古诗词

和李宗丞

曾几

海邦西渡即朝廷,双阙琼台天下名。hǎi bāng xī dù jí cháo tíng,shuāng quē qióng tái tiān xià míng。
跋马望君真屡矣,拿舟过我太迟生。bá mǎ wàng jūn zhēn lǚ yǐ,ná zhōu guò wǒ tài chí shēng。
门阑不日登元礼,句律今朝得少卿。mén lán bù rì dēng yuán lǐ,jù lǜ jīn cháo dé shǎo qīng。
已办黄花一尊酒,有如江水莫寒盟。yǐ bàn huáng huā yī zūn jiǔ,yǒu rú jiāng shuǐ mò hán méng。

曾几

曾几(1085--1166)中国南宋诗人。字吉甫,自号茶山居士。其先赣州(今江西赣县)人,徙居河南府(今河南洛阳)。历任江西、浙西提刑、秘书少监、礼部侍郎。曾几学识渊博,勤于政事。他的学生陆游替他作《墓志铭》,称他“治经学道之余,发于文章,雅正纯粹,而诗尤工。”后人将其列入江西诗派。其诗多属抒情遣兴、唱酬题赠之作,闲雅清淡。五、七言律诗讲究对仗自然,气韵疏畅。古体如《赠空上人》,近体诗如《南山除夜》等,均见功力。所著《易释象》及文集已佚。《四库全书》有《茶山集》8卷,辑自《永乐大典》。 曾几的作品>>

猜您喜欢

吴帅见和亦复次韵

曾几

九日心飞类琯灰,龙山直上好楼台。jiǔ rì xīn fēi lèi guǎn huī,lóng shān zhí shàng hǎo lóu tái。
老身稚子扶将去,胜地元戎借得来。lǎo shēn zhì zi fú jiāng qù,shèng dì yuán róng jiè dé lái。
酒似朝霞披雾散,诗如秋菊艳霜开。jiǔ shì cháo xiá pī wù sàn,shī rú qiū jú yàn shuāng kāi。
至今研席珠玑满,莫道登高寂寞回。zhì jīn yán xí zhū jī mǎn,mò dào dēng gāo jì mò huí。

次忧字韵

曾几

公家伯仲世名流,画省归来共乐忧。gōng jiā bó zhòng shì míng liú,huà shěng guī lái gòng lè yōu。
稍喜对床听夜雨,永怀扇枕作凉秋。shāo xǐ duì chuáng tīng yè yǔ,yǒng huái shàn zhěn zuò liáng qiū。
谁言小草能蠲忿,未信闲花可疗愁。shuí yán xiǎo cǎo néng juān fèn,wèi xìn xián huā kě liáo chóu。
惟有埙篪发清吹,渠侬无厌亦无求。wéi yǒu xūn chí fā qīng chuī,qú nóng wú yàn yì wú qiú。

挽韩子苍待制

曾几

佩声曾到凤凰池,不尽胸中五色丝。pèi shēng céng dào fèng huáng chí,bù jǐn xiōng zhōng wǔ sè sī。
三黜本因元祐学,一飞合在中兴时。sān chù běn yīn yuán yòu xué,yī fēi hé zài zhōng xīng shí。
忽惊地下修文去,太息门边问字谁。hū jīng dì xià xiū wén qù,tài xī mén biān wèn zì shuí。
犹想泉台有新作,郊原小雨欲催诗。yóu xiǎng quán tái yǒu xīn zuò,jiāo yuán xiǎo yǔ yù cuī shī。

挽郑禹功

曾几

郑公高义绝陈雷,别我姑胥首重回。zhèng gōng gāo yì jué chén léi,bié wǒ gū xū shǒu zhòng huí。
书迹横斜良足喜,讣音曲折可胜哀。shū jì héng xié liáng zú xǐ,fù yīn qū zhé kě shèng āi。
定知泡影垂垂尽,故傍江湖得得来。dìng zhī pào yǐng chuí chuí jǐn,gù bàng jiāng hú dé dé lái。
俗眼看公终未是,无生灭处咏归哉。sú yǎn kàn gōng zhōng wèi shì,wú shēng miè chù yǒng guī zāi。

挽梁元功

曾几

朋俦大半白头新,臭味同流少似君。péng chóu dà bàn bái tóu xīn,chòu wèi tóng liú shǎo shì jūn。
交契虽深淡如水,宦情何翅薄于云。jiāo qì suī shēn dàn rú shuǐ,huàn qíng hé chì báo yú yún。
安知暮景莺声谷,遽作高原马鬣坟。ān zhī mù jǐng yīng shēng gǔ,jù zuò gāo yuán mǎ liè fén。
忍向西风歌薤露,略无好语颂清芬。rěn xiàng xī fēng gē xiè lù,lüè wú hǎo yǔ sòng qīng fēn。

挽陈丞相

曾几

中兴论相得耆英,进退能为国重轻。zhōng xīng lùn xiāng dé qí yīng,jìn tuì néng wèi guó zhòng qīng。
有望临人山泰华,无私待物器权衡。yǒu wàng lín rén shān tài huá,wú sī dài wù qì quán héng。
两朝礼貌缘同德,多士凭依为至诚。liǎng cháo lǐ mào yuán tóng dé,duō shì píng yī wèi zhì chéng。
自古元臣薨位少,一时生死极哀荣。zì gǔ yuán chén hōng wèi shǎo,yī shí shēng sǐ jí āi róng。

悼云泉勤庵主

曾几

正坐长斋早得衰,中年一病莫医治。zhèng zuò zhǎng zhāi zǎo dé shuāi,zhōng nián yī bìng mò yī zhì。
悬知水复山重地,难度风饕雪虐时。xuán zhī shuǐ fù shān zhòng dì,nán dù fēng tāo xuě nüè shí。
乘兴前村曾有约,寄声绝顶可无诗。chéng xīng qián cūn céng yǒu yuē,jì shēng jué dǐng kě wú shī。
禅房手自栽花木,付主林神好护持。chán fáng shǒu zì zāi huā mù,fù zhǔ lín shén hǎo hù chí。

上元日大雪

曾几

句芒整辔浃辰间,雪片相随大可观。jù máng zhěng pèi jiā chén jiān,xuě piàn xiāng suí dà kě guān。
挑菜园林有馀润,烧灯庭院不胜寒。tiāo cài yuán lín yǒu yú rùn,shāo dēng tíng yuàn bù shèng hán。
柳条弄色政尔好,梅蕊飘香殊未阑。liǔ tiáo nòng sè zhèng ěr hǎo,méi ruǐ piāo xiāng shū wèi lán。
便似落花飞絮去,直疑春事并衰残。biàn shì luò huā fēi xù qù,zhí yí chūn shì bìng shuāi cán。

寒食只旬日间风雨不已

曾几

年光胡不少留连,熟食清明又眼前。nián guāng hú bù shǎo liú lián,shú shí qīng míng yòu yǎn qián。
敢望深宫传蜡烛,可堪小市禁炊烟。gǎn wàng shēn gōng chuán là zhú,kě kān xiǎo shì jìn chuī yān。
满城风雨无杯酒,故国松楸欠纸钱。mǎn chéng fēng yǔ wú bēi jiǔ,gù guó sōng qiū qiàn zhǐ qián。
老病心情冷时节,只将书策替幽禅。lǎo bìng xīn qíng lěng shí jié,zhǐ jiāng shū cè tì yōu chán。

寒食与客游东湖

曾几

官曹颜状满尘埃,负郭陂湖眼为开。guān cáo yán zhuàng mǎn chén āi,fù guō bēi hú yǎn wèi kāi。
春色少留如过客,赏心多病只寒灰。chūn sè shǎo liú rú guò kè,shǎng xīn duō bìng zhǐ hán huī。
黄童白叟喜相告,皂盖朱幡能一来。huáng tóng bái sǒu xǐ xiāng gào,zào gài zhū fān néng yī lái。
日暮游人归去尽,沙头鸥鹭与徘徊。rì mù yóu rén guī qù jǐn,shā tóu ōu lù yǔ pái huái。

久雨

曾几

谁言春雨散如丝,一月垂空似绠縻。shuí yán chūn yǔ sàn rú sī,yī yuè chuí kōng shì gěng mí。
云去云来何日了,花开花落不曾知。yún qù yún lái hé rì le,huā kāi huā luò bù céng zhī。
直愁排荡根荄尽,安用栽培桃李为。zhí chóu pái dàng gēn gāi jǐn,ān yòng zāi péi táo lǐ wèi。
政恐东君不无意,十分妍暖乞酴醾。zhèng kǒng dōng jūn bù wú yì,shí fēn yán nuǎn qǐ tú mí。

上方

曾几

前朝兰若旧闻名,绝顶禅房日月邻。qián cháo lán ruò jiù wén míng,jué dǐng chán fáng rì yuè lín。
木润山辉应有物,锡飞杯渡不无神。mù rùn shān huī yīng yǒu wù,xī fēi bēi dù bù wú shén。
郊坰行去仅百里,郡郭往来今十春。jiāo jiōng xíng qù jǐn bǎi lǐ,jùn guō wǎng lái jīn shí chūn。
未踏青云梯一级,会当齐侣个中人。wèi tà qīng yún tī yī jí,huì dāng qí lǚ gè zhōng rén。

游姑苏张氏园二首

曾几

郭内名园旧所闻,扶携老稚及良辰。guō nèi míng yuán jiù suǒ wén,fú xié lǎo zhì jí liáng chén。
重重碧树深留客,一一华堂极可人。zhòng zhòng bì shù shēn liú kè,yī yī huá táng jí kě rén。
绿暗池塘初破夏,清和时节尚关春。lǜ àn chí táng chū pò xià,qīng hé shí jié shàng guān chūn。
凭谁说与沧浪水,早晚芒鞋去问津。píng shuí shuō yǔ cāng làng shuǐ,zǎo wǎn máng xié qù wèn jīn。

游姑苏张氏园二首

曾几

雨近黄梅细不闻,破窗夜夜看星辰。yǔ jìn huáng méi xì bù wén,pò chuāng yè yè kàn xīng chén。
园林如许不行乐,鱼鸟有知应笑人。yuán lín rú xǔ bù xíng lè,yú niǎo yǒu zhī yīng xiào rén。
盛喜晴天容卜昼,绝怜小坞解藏春。shèng xǐ qíng tiān róng bo zhòu,jué lián xiǎo wù jiě cáng chūn。
何妨著我闲田地,坐看垂杨夹广津。hé fáng zhù wǒ xián tián dì,zuò kàn chuí yáng jiā guǎng jīn。

游桥南竹园

曾几

杖屦桥南访此君,别君安否断知闻。zhàng jù qiáo nán fǎng cǐ jūn,bié jūn ān fǒu duàn zhī wén。
苦遭积雨来为祟,政得新晴为解纷。kǔ zāo jī yǔ lái wèi suì,zhèng dé xīn qíng wèi jiě fēn。
直干万馀森碧玉,高标一半入青云。zhí gàn wàn yú sēn bì yù,gāo biāo yī bàn rù qīng yún。
人言岁暮于吾子,踏雪相看未当勤。rén yán suì mù yú wú zi,tà xuě xiāng kàn wèi dāng qín。