古诗词

酬蔡尉秘校

郭祥正

环峰雨过烟岚披,君醉兀兀骑驴归。huán fēng yǔ guò yān lán pī,jūn zuì wù wù qí lǘ guī。
明朝大字送满箧,乃是醉扫琅琊诗。míng cháo dà zì sòng mǎn qiè,nǎi shì zuì sǎo láng yá shī。
阳冰篆笔昔未有,铁索礧碨缠蛟螭。yáng bīng zhuàn bǐ xī wèi yǒu,tiě suǒ léi wèi chán jiāo chī。
禹称八咏不足数,永叔烂浸镌瑶碑。yǔ chēng bā yǒng bù zú shù,yǒng shū làn jìn juān yáo bēi。
山光水润洗出大古色,更后敢作知为谁。shān guāng shuǐ rùn xǐ chū dà gǔ sè,gèng hòu gǎn zuò zhī wèi shuí。
爱君胆大少且锐,搀剔缺漏笔补之。ài jūn dǎn dà shǎo qiě ruì,chān tī quē lòu bǐ bǔ zhī。
飘然一别今七载,取读往往生光辉。piāo rán yī bié jīn qī zài,qǔ dú wǎng wǎng shēng guāng huī。
宁知流落尚为尉,潇湘邂逅令人嚱。níng zhī liú luò shàng wèi wèi,xiāo xiāng xiè hòu lìng rén xì。
又致新章溢编楮,遣仆买酒烹黄鸡。yòu zhì xīn zhāng yì biān chǔ,qiǎn pū mǎi jiǔ pēng huáng jī。
伊予齿发更衰落,固异往昔相逢时。yī yǔ chǐ fā gèng shuāi luò,gù yì wǎng xī xiāng féng shí。
举杯未尽辄醉倒,跟吻虽强难扶持。jǔ bēi wèi jǐn zhé zuì dào,gēn wěn suī qiáng nán fú chí。
人生老去百无益,谈新忆故惟伤悲。rén shēng lǎo qù bǎi wú yì,tán xīn yì gù wéi shāng bēi。
劝君休吟亦勿饮,橛株拘坐真忘机。quàn jūn xiū yín yì wù yǐn,jué zhū jū zuò zhēn wàng jī。
死生终始了为一,清风为我炎天吹。sǐ shēng zhōng shǐ le wèi yī,qīng fēng wèi wǒ yán tiān chuī。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

邹宣德挽词二首

郭祥正

静乐畴能匹,翛然几杖间。jìng lè chóu néng pǐ,xiāo rán jǐ zhàng jiān。
有儿专使节,无念落尘寰。yǒu ér zhuān shǐ jié,wú niàn luò chén huán。
流水归何处,孤云去不还。liú shuǐ guī hé chù,gū yún qù bù hái。
成仙应蜕骨,谁谓掩泉关。chéng xiān yīng tuì gǔ,shuí wèi yǎn quán guān。

杨次公侍讲挽词二首

郭祥正

力学窥前古,扶经翊太平。lì xué kuī qián gǔ,fú jīng yì tài píng。
乐成天地格,祧正祖宗明。lè chéng tiān dì gé,tiāo zhèng zǔ zōng míng。
知命穷犹达,趋玄死亦生。zhī mìng qióng yóu dá,qū xuán sǐ yì shēng。
世无班马笔,谁为勒幽铭。shì wú bān mǎ bǐ,shuí wèi lēi yōu míng。

杨次公侍讲挽词二首

郭祥正

孤进终难达,文章误此生。gū jìn zhōng nán dá,wén zhāng wù cǐ shēng。
才趋王府讲,已梦玉楼成。cái qū wáng fǔ jiǎng,yǐ mèng yù lóu chéng。
遗箧书千卷,招魂酒一觥。yí qiè shū qiān juǎn,zhāo hún jiǔ yī gōng。
空馀淮上月,不到夜台明。kōng yú huái shàng yuè,bù dào yè tái míng。

杨次思博士挽词

郭祥正

有志吞戎虏,成书达帝庭。yǒu zhì tūn róng lǔ,chéng shū dá dì tíng。
长江倾学术,短炬速年龄。zhǎng jiāng qīng xué shù,duǎn jù sù nián líng。
玉树埋蒿壤,泉台掩夜扃。yù shù mái hāo rǎng,quán tái yǎn yè jiōng。
功勋何可问,不得上丹青。gōng xūn hé kě wèn,bù dé shàng dān qīng。

亡友留君仪挽词二首

郭祥正

信报君仪讣,将如吾道何。xìn bào jūn yí fù,jiāng rú wú dào hé。
交游亡玉树,涕泪泻金波。jiāo yóu wáng yù shù,tì lèi xiè jīn bō。
三子先凋泯,一身缠病疴。sān zi xiān diāo mǐn,yī shēn chán bìng kē。
人生谁不死,遗恨独君多。rén shēng shuí bù sǐ,yí hèn dú jūn duō。

亡友留君仪挽词二首

郭祥正

壮子皆先陨,亲丧未启攒。zhuàng zi jiē xiān yǔn,qīn sàng wèi qǐ zǎn。
病成终不愈,魂散若为安。bìng chéng zhōng bù yù,hún sàn ruò wèi ān。
结义从今泯,遗编忍复看。jié yì cóng jīn mǐn,yí biān rěn fù kàn。
亭开基石处,云水想漫漫。tíng kāi jī shí chù,yún shuǐ xiǎng màn màn。

吊故友吴延之屯田

郭祥正

吴老归泉后,人间未有君。wú lǎo guī quán hòu,rén jiān wèi yǒu jūn。
春深来阳草,月乱采江云。chūn shēn lái yáng cǎo,yuè luàn cǎi jiāng yún。
孤啸猿求侣,哀鸣雁失群。gū xiào yuán qiú lǚ,āi míng yàn shī qún。
姑溪一樽酒,遥酹五峰坟。gū xī yī zūn jiǔ,yáo lèi wǔ fēng fén。

吊黄塘寺知白上人

郭祥正

今日黄塘寺,昔年知白师。jīn rì huáng táng sì,xī nián zhī bái shī。
悟禅兼悟律,能画亦能诗。wù chán jiān wù lǜ,néng huà yì néng shī。
旧卷春涵瞑,新坟月掩悲。jiù juǎn chūn hán míng,xīn fén yuè yǎn bēi。
馀生我何有,骑马送衰迟。yú shēng wǒ hé yǒu,qí mǎ sòng shuāi chí。

吊亡友袁世弼太博

郭祥正

自掩斯人骨,西山秀色低。zì yǎn sī rén gǔ,xī shān xiù sè dī。
文章惊早悟,寿夭理难齐。wén zhāng jīng zǎo wù,shòu yāo lǐ nán qí。
绝壑沉寒玉,空江没断霓。jué hè chén hán yù,kōng jiāng méi duàn ní。
儿孙今卖宅,感旧只酸嘶。ér sūn jīn mài zhái,gǎn jiù zhǐ suān sī。

四皓

郭祥正

彼美四贤老,高风万古寒。bǐ měi sì xián lǎo,gāo fēng wàn gǔ hán。
去逃秦鼎镬,归识汉衣冠。qù táo qín dǐng huò,guī shí hàn yī guān。
翼翼羽翰就,堂堂宗社安。yì yì yǔ hàn jiù,táng táng zōng shè ān。
商山弊庐在,还入白云端。shāng shān bì lú zài,hái rù bái yún duān。

晚望

郭祥正

久客心尝折,登楼望转迷。jiǔ kè xīn cháng zhé,dēng lóu wàng zhuǎn mí。
风倾蘋叶乱,雨重柳条低。fēng qīng píng yè luàn,yǔ zhòng liǔ tiáo dī。
未得趋金马,何当似木鸡。wèi dé qū jīn mǎ,hé dāng shì mù jī。
细寻乡国路,愁听暝鸦啼。xì xún xiāng guó lù,chóu tīng míng yā tí。

即事

郭祥正

北户风欺幌,南桥水拍城。běi hù fēng qī huǎng,nán qiáo shuǐ pāi chéng。
柳长无嫩色,莺老有新声。liǔ zhǎng wú nèn sè,yīng lǎo yǒu xīn shēng。
书帙看慵卷,茶瓯不厌擎。shū zhì kàn yōng juǎn,chá ōu bù yàn qíng。
故园何日返,此地独含情。gù yuán hé rì fǎn,cǐ dì dú hán qíng。

幽居

郭祥正

春晚堪行乐,幽居独闭门。chūn wǎn kān xíng lè,yōu jū dú bì mén。
忘形付诗酒,吾道委乾坤。wàng xíng fù shī jiǔ,wú dào wěi qián kūn。
坏壁蜗涎乱,残经鼠迹翻。huài bì wō xián luàn,cán jīng shǔ jì fān。
交游今已绝,孤坐欲何言。jiāo yóu jīn yǐ jué,gū zuò yù hé yán。

江亭

郭祥正

江亭孤坐久,野望眼偏明。jiāng tíng gū zuò jiǔ,yě wàng yǎn piān míng。
映日浮云簿,摇风细柳轻。yìng rì fú yún bù,yáo fēng xì liǔ qīng。
出墙新笋熟,拍岸晚潮生。chū qiáng xīn sǔn shú,pāi àn wǎn cháo shēng。
遣仆沽春酒,幽欢取次成。qiǎn pū gū chūn jiǔ,yōu huān qǔ cì chéng。

遣意

郭祥正

发为烟岚秃,愁因患难添。fā wèi yān lán tū,chóu yīn huàn nán tiān。
径荒无过客,笋迸任穿檐。jìng huāng wú guò kè,sǔn bèng rèn chuān yán。
啅雀谁能遣,惊乌不用占。zhuó què shuí néng qiǎn,jīng wū bù yòng zhàn。
有巾堪漉酒,聊欲效陶潜。yǒu jīn kān lù jiǔ,liáo yù xiào táo qián。
12401234567»