古诗词

赠范觉民

王之望

范子廊庙器,至宝非凡璞。fàn zi láng miào qì,zhì bǎo fēi fán pú。
胸怀吞云梦,豪气低华岳。xiōng huái tūn yún mèng,háo qì dī huá yuè。
昔在童稚时,树立已卓卓。xī zài tóng zhì shí,shù lì yǐ zhuó zhuó。
曳裾桥门内,崭然见头角。yè jū qiáo mén nèi,zhǎn rán jiàn tóu jiǎo。
岁行在辛丑,帝策询民瘼。suì xíng zài xīn chǒu,dì cè xún mín mò。
造庭百千人,衣带矜褒博。zào tíng bǎi qiān rén,yī dài jīn bāo bó。
平居议执政,至此舌为括。píng jū yì zhí zhèng,zhì cǐ shé wèi kuò。
独馀子范子,雅志不可夺。dú yú zi fàn zi,yǎ zhì bù kě duó。
吐辞如涌泉,一发孰能遏。tǔ cí rú yǒng quán,yī fā shú néng è。
挥毫不停缀,盈卷无点抹。huī háo bù tíng zhuì,yíng juǎn wú diǎn mǒ。
汉廷执戟郎,环顾皆错莫。hàn tíng zhí jǐ láng,huán gù jiē cuò mò。
纵横五千字,字字医国药。zòng héng wǔ qiān zì,zì zì yī guó yào。
期于必伐病,非徒事迂阔。qī yú bì fá bìng,fēi tú shì yū kuò。
怪言一惊众,士论叹且愕。guài yán yī jīng zhòng,shì lùn tàn qiě è。
皆云布衣流,志在縻好爵。jiē yún bù yī liú,zhì zài mí hǎo jué。
乃尔张危言,身谋胡太错。nǎi ěr zhāng wēi yán,shēn móu hú tài cuò。
当时群宗匠,其间多龌龊。dāng shí qún zōng jiàng,qí jiān duō wò chuò。
指言为沽直,欲使趋鼎镬。zhǐ yán wèi gū zhí,yù shǐ qū dǐng huò。
堂堂春官臣,主张独何确。táng táng chūn guān chén,zhǔ zhāng dú hé què。
谠议既冰释,众口不能铄。dǎng yì jì bīng shì,zhòng kǒu bù néng shuò。
乙科忽大阐,秋天一雕鹗。yǐ kē hū dà chǎn,qiū tiān yī diāo è。
传诵争取先,纸价为翔跃。chuán sòng zhēng qǔ xiān,zhǐ jià wèi xiáng yuè。
声华顿辉赫,蔼然暨南朔。shēng huá dùn huī hè,ǎi rán jì nán shuò。
忆昔客东都,猥厕英游数。yì xī kè dōng dōu,wěi cè yīng yóu shù。
每于谈笑间,论议闻謇谔。měi yú tán xiào jiān,lùn yì wén jiǎn è。
诵语非沽名,生平真所乐。sòng yǔ fēi gū míng,shēng píng zhēn suǒ lè。
乖离三四载,遣我情怀恶。guāi lí sān sì zài,qiǎn wǒ qíng huái è。
间者见眉宇,飒然意气豁。jiān zhě jiàn méi yǔ,sà rán yì qì huō。
亟使罗酒浆,沈沈动清酌。jí shǐ luó jiǔ jiāng,shěn shěn dòng qīng zhuó。
秉烛夜相对,谈词恣嘲谑。bǐng zhú yè xiāng duì,tán cí zì cháo xuè。
公卿颇历诋,治乱亦商略。gōng qīng pǒ lì dǐ,zhì luàn yì shāng lüè。
间出新诗篇,清制皆洒落。jiān chū xīn shī piān,qīng zhì jiē sǎ luò。
祇怀苍生忧,肯为穷愁作。qí huái cāng shēng yōu,kěn wèi qióng chóu zuò。
少陵不忘主,气味若相若。shǎo líng bù wàng zhǔ,qì wèi ruò xiāng ruò。
倘使任言责,必有裨帷幄。tǎng shǐ rèn yán zé,bì yǒu bì wéi wò。
奈何谏诤姿,久矣滞丘壑。nài hé jiàn zhèng zī,jiǔ yǐ zhì qiū hè。
似闻庙堂上,知己被新渥。shì wén miào táng shàng,zhī jǐ bèi xīn wò。
一公丞乌台,一公相黄阁。yī gōng chéng wū tái,yī gōng xiāng huáng gé。
吾君皆太平,二公繄深托。wú jūn jiē tài píng,èr gōng yī shēn tuō。
荐贤乃报国,看子翔寥廓。jiàn xián nǎi bào guó,kàn zi xiáng liáo kuò。

王之望

宋襄阳谷城人,寓居台州,字瞻叔。王纲子。高宗绍兴八年进士。累迁太府少卿。孝宗时,除户部侍郎,充川、陕宣谕使,擢为参知政事兼同知枢密院事。附汤思退力主宋金和议,专以割地啖敌为得计。后罢。乾道元年,起知福州兼福建路安抚使,加资政殿大学士,移知温州。有《汉滨集》。 王之望的作品>>

猜您喜欢

题真符道中山寺

王之望

江路南风涨白沙,镫驴来憩梵王家。jiāng lù nán fēng zhǎng bái shā,dèng lǘ lái qì fàn wáng jiā。
片云忽作萧萧雨,梦断僧窗日未斜。piàn yún hū zuò xiāo xiāo yǔ,mèng duàn sēng chuāng rì wèi xié。

题前诗已天忽作雨戏成一绝

王之望

岁暮灵泉水未饶,苍崖无复舞飞蛟。suì mù líng quán shuǐ wèi ráo,cāng yá wú fù wǔ fēi jiāo。
诗成不觉天零雨,料得神龙欲解嘲。shī chéng bù jué tiān líng yǔ,liào dé shén lóng yù jiě cháo。

钟鼓山间久雨二绝

王之望

山雨萧萧不肯住,天寒云愁光景昏。shān yǔ xiāo xiāo bù kěn zhù,tiān hán yún chóu guāng jǐng hūn。
桃李红白春风面,有恨无言空泪痕。táo lǐ hóng bái chūn fēng miàn,yǒu hèn wú yán kōng lèi hén。

钟鼓山间久雨二绝

王之望

高林缥缈强可见,茅屋半山烟雨昏。gāo lín piāo miǎo qiáng kě jiàn,máo wū bàn shān yān yǔ hūn。
谁家一幅鹅溪绢,古画犹存水墨痕。shuí jiā yī fú é xī juàn,gǔ huà yóu cún shuǐ mò hén。

次韵王司户梅花五绝不得用古人意及比妇人玉雪并洁白等字

王之望

牢落天涯邂逅逢,清愁幽恨与谁同。láo luò tiān yá xiè hòu féng,qīng chóu yōu hèn yǔ shuí tóng。
故园肠断三千里,客里看花岁又穷。gù yuán cháng duàn sān qiān lǐ,kè lǐ kàn huā suì yòu qióng。

次韵王司户梅花五绝不得用古人意及比妇人玉雪并洁白等字

王之望

溪外人家处处栽,三分蓓蕾一分开。xī wài rén jiā chù chù zāi,sān fēn bèi lěi yī fēn kāi。
故教嫩萼参差发,似要幽人次第来。gù jiào nèn è cān chà fā,shì yào yōu rén cì dì lái。

次韵王司户梅花五绝不得用古人意及比妇人玉雪并洁白等字

王之望

可耐幽花发较迟,殷勤为倩晓风吹。kě nài yōu huā fā jiào chí,yīn qín wèi qiàn xiǎo fēng chuī。
朝来策杖探消息,香处初开一两枝。cháo lái cè zhàng tàn xiāo xī,xiāng chù chū kāi yī liǎng zhī。

次韵王司户梅花五绝不得用古人意及比妇人玉雪并洁白等字

王之望

闻说江梅已恼人,冲寒着意去寻春。wén shuō jiāng méi yǐ nǎo rén,chōng hán zhe yì qù xún chūn。
枝枝细看枝枝好,岁岁相逢岁岁新。zhī zhī xì kàn zhī zhī hǎo,suì suì xiāng féng suì suì xīn。

次韵王司户梅花五绝不得用古人意及比妇人玉雪并洁白等字

王之望

一岁都来几日开,一开能得几回来。yī suì dōu lái jǐ rì kāi,yī kāi néng dé jǐ huí lái。
清尊留待溪边月,不怕山城晚鼓催。qīng zūn liú dài xī biān yuè,bù pà shān chéng wǎn gǔ cuī。

和钱处和梅花五绝

王之望

万木归根冷未滋,可怜孤绝发寒枝。wàn mù guī gēn lěng wèi zī,kě lián gū jué fā hán zhī。
心期本在冰霜后,占得隆冬未恨迟。xīn qī běn zài bīng shuāng hòu,zhàn dé lóng dōng wèi hèn chí。

和钱处和梅花五绝

王之望

枝上春风渐有涯,断魂初见两三花。zhī shàng chūn fēng jiàn yǒu yá,duàn hún chū jiàn liǎng sān huā。
一尊尽日看无厌,要待参横月影斜。yī zūn jǐn rì kàn wú yàn,yào dài cān héng yuè yǐng xié。

和钱处和梅花五绝

王之望

莫欺玉蕊瘦栾栾,中有江南长恨端。mò qī yù ruǐ shòu luán luán,zhōng yǒu jiāng nán zhǎng hèn duān。
白发天涯归未得,年年老眼泪中看。bái fā tiān yá guī wèi dé,nián nián lǎo yǎn lèi zhōng kàn。

和钱处和梅花五绝

王之望

铁心开府不妨狂,赋语清便独擅唐。tiě xīn kāi fǔ bù fáng kuáng,fù yǔ qīng biàn dú shàn táng。
堪笑离骚穷逐客,只知兰蕙有幽香。kān xiào lí sāo qióng zhú kè,zhǐ zhī lán huì yǒu yōu xiāng。

和钱处和梅花五绝

王之望

林下风神物外姿,闺房秀色鉴中奇。lín xià fēng shén wù wài zī,guī fáng xiù sè jiàn zhōng qí。
两家标韵谁兼得,会有多情识者知。liǎng jiā biāo yùn shuí jiān dé,huì yǒu duō qíng shí zhě zhī。

以鼎炉遗关子东有诗相谢次韵

王之望

君家聚古无不有,不腆敝器何足奇。jūn jiā jù gǔ wú bù yǒu,bù tiǎn bì qì hé zú qí。
两首新诗愧虚辱,恨无郜鼎为君移。liǎng shǒu xīn shī kuì xū rǔ,hèn wú gào dǐng wèi jūn yí。