古诗词

芙蓉城

苏轼

芙蓉城中花冥冥,谁其主者石与丁。fú róng chéng zhōng huā míng míng,shuí qí zhǔ zhě shí yǔ dīng。
珠廉玉案翡翠屏,霞舒云卷千娉婷。zhū lián yù àn fěi cuì píng,xiá shū yún juǎn qiān pīng tíng。
中有一人长眉青,炯如微云淡疏星。zhōng yǒu yī rén zhǎng méi qīng,jiǒng rú wēi yún dàn shū xīng。
往来三世空鍊形,竟坐误读《黄庭经》。wǎng lái sān shì kōng liàn xíng,jìng zuò wù dú huáng tíng jīng。
天门夜开飞爽灵,无复白日乘云軿。tiān mén yè kāi fēi shuǎng líng,wú fù bái rì chéng yún píng。
俗缘千劫磨不尽,翠被冷落凄馀馨。sú yuán qiān jié mó bù jǐn,cuì bèi lěng luò qī yú xīn。
因过缑山朝帝廷,夜闻笙箫弭节听。yīn guò gōu shān cháo dì tíng,yè wén shēng xiāo mǐ jié tīng。
飘然而来谁使令,皎如明月入窗棂。piāo rán ér lái shuí shǐ lìng,jiǎo rú míng yuè rù chuāng líng。
忽然而去不可执,寒衾虚幌风泠泠。hū rán ér qù bù kě zhí,hán qīn xū huǎng fēng líng líng。
仙宫洞房本不扃,梦中同蹑凤凰翎。xiān gōng dòng fáng běn bù jiōng,mèng zhōng tóng niè fèng huáng líng。
径度万里如奔霆,玉楼浮空耸亭亭。jìng dù wàn lǐ rú bēn tíng,yù lóu fú kōng sǒng tíng tíng。
天书云篆谁所铭,绕楼飞步高冷竮。tiān shū yún zhuàn shuí suǒ míng,rào lóu fēi bù gāo lěng pīng。
仙风锵然韵流铃,蘧蘧形开如酒醒。xiān fēng qiāng rán yùn liú líng,qú qú xíng kāi rú jiǔ xǐng。
芳卿寄谢空丁宁,一朝覆水不返瓶,罗巾别泪空荧荧。fāng qīng jì xiè kōng dīng níng,yī cháo fù shuǐ bù fǎn píng,luó jīn bié lèi kōng yíng yíng。
春风花开秋叶零,世间罗绮纷膻腥。chūn fēng huā kāi qiū yè líng,shì jiān luó qǐ fēn shān xīng。
此身流浪随沧溟,偶然相值两浮萍。cǐ shēn liú làng suí cāng míng,ǒu rán xiāng zhí liǎng fú píng。
愿君收视观三庭,勿与嘉谷生蝗螟。yuàn jūn shōu shì guān sān tíng,wù yǔ jiā gǔ shēng huáng míng。
从渠一念三千龄,下作人间尹与邢。cóng qú yī niàn sān qiān líng,xià zuò rén jiān yǐn yǔ xíng。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

蔡景繁官舍小阁

苏轼

使君不独东南美,典型尚记先君子。shǐ jūn bù dú dōng nán měi,diǎn xíng shàng jì xiān jūn zi。
戏嘲王叟短辕车,肯为徐郎书纸尾。xì cháo wáng sǒu duǎn yuán chē,kěn wèi xú láng shū zhǐ wěi。
三年弭节江湖上,千首放怀风月里。sān nián mǐ jié jiāng hú shàng,qiān shǒu fàng huái fēng yuè lǐ。
手开西阁坐虚明,目净东溪照清泚。shǒu kāi xī gé zuò xū míng,mù jìng dōng xī zhào qīng cǐ。
素琴浊酒容一榻,落霞孤鹜供千里。sù qín zhuó jiǔ róng yī tà,luò xiá gū wù gōng qiān lǐ。
大舫何时系门柳,小诗屡欲书窗纸。dà fǎng hé shí xì mén liǔ,xiǎo shī lǚ yù shū chuāng zhǐ。
文昌新构满鹓鸾,都邑正喧收杞梓。wén chāng xīn gòu mǎn yuān luán,dōu yì zhèng xuān shōu qǐ zǐ。
相逢一醉岂有命,南来寂寞君归矣。xiāng féng yī zuì qǐ yǒu mìng,nán lái jì mò jūn guī yǐ。

高邮陈直躬处士画雁二首

苏轼

野雁见人时,未起意先改。yě yàn jiàn rén shí,wèi qǐ yì xiān gǎi。
君从何处看,得此无人态。jūn cóng hé chù kàn,dé cǐ wú rén tài。
无乃槁木形,人禽两自在。wú nǎi gǎo mù xíng,rén qín liǎng zì zài。
北风振枯苇,微雪落璀璀。běi fēng zhèn kū wěi,wēi xuě luò cuǐ cuǐ。
惨澹云水昏,晶荧沙砾碎。cǎn dàn yún shuǐ hūn,jīng yíng shā lì suì。
弋人怅何慕,一举渺江海。yì rén chàng hé mù,yī jǔ miǎo jiāng hǎi。

高邮陈直躬处士画雁二首

苏轼

众禽事纷争,野雁独闲洁。zhòng qín shì fēn zhēng,yě yàn dú xián jié。
徐行意自得,俯仰若有节。xú xíng yì zì dé,fǔ yǎng ruò yǒu jié。
我衰寄江湖,老伴杂鹅鸭。wǒ shuāi jì jiāng hú,lǎo bàn zá é yā。
作书问陈子,晓景画苕霅。zuò shū wèn chén zi,xiǎo jǐng huà sháo zhà。
依依聚圆沙,稍稍动斜月。yī yī jù yuán shā,shāo shāo dòng xié yuè。
先鸣独鼓翅,吹乱芦花雪。xiān míng dú gǔ chì,chuī luàn lú huā xuě。

次韵王定国南迁回见寄

苏轼

土晕铜花蚀秋水,要须悍石相砻砥。tǔ yūn tóng huā shí qiū shuǐ,yào xū hàn shí xiāng lóng dǐ。
十年冰蘖战膏粱,万里烟波濯纨绮。shí nián bīng niè zhàn gāo liáng,wàn lǐ yān bō zhuó wán qǐ。
归来诗思转清激,百丈空潭数鲂鲤。guī lái shī sī zhuǎn qīng jī,bǎi zhàng kōng tán shù fáng lǐ。
逝将桂浦撷兰荪,不记槐堂收剑履。shì jiāng guì pǔ xié lán sūn,bù jì huái táng shōu jiàn lǚ。
却思庾岭今何在,更说彭城真梦耳。què sī yǔ lǐng jīn hé zài,gèng shuō péng chéng zhēn mèng ěr。
君知先竭是甘井,我愿得全如苦李。jūn zhī xiān jié shì gān jǐng,wǒ yuàn dé quán rú kǔ lǐ。
妄心不复九回肠,至道终当三洗髓。wàng xīn bù fù jiǔ huí cháng,zhì dào zhōng dāng sān xǐ suǐ。
广陵阳羡何足较,只有无何真我里。guǎng líng yáng xiàn hé zú jiào,zhǐ yǒu wú hé zhēn wǒ lǐ。
乐全老子今禅伯,掣电机锋不容拟。lè quán lǎo zi jīn chán bó,chè diàn jī fēng bù róng nǐ。
心通岂复问云何,印可聊须答如是。xīn tōng qǐ fù wèn yún hé,yìn kě liáo xū dá rú shì。
相逢为我话留滞,桃花春涨孤舟起。xiāng féng wèi wǒ huà liú zhì,táo huā chūn zhǎng gū zhōu qǐ。

龟山辩才师

苏轼

此生念念浮云改,寄语长淮今好在。cǐ shēng niàn niàn fú yún gǎi,jì yǔ zhǎng huái jīn hǎo zài。
故人宴坐虹梁南,新河巧出龟山背。gù rén yàn zuò hóng liáng nán,xīn hé qiǎo chū guī shān bèi。
木鱼呼客振林莽,铁凤横空飞彩绘。mù yú hū kè zhèn lín mǎng,tiě fèng héng kōng fēi cǎi huì。
忽惊堂宇变雄深,坐觉风雷生謦欬。hū jīng táng yǔ biàn xióng shēn,zuò jué fēng léi shēng qǐng kài。
羡师游戏浮沤间,笑我荣枯弹指内。xiàn shī yóu xì fú ōu jiān,xiào wǒ róng kū dàn zhǐ nèi。
尝茶看画亦不恶,问法求诗了无碍。cháng chá kàn huà yì bù è,wèn fǎ qiú shī le wú ài。
千里孤帆又独来,五年一梦谁相对。qiān lǐ gū fān yòu dú lái,wǔ nián yī mèng shuí xiāng duì。
何当来世结香火,永与名山供井硙。hé dāng lái shì jié xiāng huǒ,yǒng yǔ míng shān gōng jǐng wéi。

孙莘老寄墨四首

苏轼

徂徕无老松,易水无良工。cú lái wú lǎo sōng,yì shuǐ wú liáng gōng。
珍材取乐浪,妙手惟潘翁。zhēn cái qǔ lè làng,miào shǒu wéi pān wēng。
鱼胞熟万杵,犀角盘双龙。yú bāo shú wàn chǔ,xī jiǎo pán shuāng lóng。
墨成不敢用,进入蓬莱宫。mò chéng bù gǎn yòng,jìn rù péng lái gōng。
蓬莱春昼永,玉殿明房栊。péng lái chūn zhòu yǒng,yù diàn míng fáng lóng。
金笺洒飞白,瑞雾萦长虹。jīn jiān sǎ fēi bái,ruì wù yíng zhǎng hóng。
遥怜醉常侍,一笑开天容。yáo lián zuì cháng shì,yī xiào kāi tiān róng。

孙莘老寄墨四首

苏轼

溪石琢马肝,剡藤开玉版。xī shí zuó mǎ gān,shàn téng kāi yù bǎn。
嘘嘘云雾出,奕奕龙蛇绾。xū xū yún wù chū,yì yì lóng shé wǎn。
此中有何好,秀色纷满眼。cǐ zhōng yǒu hé hǎo,xiù sè fēn mǎn yǎn。
故人归天禄,古漆窥蠹简。gù rén guī tiān lù,gǔ qī kuī dù jiǎn。
隃麋给尚方,老手擅编刬。shù mí gěi shàng fāng,lǎo shǒu shàn biān chǎn。
分馀幸见及,流落一叹赧。fēn yú xìng jiàn jí,liú luò yī tàn nǎn。

孙莘老寄墨四首

苏轼

我贫如饥鼠,长夜空咬啮。wǒ pín rú jī shǔ,zhǎng yè kōng yǎo niè。
瓦池研灶煤,苇管书柿叶。wǎ chí yán zào méi,wěi guǎn shū shì yè。
近者唐夫子,远致乌玉玦。jìn zhě táng fū zi,yuǎn zhì wū yù jué。
先生又继之,圭璧烂箱箧。xiān shēng yòu jì zhī,guī bì làn xiāng qiè。
晴窗洗砚坐,蛇蚓稍蟠结。qíng chuāng xǐ yàn zuò,shé yǐn shāo pán jié。
便有好事人,敲门求醉帖。biàn yǒu hǎo shì rén,qiāo mén qiú zuì tiē。

孙莘老寄墨四首

苏轼

吾穷本坐诗,久服朋友戒。wú qióng běn zuò shī,jiǔ fú péng yǒu jiè。
五年江湖上,闭口洗残债。wǔ nián jiāng hú shàng,bì kǒu xǐ cán zhài。
今来复稍稍,快痒如爬疥。jīn lái fù shāo shāo,kuài yǎng rú pá jiè。
先生不讥诃,又复寄诗械。xiān shēng bù jī hē,yòu fù jì shī xiè。
幽光发奇思,点黮出荒怪。yōu guāng fā qí sī,diǎn dǎn chū huāng guài。
诗成自一笑,故疾逢虾蟹。shī chéng zì yī xiào,gù jí féng xiā xiè。

南都妙峰亭

苏轼

千寻挂云阙,十顷含风湾。qiān xún guà yún quē,shí qǐng hán fēng wān。
开门弄清泚,照见双铜镮。kāi mén nòng qīng cǐ,zhào jiàn shuāng tóng huán。
池台半禾黍,桃李馀榛菅。chí tái bàn hé shǔ,táo lǐ yú zhēn jiān。
无人肯回首,日暮车班班。wú rén kěn huí shǒu,rì mù chē bān bān。
使君非世人,心与古佛闲。shǐ jūn fēi shì rén,xīn yǔ gǔ fú xián。
时要声利客,来洗尘埃颜。shí yào shēng lì kè,lái xǐ chén āi yán。
新亭在东阜,飞宇凌通阛。xīn tíng zài dōng fù,fēi yǔ líng tōng huán。
古甃磨翠壁,霜林散烟鬟。gǔ zhòu mó cuì bì,shuāng lín sàn yān huán。
孤云抱商丘,芳草连杏山。gū yún bào shāng qiū,fāng cǎo lián xìng shān。
俯仰尽法界,逍遥寄人寰。fǔ yǎng jǐn fǎ jiè,xiāo yáo jì rén huán。
亭亭妙高峰,了了蓬艾间。tíng tíng miào gāo fēng,le le péng ài jiān。
五老压彭蠡,三峰照潼关。wǔ lǎo yā péng lí,sān fēng zhào tóng guān。
均为拳石小,配此一掬悭。jūn wèi quán shí xiǎo,pèi cǐ yī jū qiān。
烦公为标指,免使勤跻攀。fán gōng wèi biāo zhǐ,miǎn shǐ qín jī pān。

寄蕲簟与蒲传正

苏轼

兰溪美箭不成笛,离离玉箸排霜脊。lán xī měi jiàn bù chéng dí,lí lí yù zhù pái shuāng jí。
千沟万缕自生风,入手未开先惨慄。qiān gōu wàn lǚ zì shēng fēng,rù shǒu wèi kāi xiān cǎn lì。
公家列屋闲蛾眉,珠帘不动花阴移。gōng jiā liè wū xián é méi,zhū lián bù dòng huā yīn yí。
雾帐银床初破睡,牙签玉局坐弹棋。wù zhàng yín chuáng chū pò shuì,yá qiān yù jú zuò dàn qí。
东坡病叟长羁旅,冻卧饥吟似饥鼠。dōng pō bìng sǒu zhǎng jī lǚ,dòng wò jī yín shì jī shǔ。
倚赖春风洗破衾,一夜雪寒披故絮。yǐ lài chūn fēng xǐ pò qīn,yī yè xuě hán pī gù xù。
火冷灯青谁复知,孤舟儿女自嚘咿。huǒ lěng dēng qīng shuí fù zhī,gū zhōu ér nǚ zì yōu yī。
皇天何时反炎燠,愧此八尺黄琉璃。huáng tiān hé shí fǎn yán yù,kuì cǐ bā chǐ huáng liú lí。
愿君净扫清香阁,卧听风漪声满榻。yuàn jūn jìng sǎo qīng xiāng gé,wò tīng fēng yī shēng mǎn tà。
习习还从两腋生,请公乘此朝阊阖。xí xí hái cóng liǎng yè shēng,qǐng gōng chéng cǐ cháo chāng hé。

赠眼医天彦若

苏轼

针头如麦芒,气出如车轴。zhēn tóu rú mài máng,qì chū rú chē zhóu。
间关脉络中,性命寄毛粟。jiān guān mài luò zhōng,xìng mìng jì máo sù。
而况清净眼,内景含天烛。ér kuàng qīng jìng yǎn,nèi jǐng hán tiān zhú。
琉璃贮沆瀣,轻脆不任触。liú lí zhù hàng xiè,qīng cuì bù rèn chù。
而子于其间,来往施锋镞。ér zi yú qí jiān,lái wǎng shī fēng zú。
笑谈纷自若,观者颈为缩。xiào tán fēn zì ruò,guān zhě jǐng wèi suō。
运针如运斤,去翳如拆屋。yùn zhēn rú yùn jīn,qù yì rú chāi wū。
常疑子善幻,他技杂符祝。cháng yí zi shàn huàn,tā jì zá fú zhù。
子言吾有道,此理君未瞩。zi yán wú yǒu dào,cǐ lǐ jūn wèi zhǔ。
形骸一尘垢,贵贱两草木。xíng hái yī chén gòu,guì jiàn liǎng cǎo mù。
世人方重外,妄见瓦与玉。shì rén fāng zhòng wài,wàng jiàn wǎ yǔ yù。
而我初不知,刺眼如刺肉。ér wǒ chū bù zhī,cì yǎn rú cì ròu。
君看目与翳,是翳要非目。jūn kàn mù yǔ yì,shì yì yào fēi mù。
目翳苟二物,易分如麦菽。mù yì gǒu èr wù,yì fēn rú mài shū。
宁闻老农夫,去草更伤谷。níng wén lǎo nóng fū,qù cǎo gèng shāng gǔ。
鼻端有馀地,肝胆分楚蜀。bí duān yǒu yú dì,gān dǎn fēn chǔ shǔ。
吾于五轮间,荡荡见空曲。wú yú wǔ lún jiān,dàng dàng jiàn kōng qū。
如行九轨道,并驱无击毂。rú xíng jiǔ guǐ dào,bìng qū wú jī gǔ。
空花谁开落,明月自朏朒。kōng huā shuí kāi luò,míng yuè zì fěi nǜ。
请问乐全堂,忘言老尊宿。qǐng wèn lè quán táng,wàng yán lǎo zūn sù。

李宪仲哀词,并叙

苏轼

大梦行当觉,百年特未满。dà mèng xíng dāng jué,bǎi nián tè wèi mǎn。
遑哀已逝人,长眠寄孤馆。huáng āi yǐ shì rén,zhǎng mián jì gū guǎn。
念我同年生,意长日月短。niàn wǒ tóng nián shēng,yì zhǎng rì yuè duǎn。
盐车困骐骥,烈火废圭瓒。yán chē kùn qí jì,liè huǒ fèi guī zàn。
后生有奇骨,出语已精悍。hòu shēng yǒu qí gǔ,chū yǔ yǐ jīng hàn。
萧然野鹤姿,谁复识中散。xiāo rán yě hè zī,shuí fù shí zhōng sàn。
有生寓大块,死者谁不窾。yǒu shēng yù dà kuài,sǐ zhě shuí bù kuǎn。
嗟君独久客,不识黄土暖。jiē jūn dú jiǔ kè,bù shí huáng tǔ nuǎn。
推衣助孝子,一溉滋汤旱。tuī yī zhù xiào zi,yī gài zī tāng hàn。
谁能脱左骖,大事不可缓。shuí néng tuō zuǒ cān,dà shì bù kě huǎn。

王伯扬所藏赵昌花四首梅花

苏轼

南行度关山,沙水清练练。nán xíng dù guān shān,shā shuǐ qīng liàn liàn。
行人已愁绝,日暮集微霰。xíng rén yǐ chóu jué,rì mù jí wēi xiàn。
殷勤小梅花,仿佛吴姬面。yīn qín xiǎo méi huā,fǎng fú wú jī miàn。
暗香随我去,回首惊千片。àn xiāng suí wǒ qù,huí shǒu jīng qiān piàn。
至今开画图,老眼凄欲泫。zhì jīn kāi huà tú,lǎo yǎn qī yù xuàn。
幽怀不可写,归梦君家倩。yōu huái bù kě xiě,guī mèng jūn jiā qiàn。

王伯扬所藏赵昌花四首梅花

苏轼

弱质困夏永,奇姿苏晓凉。ruò zhì kùn xià yǒng,qí zī sū xiǎo liáng。
低昂黄金杯,照耀初日光。dī áng huáng jīn bēi,zhào yào chū rì guāng。
檀心自成晕,翠叶森有芒。tán xīn zì chéng yūn,cuì yè sēn yǒu máng。
古来写生人,妙绝谁似昌。gǔ lái xiě shēng rén,miào jué shuí shì chāng。
晨妆与午醉,真态含阴阳。chén zhuāng yǔ wǔ zuì,zhēn tài hán yīn yáng。
君看此花枝,中有风露香。jūn kàn cǐ huā zhī,zhōng yǒu fēng lù xiāng。