古诗词

谢章伯益惠砚

曾巩

人生对门东西陌,口耳一间心谁传。rén shēng duì mén dōng xī mò,kǒu ěr yī jiān xīn shuí chuán。
况乃天地相去远,一在南海一在燕。kuàng nǎi tiān dì xiāng qù yuǎn,yī zài nán hǎi yī zài yàn。
古今万世复万世,彼亦居下此在前。gǔ jīn wàn shì fù wàn shì,bǐ yì jū xià cǐ zài qián。
是非得失错且繁,以情相话何由缘。shì fēi dé shī cuò qiě fán,yǐ qíng xiāng huà hé yóu yuán。
造化岂不大且渊,到此缩缩智且悭。zào huà qǐ bù dà qiě yuān,dào cǐ suō suō zhì qiě qiān。
圣人智出造化先,始独俯仰模坤乾。shèng rén zhì chū zào huà xiān,shǐ dú fǔ yǎng mó kūn qián。
一人诘曲意百千,以文写意意乃宣。yī rén jí qū yì bǎi qiān,yǐ wén xiě yì yì nǎi xuān。
简书轴载道相联,驰夷走貊通百蛮。jiǎn shū zhóu zài dào xiāng lián,chí yí zǒu mò tōng bǎi mán。
羲皇向今谷屡迁,言语应接旦暮间。xī huáng xiàng jīn gǔ lǚ qiān,yán yǔ yīng jiē dàn mù jiān。
圣人不死术以此,又与其类殊蚑蠕。shèng rén bù sǐ shù yǐ cǐ,yòu yǔ qí lèi shū qí rú。
外之君臣内父子,仁义礼乐定笔端。wài zhī jūn chén nèi fù zi,rén yì lǐ lè dìng bǐ duān。
砚与笔墨乃舟船,论功次第谁能攀?yàn yǔ bǐ mò nǎi zhōu chuán,lùn gōng cì dì shuí néng pān?
伯益于文敏且颛,字向纸上生戈鋋。bó yì yú wén mǐn qiě zhuān,zì xiàng zhǐ shàng shēng gē chán。
与砚出入宜不捐,胡乃贽我璧弃泉。yǔ yàn chū rù yí bù juān,hú nǎi zhì wǒ bì qì quán。
作诗知砚功小大,报不充赐心焦然。zuò shī zhī yàn gōng xiǎo dà,bào bù chōng cì xīn jiāo rán。
曾巩

曾巩

曾巩(1019年9月30日-1083年4月30日,天禧三年八月二十五日-元丰六年四月十一日),字子固,世称“南丰先生”。汉族,建昌南丰(今属江西)人,后居临川(今江西抚州市西)。曾致尧之孙,曾易占之子。嘉祐二年(1057)进士。北宋政治家、散文家,“唐宋八大家”之一,为“南丰七曾”(曾巩、曾肇、曾布、曾纡、曾纮、曾协、曾敦)之一。在学术思想和文学事业上贡献卓越。 曾巩的作品>>

猜您喜欢

闲行

曾巩

草软沙匀野路晴,竹枝乌帽称闲行。cǎo ruǎn shā yún yě lù qíng,zhú zhī wū mào chēng xián xíng。
鸟啼绿树穿花影,风出青山送水声。niǎo tí lǜ shù chuān huā yǐng,fēng chū qīng shān sòng shuǐ shēng。
转觉所忧非己事,尽从多难见人情。zhuǎn jué suǒ yōu fēi jǐ shì,jǐn cóng duō nán jiàn rén qíng。
闲中我乐人应笑,忙处人争我不争。xián zhōng wǒ lè rén yīng xiào,máng chù rén zhēng wǒ bù zhēng。

赠安禅勤上人

曾巩

讵知萧洒吾庐旧,却有高明此寺邻。jù zhī xiāo sǎ wú lú jiù,què yǒu gāo míng cǐ sì lín。
水竹迸生刚节老,秋山过抱翠岚新。shuǐ zhú bèng shēng gāng jié lǎo,qiū shān guò bào cuì lán xīn。
惟怜季子归来困,自笑原思久更贫。wéi lián jì zi guī lái kùn,zì xiào yuán sī jiǔ gèng pín。
深识幽人风义厚,扫轩开榻最相亲。shēn shí yōu rén fēng yì hòu,sǎo xuān kāi tà zuì xiāng qīn。

赠护仁监院

曾巩

人贫举世今为甚,僧事新年始更多。rén pín jǔ shì jīn wèi shén,sēng shì xīn nián shǐ gèng duō。
食粝衣穿虽扰扰,构虚基险自峨峨。shí lì yī chuān suī rǎo rǎo,gòu xū jī xiǎn zì é é。
诛茅改筑君初有,系马长吟我暂过。zhū máo gǎi zhù jūn chū yǒu,xì mǎ zhǎng yín wǒ zàn guò。
但觉满山金碧涧,不知谁到为烟萝。dàn jué mǎn shān jīn bì jiàn,bù zhī shuí dào wèi yān luó。

送觉祖院明上人

曾巩

冠石新墙日月回,丰堂瑰殿起崔嵬。guān shí xīn qiáng rì yuè huí,fēng táng guī diàn qǐ cuī wéi。
钟随秋势金声壮,佛隐寒云玉座开。zhōng suí qiū shì jīn shēng zhuàng,fú yǐn hán yún yù zuò kāi。
流水远奔双涧去,平林高拥四山来。liú shuǐ yuǎn bēn shuāng jiàn qù,píng lín gāo yōng sì shān lái。
麒麟细草南东路,一望松门意自哀。qí lín xì cǎo nán dōng lù,yī wàng sōng mén yì zì āi。

谒李白墓

曾巩

世间遗草三千首,林下荒坟二百年。shì jiān yí cǎo sān qiān shǒu,lín xià huāng fén èr bǎi nián。
信矣辉光争日月,依然精爽动山川。xìn yǐ huī guāng zhēng rì yuè,yī rán jīng shuǎng dòng shān chuān。
曾无近属持门户,空有乡人拂几筵。céng wú jìn shǔ chí mén hù,kōng yǒu xiāng rén fú jǐ yán。
顾我自惭才力薄,欲将何物吊前贤?gù wǒ zì cán cái lì báo,yù jiāng hé wù diào qián xián?

送抚州钱郎中

曾巩

名郎元是足风流,得郡东南地更优。míng láng yuán shì zú fēng liú,dé jùn dōng nán dì gèng yōu。
翠幕管弦三市晚,画堂烟雨五峰秋。cuì mù guǎn xián sān shì wǎn,huà táng yān yǔ wǔ fēng qiū。
黄柑巧缀星垂槛,香稻匀翻雪满瓯。huáng gān qiǎo zhuì xīng chuí kǎn,xiāng dào yún fān xuě mǎn ōu。
应与谢公资健笔,邦人才薄讵能酬?yīng yǔ xiè gōng zī jiàn bǐ,bāng rén cái báo jù néng chóu?

送韩玉汝使两浙

曾巩

使传东驰下九天,此邦曾屈试鸣弦。shǐ chuán dōng chí xià jiǔ tiān,cǐ bāng céng qū shì míng xián。
仁声又向新年入,惠泽犹为故老传。rén shēng yòu xiàng xīn nián rù,huì zé yóu wèi gù lǎo chuán。
翠巘烟云生席上,沧溟风雨到樽前。cuì yǎn yān yún shēng xí shàng,cāng míng fēng yǔ dào zūn qián。
经营智略多馀暇,赏燕谁酬白雪篇?jīng yíng zhì lüè duō yú xiá,shǎng yàn shuí chóu bái xuě piān?

简景山侍御

曾巩

长年心事最相亲,一笑相疏忽数旬。zhǎng nián xīn shì zuì xiāng qīn,yī xiào xiāng shū hū shù xún。
柏府地严方许国,芸台官冷但容身。bǎi fǔ dì yán fāng xǔ guó,yún tái guān lěng dàn róng shēn。
饥肠漫窃公厨膳,病发难堪客舍尘。jī cháng màn qiè gōng chú shàn,bìng fā nán kān kè shě chén。
还有鹿门栖宿兴,想君他日肯为邻。hái yǒu lù mén qī sù xīng,xiǎng jūn tā rì kěn wèi lín。

游天章寺

曾巩

篮舆朝出踏轻尘,拂面毿毿柳色新。lán yú cháo chū tà qīng chén,fú miàn sān sān liǔ sè xīn。
曲水岂能留往事,南湖空解照行人。qū shuǐ qǐ néng liú wǎng shì,nán hú kōng jiě zhào xíng rén。
最宜灵运登山屐,不负渊明漉酒巾。zuì yí líng yùn dēng shān jī,bù fù yuān míng lù jiǔ jīn。
老去飘零心未折,暂须同醉海边春。lǎo qù piāo líng xīn wèi zhé,zàn xū tóng zuì hǎi biān chūn。

送关彦远

曾巩

莫辞为我百分饮,从此送君千里行。mò cí wèi wǒ bǎi fēn yǐn,cóng cǐ sòng jūn qiān lǐ xíng。
物情簪屦尚须念,人道交亲那可轻?wù qíng zān jù shàng xū niàn,rén dào jiāo qīn nà kě qīng?
渚梅江柳弄佳色,林鸟野蜂吟好声。zhǔ méi jiāng liǔ nòng jiā sè,lín niǎo yě fēng yín hǎo shēng。
对之但醉馀可置,明日此杯谁共倾?duì zhī dàn zuì yú kě zhì,míng rì cǐ bēi shuí gòng qīng?

送关彦远赴江西

曾巩

食蘖饮冰廉士操,敝衣穿履古人风。shí niè yǐn bīng lián shì cāo,bì yī chuān lǚ gǔ rén fēng。
溪堂兴足登临后,滕阁今归啸傲中。xī táng xīng zú dēng lín hòu,téng gé jīn guī xiào ào zhōng。
一榻高悬宾阁峻,二龙俱化县池空。yī tà gāo xuán bīn gé jùn,èr lóng jù huà xiàn chí kōng。
因过胜境须行乐,驿召方当急诏东。yīn guò shèng jìng xū xíng lè,yì zhào fāng dāng jí zhào dōng。

西园席上

曾巩

省阁名郎国羽仪,瀛洲仙客众蓍龟。shěng gé míng láng guó yǔ yí,yíng zhōu xiān kè zhòng shī guī。
山蹊向日花开早,海聚经寒酒熟迟。shān qī xiàng rì huā kāi zǎo,hǎi jù jīng hán jiǔ shú chí。
下榻笑谈红旆偃,引觞醉醒玉钗随。xià tà xiào tán hóng pèi yǎn,yǐn shāng zuì xǐng yù chāi suí。
唯惭别乘疏顽甚,满面尘埃更有诗。wéi cán bié chéng shū wán shén,mǎn miàn chén āi gèng yǒu shī。

送孙颖贤

曾巩

穰穰秦州铁马群,青衫吾子仕犹屯。ráng ráng qín zhōu tiě mǎ qún,qīng shān wú zi shì yóu tún。
高谈消长才惊世,藐视公侯行出人。gāo tán xiāo zhǎng cái jīng shì,miǎo shì gōng hóu xíng chū rén。
古气欲遵奔日月,畏涂曾触滞荆榛。gǔ qì yù zūn bēn rì yuè,wèi tú céng chù zhì jīng zhēn。
明夷夬决应斟酌,自向穷通有屈伸。míng yí guài jué yīng zhēn zhuó,zì xiàng qióng tōng yǒu qū shēn。

看花

曾巩

春来日日探花开,紫陌看花始此回。chūn lái rì rì tàn huā kāi,zǐ mò kàn huā shǐ cǐ huí。
欲赋妍华无健笔,拟酬芳景怕深杯。yù fù yán huá wú jiàn bǐ,nǐ chóu fāng jǐng pà shēn bēi。
但知抖擞红尘去,莫问鬅鬙白发催。dàn zhī dǒu sǒu hóng chén qù,mò wèn péng sēng bái fā cuī。
更老风情转应少,且邀佳客试徘徊。gèng lǎo fēng qíng zhuǎn yīng shǎo,qiě yāo jiā kè shì pái huái。

过高士坊

曾巩

一亩萧然绝世喧,抗怀那肯就笼樊。yī mǔ xiāo rán jué shì xuān,kàng huái nà kěn jiù lóng fán。
功名晚更为馀事,灾异初尝出至言。gōng míng wǎn gèng wèi yú shì,zāi yì chū cháng chū zhì yán。
郡阁已空徐孺榻,里人犹识郑公门。jùn gé yǐ kōng xú rú tà,lǐ rén yóu shí zhèng gōng mén。
斯文未丧如繇我,后代当知李仲元。sī wén wèi sàng rú yáo wǒ,hòu dài dāng zhī lǐ zhòng yuán。
3761234567»