古诗词

寄谢夹谷书隐先生四十四韵

何梦桂

粤从太极分,大块溟涬泄。yuè cóng tài jí fēn,dà kuài míng xìng xiè。
人生于其间,三才位成列。rén shēng yú qí jiān,sān cái wèi chéng liè。
人极苟不立,清宁将竭裂。rén jí gǒu bù lì,qīng níng jiāng jié liè。
厥初始断鳌,万古功卓绝。jué chū shǐ duàn áo,wàn gǔ gōng zhuó jué。
谁触不周山,地摧天柱折。shuí chù bù zhōu shān,dì cuī tiān zhù zhé。
娲皇不炼石,方圆成陷缺。wā huáng bù liàn shí,fāng yuán chéng xiàn quē。
九载困怀襄,东柱至西碣。jiǔ zài kùn huái xiāng,dōng zhù zhì xī jié。
乘载微司空,斯民化鱼鳖。chéng zài wēi sī kōng,sī mín huà yú biē。
上下三千年,世变几更迭。shàng xià sān qiān nián,shì biàn jǐ gèng dié。
谁与持风轮,不至人类灭。shuí yǔ chí fēng lún,bù zhì rén lèi miè。
鲁庙祠太牢,汉庭定绵蕝。lǔ miào cí tài láo,hàn tíng dìng mián jué。
泽国访羊裘,东都树名节。zé guó fǎng yáng qiú,dōng dōu shù míng jié。
斯道无存亡,惟人善显设。sī dào wú cún wáng,wéi rén shàn xiǎn shè。
先后虽殊途,彼此有同辙。xiān hòu suī shū tú,bǐ cǐ yǒu tóng zhé。
山冢摧且倾,川流沸将竭。shān zhǒng cuī qiě qīng,chuān liú fèi jiāng jié。
托身止彷徨,劳心苦忡惙。tuō shēn zhǐ páng huáng,láo xīn kǔ chōng chuò。
时无武城偃,谁知堂下蔑。shí wú wǔ chéng yǎn,shuí zhī táng xià miè。
吏来方叫嚣,我行方蹩躠。lì lái fāng jiào xiāo,wǒ xíng fāng bié sǎ。
宾主成寇雠,樽俎化缧绁。bīn zhǔ chéng kòu chóu,zūn zǔ huà léi xiè。
楚市愧受钳,山东羞折頞。chǔ shì kuì shòu qián,shān dōng xiū zhé è。
无处吁旻天,甘心死岩穴。wú chù xū mín tiān,gān xīn sǐ yán xué。
维北有星躔,煌煌西柄揭。wéi běi yǒu xīng chán,huáng huáng xī bǐng jiē。
皇帝哀不辜,分符理司臬。huáng dì āi bù gū,fēn fú lǐ sī niè。
令出风霆行,章分云汉抉。lìng chū fēng tíng xíng,zhāng fēn yún hàn jué。
垂光烛幽壤,万里悉昭晰。chuí guāng zhú yōu rǎng,wàn lǐ xī zhāo xī。
汲绠出深渊,千仞藉提挈。jí gěng chū shēn yuān,qiān rèn jí tí qiè。
自顾此身微,天地一瓮蠛。zì gù cǐ shēn wēi,tiān dì yī wèng miè。
自笑往事非,古今一剑吷。zì xiào wǎng shì fēi,gǔ jīn yī jiàn xuè。
鸟卵来仪羽,骏骨致汗血。niǎo luǎn lái yí yǔ,jùn gǔ zhì hàn xuè。
犁然心自孚,难以口腾说。lí rán xīn zì fú,nán yǐ kǒu téng shuō。
衣冠出藻色,诗书响木舌。yī guān chū zǎo sè,shī shū xiǎng mù shé。
从此公道开,起我庶士揭。cóng cǐ gōng dào kāi,qǐ wǒ shù shì jiē。
不图老辕申,复见人稷卨。bù tú lǎo yuán shēn,fù jiàn rén jì xiè。
苍生在巅崖,寄命方杌隉。cāng shēng zài diān yá,jì mìng fāng wù niè。
山下豺狼多,况复昼噬啮。shān xià chái láng duō,kuàng fù zhòu shì niè。
皇皇倘无归,茕茕靡遗孑。huáng huáng tǎng wú guī,qióng qióng mí yí jié。
四海望公来,久旱望霓切。sì hǎi wàng gōng lái,jiǔ hàn wàng ní qiè。
惟有此西人,谓私我西浙。wéi yǒu cǐ xī rén,wèi sī wǒ xī zhè。
永言誓澄清,且为沃焦热。yǒng yán shì chéng qīng,qiě wèi wò jiāo rè。
次第雨八荒,宁久民望觖。cì dì yǔ bā huāng,níng jiǔ mín wàng jué。
严濑有男子,苦心头半雪。yán lài yǒu nán zi,kǔ xīn tóu bàn xuě。
受恩口难言,寤叹惟契契。shòu ēn kǒu nán yán,wù tàn wéi qì qì。
延伫羌思君,解佩愿遗玦。yán zhù qiāng sī jūn,jiě pèi yuàn yí jué。
遗玦不可得,采芳聊薄撷。yí jué bù kě dé,cǎi fāng liáo báo xié。
何梦桂

何梦桂

淳安人,生卒年均不详,约宋度宗咸淳中前后在世。咸淳元年,(公元一二六五年)进士,为太常博士,历监察御史官,大理寺卿。引疾去,筑室小酉源。元至元中,屡召不起,终于家。梦桂精于易,著有易衍及中庸,致用。 何梦桂的作品>>

猜您喜欢

安乐窝吟

何梦桂

安乐山前安乐窝,问君安乐意如何。ān lè shān qián ān lè wō,wèn jūn ān lè yì rú hé。
黄粱饭饱葵根滑,山北山南听牧歌。huáng liáng fàn bǎo kuí gēn huá,shān běi shān nán tīng mù gē。

寄邵琴山

何梦桂

百岁颓波去不还,谁人能铸铁门关。bǎi suì tuí bō qù bù hái,shuí rén néng zhù tiě mén guān。
世间只有闲中福,不许忙人得自闲。shì jiān zhǐ yǒu xián zhōng fú,bù xǔ máng rén dé zì xián。

偶成

何梦桂

坐定炉烟歇麝煤,落花飞絮自徘徊。zuò dìng lú yān xiē shè méi,luò huā fēi xù zì pái huái。
闭门尽扫无人迹,尚放营巢燕子来。bì mén jǐn sǎo wú rén jì,shàng fàng yíng cháo yàn zi lái。

赠姜墨卿

何梦桂

老尽头颅被墨磨,到头墨更被磨多。lǎo jǐn tóu lú bèi mò mó,dào tóu mò gèng bèi mó duō。
满堂玉玦今磨尽,尚有闲年买石螺。mǎn táng yù jué jīn mó jǐn,shàng yǒu xián nián mǎi shí luó。

赠李梅仙谈命

何梦桂

老树孤根占一坡,雪霜奈此白头何。lǎo shù gū gēn zhàn yī pō,xuě shuāng nài cǐ bái tóu hé。
自怜南北枝先后,更看人间冷暖多。zì lián nán běi zhī xiān hòu,gèng kàn rén jiān lěng nuǎn duō。

入庵偶成

何梦桂

满园桃李手亲栽,开遍东风藉绿苔。mǎn yuán táo lǐ shǒu qīn zāi,kāi biàn dōng fēng jí lǜ tái。
惟有木兰情意重,留花犹待主人来。wéi yǒu mù lán qíng yì zhòng,liú huā yóu dài zhǔ rén lái。

入庵偶成

何梦桂

去年燕到主归迟,今日人来燕亦归。qù nián yàn dào zhǔ guī chí,jīn rì rén lái yàn yì guī。
岁岁成家长孙子,更将短翅傍谁飞。suì suì chéng jiā zhǎng sūn zi,gèng jiāng duǎn chì bàng shuí fēi。

入庵偶成

何梦桂

春色三分过二分,归来触目见山青。chūn sè sān fēn guò èr fēn,guī lái chù mù jiàn shān qīng。
鸣鸠乳燕村村闹,不似山中好细听。míng jiū rǔ yàn cūn cūn nào,bù shì shān zhōng hǎo xì tīng。

入庵偶成

何梦桂

如此春光冉冉何,青山亦笑发皤皤。rú cǐ chūn guāng rǎn rǎn hé,qīng shān yì xiào fā pó pó。
门前修竹独欢舞,今岁儿孙长最多。mén qián xiū zhú dú huān wǔ,jīn suì ér sūn zhǎng zuì duō。

又四闲

何梦桂

世间万事不如山,老入山来得懒闲。shì jiān wàn shì bù rú shān,lǎo rù shān lái dé lǎn xián。
岩日三竿才睡觉,不知山外有人寰。yán rì sān gān cái shuì jué,bù zhī shān wài yǒu rén huán。

四禽吟雁

何梦桂

云水悠悠万里身,芦花明月落江城。yún shuǐ yōu yōu wàn lǐ shēn,lú huā míng yuè luò jiāng chéng。
从来不带苏郎信,莫与人间受浪名。cóng lái bù dài sū láng xìn,mò yǔ rén jiān shòu làng míng。

四禽吟鸥

何梦桂

海边元不为鱼来,力怯江风薄岸回。hǎi biān yuán bù wèi yú lái,lì qiè jiāng fēng báo àn huí。
白水苍烟随分足,连云鸷鸟不须猜。bái shuǐ cāng yān suí fēn zú,lián yún zhì niǎo bù xū cāi。

四禽吟燕

何梦桂

羽翮冲天势转危,衔泥莫笑尔身卑。yǔ hé chōng tiān shì zhuǎn wēi,xián ní mò xiào ěr shēn bēi。
风雕要避云中箭,祇托梁间不用疑。fēng diāo yào bì yún zhōng jiàn,qí tuō liáng jiān bù yòng yí。

四禽吟山鸡

何梦桂

自分皋林饮啄宜,犹怜锦绶锦毛衣。zì fēn gāo lín yǐn zhuó yí,yóu lián jǐn shòu jǐn máo yī。
文华恐被虞罗妒,莫向山前照水飞。wén huá kǒng bèi yú luó dù,mò xiàng shān qián zhào shuǐ fēi。

木兰

何梦桂

木兰元是女郎身,千载香魂落软尘。mù lán yuán shì nǚ láng shēn,qiān zài xiāng hún luò ruǎn chén。
曾学男儿解征战,只今相见似羞人。céng xué nán ér jiě zhēng zhàn,zhǐ jīn xiāng jiàn shì xiū rén。