古诗词

赋决明

陈文蔚

每荐盘餐自觉清,尝于雨后撷其英。měi jiàn pán cān zì jué qīng,cháng yú yǔ hòu xié qí yīng。
未言服饵收奇效,翠叶黄花眼早明。wèi yán fú ěr shōu qí xiào,cuì yè huáng huā yǎn zǎo míng。

陈文蔚

宋信州上饶人,字才卿,号克斋。朱熹门人。尝举进士。讲读铅山,其学以求诚为本,以躬行实践为事。理宗端平初,都省言其所作《尚书类编》有益治道,诏补迪功郎。有《克斋集》。 陈文蔚的作品>>

猜您喜欢

和余方叔题傅材甫筠谷韵

陈文蔚

一区投老将焉卜,扬雄草玄那可续。yī qū tóu lǎo jiāng yān bo,yáng xióng cǎo xuán nà kě xù。
何似山中种修竹,白驹皎皎人如玉。hé shì shān zhōng zhǒng xiū zhú,bái jū jiǎo jiǎo rén rú yù。
山深九夏无炎溽,往来不著市廛足。shān shēn jiǔ xià wú yán rù,wǎng lái bù zhù shì chán zú。
主人心地一泓渌,调高和寡阳春曲。zhǔ rén xīn dì yī hóng lù,diào gāo hé guǎ yáng chūn qū。
时闻樵歌起林麓,趺坐道人方闭目。shí wén qiáo gē qǐ lín lù,fū zuò dào rén fāng bì mù。
读书万里归妙瞩,等闲莫蹑巢由躅。dú shū wàn lǐ guī miào zhǔ,děng xián mò niè cháo yóu zhú。
何妨春酒瓮头熟,便约幽人来卜筑。hé fáng chūn jiǔ wèng tóu shú,biàn yuē yōu rén lái bo zhù。
伯夷清风千载肃,堪笑荒凉旧金谷。bó yí qīng fēng qiān zài sù,kān xiào huāng liáng jiù jīn gǔ。

和贾元永醉杨妃

陈文蔚

当年开元主,得失鉴前迹。dāng nián kāi yuán zhǔ,dé shī jiàn qián jì。
图治极焦劳,自谓吾虽瘠。tú zhì jí jiāo láo,zì wèi wú suī jí。
自从嬖在妾,乾坤轻一掷。zì cóng bì zài qiè,qián kūn qīng yī zhì。
妖花恐其魂,宜远数百驿。yāo huā kǒng qí hún,yí yuǎn shù bǎi yì。

题郑好古松图和赵国兴韵

陈文蔚

笔端老木千岁心,一见洗我尘土襟。bǐ duān lǎo mù qiān suì xīn,yī jiàn xǐ wǒ chén tǔ jīn。
坐久令人忘愠喜,古今碧涧落寒冰。zuò jiǔ lìng rén wàng yùn xǐ,gǔ jīn bì jiàn luò hán bīng。
乍浓乍淡阴复晴,晦明变化天所成。zhà nóng zhà dàn yīn fù qíng,huì míng biàn huà tiān suǒ chéng。
相画之法如相士,骨奇肉瘦神必清。xiāng huà zhī fǎ rú xiāng shì,gǔ qí ròu shòu shén bì qīng。
烟淡云疏天幂幂,顷刻风雷暗尘壁。yān dàn yún shū tiān mì mì,qǐng kè fēng léi àn chén bì。
画工羞看手如神,十日一水五日石。huà gōng xiū kàn shǒu rú shén,shí rì yī shuǐ wǔ rì shí。

观物二首

陈文蔚

初见种汝时,微荄极枯槁。chū jiàn zhǒng rǔ shí,wēi gāi jí kū gǎo。
今既长枝叶,日复一日好。jīn jì zhǎng zhī yè,rì fù yī rì hǎo。
仪刑静独秀,精神雨中澡。yí xíng jìng dú xiù,jīng shén yǔ zhōng zǎo。
嗟我费耘治,尚愧窗前草。jiē wǒ fèi yún zhì,shàng kuì chuāng qián cǎo。

观物二首

陈文蔚

墙东一微物,妙意包藏深。qiáng dōng yī wēi wù,miào yì bāo cáng shēn。
人皆看枝叶,我独观其心。rén jiē kàn zhī yè,wǒ dú guān qí xīn。
萌檗既绵绵,茂盛亦骎骎。méng bò jì mián mián,mào shèng yì qīn qīn。
从此识天地,生生无古今。cóng cǐ shí tiān dì,shēng shēng wú gǔ jīn。

贾元永寄诗有穷愁之叹和韵宽之

陈文蔚

我生抱孤贞,有似窗前竹。wǒ shēng bào gū zhēn,yǒu shì chuāng qián zhú。
却笑日用功,采绿不盈掬。què xiào rì yòng gōng,cǎi lǜ bù yíng jū。
诗书负宿愿,发愤处幽独。shī shū fù sù yuàn,fā fèn chù yōu dú。
古人刮目处,论道不隔宿。gǔ rén guā mù chù,lùn dào bù gé sù。
吾计决已久,不疑何待卜。wú jì jué yǐ jiǔ,bù yí hé dài bo。
一书讯安否,双鱼勤往复。yī shū xùn ān fǒu,shuāng yú qín wǎng fù。
丈夫气相许,云雨讵翻覆。zhàng fū qì xiāng xǔ,yún yǔ jù fān fù。
穷通付一醉,东邻酒方熟。qióng tōng fù yī zuì,dōng lín jiǔ fāng shú。

同彭漫者寄铅山诸友韵送彭归武夷

陈文蔚

兀坐谁与邻,院古槐阴静。wù zuò shuí yǔ lín,yuàn gǔ huái yīn jìng。
美人东南来,共此炎夏永。měi rén dōng nán lái,gòng cǐ yán xià yǒng。
危衷慰孤清,羁迹不待屏。wēi zhōng wèi gū qīng,jī jì bù dài píng。
十载怀愿见,一日良独幸。shí zài huái yuàn jiàn,yī rì liáng dú xìng。
开樽共有酌,当月免对影。kāi zūn gòng yǒu zhuó,dāng yuè miǎn duì yǐng。
所讲根理致,坦然见心境。suǒ jiǎng gēn lǐ zhì,tǎn rán jiàn xīn jìng。
诠评寖及诗,语我挈裘领。quán píng jìn jí shī,yǔ wǒ qiè qiú lǐng。
云何方浩浩,遽尔中耿耿。yún hé fāng hào hào,jù ěr zhōng gěng gěng。
归理武夷棹,梦寐江南景。guī lǐ wǔ yí zhào,mèng mèi jiāng nán jǐng。
吾曹贵晚节,莫辞霜露冷。wú cáo guì wǎn jié,mò cí shuāng lù lěng。
世事如予何,遗编且重整。shì shì rú yǔ hé,yí biān qiě zhòng zhěng。

辛亥春与陈周佐县丞会于汭川旅邸从容三日临别呈周佐

陈文蔚

雪夜访戴时,未至已先返。xuě yè fǎng dài shí,wèi zhì yǐ xiān fǎn。
潘魏一夜话,兴味良亦短。pān wèi yī yè huà,xīng wèi liáng yì duǎn。
三日聆妙语,远胜十年款。sān rì líng miào yǔ,yuǎn shèng shí nián kuǎn。
嗜欲排喧嚣,议论反根本。shì yù pái xuān xiāo,yì lùn fǎn gēn běn。
酒罢放怀歌,超然心更远。jiǔ bà fàng huái gē,chāo rán xīn gèng yuǎn。
古人不难到,学力贵自勉。gǔ rén bù nán dào,xué lì guì zì miǎn。
花柳况欣欣,游哉春未晚。huā liǔ kuàng xīn xīn,yóu zāi chūn wèi wǎn。

再过桃花台

陈文蔚

去年过桃花,心情乱飞絮。qù nián guò táo huā,xīn qíng luàn fēi xù。
今年重来时,烟水已成趣。jīn nián zhòng lái shí,yān shuǐ yǐ chéng qù。
川华动春绿,渔艇自来去。chuān huá dòng chūn lǜ,yú tǐng zì lái qù。
况复江上山,玉立美无度。kuàng fù jiāng shàng shān,yù lì měi wú dù。
徘徊欲吟诗,日暮不成赋。pái huái yù yín shī,rì mù bù chéng fù。
但见飞鸟归,暝色带云树。dàn jiàn fēi niǎo guī,míng sè dài yún shù。
我生亦何求,行止随所寓。wǒ shēng yì hé qiú,xíng zhǐ suí suǒ yù。
悠然此时心,但觉狎鸥鹭。yōu rán cǐ shí xīn,dàn jué xiá ōu lù。
风定波自平,可玩不可怖。fēng dìng bō zì píng,kě wán bù kě bù。
堪嗟世间人,险阻起平路。kān jiē shì jiān rén,xiǎn zǔ qǐ píng lù。
兹焉得所图,万事不关虑。zī yān dé suǒ tú,wàn shì bù guān lǜ。

寄题吴伯丰所居二首读书阁

陈文蔚

书阁高几寻,其高不可知。shū gé gāo jǐ xún,qí gāo bù kě zhī。
但见读书人,心与千古期。dàn jiàn dú shū rén,xīn yǔ qiān gǔ qī。
藉此闲旷地,端坐穷轩羲。jí cǐ xián kuàng dì,duān zuò qióng xuān xī。
世尘飞不到,月霁光风吹。shì chén fēi bù dào,yuè jì guāng fēng chuī。
况复揭扁榜,字画天下奇。kuàng fù jiē biǎn bǎng,zì huà tiān xià qí。
妙有指南处,世人那易窥。miào yǒu zhǐ nán chù,shì rén nà yì kuī。
昔闻堂上声,斫轮尝笑之。xī wén táng shàng shēng,zhuó lún cháng xiào zhī。
而子得深省,不觉糟粕遗。ér zi dé shēn shěng,bù jué zāo pò yí。
终日几案乐,舍此归其谁。zhōng rì jǐ àn lè,shě cǐ guī qí shuí。

寄题吴伯丰所居二首读书阁

陈文蔚

心兮如太虚,何恶亦何爱。xīn xī rú tài xū,hé è yì hé ài。
吾庐寄吾兴,妙处端有在。wú lú jì wú xīng,miào chù duān yǒu zài。
于中忘岁时,畴觉屡迁代。yú zhōng wàng suì shí,chóu jué lǚ qiān dài。
但知曲肱眠,居然乐其内。dàn zhī qū gōng mián,jū rán lè qí nèi。
无事户不出,此意谁能会。wú shì hù bù chū,cǐ yì shuí néng huì。
更约素心交,携书静相对。gèng yuē sù xīn jiāo,xié shū jìng xiāng duì。

石井偶书呈同来者

陈文蔚

为君半日留,得与诸贤集。wèi jūn bàn rì liú,dé yǔ zhū xián jí。
人生贵远游,何苦自维絷。rén shēng guì yuǎn yóu,hé kǔ zì wéi zhí。
好鸟鸣更幽,远山青欲湿。hǎo niǎo míng gèng yōu,yuǎn shān qīng yù shī。
时有午边风,吹从木阴入。shí yǒu wǔ biān fēng,chuī cóng mù yīn rù。

甲寅寒食日访徐子融子融同出游晚归志所历二十六韵

陈文蔚

至后一百五,春光正韶华。zhì hòu yī bǎi wǔ,chūn guāng zhèng sháo huá。
往往天气少,多与人事差。wǎng wǎng tiān qì shǎo,duō yǔ rén shì chà。
今年特清朗,川原烂红霞。jīn nián tè qīng lǎng,chuān yuán làn hóng xiá。
埋头卷书册,访友况不赊。mái tóu juǎn shū cè,fǎng yǒu kuàng bù shē。
尽日俱襄阳,满城同看花。jǐn rì jù xiāng yáng,mǎn chéng tóng kàn huā。
百种斗红紫,意气各雄夸。bǎi zhǒng dòu hóng zǐ,yì qì gè xióng kuā。
忽焉有招呼,径醉碧桃家。hū yān yǒu zhāo hū,jìng zuì bì táo jiā。
主人意厚甚,更约观金沙。zhǔ rén yì hòu shén,gèng yuē guān jīn shā。
而我方与子,浩荡兴无涯。ér wǒ fāng yǔ zi,hào dàng xīng wú yá。
但恐催日驭,所幸未西斜。dàn kǒng cuī rì yù,suǒ xìng wèi xī xié。
行行复行行,小筑逢异葩。xíng xíng fù xíng xíng,xiǎo zhù féng yì pā。
杂然不知名,品品亦自嘉。zá rán bù zhī míng,pǐn pǐn yì zì jiā。
园翁旋相问,酌酒仍烹茶。yuán wēng xuán xiāng wèn,zhuó jiǔ réng pēng chá。
珍重颇深简,市井避喧哗。zhēn zhòng pǒ shēn jiǎn,shì jǐng bì xuān huā。
子乃若有告,未语先咨嗟。zi nǎi ruò yǒu gào,wèi yǔ xiān zī jiē。
愿言更出郭,前林路非遐。yuàn yán gèng chū guō,qián lín lù fēi xiá。
会当有奇遇,始信我不讹。huì dāng yǒu qí yù,shǐ xìn wǒ bù é。
果见山下蒙,一泓莹无瑕。guǒ jiàn shān xià méng,yī hóng yíng wú xiá。
渊然蟠蛟龙,不为藏黾蛙。yuān rán pán jiāo lóng,bù wèi cáng mǐn wā。
稍稍出奇怪,罗列如髻丫。shāo shāo chū qí guài,luó liè rú jì yā。
须臾耸崭绝,炼不经女娲。xū yú sǒng zhǎn jué,liàn bù jīng nǚ wā。
特立如丈夫,匪可干以邪。tè lì rú zhàng fū,fěi kě gàn yǐ xié。
相与发浩叹,题品乃未加。xiāng yǔ fā hào tàn,tí pǐn nǎi wèi jiā。
因念世沈晦,岂但如尔耶。yīn niàn shì shěn huì,qǐ dàn rú ěr yé。
乘风且归欤,投林有昏鸦。chéng fēng qiě guī yú,tóu lín yǒu hūn yā。
聊为赋此诗,醉笔歌龙蛇。liáo wèi fù cǐ shī,zuì bǐ gē lóng shé。

寒食后一日赵国兴携具拉游清风峡登一览亭分韵赋诗以尘埃已逐双溪去为韵得已字

陈文蔚

家家趁寒食,看花雒城里。jiā jiā chèn hán shí,kàn huā luò chéng lǐ。
孰知我辈人,屐去登山齿。shú zhī wǒ bèi rén,jī qù dēng shān chǐ。
千峰据其高,一览无馀美。qiān fēng jù qí gāo,yī lǎn wú yú měi。
小溪山下来,青烟林末起。xiǎo xī shān xià lái,qīng yān lín mò qǐ。
俯瞰阛阓居,总在尘埃底。fǔ kàn huán huì jū,zǒng zài chén āi dǐ。
洒樽遽移下,诗兴良未已。sǎ zūn jù yí xià,shī xīng liáng wèi yǐ。
因念读书人,故事为重纪。yīn niàn dú shū rén,gù shì wèi zhòng jì。

回郑家桥小酌复以临清流而赋诗为韵得流字

陈文蔚

愧我困尘冗,因君得清游。kuì wǒ kùn chén rǒng,yīn jūn dé qīng yóu。
脱身桃李场,慰彼林壑幽。tuō shēn táo lǐ chǎng,wèi bǐ lín hè yōu。
水光晚更碧,山色翠欲流。shuǐ guāng wǎn gèng bì,shān sè cuì yù liú。
诗情天万里,浩荡不可收。shī qíng tiān wàn lǐ,hào dàng bù kě shōu。