古诗词

鹧鸪天·十二月二十二日

韩淲

云到春飞若素期。yún dào chūn fēi ruò sù qī。
柳条吹送落梅枝。liǔ tiáo chuī sòng luò méi zhī。
冰壶表里谁能赋,玉鉴圆明且屈卮。bīng hú biǎo lǐ shuí néng fù,yù jiàn yuán míng qiě qū zhī。
村舍北,郡楼西。cūn shě běi,jùn lóu xī。
治中风调只心知。zhì zhōng fēng diào zhǐ xīn zhī。
不堪野老关门醉,想见山翁倒载时。bù kān yě lǎo guān mén zuì,xiǎng jiàn shān wēng dào zài shí。

韩淲

宋信州上饶人,字仲止,号涧泉。韩元吉子。清高绝俗,恬于荣利。入仕不久即归,一意以吟咏为事。与同时赵蕃号章泉者并有诗名,时称二泉。有《涧泉日记》、《涧泉集》。 韩淲的作品>>

猜您喜欢

僧房

韩淲

僧床午睡梦初成,展转轻安分外清。sēng chuáng wǔ shuì mèng chū chéng,zhǎn zhuǎn qīng ān fēn wài qīng。
搔首起来神观定,一窗山影正虚明。sāo shǒu qǐ lái shén guān dìng,yī chuāng shān yǐng zhèng xū míng。

辩才塔院次致道韵

韩淲

苏赵从前说辩才,后人尘土不须猜。sū zhào cóng qián shuō biàn cái,hòu rén chén tǔ bù xū cāi。
风篁岭下青春晚,寂寂应知我独来。fēng huáng lǐng xià qīng chūn wǎn,jì jì yīng zhī wǒ dú lái。

子陵墓

韩淲

闲来信脚到乾封,千古清名一梦中。xián lái xìn jiǎo dào qián fēng,qiān gǔ qīng míng yī mèng zhōng。
却忆桐江客星阁,可怜田垄对秋风。què yì tóng jiāng kè xīng gé,kě lián tián lǒng duì qiū fēng。

观李参政墓

韩淲

石壁云泉四十秋,儿时来往见风流。shí bì yún quán sì shí qiū,ér shí lái wǎng jiàn fēng liú。
可堪松柏衣冠地,世事深沉懒转头。kě kān sōng bǎi yī guān dì,shì shì shēn chén lǎn zhuǎn tóu。

谒尹谏议墓

韩淲

仿佛儿时拜德容,中州江左事难同。fǎng fú ér shí bài dé róng,zhōng zhōu jiāng zuǒ shì nán tóng。
高泉宰木阴阴绿,白发人来酹晓风。gāo quán zǎi mù yīn yīn lǜ,bái fā rén lái lèi xiǎo fēng。

拜王处士墓

韩淲

不见先生已六年,湖团只是旧山川。bù jiàn xiān shēng yǐ liù nián,hú tuán zhǐ shì jiù shān chuān。
我携茗酒奠荒草,寒雨吹风泪湿烟。wǒ xié míng jiǔ diàn huāng cǎo,hán yǔ chuī fēng lèi shī yān。

拜吕舍人墓

韩淲

生晚常嗟南北分,故家文献少知闻。shēng wǎn cháng jiē nán běi fēn,gù jiā wén xiàn shǎo zhī wén。
襄阳耆旧无庞老,独对高坟看白云。xiāng yáng qí jiù wú páng lǎo,dú duì gāo fén kàn bái yún。

过南豅有怀成季之亡

韩淲

西风原上脊令寒,零落交游我独难。xī fēng yuán shàng jí lìng hán,líng luò jiāo yóu wǒ dú nán。
不信人间有生死,菊花还作去年看。bù xìn rén jiān yǒu shēng sǐ,jú huā hái zuò qù nián kàn。

过南豅有怀成季之亡

韩淲

纷纷人物古犹今,夭寿衰荣共此生。fēn fēn rén wù gǔ yóu jīn,yāo shòu shuāi róng gòng cǐ shēng。
秋冷南豅半沟水,翛然唯见二难兄。qiū lěng nán lóng bàn gōu shuǐ,xiāo rán wéi jiàn èr nán xiōng。

过南豅有怀成季之亡

韩淲

红叶初翻秋已深,暮云凝乱薄寒侵。hóng yè chū fān qiū yǐ shēn,mù yún níng luàn báo hán qīn。
排空忽断飞鸿影,谁识江湖万里心。pái kōng hū duàn fēi hóng yǐng,shuí shí jiāng hú wàn lǐ xīn。

徐子颜挽章

韩淲

信城多士固多才,乡老凋零安在哉。xìn chéng duō shì gù duō cái,xiāng lǎo diāo líng ān zài zāi。
自哭湖团王处士,每逢人逝有馀哀。zì kū hú tuán wáng chù shì,měi féng rén shì yǒu yú āi。

徐子颜挽章

韩淲

被褐纱巾醉后歌,寻常还往记婆娑。bèi hè shā jīn zuì hòu gē,xún cháng hái wǎng jì pó suō。
遁翁九日同登处,残照吹红玉水波。dùn wēng jiǔ rì tóng dēng chù,cán zhào chuī hóng yù shuǐ bō。

徐子颜挽章

韩淲

坚坐山头十数年,后来卜筑转萧然。jiān zuò shān tóu shí shù nián,hòu lái bo zhù zhuǎn xiāo rán。
古梅风折篱倾倒,朱橘空垂屋角边。gǔ méi fēng zhé lí qīng dào,zhū jú kōng chuí wū jiǎo biān。

徐子颜挽章

韩淲

门外曾听刺史车,也令乡国重贫儒。mén wài céng tīng cì shǐ chē,yě lìng xiāng guó zhòng pín rú。
伤心又赙君之葬,此事应须近日无。shāng xīn yòu fù jūn zhī zàng,cǐ shì yīng xū jìn rì wú。

徐子颜挽章

韩淲

人营家室因妻子,二者何能一一贤。rén yíng jiā shì yīn qī zi,èr zhě hé néng yī yī xián。
到底伶俜反无累,反乎真宅总如然。dào dǐ líng pīng fǎn wú lèi,fǎn hū zhēn zhái zǒng rú rán。