古诗词

留君仪哀词

郭祥正

怀伊人兮,漳水之湄。huái yī rén xī,zhāng shuǐ zhī méi。
爰结好之初兮,予方出乎陷阱之羁縻。yuán jié hǎo zhī chū xī,yǔ fāng chū hū xiàn jǐng zhī jī mí。
彼知予之横罹兮,眷茕茕而弗支。bǐ zhī yǔ zhī héng lí xī,juàn qióng qióng ér fú zhī。
氛侵侵而袭人兮,子独赠我以兰芝。fēn qīn qīn ér xí rén xī,zi dú zèng wǒ yǐ lán zhī。
芳芬芬而爽吾衷兮,虽厄穷而弗疑。fāng fēn fēn ér shuǎng wú zhōng xī,suī è qióng ér fú yí。
言涓涓而洗吾耳兮,寂尘听而凄其。yán juān juān ér xǐ wú ěr xī,jì chén tīng ér qī qí。
炊嘉黍而纳吾腹兮,使朝则忘饥。chuī jiā shǔ ér nà wú fù xī,shǐ cháo zé wàng jī。
采薜荔为予之服兮,慨前修之可追。cǎi bì lì wèi yǔ zhī fú xī,kǎi qián xiū zhī kě zhuī。
脂吾车而秣吾驷兮,造仙的之幽奇。zhī wú chē ér mò wú sì xī,zào xiān de zhī yōu qí。
煮甘溜而茗酌兮,珍盘进乎离支。zhǔ gān liū ér míng zhuó xī,zhēn pán jìn hū lí zhī。
唱则和兮,迭指摘其醇醨。chàng zé hé xī,dié zhǐ zhāi qí chún lí。
同底于道兮,遵圣渚为之归。tóng dǐ yú dào xī,zūn shèng zhǔ wèi zhī guī。
聊容与以卒岁兮,曾弗察乎白驹之骛驰。liáo róng yǔ yǐ zú suì xī,céng fú chá hū bái jū zhī wù chí。
泊中吉而启行兮,觞桂浆以违离。pō zhōng jí ér qǐ xíng xī,shāng guì jiāng yǐ wéi lí。
惕南北之缅邈兮,蹇形影之颓衰。tì nán běi zhī miǎn miǎo xī,jiǎn xíng yǐng zhī tuí shuāi。
歌激扬而再发兮,泪浪浪以沾衣。gē jī yáng ér zài fā xī,lèi làng làng yǐ zhān yī。
马悲鸣而仰顾,仆弛负以增欷。mǎ bēi míng ér yǎng gù,pū chí fù yǐ zēng xī。
行云住而黯惨,去鸟返而低迷。xíng yún zhù ér àn cǎn,qù niǎo fǎn ér dī mí。
岁聘介而一至兮,孰敢为之后期。suì pìn jiè ér yī zhì xī,shú gǎn wèi zhī hòu qī。
幸再往而再复兮,释予心之思也。xìng zài wǎng ér zài fù xī,shì yǔ xīn zhī sī yě。
忽承讣以踯躅兮,行不知其所之也。hū chéng fù yǐ zhí zhú xī,xíng bù zhī qí suǒ zhī yě。
嗟若人之蕴美兮,天其夺之速也。jiē ruò rén zhī yùn měi xī,tiān qí duó zhī sù yě。
蹇松柏之枯折兮,恶植则滋以荣也。jiǎn sōng bǎi zhī kū zhé xī,è zhí zé zī yǐ róng yě。
考大空之役物兮,必善抟而化之也。kǎo dà kōng zhī yì wù xī,bì shàn tuán ér huà zhī yě。
将为麟为凤兮,对明世而出也。jiāng wèi lín wèi fèng xī,duì míng shì ér chū yě。
将为兰为荪兮,芬馨香而荐上帝也。jiāng wèi lán wèi sūn xī,fēn xīn xiāng ér jiàn shàng dì yě。
将为江为河以济舟也,将为雨为露而泽物也。jiāng wèi jiāng wèi hé yǐ jì zhōu yě,jiāng wèi yǔ wèi lù ér zé wù yě。
将复为人兮,英华于士林也。jiāng fù wèi rén xī,yīng huá yú shì lín yě。
将为仙为神兮,自适于逍遥之境也。jiāng wèi xiān wèi shén xī,zì shì yú xiāo yáo zhī jìng yě。
呜呼,以甚塞之怀兮,测乎无涯之眹。wū hū,yǐ shén sāi zhī huái xī,cè hū wú yá zhī zhèn。
以有限之情兮,导乎无穷之悲。yǐ yǒu xiàn zhī qíng xī,dǎo hū wú qióng zhī bēi。
呜呼,其有知乎,其无知乎?吾其能久乎,吾将从子于重泉之游乎,吾又何词之哀乎。wū hū,qí yǒu zhī hū,qí wú zhī hū?wú qí néng jiǔ hū,wú jiāng cóng zi yú zhòng quán zhī yóu hū,wú yòu hé cí zhī āi hū。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

秋扇

郭祥正

轻素裁团扇,投君掌握中。qīng sù cái tuán shàn,tóu jūn zhǎng wò zhōng。
为君却烦暑,动摇挹凉风。wèi jūn què fán shǔ,dòng yáo yì liáng fēng。
一朝霜飙至,罗帏衾被重。yī cháo shuāng biāo zhì,luó wéi qīn bèi zhòng。
辞君且屏迹,弃置随断蓬。cí jūn qiě píng jì,qì zhì suí duàn péng。
物理古如此,用舍安可穷。wù lǐ gǔ rú cǐ,yòng shě ān kě qióng。
愿君千万寿,执热还相逢。yuàn jūn qiān wàn shòu,zhí rè hái xiāng féng。

庭竹

郭祥正

眷此庭中竹,罗生横十寻。juàn cǐ tíng zhōng zhú,luó shēng héng shí xún。
疏疏挺高节,密密敷清阴。shū shū tǐng gāo jié,mì mì fū qīng yīn。
好风每相过,流尘讵能侵。hǎo fēng měi xiāng guò,liú chén jù néng qīn。
其下无蔓草,其傍远修林。qí xià wú màn cǎo,qí bàng yuǎn xiū lín。
结根自得所,非高亦非深。jié gēn zì dé suǒ,fēi gāo yì fēi shēn。
谁复采笙箫,玉宇思和音。shuí fù cǎi shēng xiāo,yù yǔ sī hé yīn。

赏莲

郭祥正

濯濯水中华,香艳胜蘋藻。zhuó zhuó shuǐ zhōng huá,xiāng yàn shèng píng zǎo。
英英泥中根,絜素常自保。yīng yīng ní zhōng gēn,jié sù cháng zì bǎo。
房实又堪食,无一不为好。fáng shí yòu kān shí,wú yī bù wèi hǎo。
乃知金仙经,譬喻肆论讨。nǎi zhī jīn xiān jīng,pì yù sì lùn tǎo。
游宴集宾僚,赏咏固宜早。yóu yàn jí bīn liáo,shǎng yǒng gù yí zǎo。
一朝霜飙至,茎叶变枯槁。yī cháo shuāng biāo zhì,jīng yè biàn kū gǎo。
抑亦如佳人,妍媚忽衰老。yì yì rú jiā rén,yán mèi hū shuāi lǎo。
顾眄岂复怜,弃置不足道。gù miǎn qǐ fù lián,qì zhì bù zú dào。
幽怀向君开,芳樽为倾倒。yōu huái xiàng jūn kāi,fāng zūn wèi qīng dào。
木末谁能搴,愁烟起孤岛。mù mò shuí néng qiān,chóu yān qǐ gū dǎo。

将至金陵谒曾子开侍郎

郭祥正

秋空久不雨,漠漠风卷沙。qiū kōng jiǔ bù yǔ,mò mò fēng juǎn shā。
胡为起高兴,昨夜辞山家。hú wèi qǐ gāo xīng,zuó yè cí shān jiā。
明投金陵郭,府观凌紫霞。míng tóu jīn líng guō,fǔ guān líng zǐ xiá。
公解豫章榻,我停银汉槎。gōng jiě yù zhāng tà,wǒ tíng yín hàn chá。
一倾别后言,电雹鸣交加。yī qīng bié hòu yán,diàn báo míng jiāo jiā。
借公口中春,发我枝上花。jiè gōng kǒu zhōng chūn,fā wǒ zhī shàng huā。
又如出地雷,空山走龙蛇。yòu rú chū dì léi,kōng shān zǒu lóng shé。
公能结明主,我亦思无邪。gōng néng jié míng zhǔ,wǒ yì sī wú xié。
但惊歧路别,进退各有涯。dàn jīng qí lù bié,jìn tuì gè yǒu yá。
浮生能几时,鬓发忽已华。fú shēng néng jǐ shí,bìn fā hū yǐ huá。
会合岂易得,兵厨酒仍佳。huì hé qǐ yì dé,bīng chú jiǔ réng jiā。
慎勿学谢安,扪涕空戚嗟。shèn wù xué xiè ān,mén tì kōng qī jiē。

双泉轩赠太平守梁正叔

郭祥正

开池得双泉,因泉构华屋。kāi chí dé shuāng quán,yīn quán gòu huá wū。
池中种菱荇,池上列花竹。chí zhōng zhǒng líng xìng,chí shàng liè huā zhú。
与春蘸新红,遇风摇净绿。yǔ chūn zhàn xīn hóng,yù fēng yáo jìng lǜ。
轻鸥自飞舞,纤鳞随出缩。qīng ōu zì fēi wǔ,xiān lín suí chū suō。
操舟往江海,端忧龙蜃触。cāo zhōu wǎng jiāng hǎi,duān yōu lóng shèn chù。
卷衣入山林,而防虎狼欲。juǎn yī rù shān lín,ér fáng hǔ láng yù。
岂如一凭栏,俯仰快心目。qǐ rú yī píng lán,fǔ yǎng kuài xīn mù。
朝吟吟有馀,暮醉醉不足。cháo yín yín yǒu yú,mù zuì zuì bù zú。
双泉长涓涓,比公享天禄。shuāng quán zhǎng juān juān,bǐ gōng xiǎng tiān lù。
公归民怀公,听我双泉曲。gōng guī mín huái gōng,tīng wǒ shuāng quán qū。

徐子美杨君倚李元翰小酌言旧

郭祥正

南方多苦热,北地尤苦寒。nán fāng duō kǔ rè,běi dì yóu kǔ hán。
徐子掾招宜,七载滨夷蛮。xú zi yuàn zhāo yí,qī zài bīn yí mán。
杨李仕并代,毳裘霜雪残。yáng lǐ shì bìng dài,cuì qiú shuāng xuě cán。
一朝相续归,相看涕汍澜。yī cháo xiāng xù guī,xiāng kàn tì wán lán。
扪涕唤家僮,草草罗杯盘。mén tì huàn jiā tóng,cǎo cǎo luó bēi pán。
念昔共庠序,垂髫竞痴顽。niàn xī gòng xiáng xù,chuí tiáo jìng chī wán。
及今过六十,各各嗟衰颜。jí jīn guò liù shí,gè gè jiē shuāi yán。
光阴信如驰,生死无百年。guāng yīn xìn rú chí,shēng sǐ wú bǎi nián。
妻儿半凋丧,少喜多忧患。qī ér bàn diāo sàng,shǎo xǐ duō yōu huàn。
吾方慕陶潜,行歌眷南山。wú fāng mù táo qián,xíng gē juàn nán shān。
山气日夕佳,吾庐未尝关。shān qì rì xī jiā,wú lú wèi cháng guān。
猿鸟相与居,丝桐时一弹。yuán niǎo xiāng yǔ jū,sī tóng shí yī dàn。
三子方急禄,遑遑未能闲。sān zi fāng jí lù,huáng huáng wèi néng xián。
努力佐州县,须防官长难。nǔ lì zuǒ zhōu xiàn,xū fáng guān zhǎng nán。
暂当陪我醉,馀事不足言。zàn dāng péi wǒ zuì,yú shì bù zú yán。

寄题九江陶子骏佚老堂

郭祥正

未老已先佚,构堂名佚老。wèi lǎo yǐ xiān yì,gòu táng míng yì lǎo。
与其宠辱惊,何似归未早。yǔ qí chǒng rǔ jīng,hé shì guī wèi zǎo。
渊明乃吾祖,此道能自保。yuān míng nǎi wú zǔ,cǐ dào néng zì bǎo。
归来无一事,时时为酒恼。guī lái wú yī shì,shí shí wèi jiǔ nǎo。
纸帐春气融,不寐听春鸟。zhǐ zhàng chūn qì róng,bù mèi tīng chūn niǎo。
关关枝上语,报我竹间晓。guān guān zhī shàng yǔ,bào wǒ zhú jiān xiǎo。
我醉未能起,尔音一何好。wǒ zuì wèi néng qǐ,ěr yīn yī hé hǎo。
却笑世间人,忘忧种萱草。què xiào shì jiān rén,wàng yōu zhǒng xuān cǎo。

复雪

郭祥正

连朝雪复雪,吾独拥红炉。lián cháo xuě fù xuě,wú dú yōng hóng lú。
樽中亦有酒,不为饥寒驱。zūn zhōng yì yǒu jiǔ,bù wèi jī hán qū。
目前奚所忧,所忧在村墟。mù qián xī suǒ yōu,suǒ yōu zài cūn xū。
去年旱兼水,二税多逃逋。qù nián hàn jiān shuǐ,èr shuì duō táo bū。
十家九乏食,往往死路衢。shí jiā jiǔ fá shí,wǎng wǎng sǐ lù qú。
空山嗥虎豹,深渊卧龙鱼。kōng shān háo hǔ bào,shēn yuān wò lóng yú。
飞鸟各敛翼,康庄断行车。fēi niǎo gè liǎn yì,kāng zhuāng duàn xíng chē。
倚门独悲歌,阳气何时舒。yǐ mén dú bēi gē,yáng qì hé shí shū。

将至寿阳谒朱行中龙图作

郭祥正

魏台公送我,春风花落尽。wèi tái gōng sòng wǒ,chūn fēng huā luò jǐn。
寿阳我访公,萧萧朔风紧。shòu yáng wǒ fǎng gōng,xiāo xiāo shuò fēng jǐn。
且复念残年,鬓发安得鬒。qiě fù niàn cán nián,bìn fā ān dé zhěn。
高才久外补,惠爱益不泯。gāo cái jiǔ wài bǔ,huì ài yì bù mǐn。
聊歌古柏行,歌罢仰天哂。liáo gē gǔ bǎi xíng,gē bà yǎng tiān shěn。
长淮白鱼肥,冰壶酒堪引。zhǎng huái bái yú féi,bīng hú jiǔ kān yǐn。

暮春之月谒庐守陈元舆待制作

郭祥正

百年悯秋霜,念念流运歇。bǎi nián mǐn qiū shuāng,niàn niàn liú yùn xiē。
一昨辞周行,于今鬓垂雪。yī zuó cí zhōu xíng,yú jīn bìn chuí xuě。
幽独谁为扶,寸心徒自折。yōu dú shuí wèi fú,cùn xīn tú zì zhé。
翻然驾柴车,宾闳重款谒。fān rán jià chái chē,bīn hóng zhòng kuǎn yè。
与公论襟期,及此阳春月。yǔ gōng lùn jīn qī,jí cǐ yáng chūn yuè。
英英栏中花,滋露正妍发。yīng yīng lán zhōng huā,zī lù zhèng yán fā。
浊浊瓮中醪,浮醅想芬冽。zhuó zhuó wèng zhōng láo,fú pēi xiǎng fēn liè。
朝廷用直道,郡邑罕所阙。cháo tíng yòng zhí dào,jùn yì hǎn suǒ quē。
嬿婉我之友,皎若环与玦。yàn wǎn wǒ zhī yǒu,jiǎo ruò huán yǔ jué。
良辰不同乐,衰暮空惜别。liáng chén bù tóng lè,shuāi mù kōng xī bié。

庐陵乐府十首

郭祥正

妾抬纤纤手,一拂白玉琴。qiè tái xiān xiān shǒu,yī fú bái yù qín。
琴声写三叠,寄妾万里心。qín shēng xiě sān dié,jì qiè wàn lǐ xīn。
朱弦断可续,妾心常不足。zhū xián duàn kě xù,qiè xīn cháng bù zú。
才惊枫叶丹,又见杨枝绿。cái jīng fēng yè dān,yòu jiàn yáng zhī lǜ。
望君君未到,妾貌宁长好。wàng jūn jūn wèi dào,qiè mào níng zhǎng hǎo。
云鬓懒重梳,从教似秋草。yún bìn lǎn zhòng shū,cóng jiào shì qiū cǎo。

庐陵乐府十首

郭祥正

鸿雁殊未来,思君一弹琴。hóng yàn shū wèi lái,sī jūn yī dàn qín。
泠泠别鹤语,折尽幽兰心。líng líng bié hè yǔ,zhé jǐn yōu lán xīn。
蛛丝漫相续,难系骅骝足。zhū sī màn xiāng xù,nán xì huá liú zú。
白日无时停,云鬓宁长绿。bái rì wú shí tíng,yún bìn níng zhǎng lǜ。
年华要不老,不若丹青好。nián huá yào bù lǎo,bù ruò dān qīng hǎo。
对之虽无言,犹胜种萱草。duì zhī suī wú yán,yóu shèng zhǒng xuān cǎo。

庐陵乐府十首

郭祥正

与子初执手,效彼瑟与琴。yǔ zi chū zhí shǒu,xiào bǐ sè yǔ qín。
子去既不返,谁复知我心。zi qù jì bù fǎn,shuí fù zhī wǒ xīn。
宝刀能切玉,愿断金乌足。bǎo dāo néng qiè yù,yuàn duàn jīn wū zú。
留住枝上春,花红叶长绿。liú zhù zhī shàng chūn,huā hóng yè zhǎng lǜ。
懊恼复懊恼,憔悴变妍好。ào nǎo fù ào nǎo,qiáo cuì biàn yán hǎo。
不见庭中兰,埋没随百草。bù jiàn tíng zhōng lán,mái méi suí bǎi cǎo。

庐陵乐府十首

郭祥正

妾身厌尘埃,专心托君子。qiè shēn yàn chén āi,zhuān xīn tuō jūn zi。
感君一面眄,涸辙逢秋水。gǎn jūn yī miàn miǎn,hé zhé féng qiū shuǐ。
雍容未经年,结誓同生死。yōng róng wèi jīng nián,jié shì tóng shēng sǐ。
胡为忽言别,短书无一纸。hú wèi hū yán bié,duǎn shū wú yī zhǐ。
愁思魂梦飞,鹊语不成喜。chóu sī hún mèng fēi,què yǔ bù chéng xǐ。
岁晚君不来,红妆为君洗。suì wǎn jūn bù lái,hóng zhuāng wèi jūn xǐ。

庐陵乐府十首

郭祥正

嵯峨姑射山,绰约飞行子。cuó é gū shè shān,chuò yuē fēi xíng zi。
绛唇启皓玉,明眸漾寒水。jiàng chún qǐ hào yù,míng móu yàng hán shuǐ。
方平与麻姑,相期永不死。fāng píng yǔ má gū,xiāng qī yǒng bù sǐ。
手披黄庭经,金字写青纸。shǒu pī huáng tíng jīng,jīn zì xiě qīng zhǐ。
胡为谪人间,离合溢悲喜。hú wèi zhé rén jiān,lí hé yì bēi xǐ。
妖桃凝露珠,东风任吹洗。yāo táo níng lù zhū,dōng fēng rèn chuī xǐ。