古诗词

石室游

郭祥正

端城之北,径五六里。duān chéng zhī běi,jìng wǔ liù lǐ。
有石室兮洞开,其上则七山建斗司天之喉舌,其下则渊泉不流渟碧一杯。yǒu shí shì xī dòng kāi,qí shàng zé qī shān jiàn dòu sī tiān zhī hóu shé,qí xià zé yuān quán bù liú tíng bì yī bēi。
窥之则肌发冰,酌之则烦心灰。kuī zhī zé jī fā bīng,zhuó zhī zé fán xīn huī。
四傍则石乳玲珑,中敞圆盖。sì bàng zé shí rǔ líng lóng,zhōng chǎng yuán gài。
窈窈万丈,莫穷其厓。yǎo yǎo wàn zhàng,mò qióng qí yá。
孰纳忠兮,嗟肺肝之已露。shú nà zhōng xī,jiē fèi gān zhī yǐ lù。
孰止戈兮,束兵仗而相挨。shú zhǐ gē xī,shù bīng zhàng ér xiāng āi。
俨卫士之行列,肃庭臣之序排。yǎn wèi shì zhī xíng liè,sù tíng chén zhī xù pái。
纷披披兮蒂萼,粲枞枞兮条枚。fēn pī pī xī dì è,càn cōng cōng xī tiáo méi。
安而不可动者为梁为栋,奔而不可止者为虎为豺。ān ér bù kě dòng zhě wèi liáng wèi dòng,bēn ér bù kě zhǐ zhě wèi hǔ wèi chái。
龟闯首兮屏息,虬奋鳞兮抟雷。guī chuǎng shǒu xī píng xī,qiú fèn lín xī tuán léi。
怪怪奇奇兮,千变万态。guài guài qí qí xī,qiān biàn wàn tài。
愈视愈久兮,惚恍惊猜。yù shì yù jiǔ xī,hū huǎng jīng cāi。
何人境之俯近而仙宇之秘异如此者哉。hé rén jìng zhī fǔ jìn ér xiān yǔ zhī mì yì rú cǐ zhě zāi。
萝卷风兮窈窕,春渍芳兮不回。luó juǎn fēng xī yǎo tiǎo,chūn zì fāng xī bù huí。
或命佳客,或寓幽怀。huò mìng jiā kè,huò yù yōu huái。
考二李之劲笔,皆一时之遗材。kǎo èr lǐ zhī jìn bǐ,jiē yī shí zhī yí cái。
援玉琴以写咏,怅夕阳之易颓。yuán yù qín yǐ xiě yǒng,chàng xī yáng zhī yì tuí。
方谢事以言返,眷兹室而徘徊。fāng xiè shì yǐ yán fǎn,juàn zī shì ér pái huái。
云愀容兮泱漭,鸟送音兮悲哀。yún qiǎo róng xī yāng mǎng,niǎo sòng yīn xī bēi āi。
况百年之将尽,邈夫万里奚复来。kuàng bǎi nián zhī jiāng jǐn,miǎo fū wàn lǐ xī fù lái。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

颖叔见招赴何秀才家饮

郭祥正

鞭驴赴君招,十步九蹶促。biān lǘ fù jūn zhāo,shí bù jiǔ jué cù。
相逢即忘劳,深围坐重褥。xiāng féng jí wàng láo,shēn wéi zuò zhòng rù。
恍疑出尘寰,气象豁双目。huǎng yí chū chén huán,qì xiàng huō shuāng mù。
名花散天香,仙露浥柔玉。míng huā sàn tiān xiāng,xiān lù yì róu yù。
寄乐方寸间,岂必待华屋。jì lè fāng cùn jiān,qǐ bì dài huá wū。
脱屣远市朝,散发免羁束。tuō xǐ yuǎn shì cháo,sàn fā miǎn jī shù。
更闻诵新作,字字芝兰馥。gèng wén sòng xīn zuò,zì zì zhī lán fù。
堆盘樱实红,满斝酦醅渌。duī pán yīng shí hóng,mǎn jiǎ pò pēi lù。
幽欢未言归,酒令不须督。yōu huān wèi yán guī,jiǔ lìng bù xū dū。
平时常卷舌,动静畏险俗。píng shí cháng juǎn shé,dòng jìng wèi xiǎn sú。
玄谈今尽倾,我难惬君欲。xuán tán jīn jǐn qīng,wǒ nán qiè jūn yù。
朝闻夕可死,悟矣无迟速。cháo wén xī kě sǐ,wù yǐ wú chí sù。
感君倾醍醐,洒我久饥腹。gǎn jūn qīng tí hú,sǎ wǒ jiǔ jī fù。
又如旱田禾,沛然甘雨沃。yòu rú hàn tián hé,pèi rán gān yǔ wò。
主人意殷勤,呼儿具灯烛。zhǔ rén yì yīn qín,hū ér jù dēng zhú。
谁家有斯客,贳衣心亦足。shuí jiā yǒu sī kè,shì yī xīn yì zú。
明朝得长篇,调险不可续。míng cháo dé zhǎng piān,diào xiǎn bù kě xù。

和公择观李煜书法喜禅师碑

郭祥正

五代迭凋丧,江南最偷安。wǔ dài dié diāo sàng,jiāng nán zuì tōu ān。
三世弄翰墨,煜札尤可观。sān shì nòng hàn mò,yù zhá yóu kě guān。
禅林榜法喜,妙势如飞鸾。chán lín bǎng fǎ xǐ,miào shì rú fēi luán。
尘埃一藏晦,皴斮脱羽翰。chén āi yī cáng huì,cūn cuò tuō yǔ hàn。
适逢集仙守,好古将模刊。shì féng jí xiān shǒu,hǎo gǔ jiāng mó kān。
振襟自披拂,涂饰粉与丹。zhèn jīn zì pī fú,tú shì fěn yǔ dān。
呼僧辨遗像,仿佛存纤纨。hū sēng biàn yí xiàng,fǎng fú cún xiān wán。
作书究本末,风雨生毫端。zuò shū jiū běn mò,fēng yǔ shēng háo duān。
精神还故物,霹雳惊蛰蟠。jīng shén hái gù wù,pī lì jīng zhé pán。
幽光亦焕发,令我复长叹。yōu guāng yì huàn fā,lìng wǒ fù zhǎng tàn。
念彼士君子,穷年抱饥寒。niàn bǐ shì jūn zi,qióng nián bào jī hán。
不及稽古踪,泯默知遇难。bù jí jī gǔ zōng,mǐn mò zhī yù nán。

和樊希韩解元

郭祥正

君马一足病,琐琐阻行迈。jūn mǎ yī zú bìng,suǒ suǒ zǔ xíng mài。
况复梅雨天,坐卧不能快。kuàng fù méi yǔ tiān,zuò wò bù néng kuài。
空山无大脔,何以具君嘬。kōng shān wú dà luán,hé yǐ jù jūn chuài。
墙根采肥杞,湖漘买鲜鲙。qiáng gēn cǎi féi qǐ,hú chún mǎi xiān kuài。
开樽荐浊酒,高论幸忘惫。kāi zūn jiàn zhuó jiǔ,gāo lùn xìng wàng bèi。
寸心拔茅塞,两耳抉双聩。cùn xīn bá máo sāi,liǎng ěr jué shuāng kuì。
文醇潜大和,诗险露幽怪。wén chún qián dà hé,shī xiǎn lù yōu guài。
联吟极物象,君胜我屡败。lián yín jí wù xiàng,jūn shèng wǒ lǚ bài。
东野久龙钟,多惭退之拜。dōng yě jiǔ lóng zhōng,duō cán tuì zhī bài。
奇才必自重,虽黜愈勿懈。qí cái bì zì zhòng,suī chù yù wù xiè。
卞璧未遇时,在璞岂能坏。biàn bì wèi yù shí,zài pú qǐ néng huài。
鉴赏一日逢,青紫信如芥。jiàn shǎng yī rì féng,qīng zǐ xìn rú jiè。
君行且迟留,马病愿未差。jūn xíng qiě chí liú,mǎ bìng yuàn wèi chà。
贳衣亦何辞,庶用接嘉话。shì yī yì hé cí,shù yòng jiē jiā huà。

和公择游寿圣院啜茶题名

郭祥正

史君尚清净,携客无杯肴。shǐ jūn shàng qīng jìng,xié kè wú bēi yáo。
茗酌诵佛经,尘缘顿沉抛。míng zhuó sòng fú jīng,chén yuán dùn chén pāo。
疏云堕檐际,微风泛林梢。shū yún duò yán jì,wēi fēng fàn lín shāo。
吾心已皎皎,我学岂譊譊。wú xīn yǐ jiǎo jiǎo,wǒ xué qǐ náo náo。
濡毫题名姓,识此逍遥交。rú háo tí míng xìng,shí cǐ xiāo yáo jiāo。

和法宗上人月下怀故人

郭祥正

山沉江海阔,月行天中央。shān chén jiāng hǎi kuò,yuè xíng tiān zhōng yāng。
游子宿何许,只应归梦长。yóu zi sù hé xǔ,zhǐ yīng guī mèng zhǎng。
浮云且莫生,星河助馀光。fú yún qiě mò shēng,xīng hé zhù yú guāng。
徘徊问孤影,惆怅安可忘。pái huái wèn gū yǐng,chóu chàng ān kě wàng。

酬耿天骘见寄

郭祥正

我思昔人言,处世犹大梦。wǒ sī xī rén yán,chù shì yóu dà mèng。
尘编堆床头,抚事聊一诵。chén biān duī chuáng tóu,fǔ shì liáo yī sòng。
兴衰系时运,贾谊尔何恸。xīng shuāi xì shí yùn,jiǎ yì ěr hé tòng。
又思东方朔,为鼠知不用。yòu sī dōng fāng shuò,wèi shǔ zhī bù yòng。
谁怜胯下儿,能领百万众。shuí lián kuà xià ér,néng lǐng bǎi wàn zhòng。
势去竞诋排,功成乃歌颂。shì qù jìng dǐ pái,gōng chéng nǎi gē sòng。
人情岂相远,此理古今共。rén qíng qǐ xiāng yuǎn,cǐ lǐ gǔ jīn gòng。
桓桓耿夫子,策射金榜中。huán huán gěng fū zi,cè shè jīn bǎng zhōng。
老彼涧底松,未作明堂栋。lǎo bǐ jiàn dǐ sōng,wèi zuò míng táng dòng。
暂来令句曲,寻仙造深洞。zàn lái lìng jù qū,xún xiān zào shēn dòng。
摩挲瑶琪花,借问谁所种。mó sā yáo qí huā,jiè wèn shuí suǒ zhǒng。
开落既忘年,一奏熏风弄。kāi luò jì wàng nián,yī zòu xūn fēng nòng。
诗言此归隐,不恋五斗俸。shī yán cǐ guī yǐn,bù liàn wǔ dòu fèng。
何时定挂冠,我愿为仆从。hé shí dìng guà guān,wǒ yuàn wèi pū cóng。

和韩求仁推官

郭祥正

终日汩城市,闲心眷犁锄。zhōng rì gǔ chéng shì,xián xīn juàn lí chú。
故登原上亭,解此尘中裾。gù dēng yuán shàng tíng,jiě cǐ chén zhōng jū。
芬香采薇蕨,驯狎怜麋狙。fēn xiāng cǎi wēi jué,xùn xiá lián mí jū。
却愿物理变,四角生我车。què yuàn wù lǐ biàn,sì jiǎo shēng wǒ chē。

樊山

郭祥正

汉室火符熄,群雄起纵横。hàn shì huǒ fú xī,qún xióng qǐ zòng héng。
两京荡为墟,万里无农耕。liǎng jīng dàng wèi xū,wàn lǐ wú nóng gēng。
曹操劫神器,欲窃禅让名。cáo cāo jié shén qì,yù qiè chán ràng míng。
吴蜀耻北面,鼎峙方战争。wú shǔ chǐ běi miàn,dǐng zhì fāng zhàn zhēng。
杀人如鲙鱼,天地厌血腥。shā rén rú kuài yú,tiān dì yàn xuè xīng。
至今武昌邑,尚传吴主城。zhì jīn wǔ chāng yì,shàng chuán wú zhǔ chéng。
长江吞八极,圆坛窥杳冥。zhǎng jiāng tūn bā jí,yuán tán kuī yǎo míng。
想当禋郊时,志勇扫搀抢。xiǎng dāng yīn jiāo shí,zhì yǒng sǎo chān qiǎng。
燔柴封玉牒,冠弁罗公卿。fán chái fēng yù dié,guān biàn luó gōng qīng。
登山锡宴喜,日光烂旗旌。dēng shān xī yàn xǐ,rì guāng làn qí jīng。
宁知后嗣弱,壮业竟无成。níng zhī hòu sì ruò,zhuàng yè jìng wú chéng。
空馀旧基址,千载未攲倾。kōng yú jiù jī zhǐ,qiān zài wèi qī qīng。
常时屡掩卷,每读涕泗盈。cháng shí lǚ yǎn juǎn,měi dú tì sì yíng。
而况泊舟楫,披榛自径行。ér kuàng pō zhōu jí,pī zhēn zì jìng xíng。
霸图何所见,芳草与云平。bà tú hé suǒ jiàn,fāng cǎo yǔ yún píng。
晚浪淙石脚,犹疑兵甲声。wǎn làng cóng shí jiǎo,yóu yí bīng jiǎ shēng。

观怡亭序铭

郭祥正

有唐三百年,绝出阳冰篆。yǒu táng sān bǎi nián,jué chū yáng bīng zhuàn。
最怜怡亭序,笔画兼众善。zuì lián yí tíng xù,bǐ huà jiān zhòng shàn。
磨崖深云间,人迹到应鲜。mó yá shēn yún jiān,rén jì dào yīng xiān。
亦如大君子,隐晦久而显。yì rú dà jūn zi,yǐn huì jiǔ ér xiǎn。
裂素印麝煤,字字未讹舛。liè sù yìn shè méi,zì zì wèi é chuǎn。
冰冻垂瓦石,犀尖利刀剸。bīng dòng chuí wǎ shí,xī jiān lì dāo tuán。
连环不可解,虬尾勇自卷。lián huán bù kě jiě,qiú wěi yǒng zì juǎn。
谁云模以刻,曾是玉工碾。shuí yún mó yǐ kè,céng shì yù gōng niǎn。
铭辞志尤宏,云翼待风展。míng cí zhì yóu hóng,yún yì dài fēng zhǎn。
琳琅谐八音,雅重参二典。lín láng xié bā yīn,yǎ zhòng cān èr diǎn。
英豪逢一时,江山供广宴。yīng háo féng yī shí,jiāng shān gōng guǎng yàn。
遗踪逐飞鸟,旧址没榛藓。yí zōng zhú fēi niǎo,jiù zhǐ méi zhēn xiǎn。
良朋信稀遇,古兴浩难遣。liáng péng xìn xī yù,gǔ xīng hào nán qiǎn。
吾宋垂百年,教化固非浅。wú sòng chuí bǎi nián,jiào huà gù fēi qiǎn。
人人擅文翰,比唐殊媚软。rén rén shàn wén hàn,bǐ táng shū mèi ruǎn。
作诗聊自惊,中道尚可勉。zuò shī liáo zì jīng,zhōng dào shàng kě miǎn。

殊亭

郭祥正

昔人才行殊,亭名至今在。xī rén cái xíng shū,tíng míng zhì jīn zài。
何年复基构,势压鲸鳌背。hé nián fù jī gòu,shì yā jīng áo bèi。
中间鄙俗令,元碑遭睚眦。zhōng jiān bǐ sú lìng,yuán bēi zāo yá zì。
豺狼尔何营,龟螭手亲碎。chái láng ěr hé yíng,guī chī shǒu qīn suì。
甚哉憎疾心,曾不校异代。shén zāi zēng jí xīn,céng bù xiào yì dài。
我将掇其馀,补刻尚可再。wǒ jiāng duō qí yú,bǔ kè shàng kě zài。
仰瞻天宇宽,俯视江流大。yǎng zhān tiān yǔ kuān,fǔ shì jiāng liú dà。
危危一叶舟,故欲万里迈。wēi wēi yī yè zhōu,gù yù wàn lǐ mài。
差池想遗风,云山有殊态。chà chí xiǎng yí fēng,yún shān yǒu shū tài。

怡亭

郭祥正

英才欣会遇,旷怀各无瑕。yīng cái xīn huì yù,kuàng huái gè wú xiá。
二李妙分篆,裴铭语尤嘉。èr lǐ miào fēn zhuàn,péi míng yǔ yóu jiā。
盘盘虬奋鳞,灼灼月吐华。pán pán qiú fèn lín,zhuó zhuó yuè tǔ huá。
天影望不尽,雁行飞屡斜。tiān yǐng wàng bù jǐn,yàn xíng fēi lǚ xié。
晴云依晚岫,芳草接平沙。qíng yún yī wǎn xiù,fāng cǎo jiē píng shā。
东溟与西塞,吾宁辨渚涯。dōng míng yǔ xī sāi,wú níng biàn zhǔ yá。

石门

郭祥正

双崖屹然起,剔藓认题识。shuāng yá yì rán qǐ,tī xiǎn rèn tí shí。
乃知贤令尹,曾同漫叟醉。nǎi zhī xián lìng yǐn,céng tóng màn sǒu zuì。
落景正西尽,长川自东逝。luò jǐng zhèng xī jǐn,zhǎng chuān zì dōng shì。
唯此两石门,不开亦不闭。wéi cǐ liǎng shí mén,bù kāi yì bù bì。

郎官湖

郭祥正

张公昔爱湖,湖名自公始。zhāng gōng xī ài hú,hú míng zì gōng shǐ。
寥寥三百年,逢秋愈清泚。liáo liáo sān bǎi nián,féng qiū yù qīng cǐ。
移船菱荇香,游鱼数赪尾。yí chuán líng xìng xiāng,yóu yú shù chēng wěi。
回望武昌郭,楼台碧天里。huí wàng wǔ chāng guō,lóu tái bì tiān lǐ。
石照泻灵光,湖波皓如洗。shí zhào xiè líng guāng,hú bō hào rú xǐ。
此景绝世无,爱之心不已。cǐ jǐng jué shì wú,ài zhī xīn bù yǐ。
缅怀昔贤期,林表清风起。miǎn huái xī xián qī,lín biǎo qīng fēng qǐ。
终当归结网,来此养衰鄙。zhōng dāng guī jié wǎng,lái cǐ yǎng shuāi bǐ。

峰顶

郭祥正

登山不辞险,探景须穷幽。dēng shān bù cí xiǎn,tàn jǐng xū qióng yōu。
行彻五千仞,回首视九州。xíng chè wǔ qiān rèn,huí shǒu shì jiǔ zhōu。
人寰莽何处,大野苍烟浮。rén huán mǎng hé chù,dà yě cāng yān fú。
更酌天池泉,古意空悠悠。gèng zhuó tiān chí quán,gǔ yì kōng yōu yōu。

醉石

郭祥正

裂嶂飞寒涧,绝壁散明珠。liè zhàng fēi hán jiàn,jué bì sàn míng zhū。
盘石偃中坞,修林阴翳敷。pán shí yǎn zhōng wù,xiū lín yīn yì fū。
世道纷莫救,逸人此提壶。shì dào fēn mò jiù,yì rén cǐ tí hú。
一酌寄乾坤,回首忘车书。yī zhuó jì qián kūn,huí shǒu wàng chē shū。
山花谩相笑,山鸟徒相呼。shān huā mán xiāng xiào,shān niǎo tú xiāng hū。
更逢山月来,夜响真笙竽。gèng féng shān yuè lái,yè xiǎng zhēn shēng yú。
粹灵淘耳目,幽独宁贤愚。cuì líng táo ěr mù,yōu dú níng xián yú。
留踪千载间,游子空踟蹰。liú zōng qiān zài jiān,yóu zi kōng chí chú。
清风起木末,馀凉生坐隅。qīng fēng qǐ mù mò,yú liáng shēng zuò yú。
浩歌歌去来,逸韵凌遥虚。hào gē gē qù lái,yì yùn líng yáo xū。