古诗词

再用韵呈赵守

陈文蔚

不待渔舠唤隔溪,种桃千树正红肥。bù dài yú dāo huàn gé xī,zhǒng táo qiān shù zhèng hóng féi。
山围晓障新图画,花押春班簇紫绯。shān wéi xiǎo zhàng xīn tú huà,huā yā chūn bān cù zǐ fēi。
池净白鸥相对浴,客来青鸟故双飞。chí jìng bái ōu xiāng duì yù,kè lái qīng niǎo gù shuāng fēi。
寄诗为问花前醉,何似天香满袖归。jì shī wèi wèn huā qián zuì,hé shì tiān xiāng mǎn xiù guī。

陈文蔚

宋信州上饶人,字才卿,号克斋。朱熹门人。尝举进士。讲读铅山,其学以求诚为本,以躬行实践为事。理宗端平初,都省言其所作《尚书类编》有益治道,诏补迪功郎。有《克斋集》。 陈文蔚的作品>>

猜您喜欢

仓使亦为梅著句适与予意相合和其韵

陈文蔚

六花如觉厌春迟,桃未敷红柳未垂。liù huā rú jué yàn chūn chí,táo wèi fū hóng liǔ wèi chuí。
只有红梅太孤寂,裁冰缀玉助清奇。zhǐ yǒu hóng méi tài gū jì,cái bīng zhuì yù zhù qīng qí。

归途喜晴

陈文蔚

来时风雪乱纷纷,归日川原处处春。lái shí fēng xuě luàn fēn fēn,guī rì chuān yuán chù chù chūn。
因识发生真意思,雨馀花柳更精神。yīn shí fā shēng zhēn yì sī,yǔ yú huā liǔ gèng jīng shén。

追赋西庙广觉寺

陈文蔚

精蓝同占一青山,游子纷纷春自闲。jīng lán tóng zhàn yī qīng shān,yóu zi fēn fēn chūn zì xián。
要福乞灵从尔辈,独携筇杖款松间。yào fú qǐ líng cóng ěr bèi,dú xié qióng zhàng kuǎn sōng jiān。

晨兴

陈文蔚

书窗欲曙梦初还,起坐披衣百虑间。shū chuāng yù shǔ mèng chū hái,qǐ zuò pī yī bǎi lǜ jiān。
谁识斯时会心处,静听鸟语乐相关。shuí shí sī shí huì xīn chù,jìng tīng niǎo yǔ lè xiāng guān。

和昌甫见寄韵

陈文蔚

每日相亲一卷书,席门犹是昔年如。měi rì xiāng qīn yī juǎn shū,xí mén yóu shì xī nián rú。
似公长者今时少,花外何时见小车。shì gōng zhǎng zhě jīn shí shǎo,huā wài hé shí jiàn xiǎo chē。

清明上冢见杜鹃花

陈文蔚

春来未听杜鹃啼,但见青山花满枝。chūn lái wèi tīng dù juān tí,dàn jiàn qīng shān huā mǎn zhī。
俗礼不违聊上冢,他乡寒食叹年时。sú lǐ bù wéi liáo shàng zhǒng,tā xiāng hán shí tàn nián shí。

希颜见寄二绝和韵

陈文蔚

海棠带雨浅深红,共憩闲亭拂面风。hǎi táng dài yǔ qiǎn shēn hóng,gòng qì xián tíng fú miàn fēng。
识得春光随处乐,鬓丝谁管已成翁。shí dé chūn guāng suí chù lè,bìn sī shuí guǎn yǐ chéng wēng。

希颜见寄二绝和韵

陈文蔚

乳燕将雏看学飞,绝胜对客麈频挥。rǔ yàn jiāng chú kàn xué fēi,jué shèng duì kè zhǔ pín huī。
绿阴翠幄闲中好,谁道春随红紫归。lǜ yīn cuì wò xián zhōng hǎo,shuí dào chūn suí hóng zǐ guī。

壬午三月廿三日偕诸生携酒过公美家公美宅前山花烂开极可爱为赋一绝

陈文蔚

青春深处每徘徊,为爱花城锦绣堆。qīng chūn shēn chù měi pái huái,wèi ài huā chéng jǐn xiù duī。
谁似君家奇绝处,坐迎春色入门来。shuí shì jūn jiā qí jué chù,zuò yíng chūn sè rù mén lái。

公美约同游龙安寺僧留小饮归途一绝

陈文蔚

几年无便到招提,沙路徐行趁碧溪。jǐ nián wú biàn dào zhāo tí,shā lù xú xíng chèn bì xī。
花竹禅房成小款,笑谈不觉到斜西。huā zhú chán fáng chéng xiǎo kuǎn,xiào tán bù jué dào xié xī。

十一日同诸友登南台二绝

陈文蔚

万里秋风约我曹,俯观阛阓总尘劳。wàn lǐ qiū fēng yuē wǒ cáo,fǔ guān huán huì zǒng chén láo。
跻攀不藉登山屐,身世从知本自高。jī pān bù jí dēng shān jī,shēn shì cóng zhī běn zì gāo。

十一日同诸友登南台二绝

陈文蔚

脚底云山叠叠低,面前一带绕清溪。jiǎo dǐ yún shān dié dié dī,miàn qián yī dài rào qīng xī。
秋光总可供吟笔,写作登高第一题。qiū guāng zǒng kě gōng yín bǐ,xiě zuò dēng gāo dì yī tí。

登山却立俯视一村风物殊可人意二绝

陈文蔚

桑柘阴中日日行,只闻犬吠与鸡鸣。sāng zhè yīn zhōng rì rì xíng,zhǐ wén quǎn fèi yǔ jī míng。
此时身在烟云上,眼界不知如许明。cǐ shí shēn zài yān yún shàng,yǎn jiè bù zhī rú xǔ míng。

登山却立俯视一村风物殊可人意二绝

陈文蔚

竹树谁家跨小桥,清溪一带抱山腰。zhú shù shuí jiā kuà xiǎo qiáo,qīng xī yī dài bào shān yāo。
不须更倩王摩诘,水墨平铺百尺绡。bù xū gèng qiàn wáng mó jí,shuǐ mò píng pù bǎi chǐ xiāo。

重阳侍老人饮

陈文蔚

九十慈亲鬓发皤,今年菊早去年花。jiǔ shí cí qīn bìn fā pó,jīn nián jú zǎo qù nián huā。
一尊细说重阳事,似此清欢有几家。yī zūn xì shuō zhòng yáng shì,shì cǐ qīng huān yǒu jǐ jiā。