古诗词

上赵司谏

郭祥正

弹剑思经纶,悲歌负阳春。dàn jiàn sī jīng lún,bēi gē fù yáng chūn。
逢时不自结明主,空文亦是寻常人。féng shí bù zì jié míng zhǔ,kōng wén yì shì xún cháng rén。
君不见太公辞渭水,谢安起东山。jūn bù jiàn tài gōng cí wèi shuǐ,xiè ān qǐ dōng shān。
日月再开天地正,龙虎感会风云闲。rì yuè zài kāi tiān dì zhèng,lóng hǔ gǎn huì fēng yún xián。
又不见屈原泽畔吟离骚,渔翁大笑弗餔糟。yòu bù jiàn qū yuán zé pàn yín lí sāo,yú wēng dà xiào fú bù zāo。
可行则行止则止,胡为憔悴言空劳。kě xíng zé xíng zhǐ zé zhǐ,hú wèi qiáo cuì yán kōng láo。
夫君之名振朝野,道行谏听逢时者。fū jūn zhī míng zhèn cháo yě,dào xíng jiàn tīng féng shí zhě。
南州岂足舒君才,天门夜诏星车回。nán zhōu qǐ zú shū jūn cái,tiān mén yè zhào xīng chē huí。
紫皇之真人,造化无嫌猜。zǐ huáng zhī zhēn rén,zào huà wú xián cāi。
往将和气辅舒惨,不令地下万物同寒灰。wǎng jiāng hé qì fǔ shū cǎn,bù lìng dì xià wàn wù tóng hán huī。
功成收身彩云里,坐酌千觞浮玉蕊。gōng chéng shōu shēn cǎi yún lǐ,zuò zhuó qiān shāng fú yù ruǐ。
麻姑王母相经过,醉来共泛瑶池水。má gū wáng mǔ xiāng jīng guò,zuì lái gòng fàn yáo chí shuǐ。
乐亦不可尽,名亦不可穷。lè yì bù kě jǐn,míng yì bù kě qióng。
愿学李贺逢韩公,他日不羞蛇作龙。yuàn xué lǐ hè féng hán gōng,tā rì bù xiū shé zuò lóng。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

得瑞金晖评上人书因以酬之

郭祥正

野寺三秋别,缄书一度收。yě sì sān qiū bié,jiān shū yī dù shōu。
青开今日眼,白尽昔年头。qīng kāi jīn rì yǎn,bái jǐn xī nián tóu。
高义嗟难得,劳生苦远游。gāo yì jiē nán dé,láo shēng kǔ yuǎn yóu。
新亭名六以,真妄复何求。xīn tíng míng liù yǐ,zhēn wàng fù hé qiú。

寄题六以亭

郭祥正

以幻聊观幻,亭将六以名。yǐ huàn liáo guān huàn,tíng jiāng liù yǐ míng。
隔林风籁息,满地月华清。gé lín fēng lài xī,mǎn dì yuè huá qīng。
不动超千劫,随缘度一生。bù dòng chāo qiān jié,suí yuán dù yī shēng。
有时拈榔标,划断野泉声。yǒu shí niān láng biāo,huà duàn yě quán shēng。

立夏日示陈安国宣义

郭祥正

昨日春归尽,轻衣畏暑侵。zuó rì chūn guī jǐn,qīng yī wèi shǔ qīn。
落花空眷影,新叶自成阴。luò huā kōng juàn yǐng,xīn yè zì chéng yīn。
书永惟便睡,蝉清稍伴吟。shū yǒng wéi biàn shuì,chán qīng shāo bàn yín。
小团宫样茗,分酌莫辞深。xiǎo tuán gōng yàng míng,fēn zhuó mò cí shēn。

携酒就陈安国隐居小酌

郭祥正

家住逍遥国,门无车马音。jiā zhù xiāo yáo guó,mén wú chē mǎ yīn。
十分消睡茗,一寸已灰心。shí fēn xiāo shuì míng,yī cùn yǐ huī xīn。
春去花应尽,潮生岸恐沉。chūn qù huā yīng jǐn,cháo shēng àn kǒng chén。
径须携饮具,来傍荔支阴。jìng xū xié yǐn jù,lái bàng lì zhī yīn。

同崔员外访陈安国隐居

郭祥正

共出尘埃外,来寻董监家。gòng chū chén āi wài,lái xún dǒng jiān jiā。
未能穿草屩,且欲驾柴车。wèi néng chuān cǎo juē,qiě yù jià chái chē。
谷断双桥险,门荒一径斜。gǔ duàn shuāng qiáo xiǎn,mén huāng yī jìng xié。
客心聊为洗,石鼎煮新茶。kè xīn liáo wèi xǐ,shí dǐng zhǔ xīn chá。

书寻真观王契元先生祠堂

郭祥正

久悟寻真诀,应为蜕骨仙。jiǔ wù xún zhēn jué,yīng wèi tuì gǔ xiān。
寿龄过九十,功行满三千。shòu líng guò jiǔ shí,gōng xíng mǎn sān qiān。
旧话皆如约,知心信有缘。jiù huà jiē rú yuē,zhī xīn xìn yǒu yuán。
相思一杯酒,和泪洒云泉。xiāng sī yī bēi jiǔ,hé lèi sǎ yún quán。

寄九江陶子骏通直

郭祥正

家住庐山脚,堂开佚老名。jiā zhù lú shān jiǎo,táng kāi yì lǎo míng。
清朝知止足,白发慰平生。qīng cháo zhī zhǐ zú,bái fā wèi píng shēng。
日月归千载,乾坤付一觥。rì yuè guī qiān zài,qián kūn fù yī gōng。
曾逢金马客,唤作小渊明。céng féng jīn mǎ kè,huàn zuò xiǎo yuān míng。

寄题程信叔朝散先坟思成堂归真亭二首

郭祥正

水聚山仍合,营祠构一堂。shuǐ jù shān réng hé,yíng cí gòu yī táng。
丹青瞻邃表,簪笏遍诸郎。dān qīng zhān suì biǎo,zān hù biàn zhū láng。
烟雨和春暝,松篁浥野香。yān yǔ hé chūn míng,sōng huáng yì yě xiāng。
命书连岁下,潜德发幽光。mìng shū lián suì xià,qián dé fā yōu guāng。

寄题程信叔朝散先坟思成堂归真亭二首

郭祥正

世泽从今远,音容杳莫期。shì zé cóng jīn yuǎn,yīn róng yǎo mò qī。
桃源春去后,华表鹤归时。táo yuán chūn qù hòu,huá biǎo hè guī shí。
月惨烟云晦,风生竹树悲。yuè cǎn yān yún huì,fēng shēng zhú shù bēi。
登亭还洒涕,千载景丰碑。dēng tíng hái sǎ tì,qiān zài jǐng fēng bēi。

题赵康州石声编后

郭祥正

一贼鸣铜鼓,孤城陨使星。yī zéi míng tóng gǔ,gū chéng yǔn shǐ xīng。
形骸糜矢石,忠义贯丹青。xíng hái mí shǐ shí,zhōng yì guàn dān qīng。
皎皎张巡传,新新李子铭。jiǎo jiǎo zhāng xún chuán,xīn xīn lǐ zi míng。
吾诗愧涓滴,何以助南溟。wú shī kuì juān dī,hé yǐ zhù nán míng。

宿广善院

郭祥正

峻岭隔人世,深云藏宝坊。jùn lǐng gé rén shì,shēn yún cáng bǎo fāng。
龙鳞蟠碧瓦,虹影卧雕梁。lóng lín pán bì wǎ,hóng yǐng wò diāo liáng。
道济三涂苦,斋馀七日香。dào jì sān tú kǔ,zhāi yú qī rì xiāng。
炎天蚊蚋绝,此地信清凉。yán tiān wén ruì jué,cǐ dì xìn qīng liáng。

谢贾明叔侍御见过弊庐

郭祥正

不是少陵客,宁烦谢守过。bù shì shǎo líng kè,níng fán xiè shǒu guò。
雨昏穷巷柳,风折小池荷。yǔ hūn qióng xiàng liǔ,fēng zhé xiǎo chí hé。
至论铿琼玉,幽情爱薜萝。zhì lùn kēng qióng yù,yōu qíng ài bì luó。
朝廷容直道,予亦乐渔蓑。cháo tíng róng zhí dào,yǔ yì lè yú suō。

和胡与几承议藏云山云际寺留题

郭祥正

山路入云际,山深云更深。shān lù rù yún jì,shān shēn yún gèng shēn。
老龙方晦角,秀木不依林。lǎo lóng fāng huì jiǎo,xiù mù bù yī lín。
溪溜冰生面,泉泓月赠心。xī liū bīng shēng miàn,quán hóng yuè zèng xīn。
何须长抱石,天下望成霖。hé xū zhǎng bào shí,tiān xià wàng chéng lín。

上巳席上有赠

郭祥正

眸子剪秋水,丹青画不真。móu zi jiǎn qiū shuǐ,dān qīng huà bù zhēn。
谁知上巳日,忽见浣纱人。shuí zhī shàng sì rì,hū jiàn huàn shā rén。
姑射长留月,桃源别有春。gū shè zhǎng liú yuè,táo yuán bié yǒu chūn。
地衣新样锦,罗袜不生尘。dì yī xīn yàng jǐn,luó wà bù shēng chén。

贾侍御同游石盆寺以白玉船酌酒

郭祥正

共访青山寺,仍翻白玉船。gòng fǎng qīng shān sì,réng fān bái yù chuán。
不忧身坠马,先觉口流涎。bù yōu shēn zhuì mǎ,xiān jué kǒu liú xián。
水镜初涵月,云峰半倚天。shuǐ jìng chū hán yuè,yún fēng bàn yǐ tiān。
新堂虽未就,诗思已飘然。xīn táng suī wèi jiù,shī sī yǐ piāo rán。