古诗词

招蒋颖叔游丁山彰教寺

郭祥正

闲心乐名山,景象恣吟剽。xián xīn lè míng shān,jǐng xiàng zì yín piāo。
昭亭西南隅,乱峰最青峭。zhāo tíng xī nán yú,luàn fēng zuì qīng qiào。
盘盘得修径,豁豁渐明眺。pán pán dé xiū jìng,huō huō jiàn míng tiào。
一读道旁碑,古兴恣雅要。yī dú dào páng bēi,gǔ xīng zì yǎ yào。
知有金仙家,即往不俟召。zhī yǒu jīn xiān jiā,jí wǎng bù qí zhào。
平田转回塘,飞瓦接危峤。píng tián zhuǎn huí táng,fēi wǎ jiē wēi jiào。
东边卧石虎,徐王旧坟兆。dōng biān wò shí hǔ,xú wáng jiù fén zhào。
但惊深藓晦,不见金碧耀。dàn jīng shēn xiǎn huì,bù jiàn jīn bì yào。
图形半残缺,冷榻孤灯照。tú xíng bàn cán quē,lěng tà gū dēng zhào。
深篁归鸟没,空岩雪风叫。shēn huáng guī niǎo méi,kōng yán xuě fēng jiào。
敕书刊翠琰,灵迹获猎烧。chì shū kān cuì yǎn,líng jì huò liè shāo。
寒潭多蛰鳞,佛子忌渔钓。hán tán duō zhé lín,fú zi jì yú diào。
动活各遂性,蕃衍理可校。dòng huó gè suì xìng,fān yǎn lǐ kě xiào。
馀晖初月散,幽籁发玄窍。yú huī chū yuè sàn,yōu lài fā xuán qiào。
中有无心人,禅禅自相绍。zhōng yǒu wú xīn rén,chán chán zì xiāng shào。
问年逾耳顺,肤色尚如少。wèn nián yú ěr shùn,fū sè shàng rú shǎo。
翻令念达人,鸿蒙首频掉。fān lìng niàn dá rén,hóng méng shǒu pín diào。
时平冠佩繁,往往属不肖。shí píng guān pèi fán,wǎng wǎng shǔ bù xiào。
岂如弃以归,林泉自投跳。qǐ rú qì yǐ guī,lín quán zì tóu tiào。
卓彼蒋夫子,诗辞极精妙。zhuó bǐ jiǎng fū zi,shī cí jí jīng miào。
能来同我游,险绝共长啸。néng lái tóng wǒ yóu,xiǎn jué gòng zhǎng xiào。
终当为君诵,古律变新调。zhōng dāng wèi jūn sòng,gǔ lǜ biàn xīn diào。
更评江南事,僣迹又足悼。gèng píng jiāng nán shì,tiě jì yòu zú dào。
不能降真人,卒用焚祖庙。bù néng jiàng zhēn rén,zú yòng fén zǔ miào。
训狐啼老木,愁烟起荒藋。xùn hú tí lǎo mù,chóu yān qǐ huāng diào。
复有贰卿碑,曾为参军吊。fù yǒu èr qīng bēi,céng wèi cān jūn diào。
勇为手势吟,一助玉瓶釂。yǒng wèi shǒu shì yín,yī zhù yù píng jiào。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

拟挽歌五首

郭祥正

生前势有殊,死去分始齐。shēng qián shì yǒu shū,sǐ qù fēn shǐ qí。
且将耳目静,安用亲旧啼。qiě jiāng ěr mù jìng,ān yòng qīn jiù tí。
鸿雁任南北,日月随东西。hóng yàn rèn nán běi,rì yuè suí dōng xī。
陵谷亦已变,道化复何为。líng gǔ yì yǐ biàn,dào huà fù hé wèi。

拟挽歌五首

郭祥正

于生动以扰,既死静且潜。yú shēng dòng yǐ rǎo,jì sǐ jìng qiě qián。
黄土假面目,青草为须髯。huáng tǔ jiǎ miàn mù,qīng cǎo wèi xū rán。
荣华春风吹,憔悴秋霜沾。róng huá chūn fēng chuī,qiáo cuì qiū shuāng zhān。
回嗟在世人,不识此理兼。huí jiē zài shì rén,bù shí cǐ lǐ jiān。

拟挽歌五首

郭祥正

枯骨蝼蚁馀,空棺蔓草缠。kū gǔ lóu yǐ yú,kōng guān màn cǎo chán。
欲诉既无路,欲窥不见天。yù sù jì wú lù,yù kuī bù jiàn tiān。
休休可奈何,达道乃自然。xiū xiū kě nài hé,dá dào nǎi zì rán。

深夜

郭祥正

四天垂翠碧,一水湛星辰。sì tiān chuí cuì bì,yī shuǐ zhàn xīng chén。
寂寞殊方夜,漂流片叶深。jì mò shū fāng yè,piāo liú piàn yè shēn。
帝乡劳梦想,客路只风尘。dì xiāng láo mèng xiǎng,kè lù zhǐ fēng chén。
钟鼓还催晓,深惭钓渭滨。zhōng gǔ hái cuī xiǎo,shēn cán diào wèi bīn。

追和李白金陵月下怀古

郭祥正

历览古都会,金陵冠南州。lì lǎn gǔ dōu huì,jīn líng guān nán zhōu。
天开钟阜倚,江转玉绳流。tiān kāi zhōng fù yǐ,jiāng zhuǎn yù shéng liú。
异代有兴废,前贤归冢丘。yì dài yǒu xīng fèi,qián xián guī zhǒng qiū。
草没乌衣巷,尘埋结绮楼。cǎo méi wū yī xiàng,chén mái jié qǐ lóu。
城空龙虎踞,台罢凤凰游。chéng kōng lóng hǔ jù,tái bà fèng huáng yóu。
默想秦淮月,曾悲玉树秋。mò xiǎng qín huái yuè,céng bēi yù shù qiū。

原武按堤

郭祥正

云溶溶,风习习,桃花露点胭脂湿。yún róng róng,fēng xí xí,táo huā lù diǎn yān zhī shī。
青春归尽人未归,原武冈头时独立。qīng chūn guī jǐn rén wèi guī,yuán wǔ gāng tóu shí dú lì。

桃源行寄张兵部

郭祥正

武陵溪上青云暮,昔人传有桃源路。wǔ líng xī shàng qīng yún mù,xī rén chuán yǒu táo yuán lù。
时见落花随水流,咫尺神仙杳难遇。shí jiàn luò huā suí shuǐ liú,zhǐ chǐ shén xiān yǎo nán yù。
神仙有无何可量,但爱武陵山水强。shén xiān yǒu wú hé kě liàng,dàn ài wǔ líng shān shuǐ qiáng。
松烟竹雾水村暗,鸟啼猿啸花雨香。sōng yān zhú wù shuǐ cūn àn,niǎo tí yuán xiào huā yǔ xiāng。
车轮不来尘坌绝,日月自与乾坤长。chē lún bù lái chén bèn jué,rì yuè zì yǔ qián kūn zhǎng。
闻君取身欲长往,禾熟良田给春酿。wén jūn qǔ shēn yù zhǎng wǎng,hé shú liáng tián gěi chūn niàng。
陶然一醉万事休,还我天真了无象。táo rán yī zuì wàn shì xiū,hái wǒ tiān zhēn le wú xiàng。
生胡为荣死奚戚,为笑纷纷避秦客。shēng hú wèi róng sǐ xī qī,wèi xiào fēn fēn bì qín kè。
一身千岁何足论,更向渔家寄消息。yī shēn qiān suì hé zú lùn,gèng xiàng yú jiā jì xiāo xī。

南安岩

郭祥正

汀梅之间山万重,南安岩窦何玲珑。tīng méi zhī jiān shān wàn zhòng,nán ān yán dòu hé líng lóng。
青葱屹立敞四壁,巧匠缩手难为工。qīng cōng yì lì chǎng sì bì,qiǎo jiàng suō shǒu nán wèi gōng。
嗟予俗缚未能往,愿得结草与岩松。jiē yǔ sú fù wèi néng wǎng,yuàn dé jié cǎo yǔ yán sōng。
遂登彼岸达正觉,月落岩下松生风。suì dēng bǐ àn dá zhèng jué,yuè luò yán xià sōng shēng fēng。

南丰道中六言

郭祥正

前溪淡淡日落,后山霭霭云归。qián xī dàn dàn rì luò,hòu shān ǎi ǎi yún guī。
桃花不知客恨,一片飞上征衣。táo huā bù zhī kè hèn,yī piàn fēi shàng zhēng yī。

凤凰台次李太白韵

郭祥正

高台不见凤凰游,浩浩长江入海流。gāo tái bù jiàn fèng huáng yóu,hào hào zhǎng jiāng rù hǎi liú。
舞罢青蛾同去国,战残白骨尚盈丘。wǔ bà qīng é tóng qù guó,zhàn cán bái gǔ shàng yíng qiū。
风摇落日催行棹,潮卷新沙换故洲。fēng yáo luò rì cuī xíng zhào,cháo juǎn xīn shā huàn gù zhōu。
结绮临春无处觅,年年荒草向人愁。jié qǐ lín chūn wú chù mì,nián nián huāng cǎo xiàng rén chóu。
1240«77787980818283