古诗词

渔家傲·其二

葛胜仲

叠叠云山供四顾。dié dié yún shān gōng sì gù。
簿书忙里偷闲去。bù shū máng lǐ tōu xián qù。
心远地偏陶令趣。xīn yuǎn dì piān táo lìng qù。
登览处。dēng lǎn chù。
清幽疑是斜川路。qīng yōu yí shì xié chuān lù。
野蔌溪毛供饮具。yě sù xī máo gōng yǐn jù。
此身甘被烟霞痼。cǐ shēn gān bèi yān xiá gù。
兴尽碧云催日暮。xīng jǐn bì yún cuī rì mù。
招晚渡。zhāo wǎn dù。
遥遥一叶随鸥鹭。yáo yáo yī yè suí ōu lù。

葛胜仲

葛胜仲 (1072~1144) 宋代词人,字鲁卿,丹阳(今属江苏)人。绍圣四年(1097)进士。元符三年(1100),中宏词科。累迁国子司业,官至文华阁待制。卒谥文康。宣和间曾抵制征索花鸟玩物的弊政,气节甚伟,著名于时。与叶梦得友密,词风亦相近。有《丹阳词》。 葛胜仲的作品>>

猜您喜欢

君山饭僧荐考妣元述示诗次其韵

葛胜仲

负郭檐楹古道场,山形连接楚人黄。fù guō yán yíng gǔ dào chǎng,shān xíng lián jiē chǔ rén huáng。
千寻宝刹留幡影,万里沧波对练光。qiān xún bǎo shā liú fān yǐng,wàn lǐ cāng bō duì liàn guāng。
问膳香兰无复日,沾襟青血自成行。wèn shàn xiāng lán wú fù rì,zhān jīn qīng xuè zì chéng xíng。
才收英器还遵路,三昧高僧笑我忙。cái shōu yīng qì hái zūn lù,sān mèi gāo sēng xiào wǒ máng。

次韵敦仁教授述怀

葛胜仲

十载文华盖众英,州庠微禄代躬耕。shí zài wén huá gài zhòng yīng,zhōu xiáng wēi lù dài gōng gēng。
半生甘为方穿碍,此假那因曲木惊。bàn shēng gān wèi fāng chuān ài,cǐ jiǎ nà yīn qū mù jīng。
折角谈经于道胜,低簪下匕以身轻。zhé jiǎo tán jīng yú dào shèng,dī zān xià bǐ yǐ shēn qīng。
两朝大典资编削,莫向西风厌宦情。liǎng cháo dà diǎn zī biān xuē,mò xiàng xī fēng yàn huàn qíng。

近蒙夏蒙夫

葛胜仲

百家六艺日披吟,问学渊源已造深。bǎi jiā liù yì rì pī yín,wèn xué yuān yuán yǐ zào shēn。
旧直蓬山无俗梦,今官槐市有清阴。jiù zhí péng shān wú sú mèng,jīn guān huái shì yǒu qīng yīn。
公馀绿绮乘闲抚,客退黄庭每自临。gōng yú lǜ qǐ chéng xián fǔ,kè tuì huáng tíng měi zì lín。
官冷定知尘满甑,谁人裹饭慰愁霖。guān lěng dìng zhī chén mǎn zèng,shuí rén guǒ fàn wèi chóu lín。

伏蒙达之学谕以诗宠眷生日次韵酬谢

葛胜仲

穷通谁复问东龟,材命由来略可推。qióng tōng shuí fù wèn dōng guī,cái mìng yóu lái lüè kě tuī。
去恶敢言除亩薤,律贪聊慕拔园葵。qù è gǎn yán chú mǔ xiè,lǜ tān liáo mù bá yuán kuí。
百年永悼悬弧日,一顾垂当解印时。bǎi nián yǒng dào xuán hú rì,yī gù chuí dāng jiě yìn shí。
诗句清新褒借甚,却嫌无当玉为卮。shī jù qīng xīn bāo jiè shén,què xián wú dāng yù wèi zhī。

段去尘教授示书以茶菊自况作诗谢之

葛胜仲

高标落落敢评题,托物铨量庶似之。gāo biāo luò luò gǎn píng tí,tuō wù quán liàng shù shì zhī。
娱客精神真北苑,可人风味剧东篱。yú kè jīng shén zhēn běi yuàn,kě rén fēng wèi jù dōng lí。
云腴斗早惊先出,霜蕊禁寒属后期。yún yú dòu zǎo jīng xiān chū,shuāng ruǐ jìn hán shǔ hòu qī。
便欲相称为二陆,居然桑苎与天随。biàn yù xiāng chēng wèi èr lù,jū rán sāng zhù yǔ tiān suí。

旬休延圣院纳凉周澶州招饮呈德升诗二首

葛胜仲

年来形迹苦西东,邂逅招提一笑同。nián lái xíng jì kǔ xī dōng,xiè hòu zhāo tí yī xiào tóng。
世事休论痴黠半,物情都在圣贤中。shì shì xiū lùn chī xiá bàn,wù qíng dōu zài shèng xián zhōng。
地灵蒸郁疑无著,友胜喧嚣自不通。dì líng zhēng yù yí wú zhù,yǒu shèng xuān xiāo zì bù tōng。
借与方床宽六尺,道人知有竹间风。jiè yǔ fāng chuáng kuān liù chǐ,dào rén zhī yǒu zhú jiān fēng。

旬休延圣院纳凉周澶州招饮呈德升诗二首

葛胜仲

讲席朝来得暂停,蓝舆同入法王城。jiǎng xí cháo lái dé zàn tíng,lán yú tóng rù fǎ wáng chéng。
清壶照座三棱莹,小扇摇风六角轻。qīng hú zhào zuò sān léng yíng,xiǎo shàn yáo fēng liù jiǎo qīng。
方罫共争棋上劫,顽盆更酌酒中兵。fāng guà gòng zhēng qí shàng jié,wán pén gèng zhuó jiǔ zhōng bīng。
佳宾更赖王思远,霜气能令暑气清。jiā bīn gèng lài wáng sī yuǎn,shuāng qì néng lìng shǔ qì qīng。

元巳日王循德

葛胜仲

浮爽清波正日迟,出郊修禊属芳时。fú shuǎng qīng bō zhèng rì chí,chū jiāo xiū xì shǔ fāng shí。
幸陪飞观朋簪盍,未睹华堂舞袖僛。xìng péi fēi guān péng zān hé,wèi dǔ huá táng wǔ xiù qī。
命中已于三耦见,争雄仍向一枰知。mìng zhōng yǐ yú sān ǒu jiàn,zhēng xióng réng xiàng yī píng zhī。
爱君多艺能倾坐,岂但流觞记逸诗。ài jūn duō yì néng qīng zuò,qǐ dàn liú shāng jì yì shī。

伯兄以家园亭名书壁间因作

葛胜仲

壁间亭榜记家林,独住云泉宿昔心。bì jiān tíng bǎng jì jiā lín,dú zhù yún quán sù xī xīn。
千里故园应好在,十年羁宦阻登临。qiān lǐ gù yuán yīng hǎo zài,shí nián jī huàn zǔ dēng lín。
钟仪长自操南语,庄舄何曾忘越吟。zhōng yí zhǎng zì cāo nán yǔ,zhuāng xì hé céng wàng yuè yín。
松菊未荒归有约,不知富贵定谁淫。sōng jú wèi huāng guī yǒu yuē,bù zhī fù guì dìng shuí yín。

伯父致政通直取谢灵运诗句作萧散堂赋诗次和寄二首

葛胜仲

神武门高早挂冠,首嗟荣路久淹蟠。shén wǔ mén gāo zǎo guà guān,shǒu jiē róng lù jiǔ yān pán。
诗辞故故推灵运,禅语时时对道安。shī cí gù gù tuī líng yùn,chán yǔ shí shí duì dào ān。
书字不夸云五朵,卧闲偏怯日三竿。shū zì bù kuā yún wǔ duǒ,wò xián piān qiè rì sān gān。
遐龄清德全真乐,谁识荣期善自宽。xiá líng qīng dé quán zhēn lè,shuí shí róng qī shàn zì kuān。

伯父致政通直取谢灵运诗句作萧散堂赋诗次和寄二首

葛胜仲

青云谁羡猛飞翰,解组归来分屈蟠。qīng yún shuí xiàn měng fēi hàn,jiě zǔ guī lái fēn qū pán。
唯以道腴从已味,肯将心法逐人安。wéi yǐ dào yú cóng yǐ wèi,kěn jiāng xīn fǎ zhú rén ān。
林迷晓嶂云千叠,舟漾春塘水半竿。lín mí xiǎo zhàng yún qiān dié,zhōu yàng chūn táng shuǐ bàn gān。
退隐州闾名愈重,坐令鄙薄化敦宽。tuì yǐn zhōu lǘ míng yù zhòng,zuò lìng bǐ báo huà dūn kuān。

贺十八叔父及婶氏受恩封

葛胜仲

圣渥便蕃奖义方,灵椿双寿庆华堂。shèng wò biàn fān jiǎng yì fāng,líng chūn shuāng shòu qìng huá táng。
品开京秩纡蓝绶,告锡脂田閟锦囊。pǐn kāi jīng zhì yū lán shòu,gào xī zhī tián bì jǐn náng。
家世百年逢盛事,庭闱一日拜恩光。jiā shì bǎi nián féng shèng shì,tíng wéi yī rì bài ēn guāng。
列封更及诸郎贵,禄釜交迎福炽昌。liè fēng gèng jí zhū láng guì,lù fǔ jiāo yíng fú chì chāng。

和尧卿兄喜孝卿兄登科

葛胜仲

兴贤赐第集英春,劝学应从孟母邻。xīng xián cì dì jí yīng chūn,quàn xué yīng cóng mèng mǔ lín。
黄甲科名新赫奕,青云岐路肯因循。huáng jiǎ kē míng xīn hè yì,qīng yún qí lù kěn yīn xún。
暴鳃昔恨登龙晚,饮羽今惊中鹄亲。bào sāi xī hèn dēng lóng wǎn,yǐn yǔ jīn jīng zhōng gǔ qīn。
云陛开陈三道要,宁容举首属他人。yún bì kāi chén sān dào yào,níng róng jǔ shǒu shǔ tā rén。

尧卿兄改官升朝作诗纪贺三首

葛胜仲

交亲衮衮上青云,冷局辛勤自奋身。jiāo qīn gǔn gǔn shàng qīng yún,lěng jú xīn qín zì fèn shēn。
玉陛胪传瞻觐久,金闺通籍宠光新。yù bì lú chuán zhān jìn jiǔ,jīn guī tōng jí chǒng guāng xīn。
功名此去未为晚,富贵傥来那有因。gōng míng cǐ qù wèi wèi wǎn,fù guì tǎng lái nà yǒu yīn。
预喜郊封荣祢庙,弟兄同列拜恩纶。yù xǐ jiāo fēng róng mí miào,dì xiōng tóng liè bài ēn lún。

尧卿兄改官升朝作诗纪贺三首

葛胜仲

冷不迁官似子云,但知谋道不谋身。lěng bù qiān guān shì zi yún,dàn zhī móu dào bù móu shēn。
文高书局恩华旧,秩改朝班庆自新。wén gāo shū jú ēn huá jiù,zhì gǎi cháo bān qìng zì xīn。
此去功名应自致,从来力命固相因。cǐ qù gōng míng yīng zì zhì,cóng lái lì mìng gù xiāng yīn。
荣涂万里通无碍,峻陟行看奉帝纶。róng tú wàn lǐ tōng wú ài,jùn zhì xíng kàn fèng dì lún。