古诗词

为刘漫翁老人赋云月高斋诗

李壁

嵇康遇王烈,幽愤竟莫摅。jī kāng yù wáng liè,yōu fèn jìng mò shū。
我今识漫翁,转欲与世疏。wǒ jīn shí màn wēng,zhuǎn yù yǔ shì shū。
况闻高斋胜,云月随卷舒。kuàng wén gāo zhāi shèng,yún yuè suí juǎn shū。
息深固以踵,道集其惟虚。xī shēn gù yǐ zhǒng,dào jí qí wéi xū。
一朝破生死,直到心地初。yī cháo pò shēng sǐ,zhí dào xīn dì chū。
嗟我觉既晚,尚收废弃馀。jiē wǒ jué jì wǎn,shàng shōu fèi qì yú。
疑翁乃真契,百里纡柴车。yí wēng nǎi zhēn qì,bǎi lǐ yū chái chē。
谓我骨本好,误落尘寰居。wèi wǒ gǔ běn hǎo,wù luò chén huán jū。
已障不自解,顾遣他人除。yǐ zhàng bù zì jiě,gù qiǎn tā rén chú。
稽首谢至言,田荒始知畬。jī shǒu xiè zhì yán,tián huāng shǐ zhī shē。
虽微跪履敬,脱粟荐霜蔬。suī wēi guì lǚ jìng,tuō sù jiàn shuāng shū。
翁早涉文史,雅意追严徐。wēng zǎo shè wén shǐ,yǎ yì zhuī yán xú。
中睹世路恶,纷纷臭如帤。zhōng dǔ shì lù è,fēn fēn chòu rú rú。
回光述鸿宝,妙解超堪舆。huí guāng shù hóng bǎo,miào jiě chāo kān yú。
启钥借我读,恍梦犹华胥。qǐ yào jiè wǒ dú,huǎng mèng yóu huá xū。
匪惟见异人,乃复得异书。fěi wéi jiàn yì rén,nǎi fù dé yì shū。
穷途有良遇,喜极还欷歔。qióng tú yǒu liáng yù,xǐ jí hái xī xū。
居然困缰锁,阻造焦生庐。jū rán kùn jiāng suǒ,zǔ zào jiāo shēng lú。
后会岂无日,碧霄揽霞裾。hòu huì qǐ wú rì,bì xiāo lǎn xiá jū。
不见垂天翼,变化本鲲鱼。bù jiàn chuí tiān yì,biàn huà běn kūn yú。
李壁

李壁

李壁,《宋史》写作李璧,字季章,号石林,又号雁湖居士,谥文懿。眉之丹棱(今四川省眉山市丹棱县)人,南宋历史学家李焘之子,生于公元1157年(一说1159年),殁于1222年,享年65岁。 李壁的作品>>

猜您喜欢

格斋

李壁

一物具一理,皆有极则处。yī wù jù yī lǐ,jiē yǒu jí zé chù。
索焉而不精,于德何所据。suǒ yān ér bù jīng,yú dé hé suǒ jù。

庄敬日强斋二首其一

李壁

人情乐安肆,昼夜物欲婴。rén qíng lè ān sì,zhòu yè wù yù yīng。
惟敬以直之,山立而川行。wéi jìng yǐ zhí zhī,shān lì ér chuān xíng。

题跋黄鲁直读书岩字二十言

李壁

笔法推黄子,钟王共一机。bǐ fǎ tuī huáng zi,zhōng wáng gòng yī jī。
试摹三大字,归榜旧岩扉。shì mó sān dà zì,guī bǎng jiù yán fēi。

使金诗

李壁

天连海岱压中州,暖翠浮岚夜不收。tiān lián hǎi dài yā zhōng zhōu,nuǎn cuì fú lán yè bù shōu。
如此山河落人手,西风残照懒回头。rú cǐ shān hé luò rén shǒu,xī fēng cán zhào lǎn huí tóu。

石中二首

李壁

云影沈沈玉一方,倚栏人意似濠梁。yún yǐng shěn shěn yù yī fāng,yǐ lán rén yì shì háo liáng。
独怜雪里山茶树,也向春风伴海棠。dú lián xuě lǐ shān chá shù,yě xiàng chūn fēng bàn hǎi táng。

石中二首

李壁

梅阴渐密雨晴时,静看花砖日影稀。méi yīn jiàn mì yǔ qíng shí,jìng kàn huā zhuān rì yǐng xī。
向晚啼鸦来又去,上林知占那边枝。xiàng wǎn tí yā lái yòu qù,shàng lín zhī zhàn nà biān zhī。

酬曾景建

李壁

新有千丝明晓镜,旧无一画赞宵衣。xīn yǒu qiān sī míng xiǎo jìng,jiù wú yī huà zàn xiāo yī。
闲吟此外惟须饮,老觉人间万事非。xián yín cǐ wài wéi xū yǐn,lǎo jué rén jiān wàn shì fēi。

临川节中寄季和弟

李壁

敕使传宣泛食时,去年今日侍龙墀。chì shǐ chuán xuān fàn shí shí,qù nián jīn rì shì lóng chí。
江城牢落追前事,一寸丹心只自知。jiāng chéng láo luò zhuī qián shì,yī cùn dān xīn zhǐ zì zhī。

临川节中寄季和弟

李壁

平生旷达慕庄周,老觉悲来不自由。píng shēng kuàng dá mù zhuāng zhōu,lǎo jué bēi lái bù zì yóu。
节里忆君频梦见,遥传掬泪过江州。jié lǐ yì jūn pín mèng jiàn,yáo chuán jū lèi guò jiāng zhōu。

笼鹄山房

李壁

萧条白石闭严扃,留作游人万古情。xiāo tiáo bái shí bì yán jiōng,liú zuò yóu rén wàn gǔ qíng。
犹有山中旧麋鹿,举头如听读书声。yóu yǒu shān zhōng jiù mí lù,jǔ tóu rú tīng dú shū shēng。

又口占小诗五首

李壁

归传匆匆一过家,驿亭回首见梅花。guī chuán cōng cōng yī guò jiā,yì tíng huí shǒu jiàn méi huā。
绝知天汉朝宗近,去去方乘犯斗槎。jué zhī tiān hàn cháo zōng jìn,qù qù fāng chéng fàn dòu chá。

又口占小诗五首

李壁

蝉连夜语不胜清,攲枕僧窗蜡炬明。chán lián yè yǔ bù shèng qīng,qī zhěn sēng chuāng là jù míng。
早是宋公怀抱恶,更禁庭树作离声。zǎo shì sòng gōng huái bào è,gèng jìn tíng shù zuò lí shēng。

又口占小诗五首

李壁

岁月翩翩比掷梭,从公能几别离多。suì yuè piān piān bǐ zhì suō,cóng gōng néng jǐ bié lí duō。
梁州此去千山阻,病鹤无因借一柯。liáng zhōu cǐ qù qiān shān zǔ,bìng hè wú yīn jiè yī kē。

又口占小诗五首

李壁

四海同心阎贰卿,两公相对眼长青。sì hǎi tóng xīn yán èr qīng,liǎng gōng xiāng duì yǎn zhǎng qīng。
从今太史灵台夜,定奏梁州聚德星。cóng jīn tài shǐ líng tái yè,dìng zòu liáng zhōu jù dé xīng。

又口占小诗五首

李壁

少年缪许忧时策,万里空怀报主心。shǎo nián móu xǔ yōu shí cè,wàn lǐ kōng huái bào zhǔ xīn。
毕竟穷通吾有命,鸥盟未冷且重寻。bì jìng qióng tōng wú yǒu mìng,ōu méng wèi lěng qiě zhòng xún。
1051234567