古诗词

之南丰道上寄介甫

曾巩

应逮冒烦暑,驱驰山水间。yīng dǎi mào fán shǔ,qū chí shān shuǐ jiān。
泥泉沃渴肺,沙风吹汗颜。ní quán wò kě fèi,shā fēng chuī hàn yán。
疲骖喘沫白,殆仆负肩殷。pí cān chuǎn mò bái,dài pū fù jiān yīn。
仰嗟旱云高,俯爱芳陂潺。yǎng jiē hàn yún gāo,fǔ ài fāng bēi chán。
空邮降尘榻,净馆排霞关。kōng yóu jiàng chén tà,jìng guǎn pái xiá guān。
城隍壮形势,冈谷来回环。chéng huáng zhuàng xíng shì,gāng gǔ lái huí huán。
红芰姹相照,翠树郁可攀。hóng jì chà xiāng zhào,cuì shù yù kě pān。
野苗杂青黄,雨露施尚悭。yě miáo zá qīng huáng,yǔ lù shī shàng qiān。
巫觋谒群望,箫鼓鸣空山。wū xí yè qún wàng,xiāo gǔ míng kōng shān。
忧农非吾职,望岁窃所叹。yōu nóng fēi wú zhí,wàng suì qiè suǒ tàn。
憩当午日烈,行瞻月初弯。qì dāng wǔ rì liè,xíng zhān yuè chū wān。
星斗弄光彩,罗络灶火斑。xīng dòu nòng guāng cǎi,luó luò zào huǒ bān。
跋履虽云倦,桑梓得暂还。bá lǚ suī yún juàn,sāng zǐ dé zàn hái。
林僧授馆舍,田客攀鞍镮。lín sēng shòu guǎn shě,tián kè pān ān huán。
吾心本皎皎,彼诟徒㘖㘖。wú xīn běn jiǎo jiǎo,bǐ gòu tú yán yán。
方投定鉴照,即使征马班。fāng tóu dìng jiàn zhào,jí shǐ zhēng mǎ bān。
相期木兰楫,荡漾穷川湾。xiāng qī mù lán jí,dàng yàng qióng chuān wān。
曾巩

曾巩

曾巩(1019年9月30日-1083年4月30日,天禧三年八月二十五日-元丰六年四月十一日),字子固,世称“南丰先生”。汉族,建昌南丰(今属江西)人,后居临川(今江西抚州市西)。曾致尧之孙,曾易占之子。嘉祐二年(1057)进士。北宋政治家、散文家,“唐宋八大家”之一,为“南丰七曾”(曾巩、曾肇、曾布、曾纡、曾纮、曾协、曾敦)之一。在学术思想和文学事业上贡献卓越。 曾巩的作品>>

猜您喜欢

离齐州后五首

曾巩

【其一】
云帆十幅顺风行,卧听随船白浪声。yún fān shí fú shùn fēng xíng,wò tīng suí chuán bái làng shēng。
好在西湖波上月,酒醒还到纸窗明。hǎo zài xī hú bō shàng yuè,jiǔ xǐng hái dào zhǐ chuāng míng。
【其二】
画船终日扒沙行,已去齐州一月程。huà chuán zhōng rì bā shā xíng,yǐ qù qí zhōu yī yuè chéng。
千里相随是明月,水西亭上一般明。qiān lǐ xiāng suí shì míng yuè,shuǐ xī tíng shàng yī bān míng。
【其三】
文犀剡剡穿林笋,翠靥田田出水荷。wén xī shàn shàn chuān lín sǔn,cuì yè tián tián chū shuǐ hé。
正是西亭销暑日,却将离恨寄烟波。zhèng shì xī tíng xiāo shǔ rì,què jiāng lí hèn jì yān bō。
【其四】
将家须向习池游,难放西湖十顷秋。jiāng jiā xū xiàng xí chí yóu,nán fàng xī hú shí qǐng qiū。
从此七桥风与月,梦魂长到木兰舟。cóng cǐ qī qiáo fēng yǔ yuè,mèng hún zhǎng dào mù lán zhōu。
【其五】
荷气夜凉生枕席,水声秋醉入帘帏。hé qì yè liáng shēng zhěn xí,shuǐ shēng qiū zuì rù lián wéi。
一帆千里空回首,寂寞船窗只自知。yī fān qiān lǐ kōng huí shǒu,jì mò chuán chuāng zhǐ zì zhī。