yǐ bù kān huí shǒu mì。
草无南北是青青,云有朝昏长幂幂。cǎo wú nán běi shì qīng qīng,yún yǒu cháo hūn zhǎng mì mì。
琵琶恨绝妒难消,海上羝儿梦岂遥。pí pá hèn jué dù nán xiāo,hǎi shàng dī ér mèng qǐ yáo。
入见玉关天似锦,归从金马晚当朝。rù jiàn yù guān tiān shì jǐn,guī cóng jīn mǎ wǎn dāng cháo。
容仪憔悴恩无骨,记问荒唐存又没。róng yí qiáo cuì ēn wú gǔ,jì wèn huāng táng cún yòu méi。
卫郎去我墓何斯,魏史亲人礼难越。wèi láng qù wǒ mù hé sī,wèi shǐ qīn rén lǐ nán yuè。
当时一女赎元身,乱代流离更可闻。dāng shí yī nǚ shú yuán shēn,luàn dài liú lí gèng kě wén。
天南地北有归路,四海九州无故人。tiān nán dì běi yǒu guī lù,sì hǎi jiǔ zhōu wú gù rén。
刘辰翁

刘辰翁

刘辰翁(1233.2.4—1297.2.12),字会孟,别号须溪。庐陵灌溪(今江西省吉安市吉安县梅塘乡小灌村)人。南宋末年著名的爱国诗人。 景定三年(1262)登进士第。他一生一生致力于文学创作和文学批评活动,为后人留下了可贵的丰厚文化遗产,遗著由子刘将孙编为《须溪先生全集》,《宋史·艺文志》著录为一百卷,已佚。 刘辰翁的作品>>

猜您喜欢

冬景绣纹添弱线

刘辰翁

自取天章绣,深宫漏不闻。zì qǔ tiān zhāng xiù,shēn gōng lòu bù wén。
弱添今日线,闲认旧时纹。ruò tiān jīn rì xiàn,xián rèn jiù shí wén。
明丽千枝锦,蒙茸五色云。míng lì qiān zhī jǐn,méng rōng wǔ sè yún。
忽惊花样少,不为女工勤。hū jīng huā yàng shǎo,bù wèi nǚ gōng qín。
缕结期千载,晴悭暖一分。lǚ jié qī qiān zài,qíng qiān nuǎn yī fēn。
隔窗谁似醉,睡冷篆炉薰。gé chuāng shuí shì zuì,shuì lěng zhuàn lú xūn。

冬景梅开不自觉

刘辰翁

度度看梅来,犹疑早计哉。dù dù kàn méi lái,yóu yí zǎo jì zāi。
相逢如有待,不自觉全开。xiāng féng rú yǒu dài,bù zì jué quán kāi。
每念苔枝雪,犹颁玉镜台。měi niàn tái zhī xuě,yóu bān yù jìng tái。
忽能同我笑,知复为谁催。hū néng tóng wǒ xiào,zhī fù wèi shuí cuī。
有语为春误,何心待月来。yǒu yǔ wèi chūn wù,hé xīn dài yuè lái。
老夫乘兴耳,不作剡溪回。lǎo fū chéng xīng ěr,bù zuò shàn xī huí。

冬景疏影

刘辰翁

梅影明于画,空阶扫不除。méi yǐng míng yú huà,kōng jiē sǎo bù chú。
自然清意别,比似众枝疏。zì rán qīng yì bié,bǐ shì zhòng zhī shū。
明艳寒空里,孤梢落叶馀。míng yàn hán kōng lǐ,gū shāo luò yè yú。
溪横残雪久,日映碧窗虚。xī héng cán xuě jiǔ,rì yìng bì chuāng xū。
竹暗愁相并,花寒瘦亦如。zhú àn chóu xiāng bìng,huā hán shòu yì rú。
临流羞白发,惟尔独华予。lín liú xiū bái fā,wéi ěr dú huá yǔ。

冬景梅蕊惊眼

刘辰翁

又是梅新蕊,寒凋季子裘。yòu shì méi xīn ruǐ,hán diāo jì zi qiú。
抚时惊岁晚,满眼使人愁。fǔ shí jīng suì wǎn,mǎn yǎn shǐ rén chóu。
江路春如许,阑干泪不收。jiāng lù chūn rú xǔ,lán gàn lèi bù shōu。
别君从灞水,举目在扬州。bié jūn cóng bà shuǐ,jǔ mù zài yáng zhōu。
月已成孤影,花应怪白头。yuè yǐ chéng gū yǐng,huā yīng guài bái tóu。
数声羌笛弄,忍见坠珠楼。shù shēng qiāng dí nòng,rěn jiàn zhuì zhū lóu。

冬景官梅动诗兴

刘辰翁

官路行人老,梅开客过时。guān lù xíng rén lǎo,méi kāi kè guò shí。
徘徊深动兴,放浪自吟诗。pái huái shēn dòng xīng,fàng làng zì yín shī。
水驿兼山驿,南枝更北枝。shuǐ yì jiān shān yì,nán zhī gèng běi zhī。
终然无一句,何以寄相思。zhōng rán wú yī jù,hé yǐ jì xiāng sī。
岁月题梁在,风霜牧笛知。suì yuè tí liáng zài,fēng shuāng mù dí zhī。
北人休系马,馀恨寄他谁。běi rén xiū xì mǎ,yú hèn jì tā shuí。

冬景聊寄一枝春

刘辰翁

故知花可惜,聊以赠相思。gù zhī huā kě xī,liáo yǐ zèng xiāng sī。
与子别多日,先春有一枝。yǔ zi bié duō rì,xiān chūn yǒu yī zhī。
荒凉逢雁过,辛苦折琼贻。huāng liáng féng yàn guò,xīn kǔ zhé qióng yí。
北客遥簪雪,东风早驿诗。běi kè yáo zān xuě,dōng fēng zǎo yì shī。
吾衰如雪白,到日是年时。wú shuāi rú xuě bái,dào rì shì nián shí。
若待青青子,寻芳计已迟。ruò dài qīng qīng zi,xún fāng jì yǐ chí。

冬景汉节梅花外

刘辰翁

十九年辞汉,花如旧日开。shí jiǔ nián cí hàn,huā rú jiù rì kāi。
自持天外节,谁寄陇头梅。zì chí tiān wài jié,shuí jì lǒng tóu méi。
死恨节旄尽,生知仗信来。sǐ hèn jié máo jǐn,shēng zhī zhàng xìn lái。
春风横浦驿,夜雪满乡台。chūn fēng héng pǔ yì,yè xuě mǎn xiāng tái。
插鬓人空老,沈云雁未回。chā bìn rén kōng lǎo,shěn yún yàn wèi huí。
何因香入月,下照拂云堆。hé yīn xiāng rù yuè,xià zhào fú yún duī。

沙苑箭

刘辰翁

道人不在无人茶,空房惟有菖蒲花。dào rén bù zài wú rén chá,kōng fáng wéi yǒu chāng pú huā。
偶留壁上一枝箭,熟视恍惚令人嗟。ǒu liú bì shàng yī zhī jiàn,shú shì huǎng hū lìng rén jiē。
箭头年月去如电,吹向空中再相见。jiàn tóu nián yuè qù rú diàn,chuī xiàng kōng zhōng zài xiāng jiàn。
亦知近事不偶然,汝亦当时负吾箭。yì zhī jìn shì bù ǒu rán,rǔ yì dāng shí fù wú jiàn。
神仙一剑在吾手,万事空惊一搔首。shén xiān yī jiàn zài wú shǒu,wàn shì kōng jīng yī sāo shǒu。
马嵬重过雨淋铃,异日临邛是君否。mǎ wéi zhòng guò yǔ lín líng,yì rì lín qióng shì jūn fǒu。

月下

刘辰翁

月色为酒吾为壶,仰天吸尽欲更沽。yuè sè wèi jiǔ wú wèi hú,yǎng tiān xī jǐn yù gèng gū。
世界如入流离珠,东南大半江海湖。shì jiè rú rù liú lí zhū,dōng nán dà bàn jiāng hǎi hú。
微风白浪如摇须,子从我也有意无。wēi fēng bái làng rú yáo xū,zi cóng wǒ yě yǒu yì wú。
跳身作势与泪俱,尝试入此观何如。tiào shēn zuò shì yǔ lèi jù,cháng shì rù cǐ guān hé rú。
惜哉畏死非吾徒,呕出还尔桑田枯。xī zāi wèi sǐ fēi wú tú,ǒu chū hái ěr sāng tián kū。
仙人嗔我涴六铢,醉中无力能分疏。xiān rén chēn wǒ wò liù zhū,zuì zhōng wú lì néng fēn shū。
汝自失脚如逃逋,弹指咄咄汝负吾。rǔ zì shī jiǎo rú táo bū,dàn zhǐ duō duō rǔ fù wú。

里门高

刘辰翁

里门高,里门坏,百年风雨何足怪。lǐ mén gāo,lǐ mén huài,bǎi nián fēng yǔ hé zú guài。
但怜谁受沐猴烹,子孙不见乌江败。dàn lián shuí shòu mù hóu pēng,zi sūn bù jiàn wū jiāng bài。
人人知笑不知戒,春草茫茫雉争界。rén rén zhī xiào bù zhī jiè,chūn cǎo máng máng zhì zhēng jiè。

柳意

刘辰翁

独坐观柳色,一一如我须。dú zuò guān liǔ sè,yī yī rú wǒ xū。
一日一日深,一年一年枯。yī rì yī rì shēn,yī nián yī nián kū。
人言青胜我,安得白于吾。rén yán qīng shèng wǒ,ān dé bái yú wú。

苏李泣别图

刘辰翁

事已矣,泣何为?苏武节,李陵诗。shì yǐ yǐ,qì hé wèi?sū wǔ jié,lǐ líng shī。
噫!yī!

初晴

刘辰翁

初日入高楼,归云杂江树。chū rì rù gāo lóu,guī yún zá jiāng shù。
鱼游新雨清,鸟语晨光吐。yú yóu xīn yǔ qīng,niǎo yǔ chén guāng tǔ。
天容起复睹,烟色转轻素。tiān róng qǐ fù dǔ,yān sè zhuǎn qīng sù。
墙草丽车前,巷沟映泥路。qiáng cǎo lì chē qián,xiàng gōu yìng ní lù。
窗明袪宿润,础泫滑微步。chuāng míng qū sù rùn,chǔ xuàn huá wēi bù。
会朝有宿客,过午无来屦。huì cháo yǒu sù kè,guò wǔ wú lái jù。
沿砌上蠙衣,虚庭竿犊裤。yán qì shàng pín yī,xū tíng gān dú kù。
人生足无事,世故非所虑。rén shēng zú wú shì,shì gù fēi suǒ lǜ。
彼语吾不闻,清风有时度。bǐ yǔ wú bù wén,qīng fēng yǒu shí dù。

和答李德臣

刘辰翁

忍寒一百五,何开落匆匆。rěn hán yī bǎi wǔ,hé kāi luò cōng cōng。
华堂托孤根,弃我荆棘中。huá táng tuō gū gēn,qì wǒ jīng jí zhōng。
味言随时变,茗薄酪自浓。wèi yán suí shí biàn,míng báo lào zì nóng。
蛱蝶金缕衣,更为悦己容。jiá dié jīn lǚ yī,gèng wèi yuè jǐ róng。
虽无蛾眉妒,怀抱常冲冲。suī wú é méi dù,huái bào cháng chōng chōng。

送李鹤田入浙赵春谷招

刘辰翁

天下南北车书通,行人点点过汴宫。tiān xià nán běi chē shū tōng,xíng rén diǎn diǎn guò biàn gōng。
空馀艮岳一拳土,黯惨如雪吹不融。kōng yú gěn yuè yī quán tǔ,àn cǎn rú xuě chuī bù róng。
平乘楼上王夷甫,一流中外泪如雨。píng chéng lóu shàng wáng yí fǔ,yī liú zhōng wài lèi rú yǔ。
西风羽扇不障尘,更是莲子随根去。xī fēng yǔ shàn bù zhàng chén,gèng shì lián zi suí gēn qù。
政事堂中三相公,往往退食如夔龙。zhèng shì táng zhōng sān xiāng gōng,wǎng wǎng tuì shí rú kuí lóng。
少年恸哭不见用,一语不合面发红。shǎo nián tòng kū bù jiàn yòng,yī yǔ bù hé miàn fā hóng。
八年流落无处所,合眼当朝遽如许。bā nián liú luò wú chù suǒ,hé yǎn dāng cháo jù rú xǔ。
忠魂不到海门潮,别殿芙蓉废为圃。zhōng hún bù dào hǎi mén cháo,bié diàn fú róng fèi wèi pǔ。
茫茫古路日平西,不信金铜不泪垂。máng máng gǔ lù rì píng xī,bù xìn jīn tóng bù lèi chuí。
浮沉亲故懒相问,白发唯有春风知。fú chén qīn gù lǎn xiāng wèn,bái fā wéi yǒu chūn fēng zhī。
李侯髀肉堪流涕,同谷哀吟越州弟。lǐ hóu bì ròu kān liú tì,tóng gǔ āi yín yuè zhōu dì。
买丝刺绣刺未成,公子翩翩雁书至。mǎi sī cì xiù cì wèi chéng,gōng zi piān piān yàn shū zhì。
飘飘起望白云间,裘雪牛车度赤山。piāo piāo qǐ wàng bái yún jiān,qiú xuě niú chē dù chì shān。
年馀七十能几见,我且欲往穷当还。nián yú qī shí néng jǐ jiàn,wǒ qiě yù wǎng qióng dāng hái。
平生高李经行处,寂寞断桥漂落絮。píng shēng gāo lǐ jīng xíng chù,jì mò duàn qiáo piāo luò xù。
不知到日似枯鱼,泪入黄河别鲂鱮。bù zhī dào rì shì kū yú,lèi rù huáng hé bié fáng xù。
当空殿阁密云团,曾和薰弦接羽翰。dāng kōng diàn gé mì yún tuán,céng hé xūn xián jiē yǔ hàn。
至今尚留花石否,杜鹃再赋长恨端。zhì jīn shàng liú huā shí fǒu,dù juān zài fù zhǎng hèn duān。
苏州正念东邻女,伤心更遇杨开府。sū zhōu zhèng niàn dōng lín nǚ,shāng xīn gèng yù yáng kāi fǔ。
语言憔悴敢分明,买酒行浇茂陵土。yǔ yán qiáo cuì gǎn fēn míng,mǎi jiǔ xíng jiāo mào líng tǔ。