古诗词

赠外甥吕祖谦

曾几

昔别溪南寺,奇庞总角儿。xī bié xī nán sì,qí páng zǒng jiǎo ér。
传闻不好弄,剩喜更能诗。chuán wén bù hǎo nòng,shèng xǐ gèng néng shī。
弦术真吾道,躬行是汝师。xián shù zhēn wú dào,gōng xíng shì rǔ shī。
掖垣家学在,何以遍参为。yē yuán jiā xué zài,hé yǐ biàn cān wèi。

曾几

曾几(1085--1166)中国南宋诗人。字吉甫,自号茶山居士。其先赣州(今江西赣县)人,徙居河南府(今河南洛阳)。历任江西、浙西提刑、秘书少监、礼部侍郎。曾几学识渊博,勤于政事。他的学生陆游替他作《墓志铭》,称他“治经学道之余,发于文章,雅正纯粹,而诗尤工。”后人将其列入江西诗派。其诗多属抒情遣兴、唱酬题赠之作,闲雅清淡。五、七言律诗讲究对仗自然,气韵疏畅。古体如《赠空上人》,近体诗如《南山除夜》等,均见功力。所著《易释象》及文集已佚。《四库全书》有《茶山集》8卷,辑自《永乐大典》。 曾几的作品>>

猜您喜欢

赠王明清

曾几

吾宗择婿得羲之,令子传家又绝奇。wú zōng zé xù dé xī zhī,lìng zi chuán jiā yòu jué qí。
甥舅从来多酷似,弟兄如此信难为。shēng jiù cóng lái duō kù shì,dì xiōng rú cǐ xìn nán wèi。

题意大师房

曾几

头白高僧心已灰,石菖蒲长水蕉开。tóu bái gāo sēng xīn yǐ huī,shí chāng pú zhǎng shuǐ jiāo kāi。
庄严茗事炉烟起,不用关防俗子来。zhuāng yán míng shì lú yān qǐ,bù yòng guān fáng sú zi lái。

长淮有感

曾几

目送长淮去不回,登临万感集层台。mù sòng zhǎng huái qù bù huí,dēng lín wàn gǎn jí céng tái。
波间定有隋渠水,曾向大梁城下来。bō jiān dìng yǒu suí qú shuǐ,céng xiàng dà liáng chéng xià lái。

寄空禅师

曾几

江西句法空公得,一向逃禅挽不回。jiāng xī jù fǎ kōng gōng dé,yī xiàng táo chán wǎn bù huí。
深密伽陀妙天下,无人知道派中来。shēn mì gā tuó miào tiān xià,wú rén zhī dào pài zhōng lái。

海棠

曾几

空谷嫣然笑靥开,春风元自蜀山来。kōng gǔ yān rán xiào yè kāi,chūn fēng yuán zì shǔ shān lái。
少陵忘却浑闲事,更有离骚忘却梅。shǎo líng wàng què hún xián shì,gèng yǒu lí sāo wàng què méi。

山矾

曾几

青云叶底雪花繁,只与田家插髻鬟。qīng yún yè dǐ xuě huā fán,zhǐ yǔ tián jiā chā jì huán。
不枉涪翁初着句,能令大士久开颜。bù wǎng fú wēng chū zhe jù,néng lìng dà shì jiǔ kāi yán。

石菖蒲

曾几

窗明几净室空虚,尽道幽人一事无。chuāng míng jǐ jìng shì kōng xū,jǐn dào yōu rén yī shì wú。
莫道幽人无一事,汲泉承露养菖蒲。mò dào yōu rén wú yī shì,jí quán chéng lù yǎng chāng pú。

观四种梅

曾几

花信风从底处来,水边探得一枝开。huā xìn fēng cóng dǐ chù lái,shuǐ biān tàn dé yī zhī kāi。
箯舆日日溪南北,看尽江梅看腊梅。biān yú rì rì xī nán běi,kàn jǐn jiāng méi kàn là méi。

观四种梅

曾几

斩新梅蕊破东风,一树鹅黄一树红。zhǎn xīn méi ruǐ pò dōng fēng,yī shù é huáng yī shù hóng。
不着铅华元自好,未妨时世略相同。bù zhe qiān huá yuán zì hǎo,wèi fáng shí shì lüè xiāng tóng。

舟中

曾几

滩声送我入严州,过得州来水漫流。tān shēng sòng wǒ rù yán zhōu,guò dé zhōu lái shuǐ màn liú。
一夜好风潮信早,满船明月荻花秋。yī yè hǎo fēng cháo xìn zǎo,mǎn chuán míng yuè dí huā qiū。

江涨

曾几

雾里江流欲到天,旅人合眼梦归船。wù lǐ jiāng liú yù dào tiān,lǚ rén hé yǎn mèng guī chuán。
雨声竹屋晓来急,误喜全家蓬底眠。yǔ shēng zhú wū xiǎo lái jí,wù xǐ quán jiā péng dǐ mián。

戏同诸孙课春日迟迟

曾几

昼漏今多少,人闲只自知。zhòu lòu jīn duō shǎo,rén xián zhǐ zì zhī。
帘垂春色静,窗度日华迟。lián chuí chūn sè jìng,chuāng dù rì huá chí。
柳影徐徐转,花阴缓缓移。liǔ yǐng xú xú zhuǎn,huā yīn huǎn huǎn yí。
助成耕野事,添得读书时。zhù chéng gēng yě shì,tiān dé dú shū shí。
醉著三竿睡,忧来一局棋。zuì zhù sān gān shuì,yōu lái yī jú qí。
吾徒须爱惜,看即是冬曦。wú tú xū ài xī,kàn jí shì dōng xī。

王履道左丞见访

曾几

近市三椽屋,斜阳一席门。jìn shì sān chuán wū,xié yáng yī xí mén。
故人空厚禄,过我独高轩。gù rén kōng hòu lù,guò wǒ dú gāo xuān。
转刻求巾屦,忘形奉笑言。zhuǎn kè qiú jīn jù,wàng xíng fèng xiào yán。
性容安石缓,道许穆生存。xìng róng ān shí huǎn,dào xǔ mù shēng cún。
暝色遥岑合,归途涨水浑。míng sè yáo cén hé,guī tú zhǎng shuǐ hún。
传呼听已远,依旧雀声喧。chuán hū tīng yǐ yuǎn,yī jiù què shēng xuān。

雪中登王正中书阁

曾几

对雪同谁语,登楼似欲仙。duì xuě tóng shuí yǔ,dēng lóu shì yù xiān。
人家修月户,丈室散花天。rén jiā xiū yuè hù,zhàng shì sàn huā tiān。
山拥钩帘外,江横隐几前。shān yōng gōu lián wài,jiāng héng yǐn jǐ qián。
寒深落雁渚,清集钓鱼船。hán shēn luò yàn zhǔ,qīng jí diào yú chuán。
扶病从摩诘,销忧得仲宣。fú bìng cóng mó jí,xiāo yōu dé zhòng xuān。
展书明细字,烹茗湿疏烟。zhǎn shū míng xì zì,pēng míng shī shū yān。
月好还同梦,诗成已下弦。yuè hǎo hái tóng mèng,shī chéng yǐ xià xián。
明年傥相忆,一为到关边。míng nián tǎng xiāng yì,yī wèi dào guān biān。

秋雨排闷十韵

曾几

今夏久无雨,从秋却少晴。jīn xià jiǔ wú yǔ,cóng qiū què shǎo qíng。
空蒙迷远望,萧瑟送寒声。kōng méng mí yuǎn wàng,xiāo sè sòng hán shēng。
衣润香偏著,书蒸蠹欲生。yī rùn xiāng piān zhù,shū zhēng dù yù shēng。
坏檐闻瓦堕,涨水见堤平。huài yán wén wǎ duò,zhǎng shuǐ jiàn dī píng。
沟溢池鱼出,天低塞雁征。gōu yì chí yú chū,tiān dī sāi yàn zhēng。
萤飞明暗庑,蛙闹杂疏更。yíng fēi míng àn wǔ,wā nào zá shū gèng。
药醭时须焙,舟闲任自横。yào bú shí xū bèi,zhōu xián rèn zì héng。
未忧荒楚菊,直恐败吴粳。wèi yōu huāng chǔ jú,zhí kǒng bài wú jīng。
夜永灯相守,愁深酒细倾。yè yǒng dēng xiāng shǒu,chóu shēn jiǔ xì qīng。
浮云会消散,鼓笛赛西成。fú yún huì xiāo sàn,gǔ dí sài xī chéng。