古诗词

寄王介卿

曾巩

忆昨走京尘,衡门始相识。yì zuó zǒu jīng chén,héng mén shǐ xiāng shí。
疏帘挂秋日,客庖留共食。shū lián guà qiū rì,kè páo liú gòng shí。
纷纷说古今,洞不置藩域。fēn fēn shuō gǔ jīn,dòng bù zhì fān yù。
有司甄栋干,度量弃樗栎。yǒu sī zhēn dòng gàn,dù liàng qì chū lì。
振辔行尚早,分首学堧北。zhèn pèi xíng shàng zǎo,fēn shǒu xué ruán běi。
初冬憩海昏,夜坐探书策。chū dōng qì hǎi hūn,yè zuò tàn shū cè。
始得读君文,大匠谢刀尺。shǐ dé dú jūn wén,dà jiàng xiè dāo chǐ。
周孔日已远,遗经窜墙壁。zhōu kǒng rì yǐ yuǎn,yí jīng cuàn qiáng bì。
倡佯百怪起,冠裾稔回慝。chàng yáng bǎi guài qǐ,guān jū rěn huí tè。
君材信魁崛,议论恣排辟。jūn cái xìn kuí jué,yì lùn zì pái pì。
如川流浑浑,东海为委积。rú chuān liú hún hún,dōng hǎi wèi wěi jī。
如跻极高望,万物着春色。rú jī jí gāo wàng,wàn wù zhe chūn sè。
寥寥孟韩后,斯文大难得。liáo liáo mèng hán hòu,sī wén dà nán dé。
嗟予见之晚,反复不能释。jiē yǔ jiàn zhī wǎn,fǎn fù bù néng shì。
胡然蕴环堵,不救谋者惑。hú rán yùn huán dǔ,bù jiù móu zhě huò。
明朝渡江还,念念非可抑。míng cháo dù jiāng hái,niàn niàn fēi kě yì。
如酲冒炎暑,每进意愈塞。rú chéng mào yán shǔ,měi jìn yì yù sāi。
维时南风薰,木叶晃繁碧。wéi shí nán fēng xūn,mù yè huǎng fán bì。
颓云走石濑,逆阪上文艗。tuí yún zǒu shí lài,nì bǎn shàng wén yì。
欣闻被檄来,穷阎驻镳轼。xīn wén bèi xí lái,qióng yán zhù biāo shì。
促榻叩其言,咸池播纯绎。cù tà kòu qí yán,xián chí bō chún yì。
行身抗渊损,及物窥龙稷。xíng shēn kàng yuān sǔn,jí wù kuī lóng jì。
绸缪指疵病,攻砭甚针石。chóu móu zhǐ cī bìng,gōng biān shén zhēn shí。
浅沚有停沙,亦可洗珠璧。qiǎn zhǐ yǒu tíng shā,yì kě xǐ zhū bì。
论忧或共颦,遇惬每同赥。lùn yōu huò gòng pín,yù qiè měi tóng xī。
正值祝融横,金隅未提职。zhèng zhí zhù róng héng,jīn yú wèi tí zhí。
高楼豁可望,命载屡攀陟。gāo lóu huō kě wàng,mìng zài lǚ pān zhì。
一不罗俗嬉,怡然治纨墨。yī bù luó sú xī,yí rán zhì wán mò。
露注尚忘疲,更待蟾蜍昃。lù zhù shàng wàng pí,gèng dài chán chú zè。
雅爱张与余,挽之置茵席。yǎ ài zhāng yǔ yú,wǎn zhī zhì yīn xí。
群儿困不酬,吽颦聚讥谪。qún ér kùn bù chóu,hōng pín jù jī zhé。
仁义殊龃龉,昧者尊恶砳。rén yì shū jǔ yǔ,mèi zhě zūn è lè。
雾草变衰黄,吟蛩闹朝夕。wù cǎo biàn shuāi huáng,yín qióng nào cháo xī。
君子畏简书,薄言返行役。jūn zi wèi jiǎn shū,báo yán fǎn xíng yì。
商歌孺子别,失泪染衣襋。shāng gē rú zi bié,shī lèi rǎn yī jí。
自从促棹去,会此隆冬逼。zì cóng cù zhào qù,huì cǐ lóng dōng bī。
何神鼓阴韛?万窍动謞激。hé shén gǔ yīn bài?wàn qiào dòng hè jī。
城颠睨江浪,蛟怪助掀射。chéng diān nì jiāng làng,jiāo guài zhù xiān shè。
仁贤保无恙,所想挂惊惕。rén xián bǎo wú yàng,suǒ xiǎng guà jīng tì。
烨烨多隶从,良已匮藜齸。yè yè duō lì cóng,liáng yǐ kuì lí yì。
迨兹尺书至,疑念始冰析。dài zī chǐ shū zhì,yí niàn shǐ bīng xī。
兰?沓慈祥,筠梧肆谐适。lán dá cí xiáng,yún wú sì xié shì。
缤纷众胥士,署垒各嬉息。bīn fēn zhòng xū shì,shǔ lěi gè xī xī。
其馀书牍背,粟密缕机织。qí yú shū dú bèi,sù mì lǚ jī zhī。
卷书劳来干,寸怀良自怿。juǎn shū láo lái gàn,cùn huái liáng zì yì。
野泊转平绿,梅梢弄繁白。yě pō zhuǎn píng lǜ,méi shāo nòng fán bái。
金绦引柳荑,芳气满原泽。jīn tāo yǐn liǔ tí,fāng qì mǎn yuán zé。
出门无所抵,归卧四楹寂。chū mén wú suǒ dǐ,guī wò sì yíng jì。
术学颇思讲,人事多可恻。shù xué pǒ sī jiǎng,rén shì duō kě cè。
含意不得发,百愤注微臆。hán yì bù dé fā,bǎi fèn zhù wēi yì。
摇摇咏颜色,企足关途隔。yáo yáo yǒng yán sè,qǐ zú guān tú gé。
自惭儿女情,宛转抱凄戚。zì cán ér nǚ qíng,wǎn zhuǎn bào qī qī。
吾念非吾私,何当托云翼。wú niàn fēi wú sī,hé dāng tuō yún yì。
奇偶转如轮,终期援焦溺。qí ǒu zhuǎn rú lún,zhōng qī yuán jiāo nì。
曾巩

曾巩

曾巩(1019年9月30日-1083年4月30日,天禧三年八月二十五日-元丰六年四月十一日),字子固,世称“南丰先生”。汉族,建昌南丰(今属江西)人,后居临川(今江西抚州市西)。曾致尧之孙,曾易占之子。嘉祐二年(1057)进士。北宋政治家、散文家,“唐宋八大家”之一,为“南丰七曾”(曾巩、曾肇、曾布、曾纡、曾纮、曾协、曾敦)之一。在学术思想和文学事业上贡献卓越。 曾巩的作品>>

猜您喜欢

喜雨

曾巩

偶徇一官偷禄计,便怀千里长人忧。ǒu xùn yī guān tōu lù jì,biàn huái qiān lǐ zhǎng rén yōu。
桑间举箔蚕初茧,陇上挥镰麦已秋。sāng jiān jǔ bó cán chū jiǎn,lǒng shàng huī lián mài yǐ qiū。
更喜风雷生北极,顿驱云雨出灵湫。gèng xǐ fēng léi shēng běi jí,dùn qū yún yǔ chū líng jiǎo。
从今菽粟非虚祷,会见瓯窭果满篝。cóng jīn shū sù fēi xū dǎo,huì jiàn ōu jù guǒ mǎn gōu。

到郡一年

曾巩

薄材何幸拥朱轩,窃食东州已一年。báo cái hé xìng yōng zhū xuān,qiè shí dōng zhōu yǐ yī nián。
陇上雨馀看麦秀,桑间日永问蚕眠。lǒng shàng yǔ yú kàn mài xiù,sāng jiān rì yǒng wèn cán mián。
官名虽冗身无累,心事长闲地自偏。guān míng suī rǒng shēn wú lèi,xīn shì zhǎng xián dì zì piān。
只恐再期官满去,每来湖岸合留连。zhǐ kǒng zài qī guān mǎn qù,měi lái hú àn hé liú lián。

孔教授张法曹以曾论荐特示长笺

曾巩

绿发朱颜两少年,出伦清誉每相先。lǜ fā zhū yán liǎng shǎo nián,chū lún qīng yù měi xiāng xiān。
壁中字为时人考,圯上书从老父传。bì zhōng zì wèi shí rén kǎo,yí shàng shū cóng lǎo fù chuán。
泮水笑谈邀法饮,高斋闲燕属佳篇。pàn shuǐ xiào tán yāo fǎ yǐn,gāo zhāi xián yàn shǔ jiā piān。
衰翁厚幸怀双璧,更起狂心慕荐贤。shuāi wēng hòu xìng huái shuāng bì,gèng qǐ kuáng xīn mù jiàn xián。

酬强几圣

曾巩

俯仰林泉绕舍清,经年闲卧济南城。fǔ yǎng lín quán rào shě qīng,jīng nián xián wò jì nán chéng。
山田雨足心无事,水榭华开眼更明。shān tián yǔ zú xīn wú shì,shuǐ xiè huá kāi yǎn gèng míng。
新霁烟云飞观出,晚凉歌吹画桥横。xīn jì yān yún fēi guān chū,wǎn liáng gē chuī huà qiáo héng。
寄声裴令樽前客,只欠高谈一座倾。jì shēng péi lìng zūn qián kè,zhǐ qiàn gāo tán yī zuò qīng。

人情

曾巩

人情当面蔽山丘,谁可论心向白头。rén qíng dāng miàn bì shān qiū,shuí kě lùn xīn xiàng bái tóu。
天禄阁非真学士,玉麟符是假诸侯。tiān lù gé fēi zhēn xué shì,yù lín fú shì jiǎ zhū hóu。
诗书落落成孤论,耕钓依依忆旧游。shī shū luò luò chéng gū lùn,gēng diào yī yī yì jiù yóu。
早晚抽簪江海去,笑将风月上扁舟。zǎo wǎn chōu zān jiāng hǎi qù,xiào jiāng fēng yuè shàng biǎn zhōu。

寄王乐道

曾巩

荆州南走困尘埃,应喜文章意自开。jīng zhōu nán zǒu kùn chén āi,yīng xǐ wén zhāng yì zì kāi。
明世正逢多事日,要涂须用出伦材。míng shì zhèng féng duō shì rì,yào tú xū yòng chū lún cái。
不回霜雪天应惜,未得风云众忍摧。bù huí shuāng xuě tiān yīng xī,wèi dé fēng yún zhòng rěn cuī。
若向沙头吊杜甫,近诗悬望自书来。ruò xiàng shā tóu diào dù fǔ,jìn shī xuán wàng zì shū lái。

戏书

曾巩

集贤自笑文章少,为郡谁言乐事多。jí xián zì xiào wén zhāng shǎo,wèi jùn shuí yán lè shì duō。
报答书题亲笔砚,逢迎使客听笙歌。bào dá shū tí qīn bǐ yàn,féng yíng shǐ kè tīng shēng gē。
一心了了无人语,两鬓萧萧奈老何。yī xīn le le wú rén yǔ,liǎng bìn xiāo xiāo nài lǎo hé。
还有不随流俗处,秋毫无累损天和。hái yǒu bù suí liú sú chù,qiū háo wú lèi sǔn tiān hé。

赠张济

曾巩

忆初兰渚访沉沦,一亩萧然里舍贫。yì chū lán zhǔ fǎng chén lún,yī mǔ xiāo rán lǐ shě pín。
节行久穷弥好古,文章垂老更惊人。jié xíng jiǔ qióng mí hǎo gǔ,wén zhāng chuí lǎo gèng jīng rén。
诗书就我论新意,冠剑投谁拂旧尘。shī shū jiù wǒ lùn xīn yì,guān jiàn tóu shuí fú jiù chén。
山驿荒凉烦枉道,一觞相属莫嫌频。shān yì huāng liáng fán wǎng dào,yī shāng xiāng shǔ mò xián pín。

送赵资政

曾巩

镇抚西南众望倾,玉书天上辍持衡。zhèn fǔ xī nán zhòng wàng qīng,yù shū tiān shàng chuò chí héng。
春风不觉岷山远,和气还从锦水生。chūn fēng bù jué mín shān yuǎn,hé qì hái cóng jǐn shuǐ shēng。
学舍却寻馀教在,棠郊应喜旧阴成。xué shě què xún yú jiào zài,táng jiāo yīng xǐ jiù yīn chéng。
归来促召调炉冶,莫为儿童竹马迎。guī lái cù zhào diào lú yě,mò wèi ér tóng zhú mǎ yíng。

趵突泉

曾巩

一派遥从玉水分,暗来都洒历山尘。yī pài yáo cóng yù shuǐ fēn,àn lái dōu sǎ lì shān chén。
滋荣冬茹温常早,润泽春茶味更真。zī róng dōng rú wēn cháng zǎo,rùn zé chūn chá wèi gèng zhēn。
已觉路傍行似鉴,最怜沙际涌如轮。yǐ jué lù bàng xíng shì jiàn,zuì lián shā jì yǒng rú lún。
曾成齐鲁封疆会,况托娥英诧世人。céng chéng qí lǔ fēng jiāng huì,kuàng tuō é yīng chà shì rén。

金线泉

曾巩

玉甃常浮灏气鲜,金丝不定路南泉。yù zhòu cháng fú hào qì xiān,jīn sī bù dìng lù nán quán。
云依美藻争成缕,月照寒漪巧上弦。yún yī měi zǎo zhēng chéng lǚ,yuè zhào hán yī qiǎo shàng xián。
已绕渚花红灼灼,更萦沙竹翠娟娟。yǐ rào zhǔ huā hóng zhuó zhuó,gèng yíng shā zhú cuì juān juān。
无风到底尘埃尽,界破冰绡一片天。wú fēng dào dǐ chén āi jǐn,jiè pò bīng xiāo yī piàn tiān。

北池小会

曾巩

笑语从容酒慢巡,笙歌随赏北池春。xiào yǔ cóng róng jiǔ màn xún,shēng gē suí shǎng běi chí chūn。
波间镂槛花迷眼,沙际朱桥柳拂人。bō jiān lòu kǎn huā mí yǎn,shā jì zhū qiáo liǔ fú rén。
金缕暗移泉溜急,银簧相合鸟声新。jīn lǚ àn yí quán liū jí,yín huáng xiāng hé niǎo shēng xīn。
幸时无事须行乐,物外乾坤一点尘。xìng shí wú shì xū xíng lè,wù wài qián kūn yī diǎn chén。

送韩廷评

曾巩

谢庭冠盖旧追寻,僻郡相从喜更深。xiè tíng guān gài jiù zhuī xún,pì jùn xiāng cóng xǐ gèng shēn。
进道由来轻拱璧,传经知不羡籯金。jìn dào yóu lái qīng gǒng bì,chuán jīng zhī bù xiàn yíng jīn。
骐骝要试风沙远,竹柏须忘霰雪侵。qí liú yào shì fēng shā yuǎn,zhú bǎi xū wàng xiàn xuě qīn。
别后壮怀应努力,白头倾耳听徽音。bié hòu zhuàng huái yīng nǔ lì,bái tóu qīng ěr tīng huī yīn。

寄孙莘老湖州墨妙亭

曾巩

隆名盛位知难久,壮字丰碑亦易亡。lóng míng shèng wèi zhī nán jiǔ,zhuàng zì fēng bēi yì yì wáng。
枣木已非真篆刻,色丝空喜好文章。zǎo mù yǐ fēi zhēn zhuàn kè,sè sī kōng xǐ hǎo wén zhāng。
岘山汉水成虚掷,大厦深檐且秘藏。xiàn shān hàn shuǐ chéng xū zhì,dà shà shēn yán qiě mì cáng。
好事今推霅溪守,故开新馆集琳琅。hǎo shì jīn tuī zhà xī shǒu,gù kāi xīn guǎn jí lín láng。

鹊山

曾巩

一峰孤起势崔嵬,秀色挼蓝入酒杯。yī fēng gū qǐ shì cuī wéi,xiù sè ruá lán rù jiǔ bēi。
灵药已从清露得,平湖长泛宿云回。líng yào yǐ cóng qīng lù dé,píng hú zhǎng fàn sù yún huí。
翰林明月舟中过,司马虚亭竹外开。hàn lín míng yuè zhōu zhōng guò,sī mǎ xū tíng zhú wài kāi。
我亦退公思蜡屐,会看归路送人来。wǒ yì tuì gōng sī là jī,huì kàn guī lù sòng rén lái。