古诗词

同蔡持正长官观齐景茜虞部家藏远祖成公监修国史诰

郭祥正

禀禀齐成业,得之权公碑。bǐng bǐng qí chéng yè,dé zhī quán gōng bēi。
逢时初多难,退密安庭闱。féng shí chū duō nán,tuì mì ān tíng wéi。
深怀经纶策,起佐虎罴师。shēn huái jīng lún cè,qǐ zuǒ hǔ pí shī。
省郎拜侍御,出赈关中饥。shěng láng bài shì yù,chū zhèn guān zhōng jī。
俄登谏诤列,忤旨领一麾。é dēng jiàn zhèng liè,wǔ zhǐ lǐng yī huī。
徐迁河南府,法令严张施。xú qiān hé nán fǔ,fǎ lìng yán zhāng shī。
宿奸即诛殄,和气回霜威。sù jiān jí zhū tiǎn,hé qì huí shuāng wēi。
德宗治勤劳,器公达精微。dé zōng zhì qín láo,qì gōng dá jīng wēi。
付之元化柄,庶绩几纯熙。fù zhī yuán huà bǐng,shù jì jǐ chún xī。
兼职在国史,直笔信不疑。jiān zhí zài guó shǐ,zhí bǐ xìn bù yí。
皇皇君臣际,忠孝世所推。huáng huáng jūn chén jì,zhōng xiào shì suǒ tuī。
宜其源流长,千载尚弗遗。yí qí yuán liú zhǎng,qiān zài shàng fú yí。
于今见远孙,大雅敦形仪。yú jīn jiàn yuǎn sūn,dà yǎ dūn xíng yí。
银章佩县印,白玉涵山辉。yín zhāng pèi xiàn yìn,bái yù hán shān huī。
丈人与先翁,登科实同时。zhàng rén yǔ xiān wēng,dēng kē shí tóng shí。
相逢进馀烈,语讫及祖基。xiāng féng jìn yú liè,yǔ qì jí zǔ jī。
家传唐相诰,绨袭常亲携。jiā chuán táng xiāng gào,tí xí cháng qīn xié。
焚香俾一读,令我增叹嘻。fén xiāng bǐ yī dú,lìng wǒ zēng tàn xī。
玺文俨如新,是亦权公词。xǐ wén yǎn rú xīn,shì yì quán gōng cí。
顾郑崔许辈,其名各亲题。gù zhèng cuī xǔ bèi,qí míng gè qīn tí。
邈然想高风,拂拂云雾披。miǎo rán xiǎng gāo fēng,fú fú yún wù pī。
芬芳一何远,阴德未少隳。fēn fāng yī hé yuǎn,yīn dé wèi shǎo huī。
几经兵火馀,定有神物持。jǐ jīng bīng huǒ yú,dìng yǒu shén wù chí。
不落他人家,后嗣贤可知。bù luò tā rén jiā,hòu sì xián kě zhī。
请令妙绝手,模将刻瑶琪。qǐng lìng miào jué shǒu,mó jiāng kè yáo qí。
传之固无穷,永作来孙规。chuán zhī gù wú qióng,yǒng zuò lái sūn guī。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

田家四时

郭祥正

田事今云休,官输亦已足。tián shì jīn yún xiū,guān shū yì yǐ zú。
刈禾既盈囷,采薪又盈屋。yì hé jì yíng qūn,cǎi xīn yòu yíng wū。
牛羊各蕃衍,御冬多旨蓄。niú yáng gè fān yǎn,yù dōng duō zhǐ xù。
何以介眉寿,瓮中酒新熟。hé yǐ jiè méi shòu,wèng zhōng jiǔ xīn shú。

朝登北山头二首

郭祥正

朝登北山头,千里入平望。cháo dēng běi shān tóu,qiān lǐ rù píng wàng。
本欲寄吾怀,胡为返惆怅。běn yù jì wú huái,hú wèi fǎn chóu chàng。
晴云随白日,西去没青嶂。qíng yún suí bái rì,xī qù méi qīng zhàng。
素丝行满头,吾年安可壮。sù sī xíng mǎn tóu,wú nián ān kě zhuàng。

感春二首

郭祥正

高枝花自舞,低枝花自笑。gāo zhī huā zì wǔ,dī zhī huā zì xiào。
上有浓露濯,下有清溪照。shàng yǒu nóng lù zhuó,xià yǒu qīng xī zhào。
开落十日间,谁识春工妙。kāi luò shí rì jiān,shuí shí chūn gōng miào。
一杯亦颓然,独醒时所诮。yī bēi yì tuí rán,dú xǐng shí suǒ qiào。

感春二首

郭祥正

盎盎酒杯绿,披披花萼笑。àng àng jiǔ bēi lǜ,pī pī huā è xiào。
虽无同心客,幸有白日照。suī wú tóng xīn kè,xìng yǒu bái rì zhào。
趋时性已拙,悲歌声不妙。qū shí xìng yǐ zhuō,bēi gē shēng bù miào。
素发未能归,猿鸟应相诮。sù fā wèi néng guī,yuán niǎo yīng xiāng qiào。

同阮时中秀才食笋二首

郭祥正

苍崖长龙孙,头角露已甚。cāng yá zhǎng lóng sūn,tóu jiǎo lù yǐ shén。
呼丁恣庖割,移榻就浓荫。hū dīng zì páo gē,yí tà jiù nóng yīn。
恍疑羽林枪,罗列在紫禁。huǎng yí yǔ lín qiāng,luó liè zài zǐ jìn。
馀鞭横瘦蛇,密箨若纫纴。yú biān héng shòu shé,mì tuò ruò rèn rèn。
亭亭风势匀,节节泉脉沁。tíng tíng fēng shì yún,jié jié quán mài qìn。
藩垣谨藏护,宁使暴客闯。fān yuán jǐn cáng hù,níng shǐ bào kè chuǎng。
烹调众云美,剪伐吾亦任。pēng diào zhòng yún měi,jiǎn fá wú yì rèn。
绕齿嚼冰澌,毛发寒以澿。rào chǐ jué bīng sī,máo fā hán yǐ qín。
闲心本猿鸟,世咏嗟毒鸩。xián xīn běn yuán niǎo,shì yǒng jiē dú zhèn。
野逸谁所怜,愁思肠胃渗。yě yì shuí suǒ lián,chóu sī cháng wèi shèn。
诗才君独勇,辨舌予久噤。shī cái jūn dú yǒng,biàn shé yǔ jiǔ jìn。
酒行且莫辞,醉胆沧溟浸。jiǔ xíng qiě mò cí,zuì dǎn cāng míng jìn。
况逢尧舜治,面内来左衽。kuàng féng yáo shùn zhì,miàn nèi lái zuǒ rèn。
熙熙冠盖游,落落饱食饮。xī xī guān gài yóu,luò luò bǎo shí yǐn。
鸾凤自横飞,燕雀蒙广荫。luán fèng zì héng fēi,yàn què méng guǎng yīn。
徘徊食笋谣,明发扁舟赁。pái huái shí sǔn yáo,míng fā biǎn zhōu lìn。

同阮时中秀才食笋二首

郭祥正

予生本无羁,缪为兹县尹。yǔ shēng běn wú jī,móu wèi zī xiàn yǐn。
日长公事馀,佳客车接轸。rì zhǎng gōng shì yú,jiā kè chē jiē zhěn。
入林安所食,烹庖就肥笋。rù lín ān suǒ shí,pēng páo jiù féi sǔn。
森森苍龙孙,头角遭束窘。sēn sēn cāng lóng sūn,tóu jiǎo zāo shù jiǒng。
金刀仆争割,紫箨手亲陨。jīn dāo pū zhēng gē,zǐ tuò shǒu qīn yǔn。
草火尤相宜,狼藉亦残忍。cǎo huǒ yóu xiāng yí,láng jí yì cán rěn。
聊为一饷乐,得酒辄满引。liáo wèi yī xiǎng lè,dé jiǔ zhé mǎn yǐn。
喧呼棋屡胜,惨淡诗不敏。xuān hū qí lǚ shèng,cǎn dàn shī bù mǐn。
予腹既便便,从君莞而哂。yǔ fù jì biàn biàn,cóng jūn guǎn ér shěn。

追和李太白姑熟十咏姑熟溪

郭祥正

源从丹湖来,奔流朝北极。yuán cóng dān hú lái,bēn liú cháo běi jí。
双桥跨长虹,千艘济民食。shuāng qiáo kuà zhǎng hóng,qiān sōu jì mín shí。
日华动清晓,岸柳摇行色。rì huá dòng qīng xiǎo,àn liǔ yáo xíng sè。
文王未出猎,垂竿人莫识。wén wáng wèi chū liè,chuí gān rén mò shí。

追和李太白姑熟十咏姑熟溪

郭祥正

湖广际长天,永日微风止。hú guǎng jì zhǎng tiān,yǒng rì wēi fēng zhǐ。
菱歌一舟去,雪阵群鸥起。líng gē yī zhōu qù,xuě zhèn qún ōu qǐ。
荷香迷近远,秋色莹表里。hé xiāng mí jìn yuǎn,qiū sè yíng biǎo lǐ。
试问贺季真,何如镜湖水。shì wèn hè jì zhēn,hé rú jìng hú shuǐ。

追和李太白姑熟十咏姑熟溪

郭祥正

山腰存废址,昔是玄晖宅。shān yāo cún fèi zhǐ,xī shì xuán huī zhái。
林藏幽鸟声,月弄野棠白。lín cáng yōu niǎo shēng,yuè nòng yě táng bái。
高贤百年尽,遗事千古积。gāo xián bǎi nián jǐn,yí shì qiān gǔ jī。
此兴欲谁论,摩挲问磐石。cǐ xīng yù shuí lùn,mó sā wèn pán shí。

追和李太白姑熟十咏姑熟溪

郭祥正

高台筑千寻,胜景供远目。gāo tái zhù qiān xún,shèng jǐng gōng yuǎn mù。
云烟护城郭,吴楚接川陆。yún yān hù chéng guō,wú chǔ jiē chuān lù。
不知歌舞散,雌凤叫空竹。bù zhī gē wǔ sàn,cí fèng jiào kōng zhú。
鬼火照残碑,应有精灵读。guǐ huǒ zhào cán bēi,yīng yǒu jīng líng dú。

追和李太白姑熟十咏姑熟溪

郭祥正

环营凿九井,井深泉不竭。huán yíng záo jiǔ jǐng,jǐng shēn quán bù jié。
旧甃缺琼瑶,新苔荒岁月。jiù zhòu quē qióng yáo,xīn tái huāng suì yuè。
重吟太白题,兴自柏公发。zhòng yín tài bái tí,xīng zì bǎi gōng fā。
我欲唤常娥,团圆伴澄澈。wǒ yù huàn cháng é,tuán yuán bàn chéng chè。

追和李太白姑熟十咏姑熟溪

郭祥正

一种碧琅玕,攒根绕苍岛。yī zhǒng bì láng gān,zǎn gēn rào cāng dǎo。
浓阴不透日,密幄得春早。nóng yīn bù tòu rì,mì wò dé chūn zǎo。
笙随缑氏仙,钓入磻溪好。shēng suí gōu shì xiān,diào rù pán xī hǎo。
欲识化龙蛇,唯应雪霜保。yù shí huà lóng shé,wéi yīng xuě shuāng bǎo。

追和李太白姑熟十咏姑熟溪

郭祥正

登高望天涯,化石与君别。dēng gāo wàng tiān yá,huà shí yǔ jūn bié。
秋鬓霜露深,春衫薜萝发。qiū bìn shuāng lù shēn,chūn shān bì luó fā。
旅雁只空飞,悲咽长不绝。lǚ yàn zhǐ kōng fēi,bēi yàn zhǎng bù jué。
行客归去来,芳心可休歇。xíng kè guī qù lái,fāng xīn kě xiū xiē。

追和李太白姑熟十咏姑熟溪

郭祥正

长江泻危矶,雷怒安可向。zhǎng jiāng xiè wēi jī,léi nù ān kě xiàng。
烟云忽藏月,鲸鲵互喷浪。yān yún hū cáng yuè,jīng ní hù pēn làng。
朱衣叱犀火,丹青岂能状。zhū yī chì xī huǒ,dān qīng qǐ néng zhuàng。
引杯聊醉吟,径卧巨鳌上。yǐn bēi liáo zuì yín,jìng wò jù áo shàng。

追和李太白姑熟十咏姑熟溪

郭祥正

仙人赴金阙,灵墟蹑高路。xiān rén fù jīn quē,líng xū niè gāo lù。
空见白云飞,想乘黄鹤去。kōng jiàn bái yún fēi,xiǎng chéng huáng hè qù。
月冷步虚坛,苔深炼丹处。yuè lěng bù xū tán,tái shēn liàn dān chù。
尘寰欲何为,光阴等闲度。chén huán yù hé wèi,guāng yīn děng xián dù。