古诗词

风入松·茉莉花

史达祖

素馨柎萼太寒生。sù xīn fū è tài hán shēng。
多剪春冰。duō jiǎn chūn bīng。
夜深绿雾侵凉月,照晶晶、花叶分明。yè shēn lǜ wù qīn liáng yuè,zhào jīng jīng huā yè fēn míng。
人卧碧纱幮净,香吹雪练衣轻。rén wò bì shā chú jìng,xiāng chuī xuě liàn yī qīng。
频伽衔得堕南薰。pín gā xián dé duò nán xūn。
不受纤尘。bù shòu xiān chén。
若随荔子华清去,定空埋、身外芳名。ruò suí lì zi huá qīng qù,dìng kōng mái shēn wài fāng míng。
借重玉炉沈炷,起予石鼎汤声。jiè zhòng yù lú shěn zhù,qǐ yǔ shí dǐng tāng shēng。

史达祖

史达祖1163~1220?年,字邦卿,号梅溪,汴(河南开封)人。一生未中第,早年任过幕僚。韩侂胄当国时,他是最亲信的堂吏,负责撰拟文书。韩败,史牵连受黥刑,死于贫困中。史达祖的词以咏物为长,其中不乏身世之感。他还在宁宗朝北行使金,这一部分的北行词,充满了沉痛的家国之感。今传有《梅溪词》。存词112首。 史达祖的作品>>

猜您喜欢

燕归梁·楚梦吹成树外云

史达祖

楚梦吹成树外云。chǔ mèng chuī chéng shù wài yún。
乍雁影斜分。zhà yàn yǐng xié fēn。
黄花心事一帘尘。huáng huā xīn shì yī lián chén。
但频忆、小腰身。dàn pín yì xiǎo yāo shēn。
今宵素壁冰弦冷,怕弹断、沈郎魂。jīn xiāo sù bì bīng xián lěng,pà dàn duàn shěn láng hún。
秋衣因甚满愁痕。qiū yī yīn shén mǎn chóu hén。
是干预、几黄昏。shì gàn yù jǐ huáng hūn。

齐天乐·湖上即席分韵得羽字

史达祖

鸳鸯拂破蘋花影,低低趁凉飞去。yuān yāng fú pò píng huā yǐng,dī dī chèn liáng fēi qù。
画里移舟,诗边就梦,叶叶碧云分雨。huà lǐ yí zhōu,shī biān jiù mèng,yè yè bì yún fēn yǔ。
芳游自许。fāng yóu zì xǔ。
过柳影闲波,水花平渚。guò liǔ yǐng xián bō,shuǐ huā píng zhǔ。
见说西风,为人吹恨上瑶树。jiàn shuō xī fēng,wèi rén chuī hèn shàng yáo shù。
阑干斜照未满,杏墙应望断,春翠偷聚。lán gàn xié zhào wèi mǎn,xìng qiáng yīng wàng duàn,chūn cuì tōu jù。
浅约挼香,深盟捣月,谁是窗间青羽。qiǎn yuē ruá xiāng,shēn méng dǎo yuè,shuí shì chuāng jiān qīng yǔ。
孤筝几柱。gū zhēng jǐ zhù。
问因甚参差,暂成离阻。wèn yīn shén cān chà,zàn chéng lí zǔ。
夜色空庭,待归听俊语。yè sè kōng tíng,dài guī tīng jùn yǔ。

燕归梁·独卧秋窗桂未香

史达祖

独卧秋窗桂未香。dú wò qiū chuāng guì wèi xiāng。
怕雨点飘凉。pà yǔ diǎn piāo liáng。
玉人只在楚云傍。yù rén zhǐ zài chǔ yún bàng。
也著泪、过昏黄。yě zhù lèi guò hūn huáng。
西风今夜梧桐冷,断无梦、到鸳鸯。xī fēng jīn yè wú tóng lěng,duàn wú mèng dào yuān yāng。
秋钲二十五声长。qiū zhēng èr shí wǔ shēng zhǎng。
请各自,奈思量。qǐng gè zì,nài sī liàng。

齐天乐·中秋宿真定驿

史达祖

西风来劝凉云去,天东放开金镜。xī fēng lái quàn liáng yún qù,tiān dōng fàng kāi jīn jìng。
照野霜凝,入河桂湿,一一冰壶相映。zhào yě shuāng níng,rù hé guì shī,yī yī bīng hú xiāng yìng。
殊方路永。shū fāng lù yǒng。
更分破秋光,尽成悲境。gèng fēn pò qiū guāng,jǐn chéng bēi jìng。
有客踌躇,古庭空自吊孤影。yǒu kè chóu chú,gǔ tíng kōng zì diào gū yǐng。
江南朋旧在许,也能怜天际,诗思谁领。jiāng nán péng jiù zài xǔ,yě néng lián tiān jì,shī sī shuí lǐng。
梦断刀头,书开虿尾,别有相思随定。mèng duàn dāo tóu,shū kāi chài wěi,bié yǒu xiāng sī suí dìng。
忧心耿耿。yōu xīn gěng gěng。
对风鹊残枝,露蛩荒井。duì fēng què cán zhī,lù qióng huāng jǐng。
斟酌姮娥,九秋宫殿冷。zhēn zhuó héng é,jiǔ qiū gōng diàn lěng。

月当厅

史达祖

白璧旧带秦城梦,因谁拜下,杨柳楼心。bái bì jiù dài qín chéng mèng,yīn shuí bài xià,yáng liǔ lóu xīn。
正是夜分,鱼钥不动香深。zhèng shì yè fēn,yú yào bù dòng xiāng shēn。
时有露萤自照,占风裳、可喜影麸金。shí yǒu lù yíng zì zhào,zhàn fēng shang kě xǐ yǐng fū jīn。
坐来久,都将凉意,尽付沉吟。zuò lái jiǔ,dōu jiāng liáng yì,jǐn fù chén yín。
残云事绪无人舍,恨匆匆、药娥归去难寻。cán yún shì xù wú rén shě,hèn cōng cōng yào é guī qù nán xún。
缀取雾窗,会唱几拍清音。zhuì qǔ wù chuāng,huì chàng jǐ pāi qīng yīn。
犹有老来印愁处,冷光应念雪翻簪。yóu yǒu lǎo lái yìn chóu chù,lěng guāng yīng niàn xuě fān zān。
空独对、西风紧,弄一片桐阴。kōng dú duì xī fēng jǐn,nòng yī piàn tóng yīn。

满江红·中秋夜潮

史达祖

万水归阴,故潮信、盈虚因月。wàn shuǐ guī yīn,gù cháo xìn yíng xū yīn yuè。
偏只到、凉秋半破,斗成双绝。piān zhǐ dào liáng qiū bàn pò,dòu chéng shuāng jué。
有物揩磨金镜净,何人拿攫银河决。yǒu wù kāi mó jīn jìng jìng,hé rén ná jué yín hé jué。
想子胥、今夜见嫦娥,沈冤雪。xiǎng zi xū jīn yè jiàn cháng é,shěn yuān xuě。
光直下,蛟龙穴。guāng zhí xià,jiāo lóng xué。
声直上,蟾蜍窟。shēng zhí shàng,chán chú kū。
对望中天地,洞然如刷。duì wàng zhōng tiān dì,dòng rán rú shuā。
激气已能驱粉黛,举杯便可吞吴越。jī qì yǐ néng qū fěn dài,jǔ bēi biàn kě tūn wú yuè。
待明朝、说似与儿曹,心应折。dài míng cháo shuō shì yǔ ér cáo,xīn yīng zhé。

恋绣衾·吴梅初试涧谷春

史达祖

吴梅初试涧谷春。wú méi chū shì jiàn gǔ chūn。
夜幽幽、江雁叫云。yè yōu yōu jiāng yàn jiào yún。
人正在、孤窗底,被浓愁、醺破醉魂。rén zhèng zài gū chuāng dǐ,bèi nóng chóu xūn pò zuì hún。
雨窗只剩残灯影,伴罗衣、无限泪痕。yǔ chuāng zhǐ shèng cán dēng yǐng,bàn luó yī wú xiàn lèi hén。
瘦骨怕、红绵冷,说年时、斗帐夜分。shòu gǔ pà hóng mián lěng,shuō nián shí dòu zhàng yè fēn。

满江红·书怀

史达祖

好领青衫,全不向、诗书中得。hǎo lǐng qīng shān,quán bù xiàng shī shū zhōng dé。
还也费、区区造物,许多心力。hái yě fèi qū qū zào wù,xǔ duō xīn lì。
未暇买田清颍尾,尚须索米长安陌。wèi xiá mǎi tián qīng yǐng wěi,shàng xū suǒ mǐ zhǎng ān mò。
有当时、黄卷满前头,多惭德。yǒu dāng shí huáng juǎn mǎn qián tóu,duō cán dé。
思往事,嗟儿剧。sī wǎng shì,jiē ér jù。
怜牛后,怀鸡肋。lián niú hòu,huái jī lē。
奈棱棱虎豹,九重九隔。nài léng léng hǔ bào,jiǔ zhòng jiǔ gé。
三径就荒秋自好,一钱不直贫相逼。sān jìng jiù huāng qiū zì hǎo,yī qián bù zhí pín xiāng bī。
对黄花、常待不吟诗,诗成癖。duì huáng huā cháng dài bù yín shī,shī chéng pǐ。

满江红·九月二十一日出京怀古

史达祖

缓辔西风,叹三宿、迟迟行客。huǎn pèi xī fēng,tàn sān sù chí chí xíng kè。
桑梓外、锄耰渐入,柳坊花陌。sāng zǐ wài chú yōu jiàn rù,liǔ fāng huā mò。
双阙远腾龙凤影,九门空锁鸳鸾翼。shuāng quē yuǎn téng lóng fèng yǐng,jiǔ mén kōng suǒ yuān luán yì。
更无人、擪笛傍宫墙,苔花碧。gèng wú rén yè dí bàng gōng qiáng,tái huā bì。
天相汉,民怀国。tiān xiāng hàn,mín huái guó。
天厌虏,臣离德。tiān yàn lǔ,chén lí dé。
趁建瓴一举,并收鳌极。chèn jiàn líng yī jǔ,bìng shōu áo jí。
老子岂无经世术,诗人不预平戎策。lǎo zi qǐ wú jīng shì shù,shī rén bù yù píng róng cè。
办一襟、风月看升平,吟春色。bàn yī jīn fēng yuè kàn shēng píng,yín chūn sè。

换巢鸾凤·梅意花庵作春情

史达祖

人若梅娇。rén ruò méi jiāo。
正愁横断坞,梦绕溪桥。zhèng chóu héng duàn wù,mèng rào xī qiáo。
倚风融汉粉,坐月怨秦箫。yǐ fēng róng hàn fěn,zuò yuè yuàn qín xiāo。
相思因甚到纤腰。xiāng sī yīn shén dào xiān yāo。
定知我今,无魂可销。dìng zhī wǒ jīn,wú hún kě xiāo。
佳期晚,谩几度、泪痕相照。jiā qī wǎn,mán jǐ dù lèi hén xiāng zhào。
人悄。rén qiāo。
天眇眇。tiān miǎo miǎo。
花外语香,时透郎怀抱。huā wài yǔ xiāng,shí tòu láng huái bào。
暗握荑苗,乍尝樱颗,犹恨侵阶芳草。àn wò tí miáo,zhà cháng yīng kē,yóu hèn qīn jiē fāng cǎo。
天念王昌忒多情,换巢鸾凤教偕老。tiān niàn wáng chāng tè duō qíng,huàn cháo luán fèng jiào xié lǎo。
温柔乡,醉芙蓉、一帐春晓。wēn róu xiāng,zuì fú róng yī zhàng chūn xiǎo。

恋绣衾·黄花惊破九日愁

史达祖

黄花惊破九日愁。huáng huā jīng pò jiǔ rì chóu。
正寒城、风雨怨秋。zhèng hán chéng fēng yǔ yuàn qiū。
愁便是、秋心也,又随人、来到画楼。chóu biàn shì qiū xīn yě,yòu suí rén lái dào huà lóu。
因缘幸自天安顿,更题红、不禁御沟。yīn yuán xìng zì tiān ān dùn,gèng tí hóng bù jìn yù gōu。
待写与、相思话,为怕奴、憔悴且休。dài xiě yǔ xiāng sī huà,wèi pà nú qiáo cuì qiě xiū。

惜奴娇

史达祖

香剥酥痕,自昨夜、春愁醒。xiāng bō sū hén,zì zuó yè chūn chóu xǐng。
高情寄、冰桥雪岭。gāo qíng jì bīng qiáo xuě lǐng。
试约黄昏,便不误、黄昏信。shì yuē huáng hūn,biàn bù wù huáng hūn xìn。
人静。rén jìng。
倩娇娥、留连秀影。qiàn jiāo é liú lián xiù yǐng。
吟鬓簪香,已断了、多情病。yín bìn zān xiāng,yǐ duàn le duō qíng bìng。
年年待、将春管领。nián nián dài jiāng chūn guǎn lǐng。
镂月描云,不枉了、闲心性。lòu yuè miáo yún,bù wǎng le xián xīn xìng。
谩听。mán tīng。
谁敢把、红儿比并。shuí gǎn bǎ hóng ér bǐ bìng。

恋绣衾

史达祖

天风入扇吹苎衣。tiān fēng rù shàn chuī zhù yī。
小红楼、夜气正微。xiǎo hóng lóu yè qì zhèng wēi。
有人在、冰弦外,水精帘、花影自移。yǒu rén zài bīng xián wài,shuǐ jīng lián huā yǐng zì yí。
阳台只是虚无梦,便不成、凉夜误伊。yáng tái zhǐ shì xū wú mèng,biàn bù chéng liáng yè wù yī。
想闲了、流离簟,就一身、明月伴归。xiǎng xián le liú lí diàn,jiù yī shēn míng yuè bàn guī。

水龙吟·问梅刘寺

史达祖

夜寒幽梦飞来,小梅影下东风晓。yè hán yōu mèng fēi lái,xiǎo méi yǐng xià dōng fēng xiǎo。
蝶魂未冷,吾身良是,悠然一笑。dié hún wèi lěng,wú shēn liáng shì,yōu rán yī xiào。
竹杖敲苔,布鞋踏冻,岁常先到。zhú zhàng qiāo tái,bù xié tà dòng,suì cháng xiān dào。
傍苍林却恨,储风养月,须我辈、新诗吊。bàng cāng lín què hèn,chǔ fēng yǎng yuè,xū wǒ bèi xīn shī diào。
永以南枝为好。yǒng yǐ nán zhī wèi hǎo。
怕从今、逢花渐老。pà cóng jīn féng huā jiàn lǎo。
愁消秀句,寒回斗酒,春心多少。chóu xiāo xiù jù,hán huí dòu jiǔ,chūn xīn duō shǎo。
之子逃空,伊人遁世,又还惊觉。zhī zi táo kōng,yī rén dùn shì,yòu hái jīng jué。
但归来对月,高情耿耿,寄白云杪。dàn guī lái duì yuè,gāo qíng gěng gěng,jì bái yún miǎo。

水龙吟·雪

史达祖

梦回虚白初生,便凝冷月通窗户。mèng huí xū bái chū shēng,biàn níng lěng yuè tōng chuāng hù。
不知夜久,都无人见,玉妃起舞。bù zhī yè jiǔ,dōu wú rén jiàn,yù fēi qǐ wǔ。
银界回天,琼田易地,晃然非故。yín jiè huí tiān,qióng tián yì dì,huǎng rán fēi gù。
想儿童健意,生愁霁色,情频在、窥帘处。xiǎng ér tóng jiàn yì,shēng chóu jì sè,qíng pín zài kuī lián chù。
一片樵林钓浦。yī piàn qiáo lín diào pǔ。
是天教、王维画取。shì tiān jiào wáng wéi huà qǔ。
未如授简,先将高兴,收归妙句。wèi rú shòu jiǎn,xiān jiāng gāo xīng,shōu guī miào jù。
江路梅愁,灞陵人老,又骑驴去。jiāng lù méi chóu,bà líng rén lǎo,yòu qí lǘ qù。
过章台,记得春风乍见,倚帘吹絮。guò zhāng tái,jì dé chūn fēng zhà jiàn,yǐ lián chuī xù。
961234567