古诗词

赠星学叶冰壶

何梦桂

祝融掷火驱六龙,火轮吐焰烧长空。zhù róng zhì huǒ qū liù lóng,huǒ lún tǔ yàn shāo zhǎng kōng。
彤云挂树凝翠歇,九根灼烂红炉中。tóng yún guà shù níng cuì xiē,jiǔ gēn zhuó làn hóng lú zhōng。
黑菟喘啸风不起,紫蛟嗔卧潜幽宫。hēi tú chuǎn xiào fēng bù qǐ,zǐ jiāo chēn wò qián yōu gōng。
燕然山高倚绝壁,下有凌阴厚千尺。yàn rán shān gāo yǐ jué bì,xià yǒu líng yīn hòu qiān chǐ。
阿谁琢雪开琼花,贮向玉壶寒照骨。ā shuí zuó xuě kāi qióng huā,zhù xiàng yù hú hán zhào gǔ。
层冰底下浴蚕虫,口吐茧丝成五色。céng bīng dǐ xià yù cán chóng,kǒu tǔ jiǎn sī chéng wǔ sè。
冰姿入火热不焦,那识人间烁金石。bīng zī rù huǒ rè bù jiāo,nà shí rén jiān shuò jīn shí。
苍生病暍死道途,左拥右扇唤不苏。cāng shēng bìng yē sǐ dào tú,zuǒ yōng yòu shàn huàn bù sū。
愿化冰蚕作冰茧,上天下地成冰壶。yuàn huà bīng cán zuò bīng jiǎn,shàng tiān xià dì chéng bīng hú。
何梦桂

何梦桂

淳安人,生卒年均不详,约宋度宗咸淳中前后在世。咸淳元年,(公元一二六五年)进士,为太常博士,历监察御史官,大理寺卿。引疾去,筑室小酉源。元至元中,屡召不起,终于家。梦桂精于易,著有易衍及中庸,致用。 何梦桂的作品>>

猜您喜欢

见本路赵府判二绝

何梦桂

半生白发老南州,一见屏星万户侯。bàn shēng bái fā lǎo nán zhōu,yī jiàn píng xīng wàn hù hóu。
归去山中诧猿鹤,浪歌白石饭黄牛。guī qù shān zhōng chà yuán hè,làng gē bái shí fàn huáng niú。

赠紫岩周相士

何梦桂

梦觉邯郸事谬悠,只今瘦绝饭山头。mèng jué hán dān shì miù yōu,zhǐ jīn shòu jué fàn shān tóu。
鸢肩莫问三公相,老去青门是故侯。yuān jiān mò wèn sān gōng xiāng,lǎo qù qīng mén shì gù hóu。

赠秋谷杨相士

何梦桂

负郭穷居陈户牖,牧奴困死卫长平。fù guō qióng jū chén hù yǒu,mù nú kùn sǐ wèi zhǎng píng。
公侯骨相皆如此,谁具神仙碧眼睛。gōng hóu gǔ xiāng jiē rú cǐ,shuí jù shén xiān bì yǎn jīng。

赠月波相士

何梦桂

人心如面万参差,觌面相逢未易知。rén xīn rú miàn wàn cān chà,dí miàn xiāng féng wèi yì zhī。
惟有天边一轮月,千江长与月相随。wéi yǒu tiān biān yī lún yuè,qiān jiāng zhǎng yǔ yuè xiāng suí。

赠宋道人无心

何梦桂

赤水珠光犹在海,丰城剑气已冲天。chì shuǐ zhū guāng yóu zài hǎi,fēng chéng jiàn qì yǐ chōng tiān。
世人畜眼那知宝,吏掾元来有隐仙。shì rén chù yǎn nà zhī bǎo,lì yuàn yuán lái yǒu yǐn xiān。

赠林龙岩二首

何梦桂

坐挹岚光翠入帘,出门俯槛弄清泉。zuò yì lán guāng cuì rù lián,chū mén fǔ kǎn nòng qīng quán。
夜深滴露点周易,辽鹤归时骨已仙。yè shēn dī lù diǎn zhōu yì,liáo hè guī shí gǔ yǐ xiān。

赠林龙岩二首

何梦桂

昔时曾共探玄玄,一落红尘十二年。xī shí céng gòng tàn xuán xuán,yī luò hóng chén shí èr nián。
君隐好听西涧雨,我归亦歃北山泉。jūn yǐn hǎo tīng xī jiàn yǔ,wǒ guī yì shà běi shān quán。

度查木岭

何梦桂

一径羊肠蹑岭腰,鸟飞灭没叫猿猱。yī jìng yáng cháng niè lǐng yāo,niǎo fēi miè méi jiào yuán náo。
回头下界人如蚁,尚觉山随脚步高。huí tóu xià jiè rén rú yǐ,shàng jué shān suí jiǎo bù gāo。

重到森溪桥二首

何梦桂

往事惊心白发翁,重来雪迹印飞鸿。wǎng shì jīng xīn bái fā wēng,zhòng lái xuě jì yìn fēi hóng。
勋名未了将军老,空负鞬囊二石弓。xūn míng wèi le jiāng jūn lǎo,kōng fù jiān náng èr shí gōng。

重到森溪桥二首

何梦桂

武陵深处隔黄埃,怪杀渔郎误入来。wǔ líng shēn chù gé huáng āi,guài shā yú láng wù rù lái。
早识落花流水去,当初好莫把桃栽。zǎo shí luò huā liú shuǐ qù,dāng chū hǎo mò bǎ táo zāi。

感兴

何梦桂

芳草长亭春寂寂,白鸥沧海梦悠悠。fāng cǎo zhǎng tíng chūn jì jì,bái ōu cāng hǎi mèng yōu yōu。
百年空负乾坤责,应被青山笑白头。bǎi nián kōng fù qián kūn zé,yīng bèi qīng shān xiào bái tóu。

和管雪堂劝农之什

何梦桂

五马将春出劝农,春风散入万山中。wǔ mǎ jiāng chūn chū quàn nóng,chūn fēng sàn rù wàn shān zhōng。
山人未识君侯面,每向村田问老翁。shān rén wèi shí jūn hóu miàn,měi xiàng cūn tián wèn lǎo wēng。

和管雪堂劝农之什

何梦桂

公堂无事化羲农,闲揖青山入坐中。gōng táng wú shì huà xī nóng,xián yī qīng shān rù zuò zhōng。
人羡君侯得诗好,元来杜陆是诗翁。rén xiàn jūn hóu dé shī hǎo,yuán lái dù lù shì shī wēng。

和管雪堂劝农之什

何梦桂

学剑无成去学农,学农更落惰农中。xué jiàn wú chéng qù xué nóng,xué nóng gèng luò duò nóng zhōng。
邦侯慈惠征徭简,喜课儿耕替阿翁。bāng hóu cí huì zhēng yáo jiǎn,xǐ kè ér gēng tì ā wēng。

和管雪堂劝农之什

何梦桂

凝香坐啸有弘农,更得冰壶照幕中。níng xiāng zuò xiào yǒu hóng nóng,gèng dé bīng hú zhào mù zhōng。
人道千峰多好事,好宾尤好主人翁。rén dào qiān fēng duō hǎo shì,hǎo bīn yóu hǎo zhǔ rén wēng。