古诗词

醉花阴·次韵印师

葛胜仲

东皇已有来归耗。dōng huáng yǐ yǒu lái guī hào。
十里青山道。shí lǐ qīng shān dào。
冻蘖万株梅,一夜妆成,似趁鸣鸡早。dòng niè wàn zhū méi,yī yè zhuāng chéng,shì chèn míng jī zǎo。
年时清赏曾同到。nián shí qīng shǎng céng tóng dào。
先仗游蜂报。xiān zhàng yóu fēng bào。
抖擞旧心情,一笑酬春,不羡和羹诏。dǒu sǒu jiù xīn qíng,yī xiào chóu chūn,bù xiàn hé gēng zhào。

葛胜仲

葛胜仲 (1072~1144) 宋代词人,字鲁卿,丹阳(今属江苏)人。绍圣四年(1097)进士。元符三年(1100),中宏词科。累迁国子司业,官至文华阁待制。卒谥文康。宣和间曾抵制征索花鸟玩物的弊政,气节甚伟,著名于时。与叶梦得友密,词风亦相近。有《丹阳词》。 葛胜仲的作品>>

猜您喜欢

次韵钱伸仲

葛胜仲

郊居牢落似东屯,剥啄欣闻客叩门。jiāo jū láo luò shì dōng tún,bō zhuó xīn wén kè kòu mén。
笔下波涛文贯道,胸中瑜瑾学逢源。bǐ xià bō tāo wén guàn dào,xiōng zhōng yú jǐn xué féng yuán。
西余未遂谐清赏,南浦俄惊黯别魂。xī yú wèi suì xié qīng shǎng,nán pǔ é jīng àn bié hún。
金菊万株秋露重,此时重复望来辕。jīn jú wàn zhū qiū lù zhòng,cǐ shí zhòng fù wàng lái yuán。

题寄伸仲先茔瞻云亭

葛胜仲

衔哀负土记当年,白首来临涕泫然。xián āi fù tǔ jì dāng nián,bái shǒu lái lín tì xuàn rán。
宰树成行无鹿触,佳城卜吉自牛眠。zǎi shù chéng xíng wú lù chù,jiā chéng bo jí zì niú mián。
已乖彩服亲尝膳,犹幸纶封数漏泉。yǐ guāi cǎi fú qīn cháng shàn,yóu xìng lún fēng shù lòu quán。
反顾云飞频怅望,孝诚宁愧斗南贤。fǎn gù yún fēi pín chàng wàng,xiào chéng níng kuì dòu nán xián。

喜中散兄将至

葛胜仲

两年侨寓为知音,百指仍携就泛金。liǎng nián qiáo yù wèi zhī yīn,bǎi zhǐ réng xié jiù fàn jīn。
蝇集树榛曾掣肘,鱼传尺素喜回心。yíng jí shù zhēn céng chè zhǒu,yú chuán chǐ sù xǐ huí xīn。
无边红芰邀同醉,不尽青山得共寻。wú biān hóng jì yāo tóng zuì,bù jǐn qīng shān dé gòng xún。
白首居诸良会少,对床免被别愁侵。bái shǒu jū zhū liáng huì shǎo,duì chuáng miǎn bèi bié chóu qīn。

次韵中散兄将到先示诗

葛胜仲

云山佳处复跻攀,景物依然得破颜。yún shān jiā chù fù jī pān,jǐng wù yī rán dé pò yán。
春事阑珊三月尾,时光荏苒七年间。chūn shì lán shān sān yuè wěi,shí guāng rěn rǎn qī nián jiān。
重来怀绂成何事,归去抽簪幸有山。zhòng lái huái fú chéng hé shì,guī qù chōu zān xìng yǒu shān。
且尽一杯今日乐,投林飞鸟会知还。qiě jǐn yī bēi jīn rì lè,tóu lín fēi niǎo huì zhī hái。

次韵中散兄喜雪二首

葛胜仲

林薄风号两日先,俄惊剪水堕遥天。lín báo fēng hào liǎng rì xiān,é jīng jiǎn shuǐ duò yáo tiān。
坐看山路禽飞绝,聊胜泥涂马不前。zuò kàn shān lù qín fēi jué,liáo shèng ní tú mǎ bù qián。
轻点红炉呈妙意,斜飘素发映衰年。qīng diǎn hóng lú chéng miào yì,xié piāo sù fā yìng shuāi nián。
寒霙与我官同冷,莫笑柴扉日晏眠。hán yīng yǔ wǒ guān tóng lěng,mò xiào chái fēi rì yàn mián。

次韵中散兄喜雪二首

葛胜仲

缥缈山头白最先,模糊云物变吴天。piāo miǎo shān tóu bái zuì xiān,mó hú yún wù biàn wú tiān。
陆机玉圃无精粗,王衍瑶林满后前。lù jī yù pǔ wú jīng cū,wáng yǎn yáo lín mǎn hòu qián。
酒涨微澜宜永夜,麦翻翠浪看明年。jiǔ zhǎng wēi lán yí yǒng yè,mài fān cuì làng kàn míng nián。
晓晴便是春消息,梅萼包香柳欲眠。xiǎo qíng biàn shì chūn xiāo xī,méi è bāo xiāng liǔ yù mián。

次韵中散兄二首

葛胜仲

泉石清游一月间,风轻气爽未惊寒。quán shí qīng yóu yī yuè jiān,fēng qīng qì shuǎng wèi jīng hán。
唱经云岫频清梵,佞佛炉烟费紫檀。chàng jīng yún xiù pín qīng fàn,nìng fú lú yān fèi zǐ tán。
震泽鱼肥聊独酌,包山橘熟阻同看。zhèn zé yú féi liáo dú zhuó,bāo shān jú shú zǔ tóng kàn。
归来顿识南宗髓,宁见弥天释道安。guī lái dùn shí nán zōng suǐ,níng jiàn mí tiān shì dào ān。

次韵中散兄二首

葛胜仲

遍游湖寺棹舟还,重理残书逼小寒。biàn yóu hú sì zhào zhōu hái,zhòng lǐ cán shū bī xiǎo hán。
衰鬓迎风似蒲柳,贫炉无火取槐檀。shuāi bìn yíng fēng shì pú liǔ,pín lú wú huǒ qǔ huái tán。
毫铢利禄回头笑,翻覆人情洗眼看。háo zhū lì lù huí tóu xiào,fān fù rén qíng xǐ yǎn kàn。
痴钝老人堪底用,故应衡宇自偷安。chī dùn lǎo rén kān dǐ yòng,gù yīng héng yǔ zì tōu ān。

友卿弟见和复赋二首

葛胜仲

岁律峥嵘又欲还,鸣条风急作清寒。suì lǜ zhēng róng yòu yù hái,míng tiáo fēng jí zuò qīng hán。
菊英媚日犹呈秀,梅蕊包香未吐檀。jú yīng mèi rì yóu chéng xiù,méi ruǐ bāo xiāng wèi tǔ tán。
江水过门兼汐到,乡山当面带云看。jiāng shuǐ guò mén jiān xī dào,xiāng shān dāng miàn dài yún kàn。
是身已觉都无事,只有空飧不自安。shì shēn yǐ jué dōu wú shì,zhǐ yǒu kōng sūn bù zì ān。

友卿弟见和复赋二首

葛胜仲

门无杂客往仍还,趺坐澄心定水寒。mén wú zá kè wǎng réng hái,fū zuò chéng xīn dìng shuǐ hán。
清净苦嫌千日酒,萧闲惟事一铢檀。qīng jìng kǔ xián qiān rì jiǔ,xiāo xián wéi shì yī zhū tán。
眼中金屑全无用,髻里明珠得自看。yǎn zhōng jīn xiè quán wú yòng,jì lǐ míng zhū dé zì kàn。
作止更能除任灭,已无禅病自轻安。zuò zhǐ gèng néng chú rèn miè,yǐ wú chán bìng zì qīng ān。

次韵维心二首

葛胜仲

萧衣无柰客愁多,日饮那知酒有戈。xiāo yī wú nài kè chóu duō,rì yǐn nà zhī jiǔ yǒu gē。
松径崎危羊石卧,筠筒屈曲虎泉过。sōng jìng qí wēi yáng shí wò,yún tǒng qū qū hǔ quán guò。
懒寻丹灶山名葛,且供禅龛人姓何。lǎn xún dān zào shān míng gé,qiě gōng chán kān rén xìng hé。
共看今年龙集酉,穰穰蕃熟庆时和。gòng kàn jīn nián lóng jí yǒu,ráng ráng fān shú qìng shí hé。

次韵维心二首

葛胜仲

侧席求贤岁又除,如君德盛孰仪图。cè xí qiú xián suì yòu chú,rú jūn dé shèng shú yí tú。
轶材共仰人之杰,谠议悬知帝曰都。yì cái gòng yǎng rén zhī jié,dǎng yì xuán zhī dì yuē dōu。
岂有箦中终去魏,未妨庑下略居吴。qǐ yǒu zé zhōng zhōng qù wèi,wèi fáng wǔ xià lüè jū wú。
蒲轮不日来徵聘,禅句休夸雪点炉。pú lún bù rì lái zhēng pìn,chán jù xiū kuā xuě diǎn lú。

次韵叶少协

葛胜仲

水风斜日惬新晴,初解铜章病骨轻。shuǐ fēng xié rì qiè xīn qíng,chū jiě tóng zhāng bìng gǔ qīng。
远寺藏烟增晻霭,寒峰带雪更鲜明。yuǎn sì cáng yān zēng àn ǎi,hán fēng dài xuě gèng xiān míng。
寻幽屡办扬舲出,辱访惭乖倒屣迎。xún yōu lǚ bàn yáng líng chū,rǔ fǎng cán guāi dào xǐ yíng。
烟艇遥遥逐鸥扬,渊明从此得浮生。yān tǐng yáo yáo zhú ōu yáng,yuān míng cóng cǐ dé fú shēng。

寄题拙台

葛胜仲

讲罢公堂得少休,下帘清兴与天悠。jiǎng bà gōng táng dé shǎo xiū,xià lián qīng xīng yǔ tiān yōu。
书空怪事知无益,为圃机心逝不留。shū kōng guài shì zhī wú yì,wèi pǔ jī xīn shì bù liú。
四至九卿空士笑,一当万乘岂人谋。sì zhì jiǔ qīng kōng shì xiào,yī dāng wàn chéng qǐ rén móu。
先生独有摛词巧,夺尽人间重锦裘。xiān shēng dú yǒu chī cí qiǎo,duó jǐn rén jiān zhòng jǐn qiú。

和小室韵

葛胜仲

一味伽那已默传,随机任运且忘年。yī wèi gā nà yǐ mò chuán,suí jī rèn yùn qiě wàng nián。
翻经不落摩腾后,成佛仍居谢客前。fān jīng bù luò mó téng hòu,chéng fú réng jū xiè kè qián。
教海就舟方见圣,宗门得髓始通禅。jiào hǎi jiù zhōu fāng jiàn shèng,zōng mén dé suǐ shǐ tōng chán。
萧斋一炷寒沈水,了尽因缘与自然。xiāo zhāi yī zhù hán shěn shuǐ,le jǐn yīn yuán yǔ zì rán。