古诗词

忆五松山

郭祥正

江南富山水,忽忆五松山。jiāng nán fù shān shuǐ,hū yì wǔ sōng shān。
梁僧种松夺造物,至今千丈凌云间。liáng sēng zhǒng sōng duó zào wù,zhì jīn qiān zhàng líng yún jiān。
上有寒蟾吐魄凝冰雪,下有铜陵碧涧倾潺潺。shàng yǒu hán chán tǔ pò níng bīng xuě,xià yǒu tóng líng bì jiàn qīng chán chán。
雷公睥睨不可以挥斧,老鹤飞来势欲止而复还,猿猱侧望何由攀。léi gōng pì nì bù kě yǐ huī fǔ,lǎo hè fēi lái shì yù zhǐ ér fù hái,yuán náo cè wàng hé yóu pān。
琉璃殿阁若化出,四天之众说法鸣金镮。liú lí diàn gé ruò huà chū,sì tiān zhī zhòng shuō fǎ míng jīn huán。
我尝脱屣往栖息,六月清风无汗颜。wǒ cháng tuō xǐ wǎng qī xī,liù yuè qīng fēng wú hàn yán。
浓阴可爱坐盘石,绿酒酌尽横琴弹。nóng yīn kě ài zuò pán shí,lǜ jiǔ zhuó jǐn héng qín dàn。
命宫叩徵天地变,听之以气往往生羽翰。mìng gōng kòu zhēng tiān dì biàn,tīng zhī yǐ qì wǎng wǎng shēng yǔ hàn。
纷埃不到佛净国,岂识人间行路难。fēn āi bù dào fú jìng guó,qǐ shí rén jiān xíng lù nán。
尘劳忽起旧缘想,倒骑匹马来长安。chén láo hū qǐ jiù yuán xiǎng,dào qí pǐ mǎ lái zhǎng ān。
修鳞掉尾业已困,涸辙孰与西江澜。xiū lín diào wěi yè yǐ kùn,hé zhé shú yǔ xī jiāng lán。
发疏齿缺形将残,畏涂足蹑心胆寒。fā shū chǐ quē xíng jiāng cán,wèi tú zú niè xīn dǎn hán。
屈原怀沙贾谊贬,身后忠名何足观。qū yuán huái shā jiǎ yì biǎn,shēn hòu zhōng míng hé zú guān。
不如宴坐碧山里,笑傲每携云月欢。bù rú yàn zuò bì shān lǐ,xiào ào měi xié yún yuè huān。
明朝却欲渡江去,五松岩户无人关。míng cháo què yù dù jiāng qù,wǔ sōng yán hù wú rén guān。
方壶员峤太殊绝,幸有此山容我闲。fāng hú yuán jiào tài shū jué,xìng yǒu cǐ shān róng wǒ xián。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

雨中喜君仪要温老希圣同见过二首

郭祥正

万里乡园别,一春风雨多。wàn lǐ xiāng yuán bié,yī chūn fēng yǔ duō。
乱蛙声斗急,归燕舞缘何。luàn wā shēng dòu jí,guī yàn wǔ yuán hé。
石榻昏苔藓,柴门暗薜萝。shí tà hūn tái xiǎn,chái mén àn bì luó。
橛株方自笑,忽枉故人过。jué zhū fāng zì xiào,hū wǎng gù rén guò。

谢君仪携酒要客慰唁愁寂二首

郭祥正

佳客过穷巷,良朋复可要。jiā kè guò qióng xiàng,liáng péng fù kě yào。
静缘棋局乱,愁逐酒杯销。jìng yuán qí jú luàn,chóu zhú jiǔ bēi xiāo。
花底莺声度,林间雨点飘。huā dǐ yīng shēng dù,lín jiān yǔ diǎn piāo。
晚春频一醉,何必拟松乔。wǎn chūn pín yī zuì,hé bì nǐ sōng qiáo。

谢君仪携酒要客慰唁愁寂二首

郭祥正

谗人未投北,君子独相亲。chán rén wèi tóu běi,jūn zi dú xiāng qīn。
岁月惊春晚,壶觞慰我贫。suì yuè jīng chūn wǎn,hú shāng wèi wǒ pín。
松声风外急,山色雨中新。sōng shēng fēng wài jí,shān sè yǔ zhōng xīn。
一醉无归梦,宁论寂寞滨。yī zuì wú guī mèng,níng lùn jì mò bīn。

白莲启日上人退避长老之命以四韵高之

郭祥正

结宇古城边,能诗复悟禅。jié yǔ gǔ chéng biān,néng shī fù wù chán。
钵分摩诘饭,池种远公莲。bō fēn mó jí fàn,chí zhǒng yuǎn gōng lián。
竹飐春烟静,禽歌夜月圆。zhú zhǎn chūn yān jìng,qín gē yè yuè yuán。
洁身吾有趣,回首谢尘缘。jié shēn wú yǒu qù,huí shǒu xiè chén yuán。

送李绛伯华户曹

郭祥正

国士苟微禄,携家千里行。guó shì gǒu wēi lù,xié jiā qiān lǐ xíng。
乡关寒食节,邮舍冷猿声。xiāng guān hán shí jié,yóu shě lěng yuán shēng。
落日和云尽,离觞与泪倾。luò rì hé yún jǐn,lí shāng yǔ lèi qīng。
衔冤仍送别,何以慰浮生。xián yuān réng sòng bié,hé yǐ wèi fú shēng。

和石声叔留题君仪基石亭二首

郭祥正

高才摅远趣,凿石架危亭。gāo cái shū yuǎn qù,záo shí jià wēi tíng。
宿鸟依林白,春苗接海青。sù niǎo yī lín bái,chūn miáo jiē hǎi qīng。
云光随帚乱,泉响置琴听。yún guāng suí zhǒu luàn,quán xiǎng zhì qín tīng。
况得少陵句,宜镌座右屏。kuàng dé shǎo líng jù,yí juān zuò yòu píng。

和石声叔留题君仪基石亭二首

郭祥正

因山基大石,华榜揭高亭。yīn shān jī dà shí,huá bǎng jiē gāo tíng。
畦稻翻新绿,山岚浮远青。qí dào fān xīn lǜ,shān lán fú yuǎn qīng。
鸟行云际度,松籁雨馀听。niǎo xíng yún jì dù,sōng lài yǔ yú tīng。
安得吴生画,为予传小屏。ān dé wú shēng huà,wèi yǔ chuán xiǎo píng。

谢君仪寄新茶二首

郭祥正

建溪春物早,正月有新茶。jiàn xī chūn wù zǎo,zhèng yuè yǒu xīn chá。
得自参军掾,分来居士家。dé zì cān jūn yuàn,fēn lái jū shì jiā。
辗开黳玉饼,汤溅白云花。niǎn kāi yī yù bǐng,tāng jiàn bái yún huā。
一啜清魂魄,醇醪岂足夸。yī chuài qīng hún pò,chún láo qǐ zú kuā。

谢君仪寄新茶二首

郭祥正

北苑藏和气,生成绝品茶。běi yuàn cáng hé qì,shēng chéng jué pǐn chá。
岂宜分旅馆,只合在仙家。qǐ yí fēn lǚ guǎn,zhǐ hé zài xiān jiā。
点处成云蕊,看时变雪花。diǎn chù chéng yún ruǐ,kàn shí biàn xuě huā。
琳琅得新句,又胜玉川夸。lín láng dé xīn jù,yòu shèng yù chuān kuā。

晓起闻禽寄元舆

郭祥正

幽鸟语清晨,窗间宅禁人。yōu niǎo yǔ qīng chén,chuāng jiān zhái jìn rén。
只知添白发,不觉度青春。zhǐ zhī tiān bái fā,bù jué dù qīng chūn。
救过须三省,观空止一尘。jiù guò xū sān shěng,guān kōng zhǐ yī chén。
贤交如未弃,时送浊醪醇。xián jiāo rú wèi qì,shí sòng zhuó láo chún。

寒食感怀示子焘二首

郭祥正

柳暗青春暮,莺啼静院阴。liǔ àn qīng chūn mù,yīng tí jìng yuàn yīn。
乡关隔寒食,父子共沾襟。xiāng guān gé hán shí,fù zi gòng zhān jīn。
未举鹏天翼,聊为鵩舍吟。wèi jǔ péng tiān yì,liáo wèi fú shě yín。
惊魂招不得,时节感人深。jīng hún zhāo bù dé,shí jié gǎn rén shēn。

寒食感怀示子焘二首

郭祥正

寒食金波泪,他乡此日心。hán shí jīn bō lèi,tā xiāng cǐ rì xīn。
草连天际色,泉断陇头音。cǎo lián tiān jì sè,quán duàn lǒng tóu yīn。
先冢三年别,飞埃万里侵。xiān zhǒng sān nián bié,fēi āi wàn lǐ qīn。
只凭攲枕梦,时到谢山阴。zhǐ píng qī zhěn mèng,shí dào xiè shān yīn。

寒食元舆见要南楼把酒

郭祥正

五马登城堞,平分载酒船。wǔ mǎ dēng chéng dié,píng fēn zài jiǔ chuán。
无家寒食客,小雨惜花天。wú jiā hán shí kè,xiǎo yǔ xī huā tiān。
循抚恩何厚,飘零命最邅。xún fǔ ēn hé hòu,piāo líng mìng zuì zhān。
闲愁不用遣,一醉暂成仙。xián chóu bù yòng qiǎn,yī zuì zàn chéng xiān。

夜雨感怀二首其一

郭祥正

夜雨霪难霁,沟塍复乱蛙。yè yǔ yín nán jì,gōu chéng fù luàn wā。
轻寒侵病骨,馀响答空阶。qīng hán qīn bìng gǔ,yú xiǎng dá kōng jiē。
杜子嗟沾湿,庄生失渚涯。dù zi jiē zhān shī,zhuāng shēng shī zhǔ yá。
通宵不成寐,归思泻长淮。tōng xiāo bù chéng mèi,guī sī xiè zhǎng huái。

忆小子鼎

郭祥正

元朝别家去,音信隔三春。yuán cháo bié jiā qù,yīn xìn gé sān chūn。
读易应终卷,端居莫患贫。dú yì yīng zhōng juǎn,duān jū mò huàn pín。
定交疏燕雀,养节慕松筠。dìng jiāo shū yàn què,yǎng jié mù sōng yún。
冤狱何时辨,思儿泪满巾。yuān yù hé shí biàn,sī ér lèi mǎn jīn。
1240«3456789»