古诗词

濉阳

徐积

尝闻唐李氏,世号为贤妻。cháng wén táng lǐ shì,shì hào wèi xián qī。
以力营七丧,或谓难庶几。yǐ lì yíng qī sàng,huò wèi nán shù jǐ。
孰知蔡家妇,其事乃同之。shú zhī cài jiā fù,qí shì nǎi tóng zhī。
岂特在中馈,无往而无仪。qǐ tè zài zhōng kuì,wú wǎng ér wú yí。
孝于其所尊,慈于其所卑。xiào yú qí suǒ zūn,cí yú qí suǒ bēi。
即知义所在,能终义所为。jí zhī yì suǒ zài,néng zhōng yì suǒ wèi。
我生至此极,我嫁逢百罹。wǒ shēng zhì cǐ jí,wǒ jià féng bǎi lí。
其属死略尽,其骨俱无归。qí shǔ sǐ lüè jǐn,qí gǔ jù wú guī。
身为未亡人,心乃真男儿。shēn wèi wèi wáng rén,xīn nǎi zhēn nán ér。
以己任其责,无忘须臾时。yǐ jǐ rèn qí zé,wú wàng xū yú shí。
但恐事不济,安知恤寒饥。dàn kǒng shì bù jì,ān zhī xù hán jī。
乃捐奉生具,而为送亡资。nǎi juān fèng shēng jù,ér wèi sòng wáng zī。
面不御膏沐,首不加冠笄。miàn bù yù gāo mù,shǒu bù jiā guān jī。
金珠鬻于市,文绣容何施。jīn zhū yù yú shì,wén xiù róng hé shī。
更无囊中装,唯有身上衣。gèng wú náng zhōng zhuāng,wéi yǒu shēn shàng yī。
殆将截其发,幸苟完其肌。dài jiāng jié qí fā,xìng gǒu wán qí jī。
所得盖良苦,所积从细微。suǒ dé gài liáng kǔ,suǒ jī cóng xì wēi。
如此十年久,犹以为支离。rú cǐ shí nián jiǔ,yóu yǐ wèi zhī lí。
日下卜诸良,宅兆相厥宜。rì xià bo zhū liáng,zhái zhào xiāng jué yí。
一举十八丧,一旦得所依。yī jǔ shí bā sàng,yī dàn dé suǒ yī。
手自植松楸,身亦沾涂泥。shǒu zì zhí sōng qiū,shēn yì zhān tú ní。
何暇裹两足,但知勤四肢。hé xiá guǒ liǎng zú,dàn zhī qín sì zhī。
居者叹于室,行者泣于歧。jū zhě tàn yú shì,xíng zhě qì yú qí。
鸟亦助叫号,人思操蔂梩。niǎo yì zhù jiào hào,rén sī cāo léi lí。
冥冥长夜魂,所获喜可知。míng míng zhǎng yè hún,suǒ huò xǐ kě zhī。
郁郁佳城中,不为中道尸。yù yù jiā chéng zhōng,bù wèi zhōng dào shī。
卒办其家事,少慰而心悲。zú bàn qí jiā shì,shǎo wèi ér xīn bēi。
义深海可涸,行坚山可摧。yì shēn hǎi kě hé,xíng jiān shān kě cuī。
孤诚贯白日,幽光淩虹霓。gū chéng guàn bái rì,yōu guāng líng hóng ní。
吾闻古烈女,荦荦非无奇。wú wén gǔ liè nǚ,luò luò fēi wú qí。
一死盖易处,一节亦易持。yī sǐ gài yì chù,yī jié yì yì chí。
至如张氏者,使人尤歔欷。zhì rú zhāng shì zhě,shǐ rén yóu xū xī。
谁为孝妇传,谁为黄绢碑。shuí wèi xiào fù chuán,shuí wèi huáng juàn bēi。
亦有淮上翁,为述濉阳诗。yì yǒu huái shàng wēng,wèi shù suī yáng shī。
移书太史氏,无令兹逸遗。yí shū tài shǐ shì,wú lìng zī yì yí。
徐积

徐积

徐积(1028—1103)北宋聋人教官。字仲车,楚州山阳(今江苏淮安)人。因晚年居楚州南门外,故自号南郭翁。生于宋仁宗天圣六年,卒于徽宗崇宁二年,年七十六岁。政和六年(1116),赐谥节孝处士。家乡人为其建 “徐节孝祠”,明清两代均有修缮,毁于解放初期。《宋史》卷四五九有传。 徐积的作品>>

猜您喜欢

送范宣德

徐积

客有斯人,而有美质。kè yǒu sī rén,ér yǒu měi zhì。
可养而充,其在不息。kě yǎng ér chōng,qí zài bù xī。
养之以正,充之以义。yǎng zhī yǐ zhèng,chōng zhī yǐ yì。
何适不可,何为弗至。hé shì bù kě,hé wèi fú zhì。

送李推官

徐积

物有所兴,因人而就。wù yǒu suǒ xīng,yīn rén ér jiù。
其人维何,所性忠厚。qí rén wéi hé,suǒ xìng zhōng hòu。
能谋而果,能明而究。néng móu ér guǒ,néng míng ér jiū。
身任其责,力成厥构。shēn rèn qí zé,lì chéng jué gòu。
既成之法,可继于后。jì chéng zhī fǎ,kě jì yú hòu。
入门而东,自南而北。rù mén ér dōng,zì nán ér běi。
如污斯隆,如枉斯直。rú wū sī lóng,rú wǎng sī zhí。
如塞斯通,如隘斯辟。rú sāi sī tōng,rú ài sī pì。
如翼斯张,如衡斯举。rú yì sī zhāng,rú héng sī jǔ。
如蔀斯赫,如阒斯睹。rú bù sī hè,rú qù sī dǔ。
室有明窗,墙有坚堵。shì yǒu míng chuāng,qiáng yǒu jiān dǔ。
地无游蚁,穴无伏鼠。dì wú yóu yǐ,xué wú fú shǔ。
既完既成,既安既处。jì wán jì chéng,jì ān jì chù。
师乎师乎,岂可苟然。shī hū shī hū,qǐ kě gǒu rán。
心为道本,身为义先。xīn wèi dào běn,shēn wèi yì xiān。
心之所无,道不可传。xīn zhī suǒ wú,dào bù kě chuán。
身之所无,口不可宣。shēn zhī suǒ wú,kǒu bù kě xuān。
唯正唯直,求己以全。wéi zhèng wéi zhí,qiú jǐ yǐ quán。
以义以命,如耕平田。yǐ yì yǐ mìng,rú gēng píng tián。
处心积虑,贯通神明。chù xīn jī lǜ,guàn tōng shén míng。
无忝乡校,勿负朝廷。wú tiǎn xiāng xiào,wù fù cháo tíng。
成人子弟,慰人父兄。chéng rén zi dì,wèi rén fù xiōng。
二三职事,其亦警戒。èr sān zhí shì,qí yì jǐng jiè。
欲善诸外,先治诸内。yù shàn zhū wài,xiān zhì zhū nèi。
存诚防邪,集义养气。cún chéng fáng xié,jí yì yǎng qì。
作伪心劳,作德心逸。zuò wěi xīn láo,zuò dé xīn yì。
如此两句,守而勿失。rú cǐ liǎng jù,shǒu ér wù shī。
谨佐尔师,各修其职。jǐn zuǒ ěr shī,gè xiū qí zhí。
庶乎诸生,其则不远。shù hū zhū shēng,qí zé bù yuǎn。
已修加修,已善加善。yǐ xiū jiā xiū,yǐ shàn jiā shàn。
不率者从,不类者变。bù lǜ zhě cóng,bù lèi zhě biàn。
子弟如此,父兄所愿。zi dì rú cǐ,fù xiōng suǒ yuàn。
可慰乡人,可成学风。kě wèi xiāng rén,kě chéng xué fēng。
可酬其劳,可称厥功。kě chóu qí láo,kě chēng jué gōng。

送乔司法

徐积

乔掾循循,有如寒士。qiáo yuàn xún xún,yǒu rú hán shì。
面无浮气,能训诸理。miàn wú fú qì,néng xùn zhū lǐ。
可养可充,曰正曰直。kě yǎng kě chōng,yuē zhèng yuē zhí。
其维思诚,其在不息。qí wéi sī chéng,qí zài bù xī。

送贾镇卿

徐积

萧县大夫,气质端劲。xiāo xiàn dà fū,qì zhì duān jìn。
其中所养,不邪而正。qí zhōng suǒ yǎng,bù xié ér zhèng。
正以辅才,恕以辅明。zhèng yǐ fǔ cái,shù yǐ fǔ míng。
面无谀色,口无谀声。miàn wú yú sè,kǒu wú yú shēng。
若斯人者,宜于王庭。ruò sī rén zhě,yí yú wáng tíng。
而况一县,为惠为泽。ér kuàng yī xiàn,wèi huì wèi zé。
恕所以惠,威所以立。shù suǒ yǐ huì,wēi suǒ yǐ lì。
猛宽得中,韦抗是也。měng kuān dé zhōng,wéi kàng shì yě。
诛奸殄寇,有贺齐者。zhū jiān tiǎn kòu,yǒu hè qí zhě。
东汉庞参,作守汉阳。dōng hàn páng cān,zuò shǒu hàn yáng。
政所以茂,实繄任棠。zhèng suǒ yǐ mào,shí yī rèn táng。
以君之正,以君常德。yǐ jūn zhī zhèng,yǐ jūn cháng dé。
力追古人,是宜是适。lì zhuī gǔ rén,shì yí shì shì。

可养一章赠别范子舟

徐积

可养可充,曰性曰气。kě yǎng kě chōng,yuē xìng yuē qì。
以君美质,斯已可贵。yǐ jūn měi zhì,sī yǐ kě guì。
养而充之,何所弗至。yǎng ér chōng zhī,hé suǒ fú zhì。

送山阳宰

徐积

大夫三年,平恕如一。dà fū sān nián,píng shù rú yī。
静而不烦,民安厥室。jìng ér bù fán,mín ān jué shì。
大夫去矣,何以述之。dà fū qù yǐ,hé yǐ shù zhī。
我述民言,民实德之。wǒ shù mín yán,mín shí dé zhī。