古诗词

隔浦莲近/隔浦莲近拍

翁元龙

街檐插缀翠柳。jiē yán chā zhuì cuì liǔ。
憔悴清明后。qiáo cuì qīng míng hòu。
泪蜡堆香径,一夜海棠中酒。lèi là duī xiāng jìng,yī yè hǎi táng zhōng jiǔ。
枝上酸似豆。zhī shàng suān shì dòu。
莺声骤。yīng shēng zhòu。
恨软弹筝手。hèn ruǎn dàn zhēng shǒu。
揾眉袖。wèn méi xiù。
嘶骢过尽平芜,绿衬飞绣。sī cōng guò jǐn píng wú,lǜ chèn fēi xiù。
沈红入水,渐做小莲离藕。shěn hóng rù shuǐ,jiàn zuò xiǎo lián lí ǒu。
亭冷沉香梦似旧。tíng lěng chén xiāng mèng shì jiù。
花瘦。huā shòu。
欲留春住时候。yù liú chūn zhù shí hòu。

翁元龙

翁元龙字时可,号处静,句章(一作四明)人。生卒年均不详,约宋理宗嘉熙初前后在世。生平事迹不可考。他是大词家吴文英之兄,亦工词,杜成之评为“如絮浮水,如荷湿露,萦旋流转,似沾非着”。所作今存花草粹编中者一首,绝妙好词中者五首。 翁元龙的作品>>

猜您喜欢

江城子

翁元龙

一年箫鼓又疏钟。yī nián xiāo gǔ yòu shū zhōng。
爱东风。ài dōng fēng。
恨东风。hèn dōng fēng。
吹落灯花,移在杏梢红。chuī luò dēng huā,yí zài xìng shāo hóng。
玉靥翠钿无半点,空湿透,绣罗弓。yù yè cuì diàn wú bàn diǎn,kōng shī tòu,xiù luó gōng。
燕魂莺梦渐惺松。yàn hún yīng mèng jiàn xīng sōng。
月帘栊。yuè lián lóng。
影迷蒙。yǐng mí méng。
催趁年华,都在艳歌中。cuī chèn nián huá,dōu zài yàn gē zhōng。
明日柳边春意思,便不与,夜来同。míng rì liǔ biān chūn yì sī,biàn bù yǔ,yè lái tóng。

西江月·立春

翁元龙

画阁换黏春帖,宝筝抛学银钩。huà gé huàn nián chūn tiē,bǎo zhēng pāo xué yín gōu。
东风轻滑玉钗流。dōng fēng qīng huá yù chāi liú。
织就燕纹莺绣。zhī jiù yàn wén yīng xiù。
隔帐灯花微笑,倚窗云叶低收。gé zhàng dēng huā wēi xiào,yǐ chuāng yún yè dī shōu。
双鸳刺罢底尖头。shuāng yuān cì bà dǐ jiān tóu。
剔雪闲寻豆蔻。tī xuě xián xún dòu kòu。

朝中措·赋茉莉

翁元龙

花情偏与夜相投。huā qíng piān yǔ yè xiāng tóu。
心事鬓边羞。xīn shì bìn biān xiū。
薰醒半床凉梦,能消几个开头。xūn xǐng bàn chuáng liáng mèng,néng xiāo jǐ gè kāi tóu。
风轮慢卷,冰壶低架,香雾飕飕。fēng lún màn juǎn,bīng hú dī jià,xiāng wù sōu sōu。
更着月华相恼,木犀淡了中秋。gèng zhe yuè huá xiāng nǎo,mù xī dàn le zhōng qiū。

题曹娥墓

翁元龙

自从西子入吴宫,幸有英娥可劝忠。zì cóng xī zi rù wú gōng,xìng yǒu yīng é kě quàn zhōng。
同姓最惭曹孟德,垂名只许叔先雄。tóng xìng zuì cán cáo mèng dé,chuí míng zhǐ xǔ shū xiān xióng。
虚生浪死人何限,白日青天古一同。xū shēng làng sǐ rén hé xiàn,bái rì qīng tiān gǔ yī tóng。
看得冢头三寸草,也嫌桃李嫁东风。kàn dé zhǒng tóu sān cùn cǎo,yě xián táo lǐ jià dōng fēng。

总宜园

翁元龙

此间不愧总宜名,山色湖光任雨晴。cǐ jiān bù kuì zǒng yí míng,shān sè hú guāng rèn yǔ qíng。
鸿雁一声秋意惨,疏杨摇曳尚多情。hóng yàn yī shēng qiū yì cǎn,shū yáng yáo yè shàng duō qíng。
2012