古诗词

小重山·柳色新

韩淲

点染烟浓柳色新。diǎn rǎn yān nóng liǔ sè xīn。
小桃红映水,日初匀。xiǎo táo hóng yìng shuǐ,rì chū yún。
露收芳径草铺茵。lù shōu fāng jìng cǎo pù yīn。
凝情久,风淡起轻尘。níng qíng jiǔ,fēng dàn qǐ qīng chén。
梁燕已争春。liáng yàn yǐ zhēng chūn。
折花闲伴酒,试濡唇。zhé huā xián bàn jiǔ,shì rú chún。
流莺何处语声频。liú yīng hé chù yǔ shēng pín。
阑干曲,蜂蝶更随人。lán gàn qū,fēng dié gèng suí rén。

韩淲

宋信州上饶人,字仲止,号涧泉。韩元吉子。清高绝俗,恬于荣利。入仕不久即归,一意以吟咏为事。与同时赵蕃号章泉者并有诗名,时称二泉。有《涧泉日记》、《涧泉集》。 韩淲的作品>>

猜您喜欢

施倅留饮题进帆

韩淲

千里云涛十幅蒲,仙家吹梦入方壶。qiān lǐ yún tāo shí fú pú,xiān jiā chuī mèng rù fāng hú。
嫩香破蕊横枝处,镂雪敲冰画得无。nèn xiāng pò ruǐ héng zhī chù,lòu xuě qiāo bīng huà dé wú。

题扇

韩淲

老木埋云水浸沙,常言山尽是天涯。lǎo mù mái yún shuǐ jìn shā,cháng yán shān jǐn shì tiān yá。
谁知却在天涯外,仿佛青山似旧家。shuí zhī què zài tiān yá wài,fǎng fú qīng shān shì jiù jiā。

题扇

韩淲

渔艇悠扬杳渺宽,茅茨突兀有无间。yú tǐng yōu yáng yǎo miǎo kuān,máo cí tū wù yǒu wú jiān。
晴风便面回轻暑,更觉青山似我闲。qíng fēng biàn miàn huí qīng shǔ,gèng jué qīng shān shì wǒ xián。

题扇

韩淲

一山晴日一林风,僧舍人家杳霭中。yī shān qíng rì yī lín fēng,sēng shě rén jiā yǎo ǎi zhōng。
行自章泉过怀德,依稀图画略相同。xíng zì zhāng quán guò huái dé,yī xī tú huà lüè xiāng tóng。

希之小扇

韩淲

野水寒烟洗岸沙,萧萧风苇净霜华。yě shuǐ hán yān xǐ àn shā,xiāo xiāo fēng wěi jìng shuāng huá。
无人独立飞来鹭,冷落心情一倍加。wú rén dú lì fēi lái lù,lěng luò xīn qíng yī bèi jiā。

自吴中持陈绍之墨梅归置屋壁

韩淲

西湖貌得一枝来,长夏风轩尽日开。xī hú mào dé yī zhī lái,zhǎng xià fēng xuān jǐn rì kāi。
老眼暗中时摸索,便知玉雪不能猜。lǎo yǎn àn zhōng shí mō suǒ,biàn zhī yù xuě bù néng cāi。

题墨梅

韩淲

只在山林不见花,谁将水墨试横斜。zhǐ zài shān lín bù jiàn huā,shuí jiāng shuǐ mò shì héng xié。
与君一笑风霜里,从此留诗到酒家。yǔ jūn yī xiào fēng shuāng lǐ,cóng cǐ liú shī dào jiǔ jiā。

杨补之梅花小轴

韩淲

腊前到处见梅蕊,影落寒窗只自知。là qián dào chù jiàn méi ruǐ,yǐng luò hán chuāng zhǐ zì zhī。
珍重西江三昧手,玉溪西隐看横披。zhēn zhòng xī jiāng sān mèi shǒu,yù xī xī yǐn kàn héng pī。

画竹

韩淲

万叶扶疏落画檐,清风吹影上疏帘。wàn yè fú shū luò huà yán,qīng fēng chuī yǐng shàng shū lián。
人间翰墨闲游戏,一笔挥成不用添。rén jiān hàn mò xián yóu xì,yī bǐ huī chéng bù yòng tiān。

伯皋所藏名妓墨竹逼令题之可谓戏剧

韩淲

夜寒窗静密还开,翠袖移将影下来。yè hán chuāng jìng mì hái kāi,cuì xiù yí jiāng yǐng xià lái。
只是风前犹爱惜,更教月底共徘徊。zhǐ shì fēng qián yóu ài xī,gèng jiào yuè dǐ gòng pái huái。

莹中自馀杭送兰笋

韩淲

青璧兰花带土来,极知禅老为移栽。qīng bì lán huā dài tǔ lái,jí zhī chán lǎo wèi yí zāi。
斩新叶底含风露,满眼尘埃亦暂开。zhǎn xīn yè dǐ hán fēng lù,mǎn yǎn chén āi yì zàn kāi。

莹中自馀杭送兰笋

韩淲

常记林间烧笋时,饱餐香饭浪吟诗。cháng jì lín jiān shāo sǔn shí,bǎo cān xiāng fàn làng yín shī。
如今白发王城里,甜苦堆盘只自知。rú jīn bái fā wáng chéng lǐ,tián kǔ duī pán zhǐ zì zhī。

何文蔚以瑞莲新篘见饷因以双井茶报之

韩淲

青山碧涧秋前立,莲酒和诗字字香。qīng shān bì jiàn qiū qián lì,lián jiǔ hé shī zì zì xiāng。
饮尽却愁君共醉,更将双井洗肝肠。yǐn jǐn què chóu jūn gòng zuì,gèng jiāng shuāng jǐng xǐ gān cháng。

谢昌甫芋药

韩淲

山翁不管膏粱味,道士常从芝术餐。shān wēng bù guǎn gāo liáng wèi,dào shì cháng cóng zhī shù cān。
想见散庵高洁地,竹垆深火对瓢箪。xiǎng jiàn sàn ān gāo jié dì,zhú lú shēn huǒ duì piáo dān。

谢昌甫芋药

韩淲

八年置散荒墟境,数月无祠迫暮冬。bā nián zhì sàn huāng xū jìng,shù yuè wú cí pò mù dōng。
芋药五斤谁馈我,甑尘无用叹溪舂。yù yào wǔ jīn shuí kuì wǒ,zèng chén wú yòng tàn xī chōng。