古诗词

游麻姑山九首麻姑山

曾巩

军南古原行数里,忽见峻岭横千寻。jūn nán gǔ yuán xíng shù lǐ,hū jiàn jùn lǐng héng qiān xún。
谁开一径破苍翠,对植松柏何森森。shuí kāi yī jìng pò cāng cuì,duì zhí sōng bǎi hé sēn sēn。
危根自迸古崖出,老色不畏莓苔侵。wēi gēn zì bèng gǔ yá chū,lǎo sè bù wèi méi tái qīn。
修竹整整俨朝士,下荫石齿明如金。xiū zhú zhěng zhěng yǎn cháo shì,xià yīn shí chǐ míng rú jīn。
遂登半岭望城郭,但见积霭萦江浔。suì dēng bàn lǐng wàng chéng guō,dàn jiàn jī ǎi yíng jiāng xún。
冈陵稍转露楼阁,沙莽忽尽横园林。gāng líng shāo zhuǎn lù lóu gé,shā mǎng hū jǐn héng yuán lín。
秋光已逼花草歇,寒气况乘岩谷深。qiū guāng yǐ bī huā cǎo xiē,hán qì kuàng chéng yán gǔ shēn。
我驰轻舆岂知倦,倏忽遂觉穷嵚崟。wǒ chí qīng yú qǐ zhī juàn,shū hū suì jué qióng qīn yín。
龙门谁来此中凿,玉简不记何年沉。lóng mén shuí lái cǐ zhōng záo,yù jiǎn bù jì hé nián chén。
泉声可听真众籁,泉意欲写无瑶琴。quán shēng kě tīng zhēn zhòng lài,quán yì yù xiě wú yáo qín。
斗回地势平如削,䆉稏百顷黄差参。dòu huí dì shì píng rú xuē,bà yà bǎi qǐng huáng chà cān。
横开三门两出路,却立两殿当崖阴。héng kāi sān mén liǎng chū lù,què lì liǎng diàn dāng yá yīn。
深廊千步抵岩腹,桀木万本摩天心。shēn láng qiān bù dǐ yán fù,jié mù wàn běn mó tiān xīn。
碑文磊嵬气不俗,笔划缥缈工非今。bēi wén lěi wéi qì bù sú,bǐ huà piāo miǎo gōng fēi jīn。
世传仙人家此地,天风泠泠吹我襟。shì chuán xiān rén jiā cǐ dì,tiān fēng líng líng chuī wǒ jīn。
今人岂解不老术,可怪绿发常盈簪。jīn rén qǐ jiě bù lǎo shù,kě guài lǜ fā cháng yíng zān。
根源分明我能说,一室倾里输琅琳。gēn yuán fēn míng wǒ néng shuō,yī shì qīng lǐ shū láng lín。
相高既不拥耒耜,方壮又不持戈镡。xiāng gāo jì bù yōng lěi sì,fāng zhuàng yòu bù chí gē chán。
我丁轗轲岂暇议,直喜虚旷开烦襟。wǒ dīng kǎn kē qǐ xiá yì,zhí xǐ xū kuàng kāi fán jīn。
清谣出口若先构,白酒到手无停斟。qīng yáo chū kǒu ruò xiān gòu,bái jiǔ dào shǒu wú tíng zhēn。
山人执袂与我语,留我馈我山中禽。shān rén zhí mèi yǔ wǒ yǔ,liú wǒ kuì wǒ shān zhōng qín。
玲珑当窗急雨洒,窈窕隔溪孤笛吟。líng lóng dāng chuāng jí yǔ sǎ,yǎo tiǎo gé xī gū dí yín。
未昏已移就明烛,病骨夜宿添重衾。wèi hūn yǐ yí jiù míng zhú,bìng gǔ yè sù tiān zhòng qīn。
神醒气生目无睡,到晓独爱流泉音。shén xǐng qì shēng mù wú shuì,dào xiǎo dú ài liú quán yīn。
起来身去接尘事,片心未省忘登临。qǐ lái shēn qù jiē chén shì,piàn xīn wèi shěng wàng dēng lín。
曾巩

曾巩

曾巩(1019年9月30日-1083年4月30日,天禧三年八月二十五日-元丰六年四月十一日),字子固,世称“南丰先生”。汉族,建昌南丰(今属江西)人,后居临川(今江西抚州市西)。曾致尧之孙,曾易占之子。嘉祐二年(1057)进士。北宋政治家、散文家,“唐宋八大家”之一,为“南丰七曾”(曾巩、曾肇、曾布、曾纡、曾纮、曾协、曾敦)之一。在学术思想和文学事业上贡献卓越。 曾巩的作品>>

猜您喜欢

赠张伯常之郢见过因话荆楚故事仍贶佳什

曾巩

一见心亲十载前,相望南北久茫然。yī jiàn xīn qīn shí zài qián,xiāng wàng nán běi jiǔ máng rán。
喜倾白发论文酒,重访清江下濑船。xǐ qīng bái fā lùn wén jiǔ,zhòng fǎng qīng jiāng xià lài chuán。
志大肯同悲抱璞,识高宁许笑求田。zhì dà kěn tóng bēi bào pú,shí gāo níng xǔ xiào qiú tián。
已窥品藻传荆楚,更味阳春白雪篇。yǐ kuī pǐn zǎo chuán jīng chǔ,gèng wèi yáng chūn bái xuě piān。

伯常少留别业寄诗索酒因以奉报

曾巩

未拥双驺谒汉庭,暂留车马憩林坰。wèi yōng shuāng zōu yè hàn tíng,zàn liú chē mǎ qì lín jiōng。
多情置驿邀佳客,好事磨铅勘旧经。duō qíng zhì yì yāo jiā kè,hǎo shì mó qiān kān jiù jīng。
芳草连门三径远,朝云临幌数峰青。fāng cǎo lián mén sān jìng yuǎn,cháo yún lín huǎng shù fēng qīng。
春醪有禁无繇寄,谁为江潭访独醒?chūn láo yǒu jìn wú yáo jì,shuí wèi jiāng tán fǎng dú xǐng?

赠黄降自宜城赴官许昌

曾巩

所学从谁得最完,豫章新出已难攀。suǒ xué cóng shuí dé zuì wán,yù zhāng xīn chū yǐ nán pān。
不摇声利心能定,欲正哇淫手自删。bù yáo shēng lì xīn néng dìng,yù zhèng wa yín shǒu zì shān。
颍水珠玑来席上,鄢城桃李在人间。yǐng shuǐ zhū jī lái xí shàng,yān chéng táo lǐ zài rén jiān。
高斋挂榻骊歌后,坐守尘编少往还。gāo zhāi guà tà lí gē hòu,zuò shǒu chén biān shǎo wǎng hái。

招泽甫竹亭闲话

曾巩

偶归塞马应何定,粒食鹪鹩颇自安。ǒu guī sāi mǎ yīng hé dìng,lì shí jiāo liáo pǒ zì ān。
云压楚山春后雪,风吹襄水坐来寒。yún yā chǔ shān chūn hòu xuě,fēng chuī xiāng shuǐ zuò lái hán。
诗豪已分材难强,酒圣还谙量未宽。shī háo yǐ fēn cái nán qiáng,jiǔ shèng hái ān liàng wèi kuān。
赖有佳宾堪下榻,且将清话对檀栾。lài yǒu jiā bīn kān xià tà,qiě jiāng qīng huà duì tán luán。

送陈世修

曾巩

沙渚鸿飞入楚云,远林樵爨宿烟昏。shā zhǔ hóng fēi rù chǔ yún,yuǎn lín qiáo cuàn sù yān hūn。
娟娟野菊经秋淡,漠漠沧江带雨浑。juān juān yě jú jīng qiū dàn,mò mò cāng jiāng dài yǔ hún。
归路赏心应驻节,客亭离思暂开樽。guī lù shǎng xīn yīng zhù jié,kè tíng lí sī zàn kāi zūn。
莫嗟问俗淹翔久,从此频繁不次恩。mò jiē wèn sú yān xiáng jiǔ,cóng cǐ pín fán bù cì ēn。

和张伯常自郢中将及敝境先寄长句

曾巩

拔薤威名高外服,握兰风力冠中台。bá xiè wēi míng gāo wài fú,wò lán fēng lì guān zhōng tái。
好音忽有双鱼至,喜气遥知五马来。hǎo yīn hū yǒu shuāng yú zhì,xǐ qì yáo zhī wǔ mǎ lái。
梨颗玉腴含雨重,菊房金粉傍寒开。lí kē yù yú hán yǔ zhòng,jú fáng jīn fěn bàng hán kāi。
池边且欲留同醉,思拙难酬白雪才。chí biān qiě yù liú tóng zuì,sī zhuō nán chóu bái xuě cái。

和张伯常岘山亭晚起元韵

曾巩

挥手红尘意浩然,夙兴招客与扳联。huī shǒu hóng chén yì hào rán,sù xīng zhāo kè yǔ bān lián。
烟云秀发春前地,草木清含雪后天。yān yún xiù fā chūn qián dì,cǎo mù qīng hán xuě hòu tiān。
已卜耕桑临富水,暂抛鱼鸟去伊川。yǐ bo gēng sāng lín fù shuǐ,zàn pāo yú niǎo qù yī chuān。
更追羊杜经行乐,况有风骚是谪仙。gèng zhuī yáng dù jīng xíng lè,kuàng yǒu fēng sāo shì zhé xiān。

岘山亭置酒

曾巩

石磴萦回入杳冥,筠松高下簇虚亭。shí dèng yíng huí rù yǎo míng,yún sōng gāo xià cù xū tíng。
春归野路梅争白,雪尽沙田麦正青。chūn guī yě lù méi zhēng bái,xuě jǐn shā tián mài zhèng qīng。
马窟飞云临画栋,凤林斜日照疏棂。mǎ kū fēi yún lín huà dòng,fèng lín xié rì zhào shū líng。
长年酒量殊山简,却上篮舆恨独醒。zhǎng nián jiǔ liàng shū shān jiǎn,què shàng lán yú hèn dú xǐng。

酬吴仲庶龙图暮春感怀

曾巩

琐闱延阁腹心臣,籍甚声华动缙绅。suǒ wéi yán gé fù xīn chén,jí shén shēng huá dòng jìn shēn。
药石言行天下雨,裤襦恩达国中春。yào shí yán xíng tiān xià yǔ,kù rú ēn dá guó zhōng chūn。
召南去后馀思在,纶氏归来壮志新。zhào nán qù hòu yú sī zài,lún shì guī lái zhuàng zhì xīn。
莫为流年嗟白发,济时须仗老成人。mò wèi liú nián jiē bái fā,jì shí xū zhàng lǎo chéng rén。

陈君式恭轩

曾巩

不要墙头俗眼看,故开苍藓种檀栾。bù yào qiáng tóu sú yǎn kàn,gù kāi cāng xiǎn zhǒng tán luán。
虚心得处从天性,劲节知来在岁寒。xū xīn dé chù cóng tiān xìng,jìn jié zhī lái zài suì hán。
叶养风烟夸酒美,枝留冰雪送歌残。yè yǎng fēng yān kuā jiǔ měi,zhī liú bīng xuě sòng gē cán。
名郎感慕同桑梓,手植依然一亩宽。míng láng gǎn mù tóng sāng zǐ,shǒu zhí yī rán yī mǔ kuān。

韩魏公挽歌词二首

曾巩

堂堂风骨气如春,衮服貂冠社稷臣。táng táng fēng gǔ qì rú chūn,gǔn fú diāo guān shè jì chén。
天上立谈迎白日,握中随物转洪钧。tiān shàng lì tán yíng bái rì,wò zhōng suí wù zhuǎn hóng jūn。
忽骑箕尾精灵远,长誓山河宠数新。hū qí jī wěi jīng líng yuǎn,zhǎng shì shān hé chǒng shù xīn。
万里耕桑无一事,三朝功德在生民。wàn lǐ gēng sāng wú yī shì,sān cháo gōng dé zài shēng mín。

韩魏公挽歌词二首

曾巩

锱铢赤舄无骄志,咳唾黄金有古风。zī zhū chì xì wú jiāo zhì,ké tuò huáng jīn yǒu gǔ fēng。
覆冒荒遐知大度,委蛇艰急见孤忠。fù mào huāng xiá zhī dà dù,wěi shé jiān jí jiàn gū zhōng。
谋谟邴魏丹青力,拥立昭宣柱石功。móu mó bǐng wèi dān qīng lì,yōng lì zhāo xuān zhù shí gōng。
御笔新诗在新陇,哀荣谁得似初终?yù bǐ xīn shī zài xīn lǒng,āi róng shuí dé shì chū zhōng?

僧正倚大师庵居

曾巩

兰裓方袍振锡回,结茅萧寺远尘埃。lán gé fāng páo zhèn xī huí,jié máo xiāo sì yuǎn chén āi。
五峰日破朝云出,三谷花浮涧水来。wǔ fēng rì pò cháo yún chū,sān gǔ huā fú jiàn shuǐ lái。
风散异香禅榻静,鸟窥清呗法筵开。fēng sàn yì xiāng chán tà jìng,niǎo kuī qīng bei fǎ yán kāi。
因过旧国枌榆地,松麈高谈喜暂陪。yīn guò jiù guó fén yú dì,sōng zhǔ gāo tán xǐ zàn péi。

以白山茶寄吴仲庶见贶佳篇依韵和酬

曾巩

山茶纯白是天真,筠笼封题摘尚新。shān chá chún bái shì tiān zhēn,yún lóng fēng tí zhāi shàng xīn。
秀色未饶三谷雪,清香先得五峰春。xiù sè wèi ráo sān gǔ xuě,qīng xiāng xiān dé wǔ fēng chūn。
琼花散漫情终荡,玉蕊萧条迹更尘。qióng huā sàn màn qíng zhōng dàng,yù ruǐ xiāo tiáo jì gèng chén。
远寄一枝随驿使,欲分芳种恨无因。yuǎn jì yī zhī suí yì shǐ,yù fēn fāng zhǒng hèn wú yīn。

酬江西运使蒋颖叔

曾巩

收科同日曳华裾,砉划惊闻刃有馀。shōu kē tóng rì yè huá jū,huò huà jīng wén rèn yǒu yú。
骢马已腾双阙路,木牛还实太仓储。cōng mǎ yǐ téng shuāng quē lù,mù niú hái shí tài cāng chǔ。
多歧易感千名别,置袖空荣一纸书。duō qí yì gǎn qiān míng bié,zhì xiù kōng róng yī zhǐ shū。
欲佩左符瓯越去,更从南斗望单车。yù pèi zuǒ fú ōu yuè qù,gèng cóng nán dòu wàng dān chē。