古诗词

又和英伯四首

郭祥正

野兴怜诗逸,春酲要酒扶。yě xīng lián shī yì,chūn chéng yào jiǔ fú。
登临同俊哲,笑傲不羁孤。dēng lín tóng jùn zhé,xiào ào bù jī gū。
日落金霞卷,江翻雪浪铺。rì luò jīn xiá juǎn,jiāng fān xuě làng pù。
闽山又寒食,何日到东吴。mǐn shān yòu hán shí,hé rì dào dōng wú。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

殇愁

郭祥正

气氛氛兮隘如,魂扬扬兮宁居。qì fēn fēn xī ài rú,hún yáng yáng xī níng jū。
慧言在耳兮畴能舍诸,异质沈壤兮委夫顽虚。huì yán zài ěr xī chóu néng shě zhū,yì zhì shěn rǎng xī wěi fū wán xū。
鸿雁零飞兮若独何趋,兰茝早悴兮天孰与辜。hóng yàn líng fēi xī ruò dú hé qū,lán chǎi zǎo cuì xī tiān shú yǔ gū。
雄嗥雌啼兮巢失佳雏,天地黯黯兮风雨呼呼。xióng háo cí tí xī cháo shī jiā chú,tiān dì àn àn xī fēng yǔ hū hū。
旐翩翩兮导衢,夜冥冥兮永殊。zhào piān piān xī dǎo qú,yè míng míng xī yǒng shū。
樽有醑兮鼎有鱼,享弗享兮日月云徂。zūn yǒu xǔ xī dǐng yǒu yú,xiǎng fú xiǎng xī rì yuè yún cú。

古思归引

郭祥正

昔人思归兮,宅林薮之邃深。xī rén sī guī xī,zhái lín sǒu zhī suì shēn。
阻长堤而临清渠兮,芬翳翳以交阴。zǔ zhǎng dī ér lín qīng qú xī,fēn yì yì yǐ jiāo yīn。
有观阁池沼兮,通泉溜而附嵚崟。yǒu guān gé chí zhǎo xī,tōng quán liū ér fù qīn yín。
蹇美羽之翔集兮,嘉鱼乐而浮沉。jiǎn měi yǔ zhī xiáng jí xī,jiā yú lè ér fú chén。
时则命宴于芳晨兮,连亲戚与佳宾。shí zé mìng yàn yú fāng chén xī,lián qīn qī yǔ jiā bīn。
执乐而侍兮,列秦赵之艳人。zhí lè ér shì xī,liè qín zhào zhī yàn rén。
管弦奏兮,歌悠扬而绝尘。guǎn xián zòu xī,gē yōu yáng ér jué chén。
浆兰桂兮,羞肴珍。jiāng lán guì xī,xiū yáo zhēn。
左琴右书兮,助为娱而养真。zuǒ qín yòu shū xī,zhù wèi yú ér yǎng zhēn。
又期于不朽兮,志慠然而陵云。yòu qī yú bù xiǔ xī,zhì ào rán ér líng yún。
孰能婆娑于九列兮,顾牵羁于繁文。shú néng pó suō yú jiǔ liè xī,gù qiān jī yú fán wén。
曲有弦而无辞兮,述予怀以自信。qū yǒu xián ér wú cí xī,shù yǔ huái yǐ zì xìn。
歌曰:日毂驰兮老将至,铄外纷兮中系累。gē yuē rì gǔ chí xī lǎo jiāng zhì,shuò wài fēn xī zhōng xì lèi。
归去来兮予之思,放吾形兮聊逍遥以卒岁。guī qù lái xī yǔ zhī sī,fàng wú xíng xī liáo xiāo yáo yǐ zú suì。

补易水歌

郭祥正

燕云悲兮易水愁,壮士行兮专报仇。yàn yún bēi xī yì shuǐ chóu,zhuàng shì xíng xī zhuān bào chóu。
车辚辚兮马萧萧,客送发兮酌兰椒。chē lín lín xī mǎ xiāo xiāo,kè sòng fā xī zhuó lán jiāo。
击筑兮喑咽,歌变徵兮思以绝。jī zhù xī yīn yàn,gē biàn zhēng xī sī yǐ jué。
易水愁兮燕云悲,四座伤兮皆素衣。yì shuǐ chóu xī yàn yún bēi,sì zuò shāng xī jiē sù yī。
歌复羽兮慷慨,发上指兮泪交挥。gē fù yǔ xī kāng kǎi,fā shàng zhǐ xī lèi jiāo huī。
又前为歌曰:风萧萧兮易水寒,壮士一去兮不复还。yòu qián wèi gē yuē fēng xiāo xiāo xī yì shuǐ hán,zhuàng shì yī qù xī bù fù hái。

思嵩送刘推官赴幕府

郭祥正

我思嵩兮,三十六峰之葱苍。wǒ sī sōng xī,sān shí liù fēng zhī cōng cāng。
云霞卷舒兮,纷五色而烂朝阳。yún xiá juǎn shū xī,fēn wǔ sè ér làn cháo yáng。
渺群仙之不可见兮,时有鸾鹤双翱翔。miǎo qún xiān zhī bù kě jiàn xī,shí yǒu luán hè shuāng áo xiáng。
穷崖断壑兮,飞泉吼怒舂琳琅。qióng yá duàn hè xī,fēi quán hǒu nù chōng lín láng。
俨修松与美竹兮,碧离离而低昂。yǎn xiū sōng yǔ měi zhú xī,bì lí lí ér dī áng。
考周室之卜世兮,顾八表为中央。kǎo zhōu shì zhī bo shì xī,gù bā biǎo wèi zhōng yāng。
天乃宠于吾宋兮,六陵相差而永藏。tiān nǎi chǒng yú wú sòng xī,liù líng xiāng chà ér yǒng cáng。
惟传祚之亿万兮,岂八百以为之长。wéi chuán zuò zhī yì wàn xī,qǐ bā bǎi yǐ wèi zhī zhǎng。
引伊洛之二水兮,聿通汴而注扬。yǐn yī luò zhī èr shuǐ xī,yù tōng biàn ér zhù yáng。
回黄流于故道兮,灭湍射而汪洋。huí huáng liú yú gù dào xī,miè tuān shè ér wāng yáng。
横星桥于河汉兮,紫阙峙而炜煌。héng xīng qiáo yú hé hàn xī,zǐ quē zhì ér wěi huáng。
列槐植之行秀兮,历五代而经唐。liè huái zhí zhī xíng xiù xī,lì wǔ dài ér jīng táng。
承太平之雨露兮,幸不遭乎伐戕。chéng tài píng zhī yǔ lù xī,xìng bù zāo hū fá qiāng。
为众木之耆艾兮,如羽盖之迭张。wèi zhòng mù zhī qí ài xī,rú yǔ gài zhī dié zhāng。
慨离彼而适此兮,亦出处之靡常。kǎi lí bǐ ér shì cǐ xī,yì chū chù zhī mí cháng。
既寓情于物表兮,独思嵩之未忘。jì yù qíng yú wù biǎo xī,dú sī sōng zhī wèi wàng。
忽有客兮鼓楫,言别我兮灵羊。hū yǒu kè xī gǔ jí,yán bié wǒ xī líng yáng。
将度庾岭,沿涛江。jiāng dù yǔ lǐng,yán tāo jiāng。
涉淮溯汴,入幕乎洛阳。shè huái sù biàn,rù mù hū luò yáng。
词气有馀,顿挫铿锵。cí qì yǒu yú,dùn cuò kēng qiāng。
诚南士之颖出,然未始离乎炎荒。chéng nán shì zhī yǐng chū,rán wèi shǐ lí hū yán huāng。
请陟嵩而远览,循今古而徜徉。qǐng zhì sōng ér yuǎn lǎn,xún jīn gǔ ér cháng yáng。
矫垂天之翼,灿琼瑶之章。jiǎo chuí tiān zhī yì,càn qióng yáo zhī zhāng。
于是被诏音,登玉堂。yú shì bèi zhào yīn,dēng yù táng。
返视乎罗浮朱明,如弃鱼目而怀夜光也。fǎn shì hū luó fú zhū míng,rú qì yú mù ér huái yè guāng yě。

王逢原哀词

郭祥正

追仿佛兮,故国之高丘。zhuī fǎng fú xī,gù guó zhī gāo qiū。
与子之相遇兮,听其言而若秋。yǔ zi zhī xiāng yù xī,tīng qí yán ér ruò qiū。
雍雍而肆兮,严严而收。yōng yōng ér sì xī,yán yán ér shōu。
乐我之心兮,以遨以游。lè wǒ zhī xīn xī,yǐ áo yǐ yóu。
予将娶兮,于南州。yǔ jiāng qǔ xī,yú nán zhōu。
莫克从子兮,翻自省以幽幽。mò kè cóng zi xī,fān zì shěng yǐ yōu yōu。
川陆兮沉浮,日月兮再周。chuān lù xī chén fú,rì yuè xī zài zhōu。
云子之长逝兮,怆我之深忧。yún zi zhī zhǎng shì xī,chuàng wǒ zhī shēn yōu。
子不可见兮,道将谁求。zi bù kě jiàn xī,dào jiāng shuí qiú。
彼苍者天兮,胡惨胡仇。bǐ cāng zhě tiān xī,hú cǎn hú chóu。
夺子之速兮,使不位于公侯。duó zi zhī sù xī,shǐ bù wèi yú gōng hóu。
虽穷德之特立兮,弗与世以绸缪。suī qióng dé zhī tè lì xī,fú yǔ shì yǐ chóu móu。
嗟坎水之未盈兮,竟何泽以休休。jiē kǎn shuǐ zhī wèi yíng xī,jìng hé zé yǐ xiū xiū。
喑予之声兮,血予之眸。yīn yǔ zhī shēng xī,xuè yǔ zhī móu。
犹不足以止兮,灵何在而荐羞。yóu bù zú yǐ zhǐ xī,líng hé zài ér jiàn xiū。
惟永绝兮奈何,怅平昔兮悠悠。wéi yǒng jué xī nài hé,chàng píng xī xī yōu yōu。

徐孺兴哀词

郭祥正

嗟乎孺兴之不幸兮,上有高堂白发之慈亲。jiē hū rú xīng zhī bù xìng xī,shàng yǒu gāo táng bái fā zhī cí qīn。
孝不克以自信兮,魂将逝而复返。xiào bù kè yǐ zì xìn xī,hún jiāng shì ér fù fǎn。
目冥冥而莫胜兮,顾天命之予短。mù míng míng ér mò shèng xī,gù tiān mìng zhī yǔ duǎn。
业修修兮志与道配,寂不少振兮遽沉幽而终蹇。yè xiū xiū xī zhì yǔ dào pèi,jì bù shǎo zhèn xī jù chén yōu ér zhōng jiǎn。
兰未芳兮先凋,月将升兮俄陨。lán wèi fāng xī xiān diāo,yuè jiāng shēng xī é yǔn。
孺人嚣嚣兮,追话言之弗足。rú rén xiāo xiāo xī,zhuī huà yán zhī fú zú。
梦悠悠兮,魂去来而数蹙。mèng yōu yōu xī,hún qù lái ér shù cù。
抚稚子兮秋夜长,暗明珰兮摧腕玉。fǔ zhì zi xī qiū yè zhǎng,àn míng dāng xī cuī wàn yù。
魂何知兮,兴予之哀。hún hé zhī xī,xīng yǔ zhī āi。
体与道化兮,岁月徂而屡周。tǐ yǔ dào huà xī,suì yuè cú ér lǚ zhōu。
情缠绵兮,若俱往则已矣。qíng chán mián xī,ruò jù wǎng zé yǐ yǐ。
词不足以尽寄兮,托馀思于江流。cí bù zú yǐ jǐn jì xī,tuō yú sī yú jiāng liú。

留君仪哀词

郭祥正

怀伊人兮,漳水之湄。huái yī rén xī,zhāng shuǐ zhī méi。
爰结好之初兮,予方出乎陷阱之羁縻。yuán jié hǎo zhī chū xī,yǔ fāng chū hū xiàn jǐng zhī jī mí。
彼知予之横罹兮,眷茕茕而弗支。bǐ zhī yǔ zhī héng lí xī,juàn qióng qióng ér fú zhī。
氛侵侵而袭人兮,子独赠我以兰芝。fēn qīn qīn ér xí rén xī,zi dú zèng wǒ yǐ lán zhī。
芳芬芬而爽吾衷兮,虽厄穷而弗疑。fāng fēn fēn ér shuǎng wú zhōng xī,suī è qióng ér fú yí。
言涓涓而洗吾耳兮,寂尘听而凄其。yán juān juān ér xǐ wú ěr xī,jì chén tīng ér qī qí。
炊嘉黍而纳吾腹兮,使朝则忘饥。chuī jiā shǔ ér nà wú fù xī,shǐ cháo zé wàng jī。
采薜荔为予之服兮,慨前修之可追。cǎi bì lì wèi yǔ zhī fú xī,kǎi qián xiū zhī kě zhuī。
脂吾车而秣吾驷兮,造仙的之幽奇。zhī wú chē ér mò wú sì xī,zào xiān de zhī yōu qí。
煮甘溜而茗酌兮,珍盘进乎离支。zhǔ gān liū ér míng zhuó xī,zhēn pán jìn hū lí zhī。
唱则和兮,迭指摘其醇醨。chàng zé hé xī,dié zhǐ zhāi qí chún lí。
同底于道兮,遵圣渚为之归。tóng dǐ yú dào xī,zūn shèng zhǔ wèi zhī guī。
聊容与以卒岁兮,曾弗察乎白驹之骛驰。liáo róng yǔ yǐ zú suì xī,céng fú chá hū bái jū zhī wù chí。
泊中吉而启行兮,觞桂浆以违离。pō zhōng jí ér qǐ xíng xī,shāng guì jiāng yǐ wéi lí。
惕南北之缅邈兮,蹇形影之颓衰。tì nán běi zhī miǎn miǎo xī,jiǎn xíng yǐng zhī tuí shuāi。
歌激扬而再发兮,泪浪浪以沾衣。gē jī yáng ér zài fā xī,lèi làng làng yǐ zhān yī。
马悲鸣而仰顾,仆弛负以增欷。mǎ bēi míng ér yǎng gù,pū chí fù yǐ zēng xī。
行云住而黯惨,去鸟返而低迷。xíng yún zhù ér àn cǎn,qù niǎo fǎn ér dī mí。
岁聘介而一至兮,孰敢为之后期。suì pìn jiè ér yī zhì xī,shú gǎn wèi zhī hòu qī。
幸再往而再复兮,释予心之思也。xìng zài wǎng ér zài fù xī,shì yǔ xīn zhī sī yě。
忽承讣以踯躅兮,行不知其所之也。hū chéng fù yǐ zhí zhú xī,xíng bù zhī qí suǒ zhī yě。
嗟若人之蕴美兮,天其夺之速也。jiē ruò rén zhī yùn měi xī,tiān qí duó zhī sù yě。
蹇松柏之枯折兮,恶植则滋以荣也。jiǎn sōng bǎi zhī kū zhé xī,è zhí zé zī yǐ róng yě。
考大空之役物兮,必善抟而化之也。kǎo dà kōng zhī yì wù xī,bì shàn tuán ér huà zhī yě。
将为麟为凤兮,对明世而出也。jiāng wèi lín wèi fèng xī,duì míng shì ér chū yě。
将为兰为荪兮,芬馨香而荐上帝也。jiāng wèi lán wèi sūn xī,fēn xīn xiāng ér jiàn shàng dì yě。
将为江为河以济舟也,将为雨为露而泽物也。jiāng wèi jiāng wèi hé yǐ jì zhōu yě,jiāng wèi yǔ wèi lù ér zé wù yě。
将复为人兮,英华于士林也。jiāng fù wèi rén xī,yīng huá yú shì lín yě。
将为仙为神兮,自适于逍遥之境也。jiāng wèi xiān wèi shén xī,zì shì yú xiāo yáo zhī jìng yě。
呜呼,以甚塞之怀兮,测乎无涯之眹。wū hū,yǐ shén sāi zhī huái xī,cè hū wú yá zhī zhèn。
以有限之情兮,导乎无穷之悲。yǐ yǒu xiàn zhī qíng xī,dǎo hū wú qióng zhī bēi。
呜呼,其有知乎,其无知乎?吾其能久乎,吾将从子于重泉之游乎,吾又何词之哀乎。wū hū,qí yǒu zhī hū,qí wú zhī hū?wú qí néng jiǔ hū,wú jiāng cóng zi yú zhòng quán zhī yóu hū,wú yòu hé cí zhī āi hū。

山中乐

郭祥正

归乎乐哉,山中之乐兮,其乐无穷。guī hū lè zāi,shān zhōng zhī lè xī,qí lè wú qióng。
蔼葱苍而杳巑丛兮,眷青瑶之诸峰。ǎi cōng cāng ér yǎo cuán cóng xī,juàn qīng yáo zhī zhū fēng。
琉璃一碧兮,湖波止而溶溶。liú lí yī bì xī,hú bō zhǐ ér róng róng。
层楼相望,曲径相通。céng lóu xiāng wàng,qū jìng xiāng tōng。
鱼龙转影于汀澜之际,钟梵答响于烟云之中。yú lóng zhuǎn yǐng yú tīng lán zhī jì,zhōng fàn dá xiǎng yú yān yún zhī zhōng。
鸟嘤日暖兮,花气蒙蒙。niǎo yīng rì nuǎn xī,huā qì méng méng。
搴密叶而成幄兮,风飒飒而吹松。qiān mì yè ér chéng wò xī,fēng sà sà ér chuī sōng。
岩谷玲珑,霜木落也。yán gǔ líng lóng,shuāng mù luò yě。
玉宇浮空,冰澌凝也。yù yǔ fú kōng,bīng sī níng yě。
天高月朗兮,定省乎华严之境。tiān gāo yuè lǎng xī,dìng shěng hū huá yán zhī jìng。
雷奔雨骤兮,作新乎水墨之宫。léi bēn yǔ zhòu xī,zuò xīn hū shuǐ mò zhī gōng。
达僧拟王孙之葬,逸士蹑渊明之踪。dá sēng nǐ wáng sūn zhī zàng,yì shì niè yuān míng zhī zōng。
方尔祖之得名兮,考其言于庐陵之醉翁。fāng ěr zǔ zhī dé míng xī,kǎo qí yán yú lú líng zhī zuì wēng。
曰嗟世之人兮,曷不归来乎山中。yuē jiē shì zhī rén xī,hé bù guī lái hū shān zhōng。
山中之乐不可见,今予其往兮谁逢。shān zhōng zhī lè bù kě jiàn,jīn yǔ qí wǎng xī shuí féng。
后四十年,尔复好吟。hòu sì shí nián,ěr fù hǎo yín。
远游不返,求我之从。yuǎn yóu bù fǎn,qiú wǒ zhī cóng。
劝尔之归兮,栖老乎山中。quàn ěr zhī guī xī,qī lǎo hū shān zhōng。
尔之材兮甚良,当自适其无庸之庸。ěr zhī cái xī shén liáng,dāng zì shì qí wú yōng zhī yōng。
违世绝俗,黜明塞聪。wéi shì jué sú,chù míng sāi cōng。
山中之乐兮乃可以久,非我与尔兮谁同。shān zhōng zhī lè xī nǎi kě yǐ jiǔ,fēi wǒ yǔ ěr xī shuí tóng。

石室游

郭祥正

端城之北,径五六里。duān chéng zhī běi,jìng wǔ liù lǐ。
有石室兮洞开,其上则七山建斗司天之喉舌,其下则渊泉不流渟碧一杯。yǒu shí shì xī dòng kāi,qí shàng zé qī shān jiàn dòu sī tiān zhī hóu shé,qí xià zé yuān quán bù liú tíng bì yī bēi。
窥之则肌发冰,酌之则烦心灰。kuī zhī zé jī fā bīng,zhuó zhī zé fán xīn huī。
四傍则石乳玲珑,中敞圆盖。sì bàng zé shí rǔ líng lóng,zhōng chǎng yuán gài。
窈窈万丈,莫穷其厓。yǎo yǎo wàn zhàng,mò qióng qí yá。
孰纳忠兮,嗟肺肝之已露。shú nà zhōng xī,jiē fèi gān zhī yǐ lù。
孰止戈兮,束兵仗而相挨。shú zhǐ gē xī,shù bīng zhàng ér xiāng āi。
俨卫士之行列,肃庭臣之序排。yǎn wèi shì zhī xíng liè,sù tíng chén zhī xù pái。
纷披披兮蒂萼,粲枞枞兮条枚。fēn pī pī xī dì è,càn cōng cōng xī tiáo méi。
安而不可动者为梁为栋,奔而不可止者为虎为豺。ān ér bù kě dòng zhě wèi liáng wèi dòng,bēn ér bù kě zhǐ zhě wèi hǔ wèi chái。
龟闯首兮屏息,虬奋鳞兮抟雷。guī chuǎng shǒu xī píng xī,qiú fèn lín xī tuán léi。
怪怪奇奇兮,千变万态。guài guài qí qí xī,qiān biàn wàn tài。
愈视愈久兮,惚恍惊猜。yù shì yù jiǔ xī,hū huǎng jīng cāi。
何人境之俯近而仙宇之秘异如此者哉。hé rén jìng zhī fǔ jìn ér xiān yǔ zhī mì yì rú cǐ zhě zāi。
萝卷风兮窈窕,春渍芳兮不回。luó juǎn fēng xī yǎo tiǎo,chūn zì fāng xī bù huí。
或命佳客,或寓幽怀。huò mìng jiā kè,huò yù yōu huái。
考二李之劲笔,皆一时之遗材。kǎo èr lǐ zhī jìn bǐ,jiē yī shí zhī yí cái。
援玉琴以写咏,怅夕阳之易颓。yuán yù qín yǐ xiě yǒng,chàng xī yáng zhī yì tuí。
方谢事以言返,眷兹室而徘徊。fāng xiè shì yǐ yán fǎn,juàn zī shì ér pái huái。
云愀容兮泱漭,鸟送音兮悲哀。yún qiǎo róng xī yāng mǎng,niǎo sòng yīn xī bēi āi。
况百年之将尽,邈夫万里奚复来。kuàng bǎi nián zhī jiāng jǐn,miǎo fū wàn lǐ xī fù lái。

逍遥园

郭祥正

逍遥有水一溪,有竹三亩。xiāo yáo yǒu shuǐ yī xī,yǒu zhú sān mǔ。
兰芬菊芳,松老石瘦。lán fēn jú fāng,sōng lǎo shí shòu。
堂居其中,亭列左右。táng jū qí zhōng,tíng liè zuǒ yòu。
菲菲兮春荣,阴阴兮夏茂。fēi fēi xī chūn róng,yīn yīn xī xià mào。
孤猿啸兮秋夜长,空桑嗥兮冬雪昼。gū yuán xiào xī qiū yè zhǎng,kōng sāng háo xī dōng xuě zhòu。
山之名兮人莫知,公为主兮天所授。shān zhī míng xī rén mò zhī,gōng wèi zhǔ xī tiān suǒ shòu。
其或要佳宾,酌醇酎。qí huò yào jiā bīn,zhuó chún zhòu。
清吟得韵兮,非人世之丝篁。qīng yín dé yùn xī,fēi rén shì zhī sī huáng。
属笔成篇兮,发天机之锦绣。shǔ bǐ chéng piān xī,fā tiān jī zhī jǐn xiù。
方且登高台,挹远岫。fāng qiě dēng gāo tái,yì yuǎn xiù。
俯仰群仙,咨询遐寿。fǔ yǎng qún xiān,zī xún xiá shòu。
脱轮蹄之萦,服烟霞之秀。tuō lún tí zhī yíng,fú yān xiá zhī xiù。
于斯时也,一举九万兮,吾不知其为用。yú sī shí yě,yī jǔ jiǔ wàn xī,wú bù zhī qí wèi yòng。
嗒焉自丧兮,吾不知其为偶。dā yān zì sàng xī,wú bù zhī qí wèi ǒu。
翛兮窅兮,非无之无。xiāo xī yǎo xī,fēi wú zhī wú。
寂兮息兮,非有之有。jì xī xī xī,fēi yǒu zhī yǒu。
无何亦何得而名,有窍则窍遽能久。wú hé yì hé dé ér míng,yǒu qiào zé qiào jù néng jiǔ。
至若听出于垣,观入于牖。zhì ruò tīng chū yú yuán,guān rù yú yǒu。
此鄙士之常习,又安得与夫逍遥主人而为之友也哉。cǐ bǐ shì zhī cháng xí,yòu ān dé yǔ fū xiāo yáo zhǔ rén ér wèi zhī yǒu yě zāi。

孤云寄潘延之先生

郭祥正

望孤云兮山之巅,漭弗雨兮何油然。wàng gū yún xī shān zhī diān,mǎng fú yǔ xī hé yóu rán。
送孤鸿兮海之涘,高举翼兮游无边。sòng gū hóng xī hǎi zhī sì,gāo jǔ yì xī yóu wú biān。
彼君子之如似兮,脱世俗以不返。bǐ jūn zi zhī rú shì xī,tuō shì sú yǐ bù fǎn。
奚无闷而止兮,又放意以穷年。xī wú mèn ér zhǐ xī,yòu fàng yì yǐ qióng nián。
川有航兮陆有马,园有佳木兮池有芳莲。chuān yǒu háng xī lù yǒu mǎ,yuán yǒu jiā mù xī chí yǒu fāng lián。
坐卧兮白日,笑歌兮朱弦。zuò wò xī bái rì,xiào gē xī zhū xián。
客至止兮,乐我之乐。kè zhì zhǐ xī,lè wǒ zhī lè。
岂公侯之下兮,曾弗择乎愚贤。qǐ gōng hóu zhī xià xī,céng fú zé hū yú xián。
仆夫以耕兮,妾女以织。pū fū yǐ gēng xī,qiè nǚ yǐ zhī。
恬弗愧兮,我衣我食。tián fú kuì xī,wǒ yī wǒ shí。
神仙之逍遥兮,固不得以见之。shén xiān zhī xiāo yáo xī,gù bù dé yǐ jiàn zhī。
君子之宴息兮,举斯世以谁敌。jūn zi zhī yàn xī xī,jǔ sī shì yǐ shuí dí。
嗟世人之自徇兮,莫知其求。jiē shì rén zhī zì xùn xī,mò zhī qí qiú。
势得而傲兮,势失而囚。shì dé ér ào xī,shì shī ér qiú。
靡后先之思兮,孰进退之由。mí hòu xiān zhī sī xī,shú jìn tuì zhī yóu。
苟岁月之徙兮,托冠带以包羞。gǒu suì yuè zhī xǐ xī,tuō guān dài yǐ bāo xiū。
惟勇子之从兮,贫未足以自周。wéi yǒng zi zhī cóng xī,pín wèi zú yǐ zì zhōu。
匪妻子之累兮,实吾亲之忧。fěi qī zi zhī lèi xī,shí wú qīn zhī yōu。
慨负重兮执热,慕坦跣兮临流。kǎi fù zhòng xī zhí rè,mù tǎn xiǎn xī lín liú。

采薇山之巅赠张无梦先生

郭祥正

先生曰采薇山之巅兮,吾非求为之仙。xiān shēng yuē cǎi wēi shān zhī diān xī,wú fēi qiú wèi zhī xiān。
吾无一亩之宅,一丘之田。wú wú yī mǔ zhī zhái,yī qiū zhī tián。
饥食山之薇,渴饮山之泉。jī shí shān zhī wēi,kě yǐn shān zhī quán。
岩为吾居兮,鹿为吾马。yán wèi wú jū xī,lù wèi wú mǎ。
吾岂不足兮,翱翔乎山之间。wú qǐ bù zú xī,áo xiáng hū shān zhī jiān。
彼世俗之混混兮,嗟苦短之白日。bǐ shì sú zhī hùn hùn xī,jiē kǔ duǎn zhī bái rì。
此一身之悠悠兮,聊自乐以穷年。cǐ yī shēn zhī yōu yōu xī,liáo zì lè yǐ qióng nián。
彼尘埃之荏苒兮,此云烟之绵联。bǐ chén āi zhī rěn rǎn xī,cǐ yún yān zhī mián lián。
谁谓才之大兮,慨匠氏之弗取。shuí wèi cái zhī dà xī,kǎi jiàng shì zhī fú qǔ。
吾独幸其弗取兮,森葱苍而自全。wú dú xìng qí fú qǔ xī,sēn cōng cāng ér zì quán。
粤吾君之为治兮,三王之圣。yuè wú jūn zhī wèi zhì xī,sān wáng zhī shèng。
而吾相之为辅兮,伊周之贤。ér wú xiāng zhī wèi fǔ xī,yī zhōu zhī xián。
吾父吾母兮,皆善终以天算。wú fù wú mǔ xī,jiē shàn zhōng yǐ tiān suàn。
进何忧而退何憾兮,养吾气之浩然。jìn hé yōu ér tuì hé hàn xī,yǎng wú qì zhī hào rán。
弟子进而赞曰:采薇山之巅兮,其乐也如此。dì zi jìn ér zàn yuē cǎi wēi shān zhī diān xī,qí lè yě rú cǐ。
衣曳曳而情飘飘兮,愿执辔而往焉。yī yè yè ér qíng piāo piāo xī,yuàn zhí pèi ér wǎng yān。

游仙一十九首

郭祥正

漠漠出寒雾,悠悠趋太清。mò mò chū hán wù,yōu yōu qū tài qīng。
珠楼被重绡,灵花纷素馨。zhū lóu bèi zhòng xiāo,líng huā fēn sù xīn。
青衣捧绿章,磨丹书姓名。qīng yī pěng lǜ zhāng,mó dān shū xìng míng。
为我横玉笛,一奏雌龙声。wèi wǒ héng yù dí,yī zòu cí lóng shēng。

游仙一十九首

郭祥正

非尘复非烟,氲氲散紫清。fēi chén fù fēi yān,yūn yūn sàn zǐ qīng。
乃知泠风御,翛翛恣游行。nǎi zhī líng fēng yù,xiāo xiāo zì yóu xíng。
忽逢黄金阙,云是玉帝京。hū féng huáng jīn quē,yún shì yù dì jīng。
逍遥侍御者,不假精锐兵。xiāo yáo shì yù zhě,bù jiǎ jīng ruì bīng。

游仙一十九首

郭祥正

扶桑并咸池,窅窅殊在下。fú sāng bìng xián chí,yǎo yǎo shū zài xià。
真阳涵素光,无昼亦无夜。zhēn yáng hán sù guāng,wú zhòu yì wú yè。
神体当自保,不与物俱化。shén tǐ dāng zì bǎo,bù yǔ wù jù huà。
运龄从此长,尘缘顿消谢。yùn líng cóng cǐ zhǎng,chén yuán dùn xiāo xiè。