古诗词

寄谢夹谷书隐先生四十四韵

何梦桂

粤从太极分,大块溟涬泄。yuè cóng tài jí fēn,dà kuài míng xìng xiè。
人生于其间,三才位成列。rén shēng yú qí jiān,sān cái wèi chéng liè。
人极苟不立,清宁将竭裂。rén jí gǒu bù lì,qīng níng jiāng jié liè。
厥初始断鳌,万古功卓绝。jué chū shǐ duàn áo,wàn gǔ gōng zhuó jué。
谁触不周山,地摧天柱折。shuí chù bù zhōu shān,dì cuī tiān zhù zhé。
娲皇不炼石,方圆成陷缺。wā huáng bù liàn shí,fāng yuán chéng xiàn quē。
九载困怀襄,东柱至西碣。jiǔ zài kùn huái xiāng,dōng zhù zhì xī jié。
乘载微司空,斯民化鱼鳖。chéng zài wēi sī kōng,sī mín huà yú biē。
上下三千年,世变几更迭。shàng xià sān qiān nián,shì biàn jǐ gèng dié。
谁与持风轮,不至人类灭。shuí yǔ chí fēng lún,bù zhì rén lèi miè。
鲁庙祠太牢,汉庭定绵蕝。lǔ miào cí tài láo,hàn tíng dìng mián jué。
泽国访羊裘,东都树名节。zé guó fǎng yáng qiú,dōng dōu shù míng jié。
斯道无存亡,惟人善显设。sī dào wú cún wáng,wéi rén shàn xiǎn shè。
先后虽殊途,彼此有同辙。xiān hòu suī shū tú,bǐ cǐ yǒu tóng zhé。
山冢摧且倾,川流沸将竭。shān zhǒng cuī qiě qīng,chuān liú fèi jiāng jié。
托身止彷徨,劳心苦忡惙。tuō shēn zhǐ páng huáng,láo xīn kǔ chōng chuò。
时无武城偃,谁知堂下蔑。shí wú wǔ chéng yǎn,shuí zhī táng xià miè。
吏来方叫嚣,我行方蹩躠。lì lái fāng jiào xiāo,wǒ xíng fāng bié sǎ。
宾主成寇雠,樽俎化缧绁。bīn zhǔ chéng kòu chóu,zūn zǔ huà léi xiè。
楚市愧受钳,山东羞折頞。chǔ shì kuì shòu qián,shān dōng xiū zhé è。
无处吁旻天,甘心死岩穴。wú chù xū mín tiān,gān xīn sǐ yán xué。
维北有星躔,煌煌西柄揭。wéi běi yǒu xīng chán,huáng huáng xī bǐng jiē。
皇帝哀不辜,分符理司臬。huáng dì āi bù gū,fēn fú lǐ sī niè。
令出风霆行,章分云汉抉。lìng chū fēng tíng xíng,zhāng fēn yún hàn jué。
垂光烛幽壤,万里悉昭晰。chuí guāng zhú yōu rǎng,wàn lǐ xī zhāo xī。
汲绠出深渊,千仞藉提挈。jí gěng chū shēn yuān,qiān rèn jí tí qiè。
自顾此身微,天地一瓮蠛。zì gù cǐ shēn wēi,tiān dì yī wèng miè。
自笑往事非,古今一剑吷。zì xiào wǎng shì fēi,gǔ jīn yī jiàn xuè。
鸟卵来仪羽,骏骨致汗血。niǎo luǎn lái yí yǔ,jùn gǔ zhì hàn xuè。
犁然心自孚,难以口腾说。lí rán xīn zì fú,nán yǐ kǒu téng shuō。
衣冠出藻色,诗书响木舌。yī guān chū zǎo sè,shī shū xiǎng mù shé。
从此公道开,起我庶士揭。cóng cǐ gōng dào kāi,qǐ wǒ shù shì jiē。
不图老辕申,复见人稷卨。bù tú lǎo yuán shēn,fù jiàn rén jì xiè。
苍生在巅崖,寄命方杌隉。cāng shēng zài diān yá,jì mìng fāng wù niè。
山下豺狼多,况复昼噬啮。shān xià chái láng duō,kuàng fù zhòu shì niè。
皇皇倘无归,茕茕靡遗孑。huáng huáng tǎng wú guī,qióng qióng mí yí jié。
四海望公来,久旱望霓切。sì hǎi wàng gōng lái,jiǔ hàn wàng ní qiè。
惟有此西人,谓私我西浙。wéi yǒu cǐ xī rén,wèi sī wǒ xī zhè。
永言誓澄清,且为沃焦热。yǒng yán shì chéng qīng,qiě wèi wò jiāo rè。
次第雨八荒,宁久民望觖。cì dì yǔ bā huāng,níng jiǔ mín wàng jué。
严濑有男子,苦心头半雪。yán lài yǒu nán zi,kǔ xīn tóu bàn xuě。
受恩口难言,寤叹惟契契。shòu ēn kǒu nán yán,wù tàn wéi qì qì。
延伫羌思君,解佩愿遗玦。yán zhù qiāng sī jūn,jiě pèi yuàn yí jué。
遗玦不可得,采芳聊薄撷。yí jué bù kě dé,cǎi fāng liáo báo xié。
何梦桂

何梦桂

淳安人,生卒年均不详,约宋度宗咸淳中前后在世。咸淳元年,(公元一二六五年)进士,为太常博士,历监察御史官,大理寺卿。引疾去,筑室小酉源。元至元中,屡召不起,终于家。梦桂精于易,著有易衍及中庸,致用。 何梦桂的作品>>

猜您喜欢

偶成

何梦桂

一卷南华一炷香,身闲随处是仙乡。yī juǎn nán huá yī zhù xiāng,shēn xián suí chù shì xiān xiāng。
竹声侵户朝眠觉,花影移阶昼坐忘。zhú shēng qīn hù cháo mián jué,huā yǐng yí jiē zhòu zuò wàng。
杜曲自耕贫亦乐,柴桑可葬死何妨。dù qū zì gēng pín yì lè,chái sāng kě zàng sǐ hé fáng。
悠悠往事俱尘土,剩得头颅上雪霜。yōu yōu wǎng shì jù chén tǔ,shèng dé tóu lú shàng xuě shuāng。

偶成

何梦桂

沉水烟销宝鸭香,山窝人在水云乡。chén shuǐ yān xiāo bǎo yā xiāng,shān wō rén zài shuǐ yún xiāng。
鱼非惠子同鱼乐,蝶化庄周并蝶忘。yú fēi huì zi tóng yú lè,dié huà zhuāng zhōu bìng dié wàng。
心了固知身是寄,物齐宁与道相妨。xīn le gù zhī shēn shì jì,wù qí níng yǔ dào xiāng fáng。
清明即是神仙界,不用丹炉炼玉霜。qīng míng jí shì shén xiān jiè,bù yòng dān lú liàn yù shuāng。

小有山中即事

何梦桂

闲随鹤影步山蹊,摘草归来养竹鸡。xián suí hè yǐng bù shān qī,zhāi cǎo guī lái yǎng zhú jī。
水带平沙流涧浅,云将落照压山低。shuǐ dài píng shā liú jiàn qiǎn,yún jiāng luò zhào yā shān dī。
覆阶乱叶凭风扫,护径丛筠借鹭栖。fù jiē luàn yè píng fēng sǎo,hù jìng cóng yún jiè lù qī。
万物不言皆自得,此心触处见端倪。wàn wù bù yán jiē zì dé,cǐ xīn chù chù jiàn duān ní。

偶成寄王德甫

何梦桂

休休万事总归休,犹占青山对白头。xiū xiū wàn shì zǒng guī xiū,yóu zhàn qīng shān duì bái tóu。
籁寂乾坤机落落,境忘身世梦悠悠。lài jì qián kūn jī luò luò,jìng wàng shēn shì mèng yōu yōu。
孤云野水辽天鹤,明月清风露地牛。gū yún yě shuǐ liáo tiān hè,míng yuè qīng fēng lù dì niú。
此意不知谁会得,一声铁笛万山秋。cǐ yì bù zhī shuí huì dé,yī shēng tiě dí wàn shān qiū。

和王德甫见寿二律

何梦桂

百年闲梦寄山窝,世态人情任唯阿。bǎi nián xián mèng jì shān wō,shì tài rén qíng rèn wéi ā。
竹裹贞心经岁老,梅开白眼看人多。zhú guǒ zhēn xīn jīng suì lǎo,méi kāi bái yǎn kàn rén duō。
身从野叟分樵牧,莫遣山灵扫桂萝。shēn cóng yě sǒu fēn qiáo mù,mò qiǎn shān líng sǎo guì luó。
黄阁朱崖身外事,一蓑牛背夕阳歌。huáng gé zhū yá shēn wài shì,yī suō niú bèi xī yáng gē。

和王德甫见寿二律

何梦桂

灶堕丹飞昔未仙,重来人世了前缘。zào duò dān fēi xī wèi xiān,zhòng lái rén shì le qián yuán。
自怜白发随孤影,空抚青萍忆少年。zì lián bái fā suí gū yǐng,kōng fǔ qīng píng yì shǎo nián。
黄菊秋馀花尚耐,玄梨霜后果初圆。huáng jú qiū yú huā shàng nài,xuán lí shuāng hòu guǒ chū yuán。
问君何以为翁寿,但诵黄庭内外篇。wèn jūn hé yǐ wèi wēng shòu,dàn sòng huáng tíng nèi wài piān。

挽新城徐岘山

何梦桂

骑鸾一去藐尘寰,万里天风杳佩环。qí luán yī qù miǎo chén huán,wàn lǐ tiān fēng yǎo pèi huán。
江海十年生白浪,星霜七秩陨朱颜。jiāng hǎi shí nián shēng bái làng,xīng shuāng qī zhì yǔn zhū yán。
瑶池月堕梦中梦,翠岘云归山外山。yáo chí yuè duò mèng zhōng mèng,cuì xiàn yún guī shān wài shān。
身世到头秋露尽,吟魂犹自在人间。shēn shì dào tóu qiū lù jǐn,yín hún yóu zì zài rén jiān。

道汾阳不及访逢原蒙寄诗次韵

何梦桂

浮槎曾误客星占,屐齿空传遍好山。fú chá céng wù kè xīng zhàn,jī chǐ kōng chuán biàn hǎo shān。
弱水方壶三万里,武夷玉女九重关。ruò shuǐ fāng hú sān wàn lǐ,wǔ yí yù nǚ jiǔ zhòng guān。
蹇驴有径穿花外,短棹无人出苇间。jiǎn lǘ yǒu jìng chuān huā wài,duǎn zhào wú rén chū wěi jiān。
不是钟山真勒驾,自惭松桂莫能攀。bù shì zhōng shān zhēn lēi jià,zì cán sōng guì mò néng pān。

王石涧赋小有洞天之诗邵青溪和之辄次韵奉谢

何梦桂

自怜恶石狠难鞭,归去渔樵结老缘。zì lián è shí hěn nán biān,guī qù yú qiáo jié lǎo yuán。
野鹤分无轩上禄,醯鸡粗足瓮中天。yě hè fēn wú xuān shàng lù,xī jī cū zú wèng zhōng tiān。
病来摩诘非真佛,睡去希夷已半仙。bìng lái mó jí fēi zhēn fú,shuì qù xī yí yǐ bàn xiān。
僻好自耽如嗜酒,醉乡休与醒人传。pì hǎo zì dān rú shì jiǔ,zuì xiāng xiū yǔ xǐng rén chuán。

和韵问魏石川疾

何梦桂

谩道无丹蜕骨凡,绣襦不换嫁时衫。mán dào wú dān tuì gǔ fán,xiù rú bù huàn jià shí shān。
老天倘未忘周孔,巫鬼何须问抵咸。lǎo tiān tǎng wèi wàng zhōu kǒng,wū guǐ hé xū wèn dǐ xián。
身健加餐亲鼎饪,眼明减药认囊椷。shēn jiàn jiā cān qīn dǐng rèn,yǎn míng jiǎn yào rèn náng jiān。
山中吠犬千年杞,采采犹堪餍吻馋。shān zhōng fèi quǎn qiān nián qǐ,cǎi cǎi yóu kān yàn wěn chán。

和韵问魏石川疾

何梦桂

不是尘中骨相凡,蓉裳蕙带芰荷衫。bù shì chén zhōng gǔ xiāng fán,róng shang huì dài jì hé shān。
勿疑有疾淫成蛊,须信无心感是咸。wù yí yǒu jí yín chéng gǔ,xū xìn wú xīn gǎn shì xián。
裹药曾经丹灶火,裁书只欠土奁椷。guǒ yào céng jīng dān zào huǒ,cái shū zhǐ qiàn tǔ lián jiān。
病馀努力加蔬饭,莫笑筼筜太守馋。bìng yú nǔ lì jiā shū fàn,mò xiào yún dāng tài shǒu chán。

和韵问魏石川疾

何梦桂

灵山何许问巫凡,狭地知难旋舞衫。líng shān hé xǔ wèn wū fán,xiá dì zhī nán xuán wǔ shān。
枕上病虽忧白傅,床前教肯愧陈咸。zhěn shàng bìng suī yōu bái fù,chuáng qián jiào kěn kuì chén xián。
君宜借力宽诗课,我亦埋头事药椷。jūn yí jiè lì kuān shī kè,wǒ yì mái tóu shì yào jiān。
种术养凫随分足,岂因富贵堕涎馋。zhǒng shù yǎng fú suí fēn zú,qǐ yīn fù guì duò xián chán。

赠董君竹梧亭

何梦桂

买得园亭乐赋归,一庭翠碧映参差。mǎi dé yuán tíng lè fù guī,yī tíng cuì bì yìng cān chà。
自怜封户培新笋,更喜添孙养嫩枝。zì lián fēng hù péi xīn sǔn,gèng xǐ tiān sūn yǎng nèn zhī。
翠袖倚看云影乱,银床坐对月阴移。cuì xiù yǐ kàn yún yǐng luàn,yín chuáng zuò duì yuè yīn yí。
沉香栏北花如故,富贵无心懒赋诗。chén xiāng lán běi huā rú gù,fù guì wú xīn lǎn fù shī。

山窝适兴

何梦桂

剩得闲身镇自怜,更怜闲占此山泉。shèng dé xián shēn zhèn zì lián,gèng lián xián zhàn cǐ shān quán。
满阶碧草客稀到,半榻白云人对眠。mǎn jiē bì cǎo kè xī dào,bàn tà bái yún rén duì mián。
窗影枝摇知雀踏,壁痕苔湿认蜗涎。chuāng yǐng zhī yáo zhī què tà,bì hén tái shī rèn wō xián。
日长静看辛夷树,落尽闲花忘宿缘。rì zhǎng jìng kàn xīn yí shù,luò jǐn xián huā wàng sù yuán。

感兴

何梦桂

坐断乾坤老一窝,修篁翠袖自婆娑。zuò duàn qián kūn lǎo yī wō,xiū huáng cuì xiù zì pó suō。
半生梦觉青山在,万世期长白日过。bàn shēng mèng jué qīng shān zài,wàn shì qī zhǎng bái rì guò。
云影对人闲里好,禽声入耳静边多。yún yǐng duì rén xián lǐ hǎo,qín shēng rù ěr jìng biān duō。
舞雩不是真狂者,乐上心来可奈何。wǔ yú bù shì zhēn kuáng zhě,lè shàng xīn lái kě nài hé。