古诗词

十二月十二日踏雪度嵩岭

陈文蔚

何事隆冬震地雷,天公补过令方回。hé shì lóng dōng zhèn dì léi,tiān gōng bǔ guò lìng fāng huí。
玉装庭树三番白,花间江梅六出开。yù zhuāng tíng shù sān fān bái,huā jiān jiāng méi liù chū kāi。
岂止为民除瘴疠,且欣无地不琼瑰。qǐ zhǐ wèi mín chú zhàng lì,qiě xīn wú dì bù qióng guī。
到家未说丰年事,喜奉慈亲酒一杯。dào jiā wèi shuō fēng nián shì,xǐ fèng cí qīn jiǔ yī bēi。

陈文蔚

宋信州上饶人,字才卿,号克斋。朱熹门人。尝举进士。讲读铅山,其学以求诚为本,以躬行实践为事。理宗端平初,都省言其所作《尚书类编》有益治道,诏补迪功郎。有《克斋集》。 陈文蔚的作品>>

猜您喜欢

和赵国宜转寄傅岩叟诗韵时岁歉人艰食闻国宜有发粟意因有以劝相之

陈文蔚

云章华阁照明时,朝野如今尚采诗。yún zhāng huá gé zhào míng shí,cháo yě rú jīn shàng cǎi shī。
紫府只因通夕梦,永平从此失朝饥。zǐ fǔ zhǐ yīn tōng xī mèng,yǒng píng cóng cǐ shī cháo jī。
似闻令子心传印,便有行人口似碑。shì wén lìng zi xīn chuán yìn,biàn yǒu xíng rén kǒu shì bēi。
还许秫田分靖节,黄花重九醉东篱。hái xǔ shú tián fēn jìng jié,huáng huā zhòng jiǔ zuì dōng lí。

赵河源幼子种莲于盆池一干开双叶戏作小诗时河源二幼子一受命矣

陈文蔚

稚子堂前戏彩时,种莲积水作盆池。zhì zi táng qián xì cǎi shí,zhǒng lián jī shuǐ zuò pén chí。
间闻并萼窥红影,谁识双柯媚绿漪。jiān wén bìng è kuī hóng yǐng,shuí shí shuāng kē mèi lǜ yī。
莫谓微荄无妙意,也知造物等儿嬉。mò wèi wēi gāi wú miào yì,yě zhī zào wù děng ér xī。
看看膝下成双绿,为应君家此段奇。kàn kàn xī xià chéng shuāng lǜ,wèi yīng jūn jiā cǐ duàn qí。

贺赵及卿黄定甫主宾联名登第

陈文蔚

人杰须知本地灵,鹅峰挺拔湛溪清。rén jié xū zhī běn dì líng,é fēng tǐng bá zhàn xī qīng。
新添九桂丛芳茂,旁发一枝花更荣。xīn tiān jiǔ guì cóng fāng mào,páng fā yī zhī huā gèng róng。
文社只今传盛事,宦途从此展修程。wén shè zhǐ jīn chuán shèng shì,huàn tú cóng cǐ zhǎn xiū chéng。
归耕愧我犹无地,仅有青山一笑迎。guī gēng kuì wǒ yóu wú dì,jǐn yǒu qīng shān yī xiào yíng。

送赵局之官

陈文蔚

琴书结束定何时,折赠新年梅一枝。qín shū jié shù dìng hé shí,zhé zèng xīn nián méi yī zhī。
诗过钓台天欲雪,春归湖岸柳成丝。shī guò diào tái tiān yù xuě,chūn guī hú àn liǔ chéng sī。
交游文社顿成阔,富贵帝乡今可期。jiāo yóu wén shè dùn chéng kuò,fù guì dì xiāng jīn kě qī。
小试活民医国手,眼明诸老会相知。xiǎo shì huó mín yī guó shǒu,yǎn míng zhū lǎo huì xiāng zhī。

十二月十二日踏雪度嵩岭

陈文蔚

雪行嵩岭岁华新,又作残年踏雪人。xuě xíng sōng lǐng suì huá xīn,yòu zuò cán nián tà xuě rén。
茅屋画檐俱富贵,稚松枯木总精神。máo wū huà yán jù fù guì,zhì sōng kū mù zǒng jīng shén。
哦诗未怕寒生粟,举酒惟知暖欲春。ó shī wèi pà hán shēng sù,jǔ jiǔ wéi zhī nuǎn yù chūn。
自说到家贫亦好,两峰门外玉璘珣。zì shuō dào jiā pín yì hǎo,liǎng fēng mén wài yù lín xún。

壬申春社前一日晚步欣欣园

陈文蔚

何必游园问主人,只寻花柳闹中春。hé bì yóu yuán wèn zhǔ rén,zhǐ xún huā liǔ nào zhōng chūn。
都无拣择行随意,不费思量句有神。dōu wú jiǎn zé xíng suí yì,bù fèi sī liàng jù yǒu shén。
是处林园明紫翠,晚晴楼阁倚嶙峋。shì chù lín yuán míng zǐ cuì,wǎn qíng lóu gé yǐ lín xún。
村村鸡酒相招唤,安得便为同社邻。cūn cūn jī jiǔ xiāng zhāo huàn,ān dé biàn wèi tóng shè lín。

和赵忠州归耕之赋

陈文蔚

壮年学易计非疏,晚读人间种树书。zhuàng nián xué yì jì fēi shū,wǎn dú rén jiān zhǒng shù shū。
不向云霄羡鸿鹄,却来江海伴舂锄。bù xiàng yún xiāo xiàn hóng gǔ,què lái jiāng hǎi bàn chōng chú。
感君绿野成归计,令我青山思故居。gǎn jūn lǜ yě chéng guī jì,lìng wǒ qīng shān sī gù jū。
只恐奇谋未施设,折秦强赵要相如。zhǐ kǒng qí móu wèi shī shè,zhé qín qiáng zhào yào xiāng rú。

送会稽王君东归

陈文蔚

人生相遇若云萍,听唱阳关酒暂停。rén shēng xiāng yù ruò yún píng,tīng chàng yáng guān jiǔ zàn tíng。
夜雨挑灯今昨恨,秋风吹梦短长亭。yè yǔ tiāo dēng jīn zuó hèn,qiū fēng chuī mèng duǎn zhǎng tíng。
笑予衰鬓霜侵绿,喜子新功刃发硎。xiào yǔ shuāi bìn shuāng qīn lǜ,xǐ zi xīn gōng rèn fā xíng。
欲当马檛何以赠,江边犹有柳条青。yù dāng mǎ zhuā hé yǐ zèng,jiāng biān yóu yǒu liǔ tiáo qīng。

题赵守飞霞亭

陈文蔚

问津早似武陵溪,屋上鹅峰有遁肥。wèn jīn zǎo shì wǔ líng xī,wū shàng é fēng yǒu dùn féi。
醉脸丹时歌雪白,碧山深处染桃绯。zuì liǎn dān shí gē xuě bái,bì shān shēn chù rǎn táo fēi。
林亭缥缈仙翁乐,酒盏交酬花片飞。lín tíng piāo miǎo xiān wēng lè,jiǔ zhǎn jiāo chóu huā piàn fēi。
逍遣个中闲日月,赋诗应不送春归。xiāo qiǎn gè zhōng xián rì yuè,fù shī yīng bù sòng chūn guī。

再用韵呈赵守

陈文蔚

不待渔舠唤隔溪,种桃千树正红肥。bù dài yú dāo huàn gé xī,zhǒng táo qiān shù zhèng hóng féi。
山围晓障新图画,花押春班簇紫绯。shān wéi xiǎo zhàng xīn tú huà,huā yā chūn bān cù zǐ fēi。
池净白鸥相对浴,客来青鸟故双飞。chí jìng bái ōu xiāng duì yù,kè lái qīng niǎo gù shuāng fēi。
寄诗为问花前醉,何似天香满袖归。jì shī wèi wèn huā qián zuì,hé shì tiān xiāng mǎn xiù guī。

和赵忠州园亭落成宴客三首其一自为堂

陈文蔚

双旌未逐诏书还,放适何妨且谢安。shuāng jīng wèi zhú zhào shū hái,fàng shì hé fáng qiě xiè ān。
地拔鹅峰长突兀,天教老子得蹒跚。dì bá é fēng zhǎng tū wù,tiān jiào lǎo zi dé pán shān。
病瘳不必维摩问,客醉谁知太守欢。bìng chōu bù bì wéi mó wèn,kè zuì shuí zhī tài shǒu huān。
更乞为时推此意,要令宵旰九重宽。gèng qǐ wèi shí tuī cǐ yì,yào lìng xiāo gàn jiǔ zhòng kuān。

庐陵于两池中作船亭名卧芦取山谷满船明月卧芦花之句落成为赋小诗

陈文蔚

路入芳池柳岸行,宛然野渡一舟横。lù rù fāng chí liǔ àn xíng,wǎn rán yě dù yī zhōu héng。
只缘胸次规模别,便有江湖气象生。zhǐ yuán xiōng cì guī mó bié,biàn yǒu jiāng hú qì xiàng shēng。
云影恍疑帆影度,啸歌中有棹歌声。yún yǐng huǎng yí fān yǐng dù,xiào gē zhōng yǒu zhào gē shēng。
天书恐逐衔芦雁,未许花边卧月明。tiān shū kǒng zhú xián lú yàn,wèi xǔ huā biān wò yuè míng。

晚坐卧庐复与庐陵同用前韵

陈文蔚

待得巡檐有月行,梅仙无惜为琴横。dài dé xún yán yǒu yuè xíng,méi xiān wú xī wèi qín héng。
频招野客耽诗兴,只恐东君费曲生。pín zhāo yě kè dān shī xīng,zhǐ kǒng dōng jūn fèi qū shēng。
拄笏静看山拥翠,凭栏闲听水流声。zhǔ hù jìng kàn shān yōng cuì,píng lán xián tīng shuǐ liú shēng。
人生聚散无劳较,万里青天白鸟鸣。rén shēng jù sàn wú láo jiào,wàn lǐ qīng tiān bái niǎo míng。

送叶味道赴南宫

陈文蔚

圣世宗儒重设科,名公硕德总搜罗。shèng shì zōng rú zhòng shè kē,míng gōng shuò dé zǒng sōu luó。
近年底事摧颓甚,士气都缘斫丧多。jìn nián dǐ shì cuī tuí shén,shì qì dōu yuán zhuó sàng duō。
忧世情词常恳恻,喜君事业久研磨。yōu shì qíng cí cháng kěn cè,xǐ jūn shì yè jiǔ yán mó。
不才但有山林兴,洗耳专听奏凯歌。bù cái dàn yǒu shān lín xīng,xǐ ěr zhuān tīng zòu kǎi gē。

追赋齐山

陈文蔚

兴动齐山杖屦飞,可人迟日嫩晴晖。xīng dòng qí shān zhàng jù fēi,kě rén chí rì nèn qíng huī。
一堤烟柳连秋浦,万里江山入翠微。yī dī yān liǔ lián qiū pǔ,wàn lǐ jiāng shān rù cuì wēi。
泉石怪奇难尽究,古今题品待携归。quán shí guài qí nán jǐn jiū,gǔ jīn tí pǐn dài xié guī。
春来歌酒虽无禁,不与红尘染是非。chūn lái gē jiǔ suī wú jìn,bù yǔ hóng chén rǎn shì fēi。
2401234567»