古诗词

怀天骘

郭祥正

筑室君先隐,穷途我正难。zhù shì jūn xiān yǐn,qióng tú wǒ zhèng nán。
流莺春谷暖,别鹤玉琴寒。liú yīng chūn gǔ nuǎn,bié hè yù qín hán。
泉响经时听,云光抵暮看。quán xiǎng jīng shí tīng,yún guāng dǐ mù kàn。
异方空泪眼,何日共幽欢。yì fāng kōng lèi yǎn,hé rì gòng yōu huān。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

明皇十眉图

郭祥正

明皇逸事传十眉,正是唐家零落时。míng huáng yì shì chuán shí méi,zhèng shì táng jiā líng luò shí。
霓裳曲调虽依旧,阿蛮终不似杨妃。ní shang qū diào suī yī jiù,ā mán zhōng bù shì yáng fēi。
画工貌得非无意,欲使流传警来世。huà gōng mào dé fēi wú yì,yù shǐ liú chuán jǐng lái shì。
翠翘红粉尚争春,隐约香风起仙袂。cuì qiào hóng fěn shàng zhēng chūn,yǐn yuē xiāng fēng qǐ xiān mèi。
六龙真驭竟何之,泰陵荒草长孤狸。liù lóng zhēn yù jìng hé zhī,tài líng huāng cǎo zhǎng gū lí。
空将妙笔劝樽酒,醉觉人间万事非。kōng jiāng miào bǐ quàn zūn jiǔ,zuì jué rén jiān wàn shì fēi。

九疑山图

郭祥正

噫吁嚱,九疑山色何雄奇。yī xū xì,jiǔ yí shān sè hé xióng qí。
坡陁诘曲不足状,九峰万丈排天扉。pō tuó jí qū bù zú zhuàng,jiǔ fēng wàn zhàng pái tiān fēi。
崭崭俨若九老坐,乾颠坤弱能扶持。zhǎn zhǎn yǎn ruò jiǔ lǎo zuò,qián diān kūn ruò néng fú chí。
崖回时复见华尘,原本旋有山经题。yá huí shí fù jiàn huá chén,yuán běn xuán yǒu shān jīng tí。
白云绵联芳草歇,拱木夭矫狂风吹。bái yún mián lián fāng cǎo xiē,gǒng mù yāo jiǎo kuáng fēng chuī。
上有源源不绝之寒泉,下有沄沄不断之深溪。shàng yǒu yuán yuán bù jué zhī hán quán,xià yǒu yún yún bù duàn zhī shēn xī。
初疑青铜照碧落,忽见云汉飞虹霓。chū yí qīng tóng zhào bì luò,hū jiàn yún hàn fēi hóng ní。
丹青画出尚如此,而况高步穷岖崎。dān qīng huà chū shàng rú cǐ,ér kuàng gāo bù qióng qū qí。
或云重瞳一来不复返,二妃血泪斑竹枝。huò yún zhòng tóng yī lái bù fù fǎn,èr fēi xuè lèi bān zhú zhī。
惜哉不经孔子辨,后世谁能公是非。xī zāi bù jīng kǒng zi biàn,hòu shì shuí néng gōng shì fēi。
尧非幽囚,舜不野死。yáo fēi yōu qiú,shùn bù yě sǐ。
尧崩民如丧考妣,舜非游仙而幸此。yáo bēng mín rú sàng kǎo bǐ,shùn fēi yóu xiān ér xìng cǐ。
群猪耸耳听童子,游人击之变风雨。qún zhū sǒng ěr tīng tóng zi,yóu rén jī zhī biàn fēng yǔ。
见豕负涂圣所恶,仙人护之亦何补。jiàn shǐ fù tú shèng suǒ è,xiān rén hù zhī yì hé bǔ。
我知神仙术已卑,但爱此山雄而奇。wǒ zhī shén xiān shù yǐ bēi,dàn ài cǐ shān xióng ér qí。
背图南望未能到,高吟尽日长吁嚱。bèi tú nán wàng wèi néng dào,gāo yín jǐn rì zhǎng xū xì。

魏中舍家藏王摩诘海风图

郭祥正

只闻王公画山水,未识王公沧海图。zhǐ wén wáng gōng huà shān shuǐ,wèi shí wáng gōng cāng hǎi tú。
魏侯矜夸我家有,取出十幅堂中铺。wèi hóu jīn kuā wǒ jiā yǒu,qǔ chū shí fú táng zhōng pù。
谁知东海群龙力,神妙能以一笔驱。shuí zhī dōng hǎi qún lóng lì,shén miào néng yǐ yī bǐ qū。
洪涛翻天雪成陇,黑分云雾藏空虚。hóng tāo fān tiān xuě chéng lǒng,hēi fēn yún wù cáng kōng xū。
高低数寸折万丈,势以意会无差铢。gāo dī shù cùn zhé wàn zhàng,shì yǐ yì huì wú chà zhū。
却嗟流传数百载,绢素何以当涵濡。què jiē liú chuán shù bǎi zài,juàn sù hé yǐ dāng hán rú。
王公之心壮莫比,其工欲出造化初。wáng gōng zhī xīn zhuàng mò bǐ,qí gōng yù chū zào huà chū。
惜哉已死不复得,怅望尽日将何如。xī zāi yǐ sǐ bù fù dé,chàng wàng jǐn rì jiāng hé rú。
魏侯魏侯重藏秘,直恐变化成江湖,我歌不足徒呜呼。wèi hóu wèi hóu zhòng cáng mì,zhí kǒng biàn huà chéng jiāng hú,wǒ gē bù zú tú wū hū。

王元当家藏钟隐画三害图

郭祥正

老钟笔法何奇古,三害精灵一图聚。lǎo zhōng bǐ fǎ hé qí gǔ,sān hài jīng líng yī tú jù。
周生自握苍精龙,白额长蛟甘丧沮。zhōu shēng zì wò cāng jīng lóng,bái é zhǎng jiāo gān sàng jǔ。
危桥跨水压波涛,巨木翻风瞑烟雾。wēi qiáo kuà shuǐ yā bō tāo,jù mù fān fēng míng yān wù。
挺然独往知忘躯,敢谓诛邪天地助。tǐng rán dú wǎng zhī wàng qū,gǎn wèi zhū xié tiān dì zhù。
三日生还动闾里,千载遗踪存绢素。sān rì shēng hái dòng lǘ lǐ,qiān zài yí zōng cún juàn sù。
薄蚀已更人仰之,自古贤豪遗细故。báo shí yǐ gèng rén yǎng zhī,zì gǔ xián háo yí xì gù。
何独今人无此人,已觉丹青有深趣。hé dú jīn rén wú cǐ rén,yǐ jué dān qīng yǒu shēn qù。
江南印玺尚如新,国破苍忙画谁付。jiāng nán yìn xǐ shàng rú xīn,guó pò cāng máng huà shuí fù。
一图分裂藏三家,离合悠悠岁时度。yī tú fēn liè cáng sān jiā,lí hé yōu yōu suì shí dù。
只今皆属丞相孙,挂向高堂邀客顾。zhǐ jīn jiē shǔ chéng xiāng sūn,guà xiàng gāo táng yāo kè gù。
倏然风云驾霹雳,雨来平地银潢注。shū rán fēng yún jià pī lì,yǔ lái píng dì yín huáng zhù。
珍绨收藏卷不彻,直恐变化复入江湖去。zhēn tí shōu cáng juǎn bù chè,zhí kǒng biàn huà fù rù jiāng hú qù。

燕待制秋山晚景

郭祥正

我朝妙画能山水,燕公笔法精无比。wǒ cháo miào huà néng shān shuǐ,yàn gōng bǐ fǎ jīng wú bǐ。
燕公山水工平远,一幅霜绡折千里。yàn gōng shān shuǐ gōng píng yuǎn,yī fú shuāng xiāo zhé qiān lǐ。
潇湘洞庭日将晚,云物萧萧初满眼。xiāo xiāng dòng tíng rì jiāng wǎn,yún wù xiāo xiāo chū mǎn yǎn。
虞帝之魂招不返,霜树冥冥红叶卷。yú dì zhī hún zhāo bù fǎn,shuāng shù míng míng hóng yè juǎn。
二妃血泪知几多,竹上遗痕深复浅。èr fēi xuè lèi zhī jǐ duō,zhú shàng yí hén shēn fù qiǎn。
渔舟片帆风已满,渔父横眠思犹懒。yú zhōu piàn fān fēng yǐ mǎn,yú fù héng mián sī yóu lǎn。
时时白鹭聚圆沙,亦有行人下前坂。shí shí bái lù jù yuán shā,yì yǒu xíng rén xià qián bǎn。
江回岸断数峰青,仿佛灵妃曲可听。jiāng huí àn duàn shù fēng qīng,fǎng fú líng fēi qū kě tīng。
却逢深崦见茅屋,只欠桃花如武陵。què féng shēn yān jiàn máo wū,zhǐ qiàn táo huā rú wǔ líng。
世间何物人争诧,请说奇书并妙画。shì jiān hé wù rén zhēng chà,qǐng shuō qí shū bìng miào huà。
一时鉴赏安足论,流转千年愈增价。yī shí jiàn shǎng ān zú lùn,liú zhuǎn qiān nián yù zēng jià。
珍绨一袭藏至珍,卷尾长篇更入神。zhēn tí yī xí cáng zhì zhēn,juǎn wěi zhǎng piān gèng rù shén。
呜呼粉墨终成尘,唯有文章道德能日新。wū hū fěn mò zhōng chéng chén,wéi yǒu wén zhāng dào dé néng rì xīn。

夏公酉家藏老高村田乐教学图

郭祥正

高生妙画世所知,君藏两幅尤瑰奇。gāo shēng miào huà shì suǒ zhī,jūn cáng liǎng fú yóu guī qí。
春回老柳未全绿,和气盎盎微风吹。chūn huí lǎo liǔ wèi quán lǜ,hé qì àng àng wēi fēng chuī。
负暄当案谁氏子,坐以训诂传童儿。fù xuān dāng àn shuí shì zi,zuò yǐ xùn gǔ chuán tóng ér。
麻鞋破穿十指露,纻衫短袖乌巾攲。má xié pò chuān shí zhǐ lù,zhù shān duǎn xiù wū jīn qī。
眼吻开张手捉笔,叱怒底事扬其威。yǎn wěn kāi zhāng shǒu zhuō bǐ,chì nù dǐ shì yáng qí wēi。
两童分争迭相挽,彼二稚子傍观窥。liǎng tóng fēn zhēng dié xiāng wǎn,bǐ èr zhì zi bàng guān kuī。
一童独卧守书卷,性习已见分醇醨。yī tóng dú wò shǒu shū juǎn,xìng xí yǐ jiàn fēn chún lí。
皤然老叟醉兀兀,二孙侧立犹扶持。pó rán lǎo sǒu zuì wù wù,èr sūn cè lì yóu fú chí。
馀皆伶官杂村妓,插笛放鼓陈威仪。yú jiē líng guān zá cūn jì,chā dí fàng gǔ chén wēi yí。
三犬奔来吠欲啮,二人惊顾方攒眉。sān quǎn bēn lái fèi yù niè,èr rén jīng gù fāng zǎn méi。
伶家有子少亦黠,两手据鞍驴载之。líng jiā yǒu zi shǎo yì xiá,liǎng shǒu jù ān lǘ zài zhī。
尊卑向背极精妙,精妙得以意思惟。zūn bēi xiàng bèi jí jīng miào,jīng miào dé yǐ yì sī wéi。
田翁丰年固取乐,又能教子勤书诗。tián wēng fēng nián gù qǔ lè,yòu néng jiào zi qín shū shī。
德泽涵濡赋敛绝,致我鼓腹咸熙熙。dé zé hán rú fù liǎn jué,zhì wǒ gǔ fù xián xī xī。
画工亦画太平事,谁欲扰之生乱离。huà gōng yì huà tài píng shì,shuí yù rǎo zhī shēng luàn lí。
高生高生,不独爱尔之妙笔,对此颇思三代时。gāo shēng gāo shēng,bù dú ài ěr zhī miào bǐ,duì cǐ pǒ sī sān dài shí。

寂照大师匣藏相国寺坏壁秋景

郭祥正

京城车马多尘埃,一见妙画心眼开。jīng chéng chē mǎ duō chén āi,yī jiàn miào huà xīn yǎn kāi。
深山老木秋思静,苦雾郁郁诸峰埋。shēn shān lǎo mù qiū sī jìng,kǔ wù yù yù zhū fēng mái。
客骑蹇驴打不动,懊恼似忧寒雨来。kè qí jiǎn lǘ dǎ bù dòng,ào nǎo shì yōu hán yǔ lái。
崖平路转斗然绝,笔力未断空徘徊。yá píng lù zhuǎn dòu rán jué,bǐ lì wèi duàn kōng pái huái。
胡为皴剥仅盈尺,鐍以大箧过琼瑰。hú wèi cūn bō jǐn yíng chǐ,jué yǐ dà qiè guò qióng guī。
师云昔是殿堂壁,治平大水馀皆摧。shī yún xī shì diàn táng bì,zhì píng dà shuǐ yú jiē cuī。
恰如卢仝玉碑子,中路扑折令人哀。qià rú lú tóng yù bēi zi,zhōng lù pū zhé lìng rén āi。
玉碑一折乃无用,此画虽缺犹堪裁。yù bēi yī zhé nǎi wú yòng,cǐ huà suī quē yóu kān cái。
君不见,山前路,路长不独忧风雨。jūn bù jiàn,shān qián lù,lù zhǎng bù dú yōu fēng yǔ。
前有毒蛇后猛虎,磨牙矫尾藏深坞。qián yǒu dú shé hòu měng hǔ,mó yá jiǎo wěi cáng shēn wù。
圣人皇皇嗟逆旅,画工意思非无补。shèng rén huáng huáng jiē nì lǚ,huà gōng yì sī fēi wú bǔ。
非无补,谁信之,纷纷门外夸轻肥。fēi wú bǔ,shuí xìn zhī,fēn fēn mén wài kuā qīng féi。

泗水雍秀才画草虫

郭祥正

蜻蜓点水蝶扑花,螳螂捕蝉蜂趁衙。qīng tíng diǎn shuǐ dié pū huā,táng láng bǔ chán fēng chèn yá。
营营青蝇争腐糁,趯趯阜螽沿草芽。yíng yíng qīng yíng zhēng fǔ sǎn,tì tì fù zhōng yán cǎo yá。
馀生骨朽不复得,雍子笔老谁能加。yú shēng gǔ xiǔ bù fù dé,yōng zi bǐ lǎo shuí néng jiā。
卷开却掩恐飞去,绨袭爱护行随车。juǎn kāi què yǎn kǒng fēi qù,tí xí ài hù xíng suí chē。
况君才力日清敏,胡不放手为龙蛇。kuàng jūn cái lì rì qīng mǐn,hú bù fàng shǒu wèi lóng shé。
龙蛇逼真看腾跃,出入天地藏烟霞。lóng shé bī zhēn kàn téng yuè,chū rù tiān dì cáng yān xiá。

谢冲雅上人惠草书

郭祥正

上人胸腹包琅玕,醉目睥睨临冰纨。shàng rén xiōng fù bāo láng gān,zuì mù pì nì lín bīng wán。
墨池顷刻波澜翻,虬龙尾尾垂云间。mò chí qǐng kè bō lán fān,qiú lóng wěi wěi chuí yún jiān。
摇曳天矫若可攀,霹雳轰斧电火骞。yáo yè tiān jiǎo ruò kě pān,pī lì hōng fǔ diàn huǒ qiān。
卒章雨雹霏漫漫,澒洞恐惧坤轴掀。zú zhāng yǔ báo fēi màn màn,hòng dòng kǒng jù kūn zhóu xiān。
白沙纵横仆鼍鼋,屋漏壁折安足言。bái shā zòng héng pū tuó yuán,wū lòu bì zhé ān zú yán。
鸟惊出林避弹丸,斗高复下腾修翰。niǎo jīng chū lín bì dàn wán,dòu gāo fù xià téng xiū hàn。
朽木欲折枯藤攒,逸兴不顾长毫乾。xiǔ mù yù zhé kū téng zǎn,yì xīng bù gù zhǎng háo qián。
客如堵墙争纵观,讵知垩尽吾鼻端。kè rú dǔ qiáng zhēng zòng guān,jù zhī è jǐn wú bí duān。
黄金论斗珠走盘,数字不售尤为难。huáng jīn lùn dòu zhū zǒu pán,shù zì bù shòu yóu wèi nán。
尔尝爱我说玄理,为我落笔动盈纸。ěr cháng ài wǒ shuō xuán lǐ,wèi wǒ luò bǐ dòng yíng zhǐ。
张颠怀素嗟已矣,上人之书无与比。zhāng diān huái sù jiē yǐ yǐ,shàng rén zhī shū wú yǔ bǐ。

谢钟离中散惠草书

郭祥正

丈人行草天下无,体兼众善精神俱。zhàng rén xíng cǎo tiān xià wú,tǐ jiān zhòng shàn jīng shén jù。
少年弄翰今悬车,一幅不博千明珠。shǎo nián nòng hàn jīn xuán chē,yī fú bù bó qiān míng zhū。
墨池翻澜化鲸鱼,老木半折倾藤枯。mò chí fān lán huà jīng yú,lǎo mù bàn zhé qīng téng kū。
霜天一阵来雁鹜,荒陂数点眠鸥凫。shuāng tiān yī zhèn lái yàn wù,huāng bēi shù diǎn mián ōu fú。
换鹅瘗鹤虽已矣,折钗剑舞成须臾。huàn é yì hè suī yǐ yǐ,zhé chāi jiàn wǔ chéng xū yú。
心通造化乃神速,伯英怀素真其徒。xīn tōng zào huà nǎi shén sù,bó yīng huái sù zhēn qí tú。
迩来作我醉吟赞,宝藏二妙归江湖。ěr lái zuò wǒ zuì yín zàn,bǎo cáng èr miào guī jiāng hú。
要将垂法数百载,摩挲青玉亲传模。yào jiāng chuí fǎ shù bǎi zài,mó sā qīng yù qīn chuán mó。
丈人善吟仍善奕,名誉岂止专能书。zhàng rén shàn yín réng shàn yì,míng yù qǐ zhǐ zhuān néng shū。
名誉岂止专能书,皎如浩雪盈冰壶。míng yù qǐ zhǐ zhuān néng shū,jiǎo rú hào xuě yíng bīng hú。

谢蒋颖叔惠澄心纸

郭祥正

李氏三世皆名书,古今笔法谁能如。lǐ shì sān shì jiē míng shū,gǔ jīn bǐ fǎ shuí néng rú。
澄心堂中畜妙纸,敲冰捣楮惟恐粗。chéng xīn táng zhōng chù miào zhǐ,qiāo bīng dǎo chǔ wéi kǒng cū。
当时文物称第一,教敕往往亲涵濡。dāng shí wén wù chēng dì yī,jiào chì wǎng wǎng qīn hán rú。
赫然真龙跃中国,僭迹甘就雷霆诛。hè rán zhēn lóng yuè zhōng guó,jiàn jì gān jiù léi tíng zhū。
论功行赏尽金玉,唯有此物多赢馀。lùn gōng xíng shǎng jǐn jīn yù,wéi yǒu cǐ wù duō yíng yú。
流传既久乃珍绝,一轴不换千明珠。liú chuán jì jiǔ nǎi zhēn jué,yī zhóu bù huàn qiān míng zhū。
乐安御史辄寄我,二十五幅无纤污。lè ān yù shǐ zhé jì wǒ,èr shí wǔ fú wú xiān wū。
却疑织女秋夜醉,素段割裂天所须。què yí zhī nǚ qiū yè zuì,sù duàn gē liè tiān suǒ xū。
又如美玉才出璞,莹采射目争阳乌。yòu rú měi yù cái chū pú,yíng cǎi shè mù zhēng yáng wū。
文章未到一王法,宝纸谩对明窗铺。wén zhāng wèi dào yī wáng fǎ,bǎo zhǐ mán duì míng chuāng pù。
廷圭煤麝铜雀瓦,气象嵂兀尤相于。tíng guī méi shè tóng què wǎ,qì xiàng lǜ wù yóu xiāng yú。
坐思厚贶欲为报,累旬安得论锱铢。zuò sī hòu kuàng yù wèi bào,lèi xún ān dé lùn zī zhū。
况君才力似韩愈,尽当返赠诛奸谀。kuàng jūn cái lì shì hán yù,jǐn dāng fǎn zèng zhū jiān yú。

谢馀干陆宰惠李廷圭墨

郭祥正

集仙昔与文忠游,文采声鸣喧九州。jí xiān xī yǔ wén zhōng yóu,wén cǎi shēng míng xuān jiǔ zhōu。
鲲鹏未化忽拓翼,地老天荒云海幽。kūn péng wèi huà hū tuò yì,dì lǎo tiān huāng yún hǎi yōu。
箧中尝秘上赐墨,紫金泥印双脊虬。qiè zhōng cháng mì shàng cì mò,zǐ jīn ní yìn shuāng jí qiú。
名题廷圭姓氏李,此物未省何年留。míng tí tíng guī xìng shì lǐ,cǐ wù wèi shěng hé nián liú。
纹如坚犀刮不动,铿铿触砚苍烟浮。wén rú jiān xī guā bù dòng,kēng kēng chù yàn cāng yān fú。
蜀笺洒落黑胜漆,欲论所直真难酬。shǔ jiān sǎ luò hēi shèng qī,yù lùn suǒ zhí zhēn nán chóu。
麟儿字法肖家学,珍绨宝匣深藏收。lín ér zì fǎ xiào jiā xué,zhēn tí bǎo xiá shēn cáng shōu。
并刀截断辄分我,始信明珠今暗投。bìng dāo jié duàn zhé fēn wǒ,shǐ xìn míng zhū jīn àn tóu。
嗟予吟笔久已阁,辩舌倒卷刚肠柔。jiē yǔ yín bǐ jiǔ yǐ gé,biàn shé dào juǎn gāng cháng róu。
书陈北阙上印绂,志乐南亩亲锄耰。shū chén běi quē shàng yìn fú,zhì lè nán mǔ qīn chú yōu。
得君赐墨竟安用,捧玩反覆增予羞。dé jūn cì mò jìng ān yòng,pěng wán fǎn fù zēng yǔ xiū。
况君绿发眸子莹,才业自副朝廷求。kuàng jūn lǜ fā móu zi yíng,cái yè zì fù cháo tíng qiú。
研磨煤麝染谏草,扶擿世病苍生瘳。yán mó méi shè rǎn jiàn cǎo,fú tī shì bìng cāng shēng chōu。
名成功遂取上笏,世阀光焰垂千秋。míng chéng gōng suì qǔ shàng hù,shì fá guāng yàn chuí qiān qiū。
莫如老钝默将死,再拜谢贶长江头。mò rú lǎo dùn mò jiāng sǐ,zài bài xiè kuàng zhǎng jiāng tóu。

谢李公择惠妙墨二饼

郭祥正

南山来松节,北山割麝脐。nán shān lái sōng jié,běi shān gē shè qí。
烧烟扫煤和胶漆,篆记岁月形蛟螭。shāo yān sǎo méi hé jiāo qī,zhuàn jì suì yuè xíng jiāo chī。
集贤学士久珍玩,云初得自扶桑枝。jí xián xué shì jiǔ zhēn wán,yún chū dé zì fú sāng zhī。
张翁所作又精绝,磨刮不动犹坚犀。zhāng wēng suǒ zuò yòu jīng jué,mó guā bù dòng yóu jiān xī。
邺台古瓦汲水试,黑云随手生冰池。yè tái gǔ wǎ jí shuǐ shì,hēi yún suí shǒu shēng bīng chí。
况君学术老益富,六经秘法穷无遗。kuàng jūn xué shù lǎo yì fù,liù jīng mì fǎ qióng wú yí。
明窗静几列毫楮,而与此物真相宜。míng chuāng jìng jǐ liè háo chǔ,ér yǔ cǐ wù zhēn xiāng yí。
草玄著就垂万世,忠厚自任陈安危。cǎo xuán zhù jiù chuí wàn shì,zhōng hòu zì rèn chén ān wēi。
嗟予吏役久零落,至宝暗赠宁非痴。jiē yǔ lì yì jiǔ líng luò,zhì bǎo àn zèng níng fēi chī。
呜呼大禹已往不复见,一尺浑厚疑玄圭。wū hū dà yǔ yǐ wǎng bù fù jiàn,yī chǐ hún hòu yí xuán guī。

谢王公济节推惠砚

郭祥正

歙溪之仙洗山骨,一轮琢出秋潭月。shè xī zhī xiān xǐ shān gǔ,yī lún zuó chū qiū tán yuè。
摩挲清润无纤痕,不学寒光有时缺。mó sā qīng rùn wú xiān hén,bù xué hán guāng yǒu shí quē。
玉川辄莫忧虾蟆,纵尔觜吻何由啮。yù chuān zhé mò yōu xiā má,zòng ěr zī wěn hé yóu niè。
阴天着手泉脉生,三伏临之冰炎热。yīn tiān zhe shǒu quán mài shēng,sān fú lín zhī bīng yán rè。
又如明镜当晴窗,对面森森数毛发。yòu rú míng jìng dāng qíng chuāng,duì miàn sēn sēn shù máo fā。
端江品格直顽贱,邺台片段多皴裂。duān jiāng pǐn gé zhí wán jiàn,yè tái piàn duàn duō cūn liè。
中山有客先得之,獬豸峨冠为忠血。zhōng shān yǒu kè xiān dé zhī,xiè zhì é guān wèi zhōng xuè。
窜身南过洞庭湖,覆舟几葬蛟龙穴。cuàn shēn nán guò dòng tíng hú,fù zhōu jǐ zàng jiāo lóng xué。
君今赠我诚谓何,自愧闲官非补阙。jūn jīn zèng wǒ chéng wèi hé,zì kuì xián guān fēi bǔ quē。
松烟和漆法廷圭,玉兔长毫妙诸葛。sōng yān hé qī fǎ tíng guī,yù tù zhǎng háo miào zhū gé。
敲冰捣楮出乌田,四物收藏岂虚设。qiāo bīng dǎo chǔ chū wū tián,sì wù shōu cáng qǐ xū shè。
乾坤俯仰存赤心,诛贬奸谀佑臣节。qián kūn fǔ yǎng cún chì xīn,zhū biǎn jiān yú yòu chén jié。
独刊五传扶春秋,肯趁时文校工拙。dú kān wǔ chuán fú chūn qiū,kěn chèn shí wén xiào gōng zhuō。
更衰更老心更坚,与砚相将不仓卒。gèng shuāi gèng lǎo xīn gèng jiān,yǔ yàn xiāng jiāng bù cāng zú。

谢方彦德奉议惠罗文砚

郭祥正

歙溪古源凿龙尾,一片寒冰莹无比。shè xī gǔ yuán záo lóng wěi,yī piàn hán bīng yíng wú bǐ。
珍绨藏护知几年,赠我题诗草堂里。zhēn tí cáng hù zhī jǐ nián,zèng wǒ tí shī cǎo táng lǐ。
骊珠失色悲暗投,再拜置之枯木几。lí zhū shī sè bēi àn tóu,zài bài zhì zhī kū mù jǐ。
砚兮不似在君家,捧来自有纤纤指。yàn xī bù shì zài jūn jiā,pěng lái zì yǒu xiān xiān zhǐ。