古诗词

青玉案·西湖路

韩淲

苏公堤上西湖路。sū gōng dī shàng xī hú lù。
柳外跃、青骢去。liǔ wài yuè qīng cōng qù。
多少韶华惊暗度。duō shǎo sháo huá jīng àn dù。
南山游遍,北山归后,总是题诗处。nán shān yóu biàn,běi shān guī hòu,zǒng shì tí shī chù。
如今老矣伤春暮。rú jīn lǎo yǐ shāng chūn mù。
泽畔行吟漫寻句。zé pàn xíng yín màn xún jù。
落拓情怀空自许。luò tuò qíng huái kōng zì xǔ。
小园芳草,短篱修竹,点点飞花雨。xiǎo yuán fāng cǎo,duǎn lí xiū zhú,diǎn diǎn fēi huā yǔ。

韩淲

宋信州上饶人,字仲止,号涧泉。韩元吉子。清高绝俗,恬于荣利。入仕不久即归,一意以吟咏为事。与同时赵蕃号章泉者并有诗名,时称二泉。有《涧泉日记》、《涧泉集》。 韩淲的作品>>

猜您喜欢

陈绍之作山水于卧屏

韩淲

一夜云山落枕边,布衾清暖得安眠。yī yè yún shān luò zhěn biān,bù qīn qīng nuǎn dé ān mián。
五更门外闻朝马,始觉清风远涧泉。wǔ gèng mén wài wén cháo mǎ,shǐ jué qīng fēng yuǎn jiàn quán。

霜天思田间穫稻之乐书赠犁春图卷

韩淲

霜晴稻熟上场时,鸡黍人间任所之。shuāng qíng dào shú shàng chǎng shí,jī shǔ rén jiān rèn suǒ zhī。
谁念尘埃自缠缚,耳昏眼悖复奚宜。shuí niàn chén āi zì chán fù,ěr hūn yǎn bèi fù xī yí。

霜天思田间穫稻之乐书赠犁春图卷

韩淲

除了催租吏打门,洗锄犁后便醺醺。chú le cuī zū lì dǎ mén,xǐ chú lí hòu biàn xūn xūn。
常年春雨多春事,待把心情付与君。cháng nián chūn yǔ duō chūn shì,dài bǎ xīn qíng fù yǔ jūn。

题墦间图孙季仲丈创意为之殊可玩也

韩淲

妻妾能羞亦可嘉,而今那有此人家。qī qiè néng xiū yì kě jiā,ér jīn nà yǒu cǐ rén jiā。
买臣见弃苏秦逐,却悔施施尚尔夸。mǎi chén jiàn qì sū qín zhú,què huǐ shī shī shàng ěr kuā。

题墦间图孙季仲丈创意为之殊可玩也

韩淲

战国纵横得几年,当时情态已如然。zhàn guó zòng héng dé jǐ nián,dāng shí qíng tài yǐ rú rán。
滔滔天下平常惯,要底丹青入画传。tāo tāo tiān xià píng cháng guàn,yào dǐ dān qīng rù huà chuán。

题烟月竹石

韩淲

和月依风远弄明,细看密密更亭亭。hé yuè yī fēng yuǎn nòng míng,xì kàn mì mì gèng tíng tíng。
文湖州去坡仙已,诗眼逢君亦为青。wén hú zhōu qù pō xiān yǐ,shī yǎn féng jūn yì wèi qīng。

题水石松梅

韩淲

绝壑移阴上壁间,潺潺犹听泻狂澜。jué hè yí yīn shàng bì jiān,chán chán yóu tīng xiè kuáng lán。
乱梅香喷青松起,但觉庵中六月寒。luàn méi xiāng pēn qīng sōng qǐ,dàn jué ān zhōng liù yuè hán。

老仙钓台观了思所作兰松梅竹

韩淲

带得西湖一树清,却因松竹并兰生。dài dé xī hú yī shù qīng,què yīn sōng zhú bìng lán shēng。
如今收拾归横卷,冷坐钓台非有情。rú jīn shōu shí guī héng juǎn,lěng zuò diào tái fēi yǒu qíng。

南唐画有宣和题

韩淲

南唐三主御屏风,流转宣和画苑中。nán táng sān zhǔ yù píng fēng,liú zhuǎn xuān hé huà yuàn zhōng。
今日江南谈旧话,遗黎无泪湿青红。jīn rì jiāng nán tán jiù huà,yí lí wú lèi shī qīng hóng。

马图

韩淲

朔风鬃尾自萧骚,却喜丹青眼力高。shuò fēng zōng wěi zì xiāo sāo,què xǐ dān qīng yǎn lì gāo。
君欲案图来索骏,人间谁复九方皋。jūn yù àn tú lái suǒ jùn,rén jiān shuí fù jiǔ fāng gāo。

宣和画猿

韩淲

宣和殿上退朝时,万岁山中猿挂枝。xuān hé diàn shàng tuì cháo shí,wàn suì shān zhōng yuán guà zhī。
今日江南无塞北,不禁毫素尚淋漓。jīn rì jiāng nán wú sāi běi,bù jìn háo sù shàng lín lí。

宣和画猿

韩淲

雪霜繁处是阴山,八骏周游更不还。xuě shuāng fán chù shì yīn shān,bā jùn zhōu yóu gèng bù hái。
犹有遗黎抱弓剑,猿声依旧啸林间。yóu yǒu yí lí bào gōng jiàn,yuán shēng yī jiù xiào lín jiān。

梨花蚁蝶图昌甫伯皋约同赋

韩淲

暖烟晴霭月明微,一种生香只自知。nuǎn yān qíng ǎi yuè míng wēi,yī zhǒng shēng xiāng zhǐ zì zhī。
春动飞行有情性,为渠花下立移时。chūn dòng fēi xíng yǒu qíng xìng,wèi qú huā xià lì yí shí。

题草虫扇

韩淲

粉翼才成便斗飞,微虫气化岂先知。fěn yì cái chéng biàn dòu fēi,wēi chóng qì huà qǐ xiān zhī。
草间更看跳梁者,物物春风信有时。cǎo jiān gèng kàn tiào liáng zhě,wù wù chūn fēng xìn yǒu shí。

题草虫扇

韩淲

雨晴风细两翩翩,一枕庄周莫怅然。yǔ qíng fēng xì liǎng piān piān,yī zhěn zhuāng zhōu mò chàng rán。
野落春光惊欲老,深情都付草虫边。yě luò chūn guāng jīng yù lǎo,shēn qíng dōu fù cǎo chóng biān。