古诗词

送李昂长官

徐积

征南兵势欲平蛮,军声杀气秋风寒。zhēng nán bīng shì yù píng mán,jūn shēng shā qì qiū fēng hán。
南国此时霜霰早,八月草黄枫叶丹。nán guó cǐ shí shuāng xiàn zǎo,bā yuè cǎo huáng fēng yè dān。
江有渚兮山有麓,君向洞庭何处宿。jiāng yǒu zhǔ xī shān yǒu lù,jūn xiàng dòng tíng hé chù sù。
四垂天幕乱波平,九嶷山送愁岚绿。sì chuí tiān mù luàn bō píng,jiǔ yí shān sòng chóu lán lǜ。
日斜叶落黄陵祠,月明风起清湘竹。rì xié yè luò huáng líng cí,yuè míng fēng qǐ qīng xiāng zhú。
愁娥远放峡云来,冤臣莫借江声哭。chóu é yuǎn fàng xiá yún lái,yuān chén mò jiè jiāng shēng kū。
雁号孤喙度苍梧,猿叫哀肠抱霜木。yàn hào gū huì dù cāng wú,yuán jiào āi cháng bào shuāng mù。
君看樵坞与渔村,绿橘黄柑随柿熟。jūn kàn qiáo wù yǔ yú cūn,lǜ jú huáng gān suí shì shú。
此行正合风骚情,县衙仍在衡山足。cǐ xíng zhèng hé fēng sāo qíng,xiàn yá réng zài héng shān zú。
新岚老翠滴吟窗,风松云溜生琴曲。xīn lán lǎo cuì dī yín chuāng,fēng sōng yún liū shēng qín qū。
衡人侧耳听先声,报道官来不碌碌。héng rén cè ěr tīng xiān shēng,bào dào guān lái bù lù lù。
可使汝农无逃田,可使汝市无冤狱。kě shǐ rǔ nóng wú táo tián,kě shǐ rǔ shì wú yuān yù。
汝胥可脱簿书烦,汝民可免鞭笞辱。rǔ xū kě tuō bù shū fán,rǔ mín kě miǎn biān chī rǔ。
日中放吏不坐厅,夜半投金不受嘱。rì zhōng fàng lì bù zuò tīng,yè bàn tóu jīn bù shòu zhǔ。
回时唯载俸馀钱,茶满衡山无一掬。huí shí wéi zài fèng yú qián,chá mǎn héng shān wú yī jū。
徐积

徐积

徐积(1028—1103)北宋聋人教官。字仲车,楚州山阳(今江苏淮安)人。因晚年居楚州南门外,故自号南郭翁。生于宋仁宗天圣六年,卒于徽宗崇宁二年,年七十六岁。政和六年(1116),赐谥节孝处士。家乡人为其建 “徐节孝祠”,明清两代均有修缮,毁于解放初期。《宋史》卷四五九有传。 徐积的作品>>

猜您喜欢

寄王潜圣

徐积

谁言急景似飞梭,我把光阴欲快磨。shuí yán jí jǐng shì fēi suō,wǒ bǎ guāng yīn yù kuài mó。
却想残春笑君处,无何有路觅君多。què xiǎng cán chūn xiào jūn chù,wú hé yǒu lù mì jūn duō。

上胡先生

徐积

昨夜重思太古音,确然独抱一张琴。zuó yè zhòng sī tài gǔ yīn,què rán dú bào yī zhāng qín。
因何不听吾夫子,枉被雕虫累到今。yīn hé bù tīng wú fū zi,wǎng bèi diāo chóng lèi dào jīn。

答魏老

徐积

满面春风醉落晖,满头红艳带花归。mǎn miàn chūn fēng zuì luò huī,mǎn tóu hóng yàn dài huā guī。
醉眠自有风流格,不是无人为解衣。zuì mián zì yǒu fēng liú gé,bù shì wú rén wèi jiě yī。

答魏老

徐积

一片山中云自飞,葛巾有酒琴无徽。yī piàn shān zhōng yún zì fēi,gé jīn yǒu jiǔ qín wú huī。
陶公自是秋风客,不见黄花未肯归。táo gōng zì shì qiū fēng kè,bù jiàn huáng huā wèi kěn guī。

答杨存中

徐积

出郭人来又换诗,七香官酒杏花枝。chū guō rén lái yòu huàn shī,qī xiāng guān jiǔ xìng huā zhī。
我诗却恐春风惜,莫使春风度度知。wǒ shī què kǒng chūn fēng xī,mò shǐ chūn fēng dù dù zhī。

谢张先生出示铁笛

徐积

南阳张老本仙才,铁笛其形亦怪哉。nán yáng zhāng lǎo běn xiān cái,tiě dí qí xíng yì guài zāi。
辄莫片时吹便已,凤凰非独待箫来。zhé mò piàn shí chuī biàn yǐ,fèng huáng fēi dú dài xiāo lái。

寄崔汝弼其一

徐积

黄艳花前白颔翁,忆君诗思入霜风。huáng yàn huā qián bái hàn wēng,yì jūn shī sī rù shuāng fēng。
如今相去犹未远,明年把酒望江东。rú jīn xiāng qù yóu wèi yuǎn,míng nián bǎ jiǔ wàng jiāng dōng。

赠卢君常

徐积

人世情怀已索然,幸无不义入黄泉。rén shì qíng huái yǐ suǒ rán,xìng wú bù yì rù huáng quán。
不须永诀行相见,六十三翁能几年。bù xū yǒng jué xíng xiāng jiàn,liù shí sān wēng néng jǐ nián。

寄朱广微

徐积

两官本是好吟翁,云出山来鹤入笼。liǎng guān běn shì hǎo yín wēng,yún chū shān lái hè rù lóng。
记得僧轩闲坐否,无人到处水边鸿。jì dé sēng xuān xián zuò fǒu,wú rén dào chù shuǐ biān hóng。

答白云之句其一

徐积

我是白云云是我,自知云我不须分。wǒ shì bái yún yún shì wǒ,zì zhī yún wǒ bù xū fēn。
时人若问山翁意,看取山头一片云。shí rén ruò wèn shān wēng yì,kàn qǔ shān tóu yī piàn yún。

赠黄鲁直

徐积

不见故人弥有情,一见故人心眼明。bù jiàn gù rén mí yǒu qíng,yī jiàn gù rén xīn yǎn míng。
忘却问君船住处,夜来清梦绕西城。wàng què wèn jūn chuán zhù chù,yè lái qīng mèng rào xī chéng。

妾薄命其四

徐积

女子恩雠事可知,我曹何用吊吴姬。nǚ zi ēn chóu shì kě zhī,wǒ cáo hé yòng diào wú jī。
如斯才貌如斯苦,也似贤人被妒时。rú sī cái mào rú sī kǔ,yě shì xián rén bèi dù shí。

咏慎郎中园木香

徐积

仙子霓裳曳绀霞,琼姬仍坐碧云车。xiān zi ní shang yè gàn xiá,qióng jī réng zuò bì yún chē。
谁言十日春归去,犹有春风在慎家。shuí yán shí rì chūn guī qù,yóu yǒu chūn fēng zài shèn jiā。

一片花飞减却春

徐积

一片花飞减却春,共君同作管花人。yī piàn huā fēi jiǎn què chūn,gòng jūn tóng zuò guǎn huā rén。
急将步障围载圃,莫使狂风近四邻。jí jiāng bù zhàng wéi zài pǔ,mò shǐ kuáng fēng jìn sì lín。

问杨柳

徐积

我爱风流杨柳枝,杨柳如何报我诗。wǒ ài fēng liú yáng liǔ zhī,yáng liǔ rú hé bào wǒ shī。
落花满面春风晓,借与丝鞭走马时。luò huā mǎn miàn chūn fēng xiǎo,jiè yǔ sī biān zǒu mǎ shí。