古诗词

水调歌头·次韵倅车寿守

韩淲

一曲笙歌外,四座笑谈清。yī qū shēng gē wài,sì zuò xiào tán qīng。
使君秋霁领客,别乘更宗英。shǐ jūn qiū jì lǐng kè,bié chéng gèng zōng yīng。
想像亲闱称寿,写就通家情分,相与庆恩荣。xiǎng xiàng qīn wéi chēng shòu,xiě jiù tōng jiā qíng fēn,xiāng yǔ qìng ēn róng。
欢动桂花发,香雾扑帘旌。huān dòng guì huā fā,xiāng wù pū lián jīng。
功名事,台阁路,好同登。gōng míng shì,tái gé lù,hǎo tóng dēng。
只今报政归诏,舆论正蜚声。zhǐ jīn bào zhèng guī zhào,yú lùn zhèng fēi shēng。
以我文章学术,与国和平安靖,冠剑入明庭。yǐ wǒ wén zhāng xué shù,yǔ guó hé píng ān jìng,guān jiàn rù míng tíng。
应顾棠阴下,野老鬓星星。yīng gù táng yīn xià,yě lǎo bìn xīng xīng。

韩淲

宋信州上饶人,字仲止,号涧泉。韩元吉子。清高绝俗,恬于荣利。入仕不久即归,一意以吟咏为事。与同时赵蕃号章泉者并有诗名,时称二泉。有《涧泉日记》、《涧泉集》。 韩淲的作品>>

猜您喜欢

和昌甫

韩淲

行尽田家与酒家,书窗薝卜见新花。xíng jǐn tián jiā yǔ jiǔ jiā,shū chuāng zhān bo jiàn xīn huā。
风流一老来何处,不许闲人作话夸。fēng liú yī lǎo lái hé chù,bù xǔ xián rén zuò huà kuā。

和昌甫

韩淲

云绕蹊间水满豅,豅中来往少能同。yún rào qī jiān shuǐ mǎn lóng,lóng zhōng lái wǎng shǎo néng tóng。
溪头系得扁舟在,更约乘流载短篷。xī tóu xì dé biǎn zhōu zài,gèng yuē chéng liú zài duǎn péng。

和昌甫竹句

韩淲

竹隐泠泠屋数椽,做成清尚得如然。zhú yǐn líng líng wū shù chuán,zuò chéng qīng shàng dé rú rán。
山村底处无丛薄,我独因人以赋焉。shān cūn dǐ chù wú cóng báo,wǒ dú yīn rén yǐ fù yān。

和昌甫竹句

韩淲

章泉兄弟旧新庐,子舍高低不远欤。zhāng quán xiōng dì jiù xīn lú,zi shě gāo dī bù yuǎn yú。
篱槿池莲映林竹,款门犹是可容余。lí jǐn chí lián yìng lín zhú,kuǎn mén yóu shì kě róng yú。

和昌甫竹句

韩淲

城郭虽多总不如,瑞峰山净竹应舒。chéng guō suī duō zǒng bù rú,ruì fēng shān jìng zhú yīng shū。
纷拿肉食红尘热,缓步那言可当车。fēn ná ròu shí hóng chén rè,huǎn bù nà yán kě dāng chē。

和昌甫竹句

韩淲

僧寺本来能脱俗,水南逼市漫成竿。sēng sì běn lái néng tuō sú,shuǐ nán bī shì màn chéng gān。
台喧地污要除扫,禅月当年真可安。tái xuān dì wū yào chú sǎo,chán yuè dāng nián zhēn kě ān。

和昌甫竹句

韩淲

绝岸沿流翠碧洲,烟枝露叶落还抽。jué àn yán liú cuì bì zhōu,yān zhī lù yè luò hái chōu。
输他荒阔无人管,拟待烦君一笔收。shū tā huāng kuò wú rén guǎn,nǐ dài fán jūn yī bǐ shōu。

和昌甫竹句

韩淲

山囿遥遥合世官,事嗟成往尚何观。shān yòu yáo yáo hé shì guān,shì jiē chéng wǎng shàng hé guān。
新知益比故知少,纵有竹林无复欢。xīn zhī yì bǐ gù zhī shǎo,zòng yǒu zhú lín wú fù huān。

和昌甫竹句

韩淲

苍筤亭种千竿竹,三十年前此地家。cāng láng tíng zhǒng qiān gān zhú,sān shí nián qián cǐ dì jiā。
野水纵横旧时涧,客来犹得共瓜茶。yě shuǐ zòng héng jiù shí jiàn,kè lái yóu dé gòng guā chá。

次韵缪教授

韩淲

山花忍作寿阳妆,且著胭脂入艳阳。shān huā rěn zuò shòu yáng zhuāng,qiě zhù yān zhī rù yàn yáng。
细雨春风谁会得,溪桥空自落幽香。xì yǔ chūn fēng shuí huì dé,xī qiáo kōng zì luò yōu xiāng。

次韵缪教授

韩淲

若无交友可忘年,馈岁何由得酒泉。ruò wú jiāo yǒu kě wàng nián,kuì suì hé yóu dé jiǔ quán。
不是骚人太多事,定无家酿与吟篇。bù shì sāo rén tài duō shì,dìng wú jiā niàng yǔ yín piān。

和教授诗

韩淲

边韶经笥任嘲眠,底用回澜障百川。biān sháo jīng sì rèn cháo mián,dǐ yòng huí lán zhàng bǎi chuān。
系马堂阶官独冷,秋来应喜雨公田。xì mǎ táng jiē guān dú lěng,qiū lái yīng xǐ yǔ gōng tián。

和教授诗

韩淲

暑天常欲踏层冰,未雨低垂气不胜。shǔ tiān cháng yù tà céng bīng,wèi yǔ dī chuí qì bù shèng。
田里三农那可旱,闾阎万灶信如烹。tián lǐ sān nóng nà kě hàn,lǘ yán wàn zào xìn rú pēng。

和教授诗

韩淲

诗筒剥啄入幽扉,到手令人喜欲飞。shī tǒng bō zhuó rù yōu fēi,dào shǒu lìng rén xǐ yù fēi。
多谢清骚涤尘虑,不惟高泽救时饥。duō xiè qīng sāo dí chén lǜ,bù wéi gāo zé jiù shí jī。

和教授诗

韩淲

三曾三孔久凄凉,百世空闻书传香。sān céng sān kǒng jiǔ qī liáng,bǎi shì kōng wén shū chuán xiāng。
人物江西初未远,定寻坠绪接茫茫。rén wù jiāng xī chū wèi yuǎn,dìng xún zhuì xù jiē máng máng。