古诗词

一剪梅·腊前梅

韩淲

一朵梅花百和香。yī duǒ méi huā bǎi hé xiāng。
浅色春风,别样宫妆。qiǎn sè chūn fēng,bié yàng gōng zhuāng。
西湖衣钵更难忘。xī hú yī bō gèng nán wàng。
雪意江天,浑断人肠。xuě yì jiāng tiān,hún duàn rén cháng。
清夜横斜竹影窗。qīng yè héng xié zhú yǐng chuāng。
赢得相思,魂梦悠扬。yíng dé xiāng sī,hún mèng yōu yáng。
玉溪山外水云乡。yù xī shān wài shuǐ yún xiāng。
茅舍疏篱,不换金章。máo shě shū lí,bù huàn jīn zhāng。

韩淲

宋信州上饶人,字仲止,号涧泉。韩元吉子。清高绝俗,恬于荣利。入仕不久即归,一意以吟咏为事。与同时赵蕃号章泉者并有诗名,时称二泉。有《涧泉日记》、《涧泉集》。 韩淲的作品>>

猜您喜欢

人日

韩淲

人日春来又两宵,梅花开尽已飘摇。rén rì chūn lái yòu liǎng xiāo,méi huā kāi jǐn yǐ piāo yáo。
爱闲多病有谁问,偶景独游无自焦。ài xián duō bìng yǒu shuí wèn,ǒu jǐng dú yóu wú zì jiāo。
门外溪山犹浅浅,床头书册谩昭昭。mén wài xī shān yóu qiǎn qiǎn,chuáng tóu shū cè mán zhāo zhāo。
细看荣辱云翻雨,未抵幽栖水一瓢。xì kàn róng rǔ yún fān yǔ,wèi dǐ yōu qī shuǐ yī piáo。

熟食日

韩淲

清明寒食牡丹红,江右无人记洛中。qīng míng hán shí mǔ dān hóng,jiāng yòu wú rén jì luò zhōng。
随分曲栏皆一种,任他荒径亦成丛。suí fēn qū lán jiē yī zhǒng,rèn tā huāng jìng yì chéng cóng。
百年流落推迁景,一代兴隆造化功。bǎi nián liú luò tuī qiān jǐng,yī dài xīng lóng zào huà gōng。
谁识名花有姚魏,数枝单叶倚晴风。shuí shí míng huā yǒu yáo wèi,shù zhī dān yè yǐ qíng fēng。

二十九日寒食

韩淲

晓色蒙蒙淡淡烟,花间行过小溪边。xiǎo sè méng méng dàn dàn yān,huā jiān xíng guò xiǎo xī biān。
人家寒食当晴日,野老春游近午天。rén jiā hán shí dāng qíng rì,yě lǎo chūn yóu jìn wǔ tiān。
吹尽海棠无步障,开来山柳有堆绵。chuī jǐn hǎi táng wú bù zhàng,kāi lái shān liǔ yǒu duī mián。
呼儿觅友寻邻伴,即看村农又下田。hū ér mì yǒu xún lín bàn,jí kàn cūn nóng yòu xià tián。

清明

韩淲

欲赋春华状不成,微风微雨又清明。yù fù chūn huá zhuàng bù chéng,wēi fēng wēi yǔ yòu qīng míng。
残花满地偏饶笑,高柳插天如有情。cán huā mǎn dì piān ráo xiào,gāo liǔ chā tiān rú yǒu qíng。
百岁光阴诚鼎鼎,一生怀抱强营营。bǎi suì guāng yīn chéng dǐng dǐng,yī shēng huái bào qiáng yíng yíng。
相思真隐山前路,寒食酒杯终日晴。xiāng sī zhēn yǐn shān qián lù,hán shí jiǔ bēi zhōng rì qíng。

清明

韩淲

小院春阴满槛花,淡红微绿自芳华。xiǎo yuàn chūn yīn mǎn kǎn huā,dàn hóng wēi lǜ zì fāng huá。
檐前落日蜂儿聚,帘外东风燕子斜。yán qián luò rì fēng ér jù,lián wài dōng fēng yàn zi xié。
修禊人寻诗事业,清明天与醉生涯。xiū xì rén xún shī shì yè,qīng míng tiān yǔ zuì shēng yá。
一樽莫负流觞意,梦到兰亭兴亦嘉。yī zūn mò fù liú shāng yì,mèng dào lán tíng xīng yì jiā。

重午乏酒戏成

韩淲

小楼清坐意何如,休沐虽闲叹索居。xiǎo lóu qīng zuò yì hé rú,xiū mù suī xián tàn suǒ jū。
解粽未忘良夜饮,研朱犹作午时书。jiě zòng wèi wàng liáng yè yǐn,yán zhū yóu zuò wǔ shí shū。
风生暝色天横幕,云卷晴光月吐梳。fēng shēng míng sè tiān héng mù,yún juǎn qíng guāng yuè tǔ shū。
朗诵离骚抚空案,独醒笑杀楚三闾。lǎng sòng lí sāo fǔ kōng àn,dú xǐng xiào shā chǔ sān lǘ。

重午

韩淲

年年重午泛菖蒲,儿女搔头亦篆符。nián nián zhòng wǔ fàn chāng pú,ér nǚ sāo tóu yì zhuàn fú。
忍复研朱如羽客,懒能切玉醉狂夫。rěn fù yán zhū rú yǔ kè,lǎn néng qiè yù zuì kuáng fū。
长歌楚些冤何有,却忆山人讽已无。zhǎng gē chǔ xiē yuān hé yǒu,què yì shān rén fěng yǐ wú。
田里萧萧方渴雨,小轩清望老怀孤。tián lǐ xiāo xiāo fāng kě yǔ,xiǎo xuān qīng wàng lǎo huái gū。

七夕次韵仲至

韩淲

钩月迷云殢柳梢,雷声收雨转晴宵。gōu yuè mí yún tì liǔ shāo,léi shēng shōu yǔ zhuǎn qíng xiāo。
从教冠盖填京国,得似儿童绕市桥。cóng jiào guān gài tián jīng guó,dé shì ér tóng rào shì qiáo。
玉漏沈沈传底恨,银河耿耿泻无聊。yù lòu shěn shěn chuán dǐ hèn,yín hé gěng gěng xiè wú liáo。
政须百巧从天乞,懒和闲吟听夜潮。zhèng xū bǎi qiǎo cóng tiān qǐ,lǎn hé xián yín tīng yè cháo。

七夕

韩淲

今年七夕最凄凉,谩扫天阶试炷香。jīn nián qī xī zuì qī liáng,mán sǎo tiān jiē shì zhù xiāng。
犹使儿童觅瓜果,懒随风俗晒衣裳。yóu shǐ ér tóng mì guā guǒ,lǎn suí fēng sú shài yī shang。
缑山何在归寥廓,河鼓传闻堕渺茫。gōu shān hé zài guī liáo kuò,hé gǔ chuán wén duò miǎo máng。
百拙已成那得巧,年丰只欲更时康。bǎi zhuō yǐ chéng nà dé qiǎo,nián fēng zhǐ yù gèng shí kāng。

九日

韩淲

老眼当今万景随,登台殢酒不关诗。lǎo yǎn dāng jīn wàn jǐng suí,dēng tái tì jiǔ bù guān shī。
从教四野风烟合,未必荒园草木知。cóng jiào sì yě fēng yān hé,wèi bì huāng yuán cǎo mù zhī。
玉岫插天开岳顶,水波流月照江湄。yù xiù chā tiān kāi yuè dǐng,shuǐ bō liú yuè zhào jiāng méi。
一巾华发吾何醉,故旧携壶泛菊时。yī jīn huá fā wú hé zuì,gù jiù xié hú fàn jú shí。

九日

韩淲

酒不沾唇菊又华,荒苔何处落乌纱。jiǔ bù zhān chún jú yòu huá,huāng tái hé chù luò wū shā。
微官汩没其谁问,多病尪羸只自嗟。wēi guān gǔ méi qí shuí wèn,duō bìng wāng léi zhǐ zì jiē。
山绕层城明落木,江连孤屿涨平沙。shān rào céng chéng míng luò mù,jiāng lián gū yǔ zhǎng píng shā。
空馀能赋登高意,一笑西窗日未斜。kōng yú néng fù dēng gāo yì,yī xiào xī chuāng rì wèi xié。

九日列岫

韩淲

试倾浊酒泛黄华,节物于人自可嘉。shì qīng zhuó jiǔ fàn huáng huá,jié wù yú rén zì kě jiā。
一上荒台供远目,更邀闲客堕乌纱。yī shàng huāng tái gōng yuǎn mù,gèng yāo xián kè duò wū shā。
萧萧霜树明晴昼,隐隐烟汀入暮霞。xiāo xiāo shuāng shù míng qíng zhòu,yǐn yǐn yān tīng rù mù xiá。
醉里只多今古意,要知秋色在山家。zuì lǐ zhǐ duō jīn gǔ yì,yào zhī qiū sè zài shān jiā。

九日不饮

韩淲

风光流转又重阳,午梦初回意愈伤。fēng guāng liú zhuǎn yòu zhòng yáng,wǔ mèng chū huí yì yù shāng。
时序肯随人境异,江山空对晚天长。shí xù kěn suí rén jìng yì,jiāng shān kōng duì wǎn tiān zhǎng。
年华冉冉秋将老,物色班班菊自香。nián huá rǎn rǎn qiū jiāng lǎo,wù sè bān bān jú zì xiāng。
虽少一觞还一咏,恍然身世立苍茫。suī shǎo yī shāng hái yī yǒng,huǎng rán shēn shì lì cāng máng。

韩淲

怀玉镜台开远晴,灵溪葛水去无声。huái yù jìng tái kāi yuǎn qíng,líng xī gé shuǐ qù wú shēng。
园荒不碍凭高立,径侧何须委曲行。yuán huāng bù ài píng gāo lì,jìng cè hé xū wěi qū xíng。
露气已浓清可掬,日华初上画难成。lù qì yǐ nóng qīng kě jū,rì huá chū shàng huà nán chéng。
闲居九日依辰至,举俗胡为亦爱名。xián jū jiǔ rì yī chén zhì,jǔ sú hú wèi yì ài míng。

次韵昌甫九日

韩淲

薄寒中人秋气清,山能高绝水能平。báo hán zhōng rén qiū qì qīng,shān néng gāo jué shuǐ néng píng。
独怜佳节迫吹帽,谁可东篱嗅落英。dú lián jiā jié pò chuī mào,shuí kě dōng lí xiù luò yīng。
尽道诗家有昌甫,每逢胜处说渊明。jǐn dào shī jiā yǒu chāng fǔ,měi féng shèng chù shuō yuān míng。
鬓毛垂领萧萧白,应任雨风阴复晴。bìn máo chuí lǐng xiāo xiāo bái,yīng rèn yǔ fēng yīn fù qíng。