古诗词

水调歌头·其五对月有感

朱敦儒

天宇著垂象,日月共回旋。tiān yǔ zhù chuí xiàng,rì yuè gòng huí xuán。
因何明月,偏被指点古来传。yīn hé míng yuè,piān bèi zhǐ diǎn gǔ lái chuán。
浪语修成七宝,漫说霓裳九奏,阿姊最婵娟。làng yǔ xiū chéng qī bǎo,màn shuō ní shang jiǔ zòu,ā zǐ zuì chán juān。
愤激书青奏,伏愿听臣言。fèn jī shū qīng zòu,fú yuàn tīng chén yán。
诏六丁,驱狡兔,屏痴蟾。zhào liù dīng,qū jiǎo tù,píng chī chán。
移根老桂,种在历历白榆边。yí gēn lǎo guì,zhǒng zài lì lì bái yú biān。
深锁广寒宫殿,不许姮娥歌舞,按次守星躔。shēn suǒ guǎng hán gōng diàn,bù xǔ héng é gē wǔ,àn cì shǒu xīng chán。
永使无亏缺,长对日团圆。yǒng shǐ wú kuī quē,zhǎng duì rì tuán yuán。
朱敦儒

朱敦儒

朱敦儒 (1081-1159),字希真,洛阳人。历兵部郎中、临安府通判、秘书郎、都官员外郎、两浙东路提点刑狱,致仕,居嘉禾。绍兴二十九年(1159)卒。有词三卷,名《樵歌》。朱敦儒获得“词俊”之名,与“诗俊”陈与义等并称为“洛中八俊” (楼钥《跋朱岩壑鹤赋及送闾丘使君诗》) 朱敦儒的作品>>

猜您喜欢

鹧鸪天·不系虚舟取性颠

朱敦儒

不系虚舟取性颠,浮河泛海不知年。bù xì xū zhōu qǔ xìng diān,fú hé fàn hǎi bù zhī nián。
乘风安用青帆引,逆浪何须锦缆牵。chéng fēng ān yòng qīng fān yǐn,nì làng hé xū jǐn lǎn qiān。
云荐枕,月铺毡,无朝无夜任横眠。yún jiàn zhěn,yuè pù zhān,wú cháo wú yè rèn héng mián。
太虚空里知谁管,有个明官唤做天。tài xū kōng lǐ zhī shuí guǎn,yǒu gè míng guān huàn zuò tiān。

鹧鸪天·通处灵犀一点真

朱敦儒

通处灵犀一点真,忺随紫橐步红茵,个中自是神仙住,花作帘栊玉作人。tōng chù líng xī yī diǎn zhēn,xiān suí zǐ tuó bù hóng yīn,gè zhōng zì shì shén xiān zhù,huā zuò lián lóng yù zuò rén。
偏澹静,最尖新,等闲舞雪振歌尘。piān dàn jìng,zuì jiān xīn,děng xián wǔ xuě zhèn gē chén。
若教宋玉尊前见,应笑襄王梦里寻。ruò jiào sòng yù zūn qián jiàn,yīng xiào xiāng wáng mèng lǐ xún。

鹧鸪天 ·草草园林作洛川

朱敦儒

草草园林作洛川,碧宫红塔借风烟。cǎo cǎo yuán lín zuò luò chuān,bì gōng hóng tǎ jiè fēng yān。
虽无金谷花能笑,也有铜驼柳解眠。suī wú jīn gǔ huā néng xiào,yě yǒu tóng tuó liǔ jiě mián。
春似旧,酒依前,何妨倚杖雪垂肩。chūn shì jiù,jiǔ yī qián,hé fáng yǐ zhàng xuě chuí jiān。
五陵侠少今谁健,似我亲逢建武年。wǔ líng xiá shǎo jīn shuí jiàn,shì wǒ qīn féng jiàn wǔ nián。

鹧鸪天·检尽历头冬又残

朱敦儒

检尽历头冬又残,爱他风雪忍他寒。jiǎn jǐn lì tóu dōng yòu cán,ài tā fēng xuě rěn tā hán。
拖条竹杖家家酒,上个篮舆处处山。tuō tiáo zhú zhàng jiā jiā jiǔ,shàng gè lán yú chù chù shān。
添老大,转痴顽,谢天教我老来闲。tiān lǎo dà,zhuǎn chī wán,xiè tiān jiào wǒ lǎo lái xián。
道人还了鸳鸯债,纸帐梅花醉梦间。dào rén hái le yuān yāng zhài,zhǐ zhàng méi huā zuì mèng jiān。

鹧鸪天·唱得梨园绝代声

朱敦儒

唱得梨园绝代声,前朝惟数李夫人。chàng dé lí yuán jué dài shēng,qián cháo wéi shù lǐ fū rén。
自从惊破霓裳后,楚奏吴歌扇里新。zì cóng jīng pò ní shang hòu,chǔ zòu wú gē shàn lǐ xīn。
秦嶂雁,越溪砧,西风北客两飘零。qín zhàng yàn,yuè xī zhēn,xī fēng běi kè liǎng piāo líng。
尊前忽听当时曲,侧帽停杯泪满巾。zūn qián hū tīng dāng shí qū,cè mào tíng bēi lèi mǎn jīn。

鹧鸪天·曾为梅花醉不归

朱敦儒

曾为梅花醉不归,佳人挽袖乞新词。céng wèi méi huā zuì bù guī,jiā rén wǎn xiù qǐ xīn cí。
轻红遍写鸳鸯带,浓碧争斟翡翠巵。qīng hóng biàn xiě yuān yāng dài,nóng bì zhēng zhēn fěi cuì zhī。
人已老,事皆非,花前不饮泪沾衣。rén yǐ lǎo,shì jiē fēi,huā qián bù yǐn lèi zhān yī。
如今但欲关门睡,一任梅花作雪飞。rú jīn dàn yù guān mén shuì,yī rèn méi huā zuò xuě fēi。

鹧鸪天·画舫东时洛水清

朱敦儒

画舫东时洛水清,别离心绪若为情。huà fǎng dōng shí luò shuǐ qīng,bié lí xīn xù ruò wèi qíng。
西风挹泪分携后,十夜长亭九梦君。xī fēng yì lèi fēn xié hòu,shí yè zhǎng tíng jiǔ mèng jūn。
云背水,雁回汀,只应芳草见离魂。yún bèi shuǐ,yàn huí tīng,zhǐ yīng fāng cǎo jiàn lí hún。
前回共采芙蓉处,风自凄凄月自明。qián huí gòng cǎi fú róng chù,fēng zì qī qī yuè zì míng。

鹧鸪天·竹粉吹香杏子丹

朱敦儒

竹粉吹香杏子丹,试新纱帽纻衣宽。zhú fěn chuī xiāng xìng zi dān,shì xīn shā mào zhù yī kuān。
日长几案琴书静,地僻池塘鸥鹭闲。rì zhǎng jǐ àn qín shū jìng,dì pì chí táng ōu lù xián。
寻汗漫,听潺湲,澹然心寄水云间。xún hàn màn,tīng chán yuán,dàn rán xīn jì shuǐ yún jiān。
无人共酌松黄酒,时有飞仙暗往还。wú rén gòng zhuó sōng huáng jiǔ,shí yǒu fēi xiān àn wǎng hái。

鹧鸪天·天上人间酒最尊

朱敦儒

天上人间酒最尊,非甘非苦味通神。tiān shàng rén jiān jiǔ zuì zūn,fēi gān fēi kǔ wèi tōng shén。
一杯能变愁山色,三盏全迥冷谷春。yī bēi néng biàn chóu shān sè,sān zhǎn quán jiǒng lěng gǔ chūn。
欢后笑,怒时瞋,醒来不记有何因。huān hòu xiào,nù shí chēn,xǐng lái bù jì yǒu hé yīn。
古时有个陶元亮,解道君当恕醉人。gǔ shí yǒu gè táo yuán liàng,jiě dào jūn dāng shù zuì rén。

鹧鸪天 ·有个仙人捧玉巵

朱敦儒

有个仙人捧玉卮,满斟坚劝不须辞。yǒu gè xiān rén pěng yù zhī,mǎn zhēn jiān quàn bù xū cí。
瑞龙透顶香难比,甘露浇心味更奇。ruì lóng tòu dǐng xiāng nán bǐ,gān lù jiāo xīn wèi gèng qí。
开道域,洗尘机,融融天乐醉瑶池。kāi dào yù,xǐ chén jī,róng róng tiān lè zuì yáo chí。
霓裳拽住君休去,待我醒时更一瓻。ní shang zhuāi zhù jūn xiū qù,dài wǒ xǐng shí gèng yī chī。

鹧鸪天·极目江湖水浸云

朱敦儒

极目江湖水浸云,不堪回首洛阳春。jí mù jiāng hú shuǐ jìn yún,bù kān huí shǒu luò yáng chūn。
天津帐饮凌云客,花市行歌绝代人。tiān jīn zhàng yǐn líng yún kè,huā shì xíng gē jué dài rén。
穿绣陌,踏香尘,满城沉醉管弦声。chuān xiù mò,tà xiāng chén,mǎn chéng chén zuì guǎn xián shēng。
如今远客休惆怅,饱向皇都见太平。rú jīn yuǎn kè xiū chóu chàng,bǎo xiàng huáng dōu jiàn tài píng。

鹧鸪天·许总管席上

朱敦儒

至节先庚欲雪天,玳筵围锦帐青毡。zhì jié xiān gēng yù xuě tiān,dài yán wéi jǐn zhàng qīng zhān。
嫖姚副帅招佳客,太守高明别乘贤。piáo yáo fù shuài zhāo jiā kè,tài shǒu gāo míng bié chéng xián。
歌宛转,舞蹁跹,金钗十二拥婵娟。gē wǎn zhuǎn,wǔ pián xiān,jīn chāi shí èr yōng chán juān。
老人南极星边住,也趁梅花听管弦。lǎo rén nán jí xīng biān zhù,yě chèn méi huā tīng guǎn xián。

鹧鸪天·正月十四夜

朱敦儒

凤烛星球初试灯,冰轮碾破碧棱层。fèng zhú xīng qiú chū shì dēng,bīng lún niǎn pò bì léng céng。
来宵虽道十分满,未必胜如此夜明。lái xiāo suī dào shí fēn mǎn,wèi bì shèng rú cǐ yè míng。
留上客,换瑶觥,任教楼外晓参横。liú shàng kè,huàn yáo gōng,rèn jiào lóu wài xiǎo cān héng。
春风从旧偏怜我,那更姮娥是故人。chūn fēng cóng jiù piān lián wǒ,nà gèng héng é shì gù rén。

相见欢·金陵城上西楼

朱敦儒

金陵城上西楼,倚清秋。jīn líng chéng shàng xī lóu,yǐ qīng qiū。
万里夕阳垂地,大江流。wàn lǐ xī yáng chuí dì,dà jiāng liú。
中原乱,簪缨散,几时收?试倩悲风吹泪,过扬州。zhōng yuán luàn,zān yīng sàn,jǐ shí shōu?shì qiàn bēi fēng chuī lèi,guò yáng zhōu。

朝中措·先生筇杖是生涯

朱敦儒

先生筇杖是生涯,挑月更担花。xiān shēng qióng zhàng shì shēng yá,tiāo yuè gèng dān huā。
把住都无憎爱,放行总是烟霞。bǎ zhù dōu wú zēng ài,fàng xíng zǒng shì yān xiá。
飘然携去,旗亭问酒,萧寺寻茶。piāo rán xié qù,qí tíng wèn jiǔ,xiāo sì xún chá。
恰似黄鹂无定,不知飞到谁家?qià shì huáng lí wú dìng,bù zhī fēi dào shuí jiā?