古诗词

林殿院挽词

徐积

吁嗟人兮,而有斯人。xū jiē rén xī,ér yǒu sī rén。
以义为质兮,以刚守身。yǐ yì wèi zhì xī,yǐ gāng shǒu shēn。
内明白而外昭哲兮,气貌甚真。nèi míng bái ér wài zhāo zhé xī,qì mào shén zhēn。
动则不苟兮,可使之为国,可使之为民。dòng zé bù gǒu xī,kě shǐ zhī wèi guó,kě shǐ zhī wèi mín。
使之为国兮取义舍生,使之论事兮倾出赤心。shǐ zhī wèi guó xī qǔ yì shě shēng,shǐ zhī lùn shì xī qīng chū chì xīn。
世方好柔兮我方刚,彼为辕下驹兮我方鹰扬。shì fāng hǎo róu xī wǒ fāng gāng,bǐ wèi yuán xià jū xī wǒ fāng yīng yáng。
彼作威之臣人莫敢当,我方藐视兮直攻其强。bǐ zuò wēi zhī chén rén mò gǎn dāng,wǒ fāng miǎo shì xī zhí gōng qí qiáng。
彼作福之臣兮烹煎牛羊罗列酒浆,我方折其匕箸兮覆杯而不尝。bǐ zuò fú zhī chén xī pēng jiān niú yáng luó liè jiǔ jiāng,wǒ fāng zhé qí bǐ zhù xī fù bēi ér bù cháng。
以甘易苦兮自以为常,以退为进兮如寝诸床。yǐ gān yì kǔ xī zì yǐ wèi cháng,yǐ tuì wèi jìn xī rú qǐn zhū chuáng。
所往所居,不察刀笔者害兮簿书有蔽。suǒ wǎng suǒ jū,bù chá dāo bǐ zhě hài xī bù shū yǒu bì。
隐必露兮伏必发,照奸胆兮破奸穴。yǐn bì lù xī fú bì fā,zhào jiān dǎn xī pò jiān xué。
小奸积忿兮五脏欲裂,大奸睚眦兮其眦有血,口且欲吞兮齿且欲啮。xiǎo jiān jī fèn xī wǔ zàng yù liè,dà jiān yá zì xī qí zì yǒu xuè,kǒu qiě yù tūn xī chǐ qiě yù niè。
何诬之不诬何说,哆兮侈兮三寸之舌。hé wū zhī bù wū hé shuō,duō xī chǐ xī sān cùn zhī shé。
颜渊偷饭,曾参斗杀。yán yuān tōu fàn,céng cān dòu shā。
慈母投杼兮其谁不信,所赖公明兮得无悔吝。cí mǔ tóu zhù xī qí shuí bù xìn,suǒ lài gōng míng xī dé wú huǐ lìn。
夫何不幸兮人之云亡,谁司有命兮付与之不长。fū hé bù xìng xī rén zhī yún wáng,shuí sī yǒu mìng xī fù yǔ zhī bù zhǎng。
揭丹旐兮归晋疆,望江湖兮归故乡。jiē dān zhào xī guī jìn jiāng,wàng jiāng hú xī guī gù xiāng。
太行山上秋风起,度浮梁兮盟津水。tài xíng shān shàng qiū fēng qǐ,dù fú liáng xī méng jīn shuǐ。
符离东畔更凄凉,山阳犹有旧吟窗。fú lí dōng pàn gèng qī liáng,shān yáng yóu yǒu jiù yín chuāng。
吴人俱望扬子江,素车白马迎道旁。wú rén jù wàng yáng zi jiāng,sù chē bái mǎ yíng dào páng。
故人亦有孤与孀,更忧今岁寒无裳。gù rén yì yǒu gū yǔ shuāng,gèng yōu jīn suì hán wú shang。
洞庭橘柚正青黄,鲈鱼鲙美莼羹香。dòng tíng jú yòu zhèng qīng huáng,lú yú kuài měi chún gēng xiāng。
且缓哀铃送酒觞,一辞白日掩玄堂。qiě huǎn āi líng sòng jiǔ shāng,yī cí bái rì yǎn xuán táng。
玄堂一掩难开扃,夜复夜兮何时停。xuán táng yī yǎn nán kāi jiōng,yè fù yè xī hé shí tíng。
负高才兮成郁郁,揭高义兮徒冥冥。fù gāo cái xī chéng yù yù,jiē gāo yì xī tú míng míng。
一心在兮湖水清,万事空兮山月明。yī xīn zài xī hú shuǐ qīng,wàn shì kōng xī shān yuè míng。
悲恸处,是松陵,云惨兮,鸟哀鸣。bēi tòng chù,shì sōng líng,yún cǎn xī,niǎo āi míng。
念骨肉兮摧心形,须鬓班兮涕纵横。niàn gǔ ròu xī cuī xīn xíng,xū bìn bān xī tì zòng héng。
徐积

徐积

徐积(1028—1103)北宋聋人教官。字仲车,楚州山阳(今江苏淮安)人。因晚年居楚州南门外,故自号南郭翁。生于宋仁宗天圣六年,卒于徽宗崇宁二年,年七十六岁。政和六年(1116),赐谥节孝处士。家乡人为其建 “徐节孝祠”,明清两代均有修缮,毁于解放初期。《宋史》卷四五九有传。 徐积的作品>>

猜您喜欢

寄王潜圣

徐积

谁言急景似飞梭,我把光阴欲快磨。shuí yán jí jǐng shì fēi suō,wǒ bǎ guāng yīn yù kuài mó。
却想残春笑君处,无何有路觅君多。què xiǎng cán chūn xiào jūn chù,wú hé yǒu lù mì jūn duō。

上胡先生

徐积

昨夜重思太古音,确然独抱一张琴。zuó yè zhòng sī tài gǔ yīn,què rán dú bào yī zhāng qín。
因何不听吾夫子,枉被雕虫累到今。yīn hé bù tīng wú fū zi,wǎng bèi diāo chóng lèi dào jīn。

答魏老

徐积

满面春风醉落晖,满头红艳带花归。mǎn miàn chūn fēng zuì luò huī,mǎn tóu hóng yàn dài huā guī。
醉眠自有风流格,不是无人为解衣。zuì mián zì yǒu fēng liú gé,bù shì wú rén wèi jiě yī。

答魏老

徐积

一片山中云自飞,葛巾有酒琴无徽。yī piàn shān zhōng yún zì fēi,gé jīn yǒu jiǔ qín wú huī。
陶公自是秋风客,不见黄花未肯归。táo gōng zì shì qiū fēng kè,bù jiàn huáng huā wèi kěn guī。

答杨存中

徐积

出郭人来又换诗,七香官酒杏花枝。chū guō rén lái yòu huàn shī,qī xiāng guān jiǔ xìng huā zhī。
我诗却恐春风惜,莫使春风度度知。wǒ shī què kǒng chūn fēng xī,mò shǐ chūn fēng dù dù zhī。

谢张先生出示铁笛

徐积

南阳张老本仙才,铁笛其形亦怪哉。nán yáng zhāng lǎo běn xiān cái,tiě dí qí xíng yì guài zāi。
辄莫片时吹便已,凤凰非独待箫来。zhé mò piàn shí chuī biàn yǐ,fèng huáng fēi dú dài xiāo lái。

寄崔汝弼其一

徐积

黄艳花前白颔翁,忆君诗思入霜风。huáng yàn huā qián bái hàn wēng,yì jūn shī sī rù shuāng fēng。
如今相去犹未远,明年把酒望江东。rú jīn xiāng qù yóu wèi yuǎn,míng nián bǎ jiǔ wàng jiāng dōng。

赠卢君常

徐积

人世情怀已索然,幸无不义入黄泉。rén shì qíng huái yǐ suǒ rán,xìng wú bù yì rù huáng quán。
不须永诀行相见,六十三翁能几年。bù xū yǒng jué xíng xiāng jiàn,liù shí sān wēng néng jǐ nián。

寄朱广微

徐积

两官本是好吟翁,云出山来鹤入笼。liǎng guān běn shì hǎo yín wēng,yún chū shān lái hè rù lóng。
记得僧轩闲坐否,无人到处水边鸿。jì dé sēng xuān xián zuò fǒu,wú rén dào chù shuǐ biān hóng。

答白云之句其一

徐积

我是白云云是我,自知云我不须分。wǒ shì bái yún yún shì wǒ,zì zhī yún wǒ bù xū fēn。
时人若问山翁意,看取山头一片云。shí rén ruò wèn shān wēng yì,kàn qǔ shān tóu yī piàn yún。

赠黄鲁直

徐积

不见故人弥有情,一见故人心眼明。bù jiàn gù rén mí yǒu qíng,yī jiàn gù rén xīn yǎn míng。
忘却问君船住处,夜来清梦绕西城。wàng què wèn jūn chuán zhù chù,yè lái qīng mèng rào xī chéng。

妾薄命其四

徐积

女子恩雠事可知,我曹何用吊吴姬。nǚ zi ēn chóu shì kě zhī,wǒ cáo hé yòng diào wú jī。
如斯才貌如斯苦,也似贤人被妒时。rú sī cái mào rú sī kǔ,yě shì xián rén bèi dù shí。

咏慎郎中园木香

徐积

仙子霓裳曳绀霞,琼姬仍坐碧云车。xiān zi ní shang yè gàn xiá,qióng jī réng zuò bì yún chē。
谁言十日春归去,犹有春风在慎家。shuí yán shí rì chūn guī qù,yóu yǒu chūn fēng zài shèn jiā。

一片花飞减却春

徐积

一片花飞减却春,共君同作管花人。yī piàn huā fēi jiǎn què chūn,gòng jūn tóng zuò guǎn huā rén。
急将步障围载圃,莫使狂风近四邻。jí jiāng bù zhàng wéi zài pǔ,mò shǐ kuáng fēng jìn sì lín。

问杨柳

徐积

我爱风流杨柳枝,杨柳如何报我诗。wǒ ài fēng liú yáng liǔ zhī,yáng liǔ rú hé bào wǒ shī。
落花满面春风晓,借与丝鞭走马时。luò huā mǎn miàn chūn fēng xiǎo,jiè yǔ sī biān zǒu mǎ shí。