古诗词

麻姑山送南城尉罗君

曾巩

麻姑之路摩青天,苍苔白石松风寒。má gū zhī lù mó qīng tiān,cāng tái bái shí sōng fēng hán。
峭壁直上无攀援,悬磴十步九屈盘。qiào bì zhí shàng wú pān yuán,xuán dèng shí bù jiǔ qū pán。
上有锦绣百顷之平田,山中遗人耕紫烟。shàng yǒu jǐn xiù bǎi qǐng zhī píng tián,shān zhōng yí rén gēng zǐ yān。
又有白玉万仞之飞泉,喷崖直泻蛟龙渊。yòu yǒu bái yù wàn rèn zhī fēi quán,pēn yá zhí xiè jiāo lóng yuān。
丰堂广殿何言言,阶脚插入斗牛间。fēng táng guǎng diàn hé yán yán,jiē jiǎo chā rù dòu niú jiān。
樛枝古木不记年,空槎枵然卧道边。jiū zhī gǔ mù bù jì nián,kōng chá xiāo rán wò dào biān。
幽花自婵娟,林深为谁妍?但见尘消境静翔白鹤,吟清猿,雏禽乳鹿往往嗥荒颠。yōu huā zì chán juān,lín shēn wèi shuí yán?dàn jiàn chén xiāo jìng jìng xiáng bái hè,yín qīng yuán,chú qín rǔ lù wǎng wǎng háo huāng diān。
却视来径如缘絙,千重万叠穷岩峦。què shì lái jìng rú yuán huán,qiān zhòng wàn dié qióng yán luán。
下有荆吴粟粒之群山,又有瓯闽一发之平川。xià yǒu jīng wú sù lì zhī qún shān,yòu yǒu ōu mǐn yī fā zhī píng chuān。
弈棋纵衡远近布城郭,鱼鳞参差高下分冈原。yì qí zòng héng yuǎn jìn bù chéng guō,yú lín cān chà gāo xià fēn gāng yuán。
千奇万异可意得,墨笔尽秃谁能传?qiān qí wàn yì kě yì dé,mò bǐ jǐn tū shuí néng chuán?
丈夫舒卷要宏达,世路俯仰多拘牵。zhàng fū shū juǎn yào hóng dá,shì lù fǔ yǎng duō jū qiān。
偶来到此醒心目,便欲洗耳辞嚣喧。ǒu lái dào cǐ xǐng xīn mù,biàn yù xǐ ěr cí xiāo xuān。
罗夫子,一日远补东南官。luó fū zi,yī rì yuǎn bǔ dōng nán guān。
爱此层崖峻壑之秀发,开轩把酒可纵观。ài cǐ céng yá jùn hè zhī xiù fā,kāi xuān bǎ jiǔ kě zòng guān。
喜此披霄插汉之夐起,出门举足得往还。xǐ cǐ pī xiāo chā hàn zhī xiòng qǐ,chū mén jǔ zú dé wǎng hái。
罗夫子,一尉龙蛇方屈蟠。luó fū zi,yī wèi lóng shé fāng qū pán。
此邦人人衣食足,阖境年年枹鼓闲。cǐ bāng rén rén yī shí zú,hé jìng nián nián bāo gǔ xián。
几案剸裁得休暇,山水登蹑遗纷烦。jǐ àn tuán cái dé xiū xiá,shān shuǐ dēng niè yí fēn fán。
我行送之思故园,引领南望心长悬。wǒ xíng sòng zhī sī gù yuán,yǐn lǐng nán wàng xīn zhǎng xuán。
曾巩

曾巩

曾巩(1019年9月30日-1083年4月30日,天禧三年八月二十五日-元丰六年四月十一日),字子固,世称“南丰先生”。汉族,建昌南丰(今属江西)人,后居临川(今江西抚州市西)。曾致尧之孙,曾易占之子。嘉祐二年(1057)进士。北宋政治家、散文家,“唐宋八大家”之一,为“南丰七曾”(曾巩、曾肇、曾布、曾纡、曾纮、曾协、曾敦)之一。在学术思想和文学事业上贡献卓越。 曾巩的作品>>

猜您喜欢

离齐州后五首

曾巩

【其一】
云帆十幅顺风行,卧听随船白浪声。yún fān shí fú shùn fēng xíng,wò tīng suí chuán bái làng shēng。
好在西湖波上月,酒醒还到纸窗明。hǎo zài xī hú bō shàng yuè,jiǔ xǐng hái dào zhǐ chuāng míng。
【其二】
画船终日扒沙行,已去齐州一月程。huà chuán zhōng rì bā shā xíng,yǐ qù qí zhōu yī yuè chéng。
千里相随是明月,水西亭上一般明。qiān lǐ xiāng suí shì míng yuè,shuǐ xī tíng shàng yī bān míng。
【其三】
文犀剡剡穿林笋,翠靥田田出水荷。wén xī shàn shàn chuān lín sǔn,cuì yè tián tián chū shuǐ hé。
正是西亭销暑日,却将离恨寄烟波。zhèng shì xī tíng xiāo shǔ rì,què jiāng lí hèn jì yān bō。
【其四】
将家须向习池游,难放西湖十顷秋。jiāng jiā xū xiàng xí chí yóu,nán fàng xī hú shí qǐng qiū。
从此七桥风与月,梦魂长到木兰舟。cóng cǐ qī qiáo fēng yǔ yuè,mèng hún zhǎng dào mù lán zhōu。
【其五】
荷气夜凉生枕席,水声秋醉入帘帏。hé qì yè liáng shēng zhěn xí,shuǐ shēng qiū zuì rù lián wéi。
一帆千里空回首,寂寞船窗只自知。yī fān qiān lǐ kōng huí shǒu,jì mò chuán chuāng zhǐ zì zhī。