古诗词

送丰稷

曾巩

桃花染破南山青,汉江此时春水生。táo huā rǎn pò nán shān qīng,hàn jiāng cǐ shí chūn shuǐ shēng。
客舟相语人夜起,劲橹乱江群雁声。kè zhōu xiāng yǔ rén yè qǐ,jìn lǔ luàn jiāng qún yàn shēng。
之君飘泊动归思,告我举装千里行。zhī jūn piāo pō dòng guī sī,gào wǒ jǔ zhuāng qiān lǐ xíng。
闳材壮思风雨发,绿鬓少年冰雪清。hóng cái zhuàng sī fēng yǔ fā,lǜ bìn shǎo nián bīng xuě qīng。
读书一见若经诵,下笔千言能立成。dú shū yī jiàn ruò jīng sòng,xià bǐ qiān yán néng lì chéng。
精微自得有天质,操行秀出存乡评。jīng wēi zì dé yǒu tiān zhì,cāo xíng xiù chū cún xiāng píng。
嗟从薄禄困流滞,能诱鄙俗销纷争。jiē cóng báo lù kùn liú zhì,néng yòu bǐ sú xiāo fēn zhēng。
弦歌躬劝士强学,田里堵安人力耕。xián gē gōng quàn shì qiáng xué,tián lǐ dǔ ān rén lì gēng。
嗟予据桉但画诺,遇事缩手方蒙成。jiē yǔ jù ān dàn huà nuò,yù shì suō shǒu fāng méng chéng。
虽知璞玉难强献,欲挂尘榻空含情。suī zhī pú yù nán qiáng xiàn,yù guà chén tà kōng hán qíng。
岁寒不变乃知确,物理先否终当亨。suì hán bù biàn nǎi zhī què,wù lǐ xiān fǒu zhōng dāng hēng。
维舟且尽今夕语,明日帆随白鸟轻。wéi zhōu qiě jǐn jīn xī yǔ,míng rì fān suí bái niǎo qīng。
曾巩

曾巩

曾巩(1019年9月30日-1083年4月30日,天禧三年八月二十五日-元丰六年四月十一日),字子固,世称“南丰先生”。汉族,建昌南丰(今属江西)人,后居临川(今江西抚州市西)。曾致尧之孙,曾易占之子。嘉祐二年(1057)进士。北宋政治家、散文家,“唐宋八大家”之一,为“南丰七曾”(曾巩、曾肇、曾布、曾纡、曾纮、曾协、曾敦)之一。在学术思想和文学事业上贡献卓越。 曾巩的作品>>

猜您喜欢

离齐州后五首

曾巩

【其一】
云帆十幅顺风行,卧听随船白浪声。yún fān shí fú shùn fēng xíng,wò tīng suí chuán bái làng shēng。
好在西湖波上月,酒醒还到纸窗明。hǎo zài xī hú bō shàng yuè,jiǔ xǐng hái dào zhǐ chuāng míng。
【其二】
画船终日扒沙行,已去齐州一月程。huà chuán zhōng rì bā shā xíng,yǐ qù qí zhōu yī yuè chéng。
千里相随是明月,水西亭上一般明。qiān lǐ xiāng suí shì míng yuè,shuǐ xī tíng shàng yī bān míng。
【其三】
文犀剡剡穿林笋,翠靥田田出水荷。wén xī shàn shàn chuān lín sǔn,cuì yè tián tián chū shuǐ hé。
正是西亭销暑日,却将离恨寄烟波。zhèng shì xī tíng xiāo shǔ rì,què jiāng lí hèn jì yān bō。
【其四】
将家须向习池游,难放西湖十顷秋。jiāng jiā xū xiàng xí chí yóu,nán fàng xī hú shí qǐng qiū。
从此七桥风与月,梦魂长到木兰舟。cóng cǐ qī qiáo fēng yǔ yuè,mèng hún zhǎng dào mù lán zhōu。
【其五】
荷气夜凉生枕席,水声秋醉入帘帏。hé qì yè liáng shēng zhěn xí,shuǐ shēng qiū zuì rù lián wéi。
一帆千里空回首,寂寞船窗只自知。yī fān qiān lǐ kōng huí shǒu,jì mò chuán chuāng zhǐ zì zhī。