古诗词

苏秀道中自七月二十五日夜大雨三日秋苗以苏喜而有作

曾几

一夕骄阳转作霖,梦回凉冷润衣襟。yī xī jiāo yáng zhuǎn zuò lín,mèng huí liáng lěng rùn yī jīn。
不愁屋漏床床湿,且喜溪流岸岸深。bù chóu wū lòu chuáng chuáng shī,qiě xǐ xī liú àn àn shēn。
千里稻花应秀色,五更桐叶最佳音。qiān lǐ dào huā yīng xiù sè,wǔ gèng tóng yè zuì jiā yīn。
无田似我犹欣舞,何况田间望岁心。wú tián shì wǒ yóu xīn wǔ,hé kuàng tián jiān wàng suì xīn。

曾几

曾几(1085--1166)中国南宋诗人。字吉甫,自号茶山居士。其先赣州(今江西赣县)人,徙居河南府(今河南洛阳)。历任江西、浙西提刑、秘书少监、礼部侍郎。曾几学识渊博,勤于政事。他的学生陆游替他作《墓志铭》,称他“治经学道之余,发于文章,雅正纯粹,而诗尤工。”后人将其列入江西诗派。其诗多属抒情遣兴、唱酬题赠之作,闲雅清淡。五、七言律诗讲究对仗自然,气韵疏畅。古体如《赠空上人》,近体诗如《南山除夜》等,均见功力。所著《易释象》及文集已佚。《四库全书》有《茶山集》8卷,辑自《永乐大典》。 曾几的作品>>

猜您喜欢

送晁恭道

曾几

才猷表表自名卿,何况传家烜赫声。cái yóu biǎo biǎo zì míng qīng,hé kuàng chuán jiā xuǎn hè shēng。
道院老人真乃祖,雪堂高弟是诸兄。dào yuàn lǎo rén zhēn nǎi zǔ,xuě táng gāo dì shì zhū xiōng。
一牛鸣地正接迹,五马行时尤见情。yī niú míng dì zhèng jiē jì,wǔ mǎ xíng shí yóu jiàn qíng。
拟岘登临试回首,小轩应记碧山横。nǐ xiàn dēng lín shì huí shǒu,xiǎo xuān yīng jì bì shān héng。

送绍兴帅汤相得请洞霄归括苍二首

曾几

武公入相不虚传,奏牍求闲却更前。wǔ gōng rù xiāng bù xū chuán,zòu dú qiú xián què gèng qián。
圣主闵劳天下士,诏书许作地行仙。shèng zhǔ mǐn láo tiān xià shì,zhào shū xǔ zuò dì xíng xiān。
少微星分临江左,大涤山门锁日边。shǎo wēi xīng fēn lín jiāng zuǒ,dà dí shān mén suǒ rì biān。
便以公归良易耳,午桥虽好莫留连。biàn yǐ gōng guī liáng yì ěr,wǔ qiáo suī hǎo mò liú lián。

送绍兴帅汤相得请洞霄归括苍二首

曾几

谁言富贵践危机,永日深春故里归。shuí yán fù guì jiàn wēi jī,yǒng rì shēn chūn gù lǐ guī。
烟雨高楼增意气,蓬莱杰阁少光辉。yān yǔ gāo lóu zēng yì qì,péng lái jié gé shǎo guāng huī。
向来赤舄又遵陆,此去青鞋长掩扉。xiàng lái chì xì yòu zūn lù,cǐ qù qīng xié zhǎng yǎn fēi。
画戟门东是茅宇,铃斋想像独依依。huà jǐ mén dōng shì máo yǔ,líng zhāi xiǎng xiàng dú yī yī。

送逮子赴秋试江西漕司

曾几

有诏词场猎俊英,西风匹马豫章城。yǒu zhào cí chǎng liè jùn yīng,xī fēng pǐ mǎ yù zhāng chéng。
欲追诸父雁行上,肯逐群儿鱼队行。yù zhuī zhū fù yàn xíng shàng,kěn zhú qún ér yú duì xíng。
金是莫邪当自必,璞非死鼠会相明。jīn shì mò xié dāng zì bì,pú fēi sǐ shǔ huì xiāng míng。
笔端妙处还知否,万里秋天壮气横。bǐ duān miào chù hái zhī fǒu,wàn lǐ qiū tiān zhuàng qì héng。

示逢子

曾几

清臞骨相类诸生,黾勉寒窗守一经。qīng qú gǔ xiāng lèi zhū shēng,mǐn miǎn hán chuāng shǒu yī jīng。
用赋要窥司马室,学诗频过伯鱼庭。yòng fù yào kuī sī mǎ shì,xué shī pín guò bó yú tíng。
可怜亲发镜中白,莫负子衿身上青。kě lián qīn fā jìng zhōng bái,mò fù zi jīn shēn shàng qīng。
五桂荫门家世事,寂寥天畔几回星。wǔ guì yīn mén jiā shì shì,jì liáo tiān pàn jǐ huí xīng。

同逢子韵寄逮子促其归

曾几

九日清尊要及辰,谁令形迹滞瓯闽。jiǔ rì qīng zūn yào jí chén,shuí lìng xíng jì zhì ōu mǐn。
饶阳城畔趋庭子,长乐坡前入幕宾。ráo yáng chéng pàn qū tíng zi,zhǎng lè pō qián rù mù bīn。
并倚门闾吾二老,相求原隰汝三人。bìng yǐ mén lǘ wú èr lǎo,xiāng qiú yuán xí rǔ sān rén。
借令不共黄花酒,莫与西风作后尘。jiè lìng bù gòng huáng huā jiǔ,mò yǔ xī fēng zuò hòu chén。

逮子得龙团胜雪茶两胯以归予其直万钱云

曾几

移人尤物众谈夸,持以趋庭意可嘉。yí rén yóu wù zhòng tán kuā,chí yǐ qū tíng yì kě jiā。
鲑菜自无三九种,龙团空取十千茶。guī cài zì wú sān jiǔ zhǒng,lóng tuán kōng qǔ shí qiān chá。
烹尝便恐成灾怪,把玩那能定等差。pēng cháng biàn kǒng chéng zāi guài,bǎ wán nà néng dìng děng chà。
赖有前贤小团例,一囊深贮只传家。lài yǒu qián xián xiǎo tuán lì,yī náng shēn zhù zhǐ chuán jiā。

用逮子韵奉赠郑禹功参议

曾几

雨馀依砌上苍苔,竟日山房闭不开。yǔ yú yī qì shàng cāng tái,jìng rì shān fáng bì bù kāi。
下马厌闻生客至,敲门喜见故人来。xià mǎ yàn wén shēng kè zhì,qiāo mén xǐ jiàn gù rén lái。
长哦绿竹诗三叠,小酌黄花酒一杯。zhǎng ó lǜ zhú shī sān dié,xiǎo zhuó huáng huā jiǔ yī bēi。
此外相看复何事,团蒲隐几湛灵台。cǐ wài xiāng kàn fù hé shì,tuán pú yǐn jǐ zhàn líng tái。

次钱处和赠赴召之行韵

曾几

苍颜白发海边州,敢与君王侧席求。cāng yán bái fā hǎi biān zhōu,gǎn yǔ jūn wáng cè xí qiú。
水似篙深催我去,雨如丝下要人留。shuǐ shì gāo shēn cuī wǒ qù,yǔ rú sī xià yào rén liú。
偶然结绶登畿左,不用攀辕拥道周。ǒu rán jié shòu dēng jī zuǒ,bù yòng pān yuán yōng dào zhōu。
高卧耦耕吾有分,何心赐璧取封侯。gāo wò ǒu gēng wú yǒu fēn,hé xīn cì bì qǔ fēng hóu。

留别三侄

曾几

僧窗又与汝周旋,百感相随到酒边。sēng chuāng yòu yǔ rǔ zhōu xuán,bǎi gǎn xiāng suí dào jiǔ biān。
无复吹篪如异日,空惊枕块已三年。wú fù chuī chí rú yì rì,kōng jīng zhěn kuài yǐ sān nián。
一门叔父吾衰矣,东阁郎君但勉旃。yī mén shū fù wú shuāi yǐ,dōng gé láng jūn dàn miǎn zhān。
不为怀金纡紫事,澡身玉雪是空传。bù wèi huái jīn yū zǐ shì,zǎo shēn yù xuě shì kōng chuán。

春来闻故旧多云亡者作诗示同志

曾几

雁足曾无一字收,有时书到却生愁。yàn zú céng wú yī zì shōu,yǒu shí shū dào què shēng chóu。
故人叠叠半黄壤,今我萧萧全白头。gù rén dié dié bàn huáng rǎng,jīn wǒ xiāo xiāo quán bái tóu。
大抵百年皆逝水,可怜万事只浮沤。dà dǐ bǎi nián jiē shì shuǐ,kě lián wàn shì zhǐ fú ōu。
朝闻夕死真吾道,圣处工夫办得不。cháo wén xī sǐ zhēn wú dào,shèng chù gōng fū bàn dé bù。

次郑禹功韵

曾几

怪底消除执热烦,郑公方丈接三韩。guài dǐ xiāo chú zhí rè fán,zhèng gōng fāng zhàng jiē sān hán。
空馀坐榻悬犀柄,岂有行厨洗玉盘。kōng yú zuò tà xuán xī bǐng,qǐ yǒu xíng chú xǐ yù pán。
作吏忽惊玄鸟变,寻盟未向白鸥寒。zuò lì hū jīng xuán niǎo biàn,xún méng wèi xiàng bái ōu hán。
诸山只在登临眼,安得陪君杖履看。zhū shān zhǐ zài dēng lín yǎn,ān dé péi jūn zhàng lǚ kàn。

次招客见赠韵

曾几

夏夜僧窗淡月笼,新凉绝类九秋中。xià yè sēng chuāng dàn yuè lóng,xīn liáng jué lèi jiǔ qiū zhōng。
曲生入座有清浊,荔子堆盘能白红。qū shēng rù zuò yǒu qīng zhuó,lì zi duī pán néng bái hóng。
持此淹留数佳客,慰予牢落一衰翁。chí cǐ yān liú shù jiā kè,wèi yǔ láo luò yī shuāi wēng。
骊驹散后君知否,独卧山房竹里风。lí jū sàn hòu jūn zhī fǒu,dú wò shān fáng zhú lǐ fēng。

次徐?立韵

曾几

此身那得作飞仙,魂梦相从但欲眠。cǐ shēn nà dé zuò fēi xiān,hún mèng xiāng cóng dàn yù mián。
极目参辰不相见,论心胶膝未为坚。jí mù cān chén bù xiāng jiàn,lùn xīn jiāo xī wèi wèi jiān。
别君甲子三千日,问我春秋七十年。bié jūn jiǎ zi sān qiān rì,wèn wǒ chūn qiū qī shí nián。
久要不忘吾辈事,交情自昔几人全。jiǔ yào bù wàng wú bèi shì,jiāo qíng zì xī jǐ rén quán。

次王元渤问余脱齿韵

曾几

齿危但以粥充虚,辜负公家夏屋渠。chǐ wēi dàn yǐ zhōu chōng xū,gū fù gōng jiā xià wū qú。
政恐曲生深作祟,可怜髯簿顿成疏。zhèng kǒng qū shēng shēn zuò suì,kě lián rán bù dùn chéng shū。
动摇不减韩吏部,蹴踏非同焦校书。dòng yáo bù jiǎn hán lì bù,cù tà fēi tóng jiāo xiào shū。
落势今年残未已,只应从此并无馀。luò shì jīn nián cán wèi yǐ,zhǐ yīng cóng cǐ bìng wú yú。