古诗词

鹧鸪天

葛胜仲

采采黄花鹄彩浓。cǎi cǎi huáng huā gǔ cǎi nóng。
吹开一夜为霜风。chuī kāi yī yè wèi shuāng fēng。
已邀骚客陶元亮,不用歌姬盛小丛。yǐ yāo sāo kè táo yuán liàng,bù yòng gē jī shèng xiǎo cóng。
秋易老,莫匆匆。qiū yì lǎo,mò cōng cōng。
齐山高兴古今同。qí shān gāo xīng gǔ jīn tóng。
欲知此地花多少,一眼金英望不穷。yù zhī cǐ dì huā duō shǎo,yī yǎn jīn yīng wàng bù qióng。

葛胜仲

葛胜仲 (1072~1144) 宋代词人,字鲁卿,丹阳(今属江苏)人。绍圣四年(1097)进士。元符三年(1100),中宏词科。累迁国子司业,官至文华阁待制。卒谥文康。宣和间曾抵制征索花鸟玩物的弊政,气节甚伟,著名于时。与叶梦得友密,词风亦相近。有《丹阳词》。 葛胜仲的作品>>

猜您喜欢

次韵林茂南祀喜雪二首

葛胜仲

膜拜同祈海岸仙,风云奔走会诸天。mó bài tóng qí hǎi àn xiān,fēng yún bēn zǒu huì zhū tiān。
山岩恍若龙衔曜,墀庑频惊鹤夺鲜。shān yán huǎng ruò lóng xián yào,chí wǔ pín jīng hè duó xiān。
莫讶瑶英来有信,都缘玉烛气无偏。mò yà yáo yīng lái yǒu xìn,dōu yuán yù zhú qì wú piān。
化工应念催科拙,乞与穰穰大有年。huà gōng yīng niàn cuī kē zhuō,qǐ yǔ ráng ráng dà yǒu nián。

次韵林茂南祀喜雪二首

葛胜仲

吾僚斋祷极精诚,俄见联翩舞玉霙。wú liáo zhāi dǎo jí jīng chéng,é jiàn lián piān wǔ yù yīng。
逞巧封条危不堕,弄闲飘幌细无声。chěng qiǎo fēng tiáo wēi bù duò,nòng xián piāo huǎng xì wú shēng。
倾都奇货归王老,侵户寒威赖曲生。qīng dōu qí huò guī wáng lǎo,qīn hù hán wēi lài qū shēng。
天念春回惟七日,故教连夜趁嘉平。tiān niàn chūn huí wéi qī rì,gù jiào lián yè chèn jiā píng。

僚佐再和复作二首

葛胜仲

雅步谁追鹤氅仙,峭寒真是酒家天。yǎ bù shuí zhuī hè chǎng xiān,qiào hán zhēn shì jiǔ jiā tiān。
谢庭最爱因风起,桓扇宁书遇象鲜。xiè tíng zuì ài yīn fēng qǐ,huán shàn níng shū yù xiàng xiān。
远觉归巢禽翅重,静看当槛竹枝偏。yuǎn jué guī cháo qín chì zhòng,jìng kàn dāng kǎn zhú zhī piān。
三吴此景宜增赏,飘瞥郊原似昔年。sān wú cǐ jǐng yí zēng shǎng,piāo piē jiāo yuán shì xī nián。

僚佐再和复作二首

葛胜仲

从来爱雪是真诚,又见祥飞六出霙。cóng lái ài xuě shì zhēn chéng,yòu jiàn xiáng fēi liù chū yīng。
材薄敢招能赋客,庭闲聊作咏诗声。cái báo gǎn zhāo néng fù kè,tíng xián liáo zuò yǒng shī shēng。
瑶阶误向凡间见,春花翻惊腊里生。yáo jiē wù xiàng fán jiān jiàn,chūn huā fān jīng là lǐ shēng。
贺板并来无答语,自惭词笔太平平。hè bǎn bìng lái wú dá yǔ,zì cán cí bǐ tài píng píng。

次韵中散兄及诸弟寄顾渚茶二首

葛胜仲

苕溪溪上一茶神,三表遗经品藻亲。sháo xī xī shàng yī chá shén,sān biǎo yí jīng pǐn zǎo qīn。
轻拂竞看云态度,初尝应惬舌根尘。qīng fú jìng kàn yún tài dù,chū cháng yīng qiè shé gēn chén。
草堂遥忆金沙水,花濑聊分紫气春。cǎo táng yáo yì jīn shā shuǐ,huā lài liáo fēn zǐ qì chūn。
尤物从来常贵少,彭城园外即非真。yóu wù cóng lái cháng guì shǎo,péng chéng yuán wài jí fēi zhēn。

次韵中散兄及诸弟寄顾渚茶二首

葛胜仲

健步苍头捷若神,露芽三日到情亲。jiàn bù cāng tóu jié ruò shén,lù yá sān rì dào qíng qīn。
轻瓯延喜凝珍玉,小硙邻虚堕细尘。qīng ōu yán xǐ níng zhēn yù,xiǎo wéi lín xū duò xì chén。
便好相招十日饮,莫教虚负一年春。biàn hǎo xiāng zhāo shí rì yǐn,mò jiào xū fù yī nián chūn。
殷勤后讯当重饷,月六斋时供应真。yīn qín hòu xùn dāng zhòng xiǎng,yuè liù zhāi shí gōng yīng zhēn。

哭卫卿弟三首

葛胜仲

摇毫射策逐群裾,独以高名唱玉除。yáo háo shè cè zhú qún jū,dú yǐ gāo míng chàng yù chú。
五斗抛来为诗酒,三馀收得向樵渔。wǔ dòu pāo lái wèi shī jiǔ,sān yú shōu dé xiàng qiáo yú。
固存夙悟无生理,永诀亲裁忍死书。gù cún sù wù wú shēng lǐ,yǒng jué qīn cái rěn sǐ shū。
晚岁异乡成一恸,大红亲破茂红綀。wǎn suì yì xiāng chéng yī tòng,dà hóng qīn pò mào hóng shū。

哭卫卿弟三首

葛胜仲

远业相期未易量,那知百岁似风狂。yuǎn yè xiāng qī wèi yì liàng,nà zhī bǎi suì shì fēng kuáng。
鵩来有恨催新赋,鹊往无医识禁方。fú lái yǒu hèn cuī xīn fù,què wǎng wú yī shí jìn fāng。
邻笛他年那忍听,人琴此日遂俱亡。lín dí tā nián nà rěn tīng,rén qín cǐ rì suì jù wáng。
长空后夜西风急,吹断惊鸿不作行。zhǎng kōng hòu yè xī fēng jí,chuī duàn jīng hóng bù zuò xíng。

哭卫卿弟三首

葛胜仲

高材磊落气峥嵘,命薄难将智力争。gāo cái lěi luò qì zhēng róng,mìng báo nán jiāng zhì lì zhēng。
赤米白盐生理窄,红莲绿水宦情轻。chì mǐ bái yán shēng lǐ zhǎi,hóng lián lǜ shuǐ huàn qíng qīng。
曾期虚阁凭栏醉,不遂扁舟适野迎。céng qī xū gé píng lán zuì,bù suì biǎn zhōu shì yě yíng。
汝已反真归大化,山城空恸十年兄。rǔ yǐ fǎn zhēn guī dà huà,shān chéng kōng tòng shí nián xiōng。

曾梦良

葛胜仲

未有归资可买山,一封程奏便求闲。wèi yǒu guī zī kě mǎi shān,yī fēng chéng zòu biàn qiú xián。
睢睢去后容争席,碌碌羞来肯抱关。suī suī qù hòu róng zhēng xí,lù lù xiū lái kěn bào guān。
幻界已知都是梦,真心自要识无还。huàn jiè yǐ zhī dōu shì mèng,zhēn xīn zì yào shí wú hái。
尊前衮衮听名理,坐遣穷愁一破颜。zūn qián gǔn gǔn tīng míng lǐ,zuò qiǎn qióng chóu yī pò yán。

曾梦良

葛胜仲

清明时节访溪山,消尽机心大智闲。qīng míng shí jié fǎng xī shān,xiāo jǐn jī xīn dà zhì xián。
元亮孤舟聊自棹,尚平家事不相关。yuán liàng gū zhōu liáo zì zhào,shàng píng jiā shì bù xiāng guān。
叩门虽幸千金顾,恋德翻嗟半日还。kòu mén suī xìng qiān jīn gù,liàn dé fān jiē bàn rì hái。
并水幽亭同历览,应怜瓢饮政希颜。bìng shuǐ yōu tíng tóng lì lǎn,yīng lián piáo yǐn zhèng xī yán。

曾梦良

葛胜仲

居然埋照向穷山,谁识龙媒伏帝闲。jū rán mái zhào xiàng qióng shān,shuí shí lóng méi fú dì xián。
意气虽吞云梦泽,功名未羡玉门关。yì qì suī tūn yún mèng zé,gōng míng wèi xiàn yù mén guān。
身常静退缘知止,心不倾邪畏好还。shēn cháng jìng tuì yuán zhī zhǐ,xīn bù qīng xié wèi hǎo hái。
但恐搢绅公论在,招延行见觐威颜。dàn kǒng jìn shēn gōng lùn zài,zhāo yán xíng jiàn jìn wēi yán。

中散兄喜罢郡有诗次韵却寄

葛胜仲

上印归来卧荜门,此心炯炯向谁论。shàng yìn guī lái wò bì mén,cǐ xīn jiǒng jiǒng xiàng shuí lùn。
平生疏拙真天赋,此去安闲尽主恩。píng shēng shū zhuō zhēn tiān fù,cǐ qù ān xián jǐn zhǔ ēn。
旧识愧真为我累,近知凡百丧吾存。jiù shí kuì zhēn wèi wǒ lèi,jìn zhī fán bǎi sàng wú cún。
好来同习菁山隐,白发仙臞两弟昆。hǎo lái tóng xí jīng shān yǐn,bái fā xiān qú liǎng dì kūn。

次韵中散兄见寄

葛胜仲

晦迹才须一亩间,浮家暂寄五湖边。huì jì cái xū yī mǔ jiān,fú jiā zàn jì wǔ hú biān。
官抛印绶轻千里,禄隐渔樵已十年。guān pāo yìn shòu qīng qiān lǐ,lù yǐn yú qiáo yǐ shí nián。
眼对云山偏烂烂,腹藏篇牍自便便。yǎn duì yún shān piān làn làn,fù cáng piān dú zì biàn biàn。
政缘欲遂幽栖乐,岂是清时独弃捐。zhèng yuán yù suì yōu qī lè,qǐ shì qīng shí dú qì juān。

次韵钱伸仲

葛胜仲

四年五度访郊村,苜蓿羹稀不厌贫。sì nián wǔ dù fǎng jiāo cūn,mù xu gēng xī bù yàn pín。
清韵喜逢须展戟,奥篇仍睹笔书银。qīng yùn xǐ féng xū zhǎn jǐ,ào piān réng dǔ bǐ shū yín。
一筇岩壑幽栖地,五两江湖自在身。yī qióng yán hè yōu qī dì,wǔ liǎng jiāng hú zì zài shēn。
他日愿陪鸡黍社,贵邻应不买增珍。tā rì yuàn péi jī shǔ shè,guì lín yīng bù mǎi zēng zhēn。