古诗词

浣溪沙·其一清和风

韩淲

买得船儿去下湖。mǎi dé chuán ér qù xià hú。
这些天气近来无。zhè xiē tiān qì jìn lái wú。
清和风里绿阴初。qīng hé fēng lǐ lǜ yīn chū。
酒不为渠闲放荡,诗应嫌我太粗疏。jiǔ bù wèi qú xián fàng dàng,shī yīng xián wǒ tài cū shū。
酒徒诗社复何如。jiǔ tú shī shè fù hé rú。

韩淲

宋信州上饶人,字仲止,号涧泉。韩元吉子。清高绝俗,恬于荣利。入仕不久即归,一意以吟咏为事。与同时赵蕃号章泉者并有诗名,时称二泉。有《涧泉日记》、《涧泉集》。 韩淲的作品>>

猜您喜欢

韩淲

肯同桃李强搀春,自占空山野水滨。kěn tóng táo lǐ qiáng chān chūn,zì zhàn kōng shān yě shuǐ bīn。
老气却因高树得,清姿不待数花新。lǎo qì què yīn gāo shù dé,qīng zī bù dài shù huā xīn。
本来澹泊难从俗,纵入纷华亦绝尘。běn lái dàn pō nán cóng sú,zòng rù fēn huá yì jué chén。
最爱夜深霜重处,冷风吹起月精神。zuì ài yè shēn shuāng zhòng chù,lěng fēng chuī qǐ yuè jīng shén。

韩淲

山间梅已十分开,只欠襟怀与酒杯。shān jiān méi yǐ shí fēn kāi,zhǐ qiàn jīn huái yǔ jiǔ bēi。
细玩芳条珠错落,远迷高树雪培堆。xì wán fāng tiáo zhū cuò luò,yuǎn mí gāo shù xuě péi duī。
喧迎晓日艳争发,寒度晚风香自来。xuān yíng xiǎo rì yàn zhēng fā,hán dù wǎn fēng xiāng zì lái。
安得幽人同一醉,长吟花底重徘徊。ān dé yōu rén tóng yī zuì,zhǎng yín huā dǐ zhòng pái huái。

韩淲

繁花高树最宜晴,细雨横枝亦奈阴。fán huā gāo shù zuì yí qíng,xì yǔ héng zhī yì nài yīn。
色薄半开都有态,香浓初谢转伤情。sè báo bàn kāi dōu yǒu tài,xiāng nóng chū xiè zhuǎn shāng qíng。
水边却恨无多子,山嘴尤怜太瘦生。shuǐ biān què hèn wú duō zi,shān zuǐ yóu lián tài shòu shēng。
驿使折来春信早,单于吹罢角声清。yì shǐ zhé lái chūn xìn zǎo,dān yú chuī bà jiǎo shēng qīng。

韩淲

腊后春归草木初,谁知芳树绕吾庐。là hòu chūn guī cǎo mù chū,shuí zhī fāng shù rào wú lú。
风前有恨香仍远,月下无人影自虚。fēng qián yǒu hèn xiāng réng yuǎn,yuè xià wú rén yǐng zì xū。
可是酒杯能慰藉,尚须诗句与消除。kě shì jiǔ bēi néng wèi jí,shàng xū shī jù yǔ xiāo chú。
西湖东阁今何似,愁绝飞花过眼疏。xī hú dōng gé jīn hé shì,chóu jué fēi huā guò yǎn shū。

有怀山中梅花

韩淲

踏雪寻梅浅浅山,酒醺诗恼肯从还。tà xuě xún méi qiǎn qiǎn shān,jiǔ xūn shī nǎo kěn cóng hái。
推敲忽在人烟外,酬酢更逢篱落间。tuī qiāo hū zài rén yān wài,chóu cù gèng féng lí luò jiān。
迫晚昏寒乘野逸,爱香凌乱任宽闲。pò wǎn hūn hán chéng yě yì,ài xiāng líng luàn rèn kuān xián。
素衣尘土今如许,花底空窥豹一斑。sù yī chén tǔ jīn rú xǔ,huā dǐ kōng kuī bào yī bān。

看梅

韩淲

小园春早喜梅开,烟敛风回月色来。xiǎo yuán chūn zǎo xǐ méi kāi,yān liǎn fēng huí yuè sè lái。
香细静知宜竹树,影孤清与散莓苔。xiāng xì jìng zhī yí zhú shù,yǐng gū qīng yǔ sàn méi tái。
幽幽山嘴疏钟韵,耿耿楼头画角哀。yōu yōu shān zuǐ shū zhōng yùn,gěng gěng lóu tóu huà jiǎo āi。
自笑年年被花恼,十分情味为衔杯。zì xiào nián nián bèi huā nǎo,shí fēn qíng wèi wèi xián bēi。

雨中看梅一二家小酌

韩淲

春雨梅花湿小园,断桥流影动黄昏。chūn yǔ méi huā shī xiǎo yuán,duàn qiáo liú yǐng dòng huáng hūn。
人家节近多留话,故旧闲中或置樽。rén jiā jié jìn duō liú huà,gù jiù xián zhōng huò zhì zūn。
落落雁飞知隔浦,荒荒犬吠是前村。luò luò yàn fēi zhī gé pǔ,huāng huāng quǎn fèi shì qián cūn。
市廛只在烟林外,但恐溪添野水浑。shì chán zhǐ zài yān lín wài,dàn kǒng xī tiān yě shuǐ hún。

二十七日朱上饶招看梅王干吴推不至

韩淲

涧谷闲人与探梅,小楼红蕊万枝开。jiàn gǔ xián rén yǔ tàn méi,xiǎo lóu hóng ruǐ wàn zhī kāi。
临风便合寻吟笔,尽夜翻劳置酒杯。lín fēng biàn hé xún yín bǐ,jǐn yè fān láo zhì jiǔ bēi。
郡将倅车将欲至,治台莲幕不能来。jùn jiāng cuì chē jiāng yù zhì,zhì tái lián mù bù néng lái。
官忙自是无穷事,且对弦歌言偃哉。guān máng zì shì wú qióng shì,qiě duì xián gē yán yǎn zāi。

禅月台看梅

韩淲

晴日禅台一树梅,似愁非怨向人开。qíng rì chán tái yī shù méi,shì chóu fēi yuàn xiàng rén kāi。
地销腊雪扶疏起,天近春云婀娜来。dì xiāo là xuě fú shū qǐ,tiān jìn chūn yún ē nà lái。
立尽竹根空浩荡,坐移山顶更徘徊。lì jǐn zhú gēn kōng hào dàng,zuò yí shān dǐng gèng pái huái。
凌风却月诗何在,全藉清香发酒杯。líng fēng què yuè shī hé zài,quán jí qīng xiāng fā jiǔ bēi。

探梅

韩淲

探梅山路一杯亭,日澹风微远霭生。tàn méi shān lù yī bēi tíng,rì dàn fēng wēi yuǎn ǎi shēng。
莫问古来寻古话,只知春近赏春情。mò wèn gǔ lái xún gǔ huà,zhǐ zhī chūn jìn shǎng chūn qíng。
几枝冷蕊吟方见,一点疏花画不成。jǐ zhī lěng ruǐ yín fāng jiàn,yī diǎn shū huā huà bù chéng。
我挟两儿同二友,老年酒外更何营。wǒ xié liǎng ér tóng èr yǒu,lǎo nián jiǔ wài gèng hé yíng。

探梅

韩淲

点检山前梅蕊痕,花虽未放已销魂。diǎn jiǎn shān qián méi ruǐ hén,huā suī wèi fàng yǐ xiāo hún。
纵饶老干摧幽谷,也胜繁华倚市门。zòng ráo lǎo gàn cuī yōu gǔ,yě shèng fán huá yǐ shì mén。
冷落不成欺岁晚,阳和且可待春温。lěng luò bù chéng qī suì wǎn,yáng hé qiě kě dài chūn wēn。
清香一喷红梢满,却月凌风未易论。qīng xiāng yī pēn hóng shāo mǎn,què yuè líng fēng wèi yì lùn。

探梅天气极思山中之时也

韩淲

霜馀晴后探梅天,村岸山蹊接野田。shuāng yú qíng hòu tàn méi tiān,cūn àn shān qī jiē yě tián。
时见樵夫能指点,旋寻僧子或留连。shí jiàn qiáo fū néng zhǐ diǎn,xuán xún sēng zi huò liú lián。
所携酒榼无多尔,其就诗篇亦偶然。suǒ xié jiǔ kē wú duō ěr,qí jiù shī piān yì ǒu rán。
一两枝横三四蕊,最风情处带轻烟。yī liǎng zhī héng sān sì ruǐ,zuì fēng qíng chù dài qīng yān。

涧上蜡梅香甚

韩淲

照眼花枝是蜡梅,香传小树为谁开。zhào yǎn huā zhī shì là méi,xiāng chuán xiǎo shù wèi shuí kāi。
弄阴欲雪山长暝,破晓终风水漫洄。nòng yīn yù xuě shān zhǎng míng,pò xiǎo zhōng fēng shuǐ màn huí。
鸟语春声喧复静,鸿飞寒影去还来。niǎo yǔ chūn shēng xuān fù jìng,hóng fēi hán yǐng qù hái lái。
数间败屋浮桥外,何故无吟不举杯。shù jiān bài wū fú qiáo wài,hé gù wú yín bù jǔ bēi。

木樨有怀赵十

韩淲

桂树丛生花发时,雨垂风约更相宜。guì shù cóng shēng huā fā shí,yǔ chuí fēng yuē gèng xiāng yí。
休将睡眼寻常看,漫说吟情未易知。xiū jiāng shuì yǎn xún cháng kàn,màn shuō yín qíng wèi yì zhī。
我岂东西思领会,君应彼此较襟期。wǒ qǐ dōng xī sī lǐng huì,jūn yīng bǐ cǐ jiào jīn qī。
冠秋轩与山堂近,红玉香消翡翠卮。guān qiū xuān yǔ shān táng jìn,hóng yù xiāng xiāo fěi cuì zhī。

野趣轩夜坐煮茶栗瓶中木樨香甚

韩淲

窗静明灯看木樨,秋声吹雨欲凄凄。chuāng jìng míng dēng kàn mù xī,qiū shēng chuī yǔ yù qī qī。
馀凉倍觉花撩乱,尽夜尤宜叶整齐。yú liáng bèi jué huā liāo luàn,jǐn yè yóu yí yè zhěng qí。
瓶浸冷香书案小,座围幽艳屋山低。píng jìn lěng xiāng shū àn xiǎo,zuò wéi yōu yàn wū shān dī。
从容茶果归来处,桥踏涧云迷断蹊。cóng róng chá guǒ guī lái chù,qiáo tà jiàn yún mí duàn qī。