古诗词

留君仪哀词

郭祥正

怀伊人兮,漳水之湄。huái yī rén xī,zhāng shuǐ zhī méi。
爰结好之初兮,予方出乎陷阱之羁縻。yuán jié hǎo zhī chū xī,yǔ fāng chū hū xiàn jǐng zhī jī mí。
彼知予之横罹兮,眷茕茕而弗支。bǐ zhī yǔ zhī héng lí xī,juàn qióng qióng ér fú zhī。
氛侵侵而袭人兮,子独赠我以兰芝。fēn qīn qīn ér xí rén xī,zi dú zèng wǒ yǐ lán zhī。
芳芬芬而爽吾衷兮,虽厄穷而弗疑。fāng fēn fēn ér shuǎng wú zhōng xī,suī è qióng ér fú yí。
言涓涓而洗吾耳兮,寂尘听而凄其。yán juān juān ér xǐ wú ěr xī,jì chén tīng ér qī qí。
炊嘉黍而纳吾腹兮,使朝则忘饥。chuī jiā shǔ ér nà wú fù xī,shǐ cháo zé wàng jī。
采薜荔为予之服兮,慨前修之可追。cǎi bì lì wèi yǔ zhī fú xī,kǎi qián xiū zhī kě zhuī。
脂吾车而秣吾驷兮,造仙的之幽奇。zhī wú chē ér mò wú sì xī,zào xiān de zhī yōu qí。
煮甘溜而茗酌兮,珍盘进乎离支。zhǔ gān liū ér míng zhuó xī,zhēn pán jìn hū lí zhī。
唱则和兮,迭指摘其醇醨。chàng zé hé xī,dié zhǐ zhāi qí chún lí。
同底于道兮,遵圣渚为之归。tóng dǐ yú dào xī,zūn shèng zhǔ wèi zhī guī。
聊容与以卒岁兮,曾弗察乎白驹之骛驰。liáo róng yǔ yǐ zú suì xī,céng fú chá hū bái jū zhī wù chí。
泊中吉而启行兮,觞桂浆以违离。pō zhōng jí ér qǐ xíng xī,shāng guì jiāng yǐ wéi lí。
惕南北之缅邈兮,蹇形影之颓衰。tì nán běi zhī miǎn miǎo xī,jiǎn xíng yǐng zhī tuí shuāi。
歌激扬而再发兮,泪浪浪以沾衣。gē jī yáng ér zài fā xī,lèi làng làng yǐ zhān yī。
马悲鸣而仰顾,仆弛负以增欷。mǎ bēi míng ér yǎng gù,pū chí fù yǐ zēng xī。
行云住而黯惨,去鸟返而低迷。xíng yún zhù ér àn cǎn,qù niǎo fǎn ér dī mí。
岁聘介而一至兮,孰敢为之后期。suì pìn jiè ér yī zhì xī,shú gǎn wèi zhī hòu qī。
幸再往而再复兮,释予心之思也。xìng zài wǎng ér zài fù xī,shì yǔ xīn zhī sī yě。
忽承讣以踯躅兮,行不知其所之也。hū chéng fù yǐ zhí zhú xī,xíng bù zhī qí suǒ zhī yě。
嗟若人之蕴美兮,天其夺之速也。jiē ruò rén zhī yùn měi xī,tiān qí duó zhī sù yě。
蹇松柏之枯折兮,恶植则滋以荣也。jiǎn sōng bǎi zhī kū zhé xī,è zhí zé zī yǐ róng yě。
考大空之役物兮,必善抟而化之也。kǎo dà kōng zhī yì wù xī,bì shàn tuán ér huà zhī yě。
将为麟为凤兮,对明世而出也。jiāng wèi lín wèi fèng xī,duì míng shì ér chū yě。
将为兰为荪兮,芬馨香而荐上帝也。jiāng wèi lán wèi sūn xī,fēn xīn xiāng ér jiàn shàng dì yě。
将为江为河以济舟也,将为雨为露而泽物也。jiāng wèi jiāng wèi hé yǐ jì zhōu yě,jiāng wèi yǔ wèi lù ér zé wù yě。
将复为人兮,英华于士林也。jiāng fù wèi rén xī,yīng huá yú shì lín yě。
将为仙为神兮,自适于逍遥之境也。jiāng wèi xiān wèi shén xī,zì shì yú xiāo yáo zhī jìng yě。
呜呼,以甚塞之怀兮,测乎无涯之眹。wū hū,yǐ shén sāi zhī huái xī,cè hū wú yá zhī zhèn。
以有限之情兮,导乎无穷之悲。yǐ yǒu xiàn zhī qíng xī,dǎo hū wú qióng zhī bēi。
呜呼,其有知乎,其无知乎?吾其能久乎,吾将从子于重泉之游乎,吾又何词之哀乎。wū hū,qí yǒu zhī hū,qí wú zhī hū?wú qí néng jiǔ hū,wú jiāng cóng zi yú zhòng quán zhī yóu hū,wú yòu hé cí zhī āi hū。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

春水

郭祥正

春水碧泱泱,平堤映绿杨。chūn shuǐ bì yāng yāng,píng dī yìng lǜ yáng。
田畴资灌溉,鸥鸟共徜徉。tián chóu zī guàn gài,ōu niǎo gòng cháng yáng。
放饵愁空掣,浮杯兴最长。fàng ěr chóu kōng chè,fú bēi xīng zuì zhǎng。
晚风吹细浪,仍送落英香。wǎn fēng chuī xì làng,réng sòng luò yīng xiāng。

废阁

郭祥正

叠甓基犹在,排空阁已摧。dié pì jī yóu zài,pái kōng gé yǐ cuī。
燕愁寻旧栋,蚁蠹傍新苔。yàn chóu xún jiù dòng,yǐ dù bàng xīn tái。
月色闲圆缺,风声自去来。yuè sè xián yuán quē,fēng shēng zì qù lái。
废兴何可问,劫火亦成灰。fèi xīng hé kě wèn,jié huǒ yì chéng huī。

松风

郭祥正

夜寂松风度,魂清客枕寒。yè jì sōng fēng dù,hún qīng kè zhěn hán。
琴声传不尽,诗句写应难。qín shēng chuán bù jǐn,shī jù xiě yīng nán。
骤雨倾瑶砌,真珠落玉盘。zhòu yǔ qīng yáo qì,zhēn zhū luò yù pán。
隐居如可访,吾欲跨翔鸾。yǐn jū rú kě fǎng,wú yù kuà xiáng luán。

挥扇

郭祥正

四月长汀郭,晴多暑气浓。sì yuè zhǎng tīng guō,qíng duō shǔ qì nóng。
欲眠难藉草,选荫必依松。yù mián nán jí cǎo,xuǎn yīn bì yī sōng。
绿水遥思濯,青云底处逢。lǜ shuǐ yáo sī zhuó,qīng yún dǐ chù féng。
西岩残照尽,挥扇待疏钟。xī yán cán zhào jǐn,huī shàn dài shū zhōng。

寓馆

郭祥正

一径松阴合,重门院落深。yī jìng sōng yīn hé,zhòng mén yuàn luò shēn。
客来听鹊喜,春过惜莺吟。kè lái tīng què xǐ,chūn guò xī yīng yín。
风月时经槛,尘埃不到襟。fēng yuè shí jīng kǎn,chén āi bù dào jīn。
黄庭看在手,白雪任盈簪。huáng tíng kàn zài shǒu,bái xuě rèn yíng zān。

松枥

郭祥正

婆娑松与枥,夹径碧蒙蒙。pó suō sōng yǔ lì,jiā jìng bì méng méng。
未辨雪霜操,同沾雨露功。wèi biàn xuě shuāng cāo,tóng zhān yǔ lù gōng。
低枝翻翠盖,垂叶密樊笼。dī zhī fān cuì gài,chuí yè mì fán lóng。
他日为梁柱,抡材合至公。tā rì wèi liáng zhù,lūn cái hé zhì gōng。

立夏

郭祥正

岁旦辞江国,炎天客瘴乡。suì dàn cí jiāng guó,yán tiān kè zhàng xiāng。
浴陂群鸟白,含雾野梅黄。yù bēi qún niǎo bái,hán wù yě méi huáng。
恨别山随眼,消愁酒满觞。hèn bié shān suí yǎn,xiāo chóu jiǔ mǎn shāng。
残魂终易断,回首只茫茫。cán hún zhōng yì duàn,huí shǒu zhǐ máng máng。

竞渡

郭祥正

竞渡传风俗,旁观亦壮哉。jìng dù chuán fēng sú,páng guān yì zhuàng zāi。
棹争飞鸟疾,标夺彩龙回。zhào zhēng fēi niǎo jí,biāo duó cǎi lóng huí。
江影浑翻锦,歌声远震雷。jiāng yǐng hún fān jǐn,gē shēng yuǎn zhèn léi。
轻生一饷乐,时序密相催。qīng shēng yī xiǎng lè,shí xù mì xiāng cuī。

伤春二首

郭祥正

腊月花开尽,中春不见花。là yuè huā kāi jǐn,zhōng chūn bù jiàn huā。
柳阴空拂地,草色漫平沙。liǔ yīn kōng fú dì,cǎo sè màn píng shā。
客路心常折,僧窗鬓自华。kè lù xīn cháng zhé,sēng chuāng bìn zì huá。
故乡何处是,瘴海暗天涯。gù xiāng hé chù shì,zhàng hǎi àn tiān yá。

伤春二首

郭祥正

春雨时时暗,春花眼未经。chūn yǔ shí shí àn,chūn huā yǎn wèi jīng。
生涯随过鸟,世态委浮萍。shēng yá suí guò niǎo,shì tài wěi fú píng。
瘴雾何由避,蛮歌不忍听。zhàng wù hé yóu bì,mán gē bù rěn tīng。
谁家有醇酎,吾欲醉兼醒。shuí jiā yǒu chún zhòu,wú yù zuì jiān xǐng。

西池

郭祥正

雨涨西池水,微澜拍画桥。yǔ zhǎng xī chí shuǐ,wēi lán pāi huà qiáo。
不愁莲芡没,唯恐栋梁漂。bù chóu lián qiàn méi,wéi kǒng dòng liáng piāo。
扶杖防危步,移床避晚潮。fú zhàng fáng wēi bù,yí chuáng bì wǎn cháo。
何当风日爽,一舞看纤腰。hé dāng fēng rì shuǎng,yī wǔ kàn xiān yāo。

积潦

郭祥正

积潦连江海,舂撞说剑锋。jī lǎo lián jiāng hǎi,chōng zhuàng shuō jiàn fēng。
郡城千丈拆,民食五年凶。jùn chéng qiān zhàng chāi,mín shí wǔ nián xiōng。
雨脚悬麻直,云头泼墨浓。yǔ jiǎo xuán má zhí,yún tóu pō mò nóng。
忘机唯白鸟,不解避蛟龙。wàng jī wéi bái niǎo,bù jiě bì jiāo lóng。

自笑

郭祥正

自笑姑溪客,还投瘴海边。zì xiào gū xī kè,hái tóu zhàng hǎi biān。
不才无进路,多病复残年。bù cái wú jìn lù,duō bìng fù cán nián。
欲种千竿竹,将求二顷田。yù zhǒng qiān gān zhú,jiāng qiú èr qǐng tián。
人生底事足,且爱酒涓涓。rén shēng dǐ shì zú,qiě ài jiǔ juān juān。

喜晴

郭祥正

瘴乡仍久雨,生事念樵渔。zhàng xiāng réng jiǔ yǔ,shēng shì niàn qiáo yú。
江海云归尽,乾坤日上初。jiāng hǎi yún guī jǐn,qián kūn rì shàng chū。
短垣张浣服,幽圃理残蔬。duǎn yuán zhāng huàn fú,yōu pǔ lǐ cán shū。
佐国知无术,聊欣病体舒。zuǒ guó zhī wú shù,liáo xīn bìng tǐ shū。

城上

郭祥正

危步欲何适,城头独杖藜。wēi bù yù hé shì,chéng tóu dú zhàng lí。
水归沧海后,云散暮天时。shuǐ guī cāng hǎi hòu,yún sàn mù tiān shí。
秋色长空淡,笳声迥野悲。qiū sè zhǎng kōng dàn,jiā shēng jiǒng yě bēi。
泥沙埋熟稻,一穗亦无遗。ní shā mái shú dào,yī suì yì wú yí。
12401234567»