古诗词

至元廿四年十一月二十日得宣命诣朝可庵有诗不敢当次韵以谢

方逢振

雪棹殷勤泛剡溪,吟香为拂案头埃。xuě zhào yīn qín fàn shàn xī,yín xiāng wèi fú àn tóu āi。
老躯久已乞骸去,瘦骨应难入画来。lǎo qū jiǔ yǐ qǐ hái qù,shòu gǔ yīng nán rù huà lái。
但愿东皇怜病瘦,早从西华觅云台。dàn yuàn dōng huáng lián bìng shòu,zǎo cóng xī huá mì yún tái。
当年自是渠无分,明主何曾弃不才。dāng nián zì shì qú wú fēn,míng zhǔ hé céng qì bù cái。

方逢振

宋严州淳安人,字君玉。方逢辰弟。理宗景定三年进士。历国史实录院检阅文字,迁太府寺簿。宋亡,退隐于家。元世祖诏起为淮西北道按察佥事,辞不赴。聚徒讲学于石峡书院,学者称“山房先生”,以之配祀于蛟峰。有《山房集》。 方逢振的作品>>

猜您喜欢

送侄隆吉作遂安教谕

方逢振

旧时州置文学掾,南宫集英大学选。jiù shí zhōu zhì wén xué yuàn,nán gōng jí yīng dà xué xuǎn。
英雄壮志必此争,饭囊郡庠奴隶县。yīng xióng zhuàng zhì bì cǐ zhēng,fàn náng jùn xiáng nú lì xiàn。
今时学籍难登天,青山□□老天厌。jīn shí xué jí nán dēng tiān,qīng shān lǎo tiān yàn。
蚁蜁驴磨犹自痴,不释不玄良觉窘。yǐ xuán lǘ mó yóu zì chī,bù shì bù xuán liáng jué jiǒng。
南州谕缺数百员,得即忻忻不得愠。nán zhōu yù quē shù bǎi yuán,dé jí xīn xīn bù dé yùn。
他年正录繇此迁,视博士员居四紧。tā nián zhèng lù yáo cǐ qiān,shì bó shì yuán jū sì jǐn。
博士以上梯级危,仕至泮宫钻天令。bó shì yǐ shàng tī jí wēi,shì zhì pàn gōng zuān tiān lìng。
小阮胆大志复狂,拔起泥中尤自奋。xiǎo ruǎn dǎn dà zhì fù kuáng,bá qǐ ní zhōng yóu zì fèn。
不顾在列嘲好为,滥取皋比得家便。bù gù zài liè cháo hǎo wèi,làn qǔ gāo bǐ dé jiā biàn。
天上知心爱屋乌,尚觉知心相勉劝。tiān shàng zhī xīn ài wū wū,shàng jué zhī xīn xiāng miǎn quàn。
弘文弟子需补员,径合翰林集贤院。hóng wén dì zi xū bǔ yuán,jìng hé hàn lín jí xián yuàn。
我欲劝子入翰林,却恐远嫁难为情。wǒ yù quàn zi rù hàn lín,què kǒng yuǎn jià nán wèi qíng。

贺蛟峰先生得孙

方逢振

翁年六十九,大郎才得孙。wēng nián liù shí jiǔ,dà láng cái dé sūn。
五行不孤亢,停当乾与坤。wǔ xíng bù gū kàng,tíng dāng qián yǔ kūn。
于焉观于穆,孝悌天已根。yú yān guān yú mù,xiào tì tiān yǐ gēn。
贤愚一任汝,鞠育推予恩。xián yú yī rèn rǔ,jū yù tuī yǔ ēn。
我观人祖心,恨不见曾元。wǒ guān rén zǔ xīn,hèn bù jiàn céng yuán。
曾元日以远,多至昧厥源。céng yuán rì yǐ yuǎn,duō zhì mèi jué yuán。
惟有眉山家,颍弟坡为昆。wéi yǒu méi shān jiā,yǐng dì pō wèi kūn。
庆图挂高堂,幼幼而尊尊。qìng tú guà gāo táng,yòu yòu ér zūn zūn。
代昌贤才出,根硕枝叶烦。dài chāng xián cái chū,gēn shuò zhī yè fán。
愿是我家儿,庶几大吾门。yuàn shì wǒ jiā ér,shù jǐ dà wú mén。
1712