古诗词

雨中酌君仪所送酒有怀

郭祥正

冬雷知不密,地震复如何。dōng léi zhī bù mì,dì zhèn fù rú hé。
海角晴明少,客心忧虑多。hǎi jiǎo qíng míng shǎo,kè xīn yōu lǜ duō。
白鸥欺浪舞,黄鸟挟春歌。bái ōu qī làng wǔ,huáng niǎo xié chūn gē。
幸有故人酒,门深掩薜萝。xìng yǒu gù rén jiǔ,mén shēn yǎn bì luó。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

杨白花

郭祥正

秋风起,黄叶飞,宫门深锁日还西。qiū fēng qǐ,huáng yè fēi,gōng mén shēn suǒ rì hái xī。
背人一去音书断,塞雁无情亦解归。bèi rén yī qù yīn shū duàn,sāi yàn wú qíng yì jiě guī。
此恨此愁无处托,暗尘消尽缕金衣。cǐ hèn cǐ chóu wú chù tuō,àn chén xiāo jǐn lǚ jīn yī。

灵芝宫

郭祥正

灵芝宫,乃在沧海之上,白云之中。líng zhī gōng,nǎi zài cāng hǎi zhī shàng,bái yún zhī zhōng。
楼阁缥缈金间碧,玉花露湿香随风。lóu gé piāo miǎo jīn jiān bì,yù huā lù shī xiāng suí fēng。
寒光长莹别有月,笙箫间作春冲融。hán guāng zhǎng yíng bié yǒu yuè,shēng xiāo jiān zuò chūn chōng róng。
来时不记梦中路,觉后唯闻长乐钟。lái shí bù jì mèng zhōng lù,jué hòu wéi wén zhǎng lè zhōng。
神仙谁云与世隔,暂游复返精诚通。shén xiān shuí yún yǔ shì gé,zàn yóu fù fǎn jīng chéng tōng。
倏然物化岂真往,举杯仿佛声传空。shū rán wù huà qǐ zhēn wǎng,jǔ bēi fǎng fú shēng chuán kōng。
蓬莱异馆信非妄,罗池庙食今犹丰。péng lái yì guǎn xìn fēi wàng,luó chí miào shí jīn yóu fēng。
仕途机阱了可畏,天地虽广身不容。shì tú jī jǐng le kě wèi,tiān dì suī guǎng shēn bù róng。
低催至死寄僧榻,旷达一念超樊笼。dī cuī zhì sǐ jì sēng tà,kuàng dá yī niàn chāo fán lóng。
挥毫不似人间世,想见光焰如长虹。huī háo bù shì rén jiān shì,xiǎng jiàn guāng yàn rú zhǎng hóng。

圆山谣

郭祥正

庙食圆山忘岁年,自言耽酒未能还。miào shí yuán shān wàng suì nián,zì yán dān jiǔ wèi néng hái。
身披羽衣手提药,时时混迹来人间。shēn pī yǔ yī shǒu tí yào,shí shí hùn jì lái rén jiān。
七言四句又奇绝,固非俗士能追攀。qī yán sì jù yòu qí jué,gù fēi sú shì néng zhuī pān。
蓬莱却在漳水上,鳌头突起沧波环。péng lái què zài zhāng shuǐ shàng,áo tóu tū qǐ cāng bō huán。
长萝秀木锁春色,石泉自泻秋声潺。zhǎng luó xiù mù suǒ chūn sè,shí quán zì xiè qiū shēng chán。
伊予来漳四十日,始造秘殿瞻威颜。yī yǔ lái zhāng sì shí rì,shǐ zào mì diàn zhān wēi yán。
归鞍未解疾遽作,寒气束缚形骸跧。guī ān wèi jiě jí jù zuò,hán qì shù fù xíng hái quán。
夜梦青衣捧玉盘,琉璃十颗传灵丹。yè mèng qīng yī pěng yù pán,liú lí shí kē chuán líng dān。
欣然投齿咀三四,若饮沆瀣生修翰。xīn rán tóu chǐ jǔ sān sì,ruò yǐn hàng xiè shēng xiū hàn。
精神顿觉枕上醒,五鼓未送蟾光残。jīng shén dùn jué zhěn shàng xǐng,wǔ gǔ wèi sòng chán guāng cán。
明朝视事若平昔,僚吏争贺询其端。míng cháo shì shì ruò píng xī,liáo lì zhēng hè xún qí duān。
真仙垂祐必终始,凡骨岂易当珍丸。zhēn xiān chuí yòu bì zhōng shǐ,fán gǔ qǐ yì dāng zhēn wán。
便思勇决谢尘网,往跨皓鹤参翔鸾。biàn sī yǒng jué xiè chén wǎng,wǎng kuà hào hè cān xiáng luán。
吟诗卖药同至乐,安用包羞拘一官。yín shī mài yào tóng zhì lè,ān yòng bāo xiū jū yī guān。

芳草渡

郭祥正

落日渡头芳草碧,伤如之何送行客。luò rì dù tóu fāng cǎo bì,shāng rú zhī hé sòng xíng kè。
客行无尽草相随,塞北江南同一色。kè xíng wú jǐn cǎo xiāng suí,sāi běi jiāng nán tóng yī sè。
秋霜野烧年年事,绿芽迸地先春力。qiū shuāng yě shāo nián nián shì,lǜ yá bèng dì xiān chūn lì。
芳草多情不变常,行人自去无消息。fāng cǎo duō qíng bù biàn cháng,xíng rén zì qù wú xiāo xī。

我归矣

郭祥正

我归矣,江之南,一蓑一钓桃花潭。wǒ guī yǐ,jiāng zhī nán,yī suō yī diào táo huā tán。
桃花潭水深千丈,金鳞尾尾密如蚕。táo huā tán shuǐ shēn qiān zhàng,jīn lín wěi wěi mì rú cán。
得鱼辄笑放鱼去,我不贪饵尔何贪。dé yú zhé xiào fàng yú qù,wǒ bù tān ěr ěr hé tān。
移船就月还一饮,天为方床月为枕。yí chuán jiù yuè hái yī yǐn,tiān wèi fāng chuáng yuè wèi zhěn。
水红芙蓉烂云锦,醉则纵横看花寝。shuǐ hóng fú róng làn yún jǐn,zuì zé zòng héng kàn huā qǐn。
看花寝,如之何,向来忧患付烟波。kàn huā qǐn,rú zhī hé,xiàng lái yōu huàn fù yān bō。

卧龙山泉上茗酌呈太守陈元舆

郭祥正

君不见,欧阳公,在琅琊。jūn bù jiàn,ōu yáng gōng,zài láng yá。
酿泉为酒饮辄醉,自号醉翁乐无涯。niàng quán wèi jiǔ yǐn zhé zuì,zì hào zuì wēng lè wú yá。
醉来落笔驱龙蛇,电雹万里轰雷车。zuì lái luò bǐ qū lóng shé,diàn báo wàn lǐ hōng léi chē。
浓阴却扫吐朝日,草木妍媚春争华。nóng yīn què sǎo tǔ cháo rì,cǎo mù yán mèi chūn zhēng huá。
斯人往矣道将丧,虽遇绝景谁能夸。sī rén wǎng yǐ dào jiāng sàng,suī yù jué jǐng shuí néng kuā。
又不见卧龙山下一泓水,源接银河甘且美。yòu bù jiàn wò lóng shān xià yī hóng shuǐ,yuán jiē yín hé gān qiě měi。
惜哉无名人不闻,唯有寒云弄清泚。xī zāi wú míng rén bù wén,wéi yǒu hán yún nòng qīng cǐ。
君携天上小团月,来就斯泉烹一啜。jūn xié tiān shàng xiǎo tuán yuè,lái jiù sī quán pēng yī chuài。
不觉两腋习习清风生,便欲飞归紫金阙。bù jué liǎng yè xí xí qīng fēng shēng,biàn yù fēi guī zǐ jīn quē。
挽君且住君少留,人生难得名山游。wǎn jūn qiě zhù jūn shǎo liú,rén shēng nán dé míng shān yóu。
汲泉涤砚请君发佳唱,铿金戛玉摇商秋。jí quán dí yàn qǐng jūn fā jiā chàng,kēng jīn jiá yù yáo shāng qiū。
斯泉便与酿泉比,泉价诗名无表里。sī quán biàn yǔ niàng quán bǐ,quán jià shī míng wú biǎo lǐ。
自愧学诗三十年,缩手袖间惊血指。zì kuì xué shī sān shí nián,suō shǒu xiù jiān jīng xuè zhǐ。
君如欧阳公,我非苏与梅。jūn rú ōu yáng gōng,wǒ fēi sū yǔ méi。
但能泉上伴君饮,高咏阁笔无由陪。dàn néng quán shàng bàn jūn yǐn,gāo yǒng gé bǐ wú yóu péi。
明年茶熟君应去,愁对苍崖咏佳句。míng nián chá shú jūn yīng qù,chóu duì cāng yá yǒng jiā jù。

酬运判毛正仲

郭祥正

明公青霄我平地,才不超群怀厚愧。míng gōng qīng xiāo wǒ píng dì,cái bù chāo qún huái hòu kuì。
小邦苟禄度残年,侧望车尘掩玼疠。xiǎo bāng gǒu lù dù cán nián,cè wàng chē chén yǎn cǐ lì。
海浪翻云古渡头,感公为我须臾留。hǎi làng fān yún gǔ dù tóu,gǎn gōng wèi wǒ xū yú liú。
请说相逢在何处,上下梅山成昨游。qǐng shuō xiāng féng zài hé chù,shàng xià méi shān chéng zuó yóu。
忽得新诗惊老格,飘飘真是金门客。hū dé xīn shī jīng lǎo gé,piāo piāo zhēn shì jīn mén kè。
蹇驴已困何由攀,一夜微吟添鬓白。jiǎn lǘ yǐ kùn hé yóu pān,yī yè wēi yín tiān bìn bái。

奉和运判吴翼道留题石室

郭祥正

双峡天开控江水,水自䍧牁来万里。shuāng xiá tiān kāi kòng jiāng shuǐ,shuǐ zì kē lái wàn lǐ。
端州正在双峡间,石室嵩台压孤垒。duān zhōu zhèng zài shuāng xiá jiān,shí shì sōng tái yā gū lěi。
谁倾北斗酌明河,化作七山平地起。shuí qīng běi dòu zhuó míng hé,huà zuò qī shān píng dì qǐ。
修萝高张翠羽盖,锦壁深藏赤凤髓。xiū luó gāo zhāng cuì yǔ gài,jǐn bì shēn cáng chì fèng suǐ。
鸣禽交应杵臼声,驯鹿见人行复止。míng qín jiāo yīng chǔ jiù shēng,xùn lù jiàn rén xíng fù zhǐ。
一洞能容百两车,三溪却接沧溟底。yī dòng néng róng bǎi liǎng chē,sān xī què jiē cāng míng dǐ。
仰瞻圆顶碧玲珑,傍穿小窦阴迤逦。yǎng zhān yuán dǐng bì líng lóng,bàng chuān xiǎo dòu yīn yí lǐ。
不应融结施镌镵,浪磅乳滴何年始。bù yīng róng jié shī juān chán,làng bàng rǔ dī hé nián shǐ。
森然物象难悉名,古图脱落犹堪比。sēn rán wù xiàng nán xī míng,gǔ tú tuō luò yóu kān bǐ。
老龟闯首龙缩角,猛虎磨牙鲸卷尾。lǎo guī chuǎng shǒu lóng suō jiǎo,měng hǔ mó yá jīng juǎn wěi。
又如壮士披肺肝,戴主之忠死无已。yòu rú zhuàng shì pī fèi gān,dài zhǔ zhī zhōng sǐ wú yǐ。
苍崖题字多唐人,仿佛银钩唯二李。cāng yá tí zì duō táng rén,fǎng fú yín gōu wéi èr lǐ。
山祇不放云雾开,海神屡汲蟾光洗。shān qí bù fàng yún wù kāi,hǎi shén lǚ jí chán guāng xǐ。
欧阳古录遗此碑,我渍香煤传以纸。ōu yáng gǔ lù yí cǐ bēi,wǒ zì xiāng méi chuán yǐ zhǐ。
寂寥相望三百年,乃有高才继瑰玮。jì liáo xiāng wàng sān bǎi nián,nǎi yǒu gāo cái jì guī wěi。
滁阳吴公富文采,来拥皇华宣使指。chú yáng wú gōng fù wén cǎi,lái yōng huáng huá xuān shǐ zhǐ。
霜威暂霁持谦尊,许接清游携酒醴。shuāng wēi zàn jì chí qiān zūn,xǔ jiē qīng yóu xié jiǔ lǐ。
长丝千结盘雕梅,簌簌并刀脍赪鲤。zhǎng sī qiān jié pán diāo méi,sù sù bìng dāo kuài chēng lǐ。
寻仙未遇饮正豪,落日岚烟催返轨。xún xiān wèi yù yǐn zhèng háo,luò rì lán yān cuī fǎn guǐ。
明朝大句挥长篇,戛玉锵金轰两耳。míng cháo dà jù huī zhǎng piān,jiá yù qiāng jīn hōng liǎng ěr。
有灵持护归羊城,论价欲酬谁可拟。yǒu líng chí hù guī yáng chéng,lùn jià yù chóu shuí kě nǐ。
蒋公毛公并诗伯,笔阵酣战秋风里。jiǎng gōng máo gōng bìng shī bó,bǐ zhèn hān zhàn qiū fēng lǐ。
越台朱明被题遍,鹄奔此洞重新美。yuè tái zhū míng bèi tí biàn,gǔ bēn cǐ dòng zhòng xīn měi。
沈侯湘寺陪俊游,韩子连山书宴喜。shěn hóu xiāng sì péi jùn yóu,hán zi lián shān shū yàn xǐ。
胜概遂令天下知,名齐五岳无由毁。shèng gài suì lìng tiān xià zhī,míng qí wǔ yuè wú yóu huǐ。
自怜羽翮久零落,只欲卑飞藏棘枳。zì lián yǔ hé jiǔ líng luò,zhǐ yù bēi fēi cáng jí zhǐ。
漫将俚语续公歌,投老那知遇知己。màn jiāng lǐ yǔ xù gōng gē,tóu lǎo nà zhī yù zhī jǐ。

奉和广帅蒋颖叔留题石室

郭祥正

西江赴海穿双峡,十里寒青半天插。xī jiāng fù hǎi chuān shuāng xiá,shí lǐ hán qīng bàn tiān chā。
晴空倒影连明河,滔滔不碍鲸鱼呷。qíng kōng dào yǐng lián míng hé,tāo tāo bù ài jīng yú gā。
绞绡高覆紫微冠,翠簟平铺玉皇榻。jiǎo xiāo gāo fù zǐ wēi guān,cuì diàn píng pù yù huáng tà。
中藏石室与嵩台,巨壁棱层老鳞甲。zhōng cáng shí shì yǔ sōng tái,jù bì léng céng lǎo lín jiǎ。
欲飞未去凤逶迤,将蛰还伸龙匼匝。yù fēi wèi qù fèng wēi yí,jiāng zhé hái shēn lóng kē zā。
浪摇蓬岛何其危,桂塞广寒无乃狭。làng yáo péng dǎo hé qí wēi,guì sāi guǎng hán wú nǎi xiá。
大匠不由基构成,洞门大启无人扃。dà jiàng bù yóu jī gòu chéng,dòng mén dà qǐ wú rén jiōng。
六月来游乃挟纩,酌酒向口疑冰生。liù yuè lái yóu nǎi xié kuàng,zhuó jiǔ xiàng kǒu yí bīng shēng。
三溪诘曲愈难涉,举烛但爱烟溟溟。sān xī jí qū yù nán shè,jǔ zhú dàn ài yān míng míng。
返似霜缣见山水,画手只许吴生是。fǎn shì shuāng jiān jiàn shān shuǐ,huà shǒu zhǐ xǔ wú shēng shì。
有谁文采如昌黎,物物为我从头记。yǒu shuí wén cǎi rú chāng lí,wù wù wèi wǒ cóng tóu jì。
自惭才短空冥搜,俚语未足苍崖留。zì cán cái duǎn kōng míng sōu,lǐ yǔ wèi zú cāng yá liú。
元戎闻之索大笔,默坐远想书胜游。yuán róng wén zhī suǒ dà bǐ,mò zuò yuǎn xiǎng shū shèng yóu。
凭凌风力若捕虎,窘束景象如缚仇。píng líng fēng lì ruò bǔ hǔ,jiǒng shù jǐng xiàng rú fù chóu。
那知子厚号雅健,不识谢守为风流。nà zhī zi hòu hào yǎ jiàn,bù shí xiè shǒu wèi fēng liú。
桓桓斯人富学海,少陵重生谪仙在。huán huán sī rén fù xué hǎi,shǎo líng zhòng shēng zhé xiān zài。
琮琤击玉敲黄金,倚马千言未尝改。cóng chēng jī yù qiāo huáng jīn,yǐ mǎ qiān yán wèi cháng gǎi。
高下岂必世俗知,浩气已充天壤内。gāo xià qǐ bì shì sú zhī,hào qì yǐ chōng tiān rǎng nèi。
又如淮阴善将略,不战能令敌先败。yòu rú huái yīn shàn jiāng lüè,bù zhàn néng lìng dí xiān bài。
暂辞侍从来东南,羊城异日为傅岩。zàn cí shì cóng lái dōng nán,yáng chéng yì rì wèi fù yán。
不唯巴笺吟咏足,即看玉牒功名镵。bù wéi bā jiān yín yǒng zú,jí kàn yù dié gōng míng chán。
滁阳吴公昔曾赋,落落文华精注措。chú yáng wú gōng xī céng fù,luò luò wén huá jīng zhù cuò。
毛侯亦许送和章,马上横戈写长句。máo hóu yì xǔ sòng hé zhāng,mǎ shàng héng gē xiě zhǎng jù。
孰云高要陋且遐,三篇入石神鬼嗟。shú yún gāo yào lòu qiě xiá,sān piān rù shí shén guǐ jiē。
愿挥硬画夺剑戟,下视鸟迹初遗沙。yuàn huī yìng huà duó jiàn jǐ,xià shì niǎo jì chū yí shā。
此心虽大虑转小,刻就颇忧龙作蛇。cǐ xīn suī dà lǜ zhuǎn xiǎo,kè jiù pǒ yōu lóng zuò shé。
譬之博奕仲尼与,群儿恶用相识哗。pì zhī bó yì zhòng ní yǔ,qún ér è yòng xiāng shí huā。
端溪石工古称妙,年年琢砚供正衙。duān xī shí gōng gǔ chēng miào,nián nián zuó yàn gōng zhèng yá。
刚刀截碑易于砚,龟螭相射生彤霞。gāng dāo jié bēi yì yú yàn,guī chī xiāng shè shēng tóng xiá。
岐山石鼓久缺矣,苦县光和真瘦耶。qí shān shí gǔ jiǔ quē yǐ,kǔ xiàn guāng hé zhēn shòu yé。
流传万本入中国,谁怜此乐瘴水涯。liú chuán wàn běn rù zhōng guó,shuí lián cǐ lè zhàng shuǐ yá。
共探泉石造淡漠,岂忆冠盖追荣华。gòng tàn quán shí zào dàn mò,qǐ yì guān gài zhuī róng huá。
公思归乎欲致主,四方飘泊予为家。gōng sī guī hū yù zhì zhǔ,sì fāng piāo pō yǔ wèi jiā。
予意无留亦无去,等将幻质随杨花。yǔ yì wú liú yì wú qù,děng jiāng huàn zhì suí yáng huā。

奉和梧守蔡希蘧留题石室

郭祥正

叠石棱层万寻碧,老仙自作琉璃宅。dié shí léng céng wàn xún bì,lǎo xiān zì zuò liú lí zhái。
翛然一径出人寰,北斗三台无咫尺。xiāo rán yī jìng chū rén huán,běi dòu sān tái wú zhǐ chǐ。
大岩杳杳吞沧溟,小窦疏疏吐朝日。dà yán yǎo yǎo tūn cāng míng,xiǎo dòu shū shū tǔ cháo rì。
芙蓉幂沥乳成花,鳞鬣摧颓龙蜕骨。fú róng mì lì rǔ chéng huā,lín liè cuī tuí lóng tuì gǔ。
危弦脆管递仙飙,烂锦轻绡变云物。wēi xián cuì guǎn dì xiān biāo,làn jǐn qīng xiāo biàn yún wù。
二李能书玉钮悬,僭鋹未是真王质。èr lǐ néng shū yù niǔ xuán,jiàn chǎng wèi shì zhēn wáng zhì。
人亡国变今几年,唯有文章记崷崒。rén wáng guó biàn jīn jǐ nián,wéi yǒu wén zhāng jì qiú zú。
胜游况遇中郎孙,诗拟杜陵相仿佛。shèng yóu kuàng yù zhōng láng sūn,shī nǐ dù líng xiāng fǎng fú。
洪河喷作三门流,突骑长驱五千匹。hóng hé pēn zuò sān mén liú,tū qí zhǎng qū wǔ qiān pǐ。
令人惊嗟但缩手,近世雄豪无此笔。lìng rén jīng jiē dàn suō shǒu,jìn shì xióng háo wú cǐ bǐ。
不唯险韵难追攀,学道输君先得一。bù wéi xiǎn yùn nán zhuī pān,xué dào shū jūn xiān dé yī。

奉和蔡希蘧鹄奔亭留别

郭祥正

栏干去天无一尺,帘外三山蘸天碧。lán gàn qù tiān wú yī chǐ,lián wài sān shān zhàn tiān bì。
樽倾浊酒延故人,拂拂轻寒添暮色。zūn qīng zhuó jiǔ yán gù rén,fú fú qīng hán tiān mù sè。
双鹄飞奔迹已陈,满庭细草自涵春。shuāng gǔ fēi bēn jì yǐ chén,mǎn tíng xì cǎo zì hán chūn。
孤城不复有冤气,法座垂衣逢圣神。gū chéng bù fù yǒu yuān qì,fǎ zuò chuí yī féng shèng shén。
惟君万里分符去,苍梧之邦舜游处。wéi jūn wàn lǐ fēn fú qù,cāng wú zhī bāng shùn yóu chù。
九疑七泽皆相连,墨海濡毫写长句。jiǔ yí qī zé jiē xiāng lián,mò hǎi rú háo xiě zhǎng jù。
又如李白才清新,无数篇章思不群。yòu rú lǐ bái cái qīng xīn,wú shù piān zhāng sī bù qún。
挺特千松霜后见,孤高一笛陇头闻。tǐng tè qiān sōng shuāng hòu jiàn,gū gāo yī dí lǒng tóu wén。
我于诗学非无意,黄芦不并琅玕翠。wǒ yú shī xué fēi wú yì,huáng lú bù bìng láng gān cuì。
漫甘薄禄养残年,两鬓垂丝成底事。màn gān báo lù yǎng cán nián,liǎng bìn chuí sī chéng dǐ shì。
声出还吞泪如雨,同气相求别离苦。shēng chū hái tūn lèi rú yǔ,tóng qì xiāng qiú bié lí kǔ。
老来频寄一行书,江边鱼雁无今古。lǎo lái pín jì yī xíng shū,jiāng biān yú yàn wú jīn gǔ。

南安刘太守席上劝曾叔达酒

郭祥正

金盏莫辞琼液满,宝檠休嫌灯焰短。jīn zhǎn mò cí qióng yè mǎn,bǎo qíng xiū xián dēng yàn duǎn。
圆荷翻雨碧云香,小妓近人红玉暖。yuán hé fān yǔ bì yún xiāng,xiǎo jì jìn rén hóng yù nuǎn。
百年流转能几时,一日相逢须款款。bǎi nián liú zhuǎn néng jǐ shí,yī rì xiāng féng xū kuǎn kuǎn。
扁舟明发下前滩,此会清吟应亦罕。biǎn zhōu míng fā xià qián tān,cǐ huì qīng yín yīng yì hǎn。

劝君归示南康太守吴子正

郭祥正

劝君归,腰下悬金禄及儿。quàn jūn guī,yāo xià xuán jīn lù jí ér。
家有良田秫稻肥,种菜结实栗与梨。jiā yǒu liáng tián shú dào féi,zhǒng cài jié shí lì yǔ lí。
江山满目烟云披,长年之乐吾无羁。jiāng shān mǎn mù yān yún pī,zhǎng nián zhī lè wú wú jī。
何须七十乃言归,行将七十能几时,分符持节力已疲。hé xū qī shí nǎi yán guī,xíng jiāng qī shí néng jǐ shí,fēn fú chí jié lì yǐ pí。
才德及人固无尽,此身抱病欲何为。cái dé jí rén gù wú jǐn,cǐ shēn bào bìng yù hé wèi。

槠溪重九阻风戏呈同行黎东美

郭祥正

不登高,不饮酒,漠漠黄沙翳衰柳。bù dēng gāo,bù yǐn jiǔ,mò mò huáng shā yì shuāi liǔ。
扁舟系缆未敢行,江头白浪蛟龙吼。biǎn zhōu xì lǎn wèi gǎn xíng,jiāng tóu bái làng jiāo lóng hǒu。
故园菊花应烂漫,客路无穷但搔首。gù yuán jú huā yīng làn màn,kè lù wú qióng dàn sāo shǒu。
却忆齐山小杜歌,人世难逢笑开口。què yì qí shān xiǎo dù gē,rén shì nán féng xiào kāi kǒu。

左蠡亭重九夕同东美玩月劝酒

郭祥正

平生看月无今宵,一亭危在山之椒。píng shēng kàn yuè wú jīn xiāo,yī tíng wēi zài shān zhī jiāo。
下瞰扬澜连左蠡,白琉璃地覆鲛绡。xià kàn yáng lán lián zuǒ lí,bái liú lí dì fù jiāo xiāo。
欲披锦袍捶鼓过,世无贺老谁相和。yù pī jǐn páo chuí gǔ guò,shì wú hè lǎo shuí xiāng hé。
屈原憔悴湘水滨,夷齐自守西山饿。qū yuán qiáo cuì xiāng shuǐ bīn,yí qí zì shǒu xī shān è。
且来登高望明月,拂拂霜风濯烦热。qiě lái dēng gāo wàng míng yuè,fú fú shuāng fēng zhuó fán rè。
身心都在清凉宫,一点无尘光皎洁。shēn xīn dōu zài qīng liáng gōng,yī diǎn wú chén guāng jiǎo jié。
与君同游执君手,况逢令节当重九。yǔ jūn tóng yóu zhí jūn shǒu,kuàng féng lìng jié dāng zhòng jiǔ。
不忧短发还吹帽,头上有巾先漉酒。bù yōu duǎn fā hái chuī mào,tóu shàng yǒu jīn xiān lù jiǔ。
饮醇酒,望明月。yǐn chún jiǔ,wàng míng yuè。
我归姑孰溪,君赴黄金阙。wǒ guī gū shú xī,jūn fù huáng jīn quē。
明年此会知谁健,细看茱萸莫轻别。míng nián cǐ huì zhī shuí jiàn,xì kàn zhū yú mò qīng bié。