古诗词

送逮子赴秋试江西漕司

曾几

有诏词场猎俊英,西风匹马豫章城。yǒu zhào cí chǎng liè jùn yīng,xī fēng pǐ mǎ yù zhāng chéng。
欲追诸父雁行上,肯逐群儿鱼队行。yù zhuī zhū fù yàn xíng shàng,kěn zhú qún ér yú duì xíng。
金是莫邪当自必,璞非死鼠会相明。jīn shì mò xié dāng zì bì,pú fēi sǐ shǔ huì xiāng míng。
笔端妙处还知否,万里秋天壮气横。bǐ duān miào chù hái zhī fǒu,wàn lǐ qiū tiān zhuàng qì héng。

曾几

曾几(1085--1166)中国南宋诗人。字吉甫,自号茶山居士。其先赣州(今江西赣县)人,徙居河南府(今河南洛阳)。历任江西、浙西提刑、秘书少监、礼部侍郎。曾几学识渊博,勤于政事。他的学生陆游替他作《墓志铭》,称他“治经学道之余,发于文章,雅正纯粹,而诗尤工。”后人将其列入江西诗派。其诗多属抒情遣兴、唱酬题赠之作,闲雅清淡。五、七言律诗讲究对仗自然,气韵疏畅。古体如《赠空上人》,近体诗如《南山除夜》等,均见功力。所著《易释象》及文集已佚。《四库全书》有《茶山集》8卷,辑自《永乐大典》。 曾几的作品>>

猜您喜欢

王元渤自湖楚归赠之

曾几

南池荷叶叠青钱,玉山门外君著鞭。nán chí hé yè dié qīng qián,yù shān mén wài jūn zhù biān。
南池荷叶成青伞,问君东游何当返。nán chí hé yè chéng qīng sǎn,wèn jūn dōng yóu hé dāng fǎn。
闻道湖州又楚州,旧隐故乡宜款款。wén dào hú zhōu yòu chǔ zhōu,jiù yǐn gù xiāng yí kuǎn kuǎn。
清晨剥啄叩我门,我不出门非是懒。qīng chén bō zhuó kòu wǒ mén,wǒ bù chū mén fēi shì lǎn。
不知何物苦相干,能令人热令人寒。bù zhī hé wù kǔ xiāng gàn,néng lìng rén rè lìng rén hán。
偶然脱命冰炭里,至今体不胜衣冠。ǒu rán tuō mìng bīng tàn lǐ,zhì jīn tǐ bù shèng yī guān。
溪流落尽才如带,想见南池空聚块。xī liú luò jǐn cái rú dài,xiǎng jiàn nán chí kōng jù kuài。
更无小鸭睡枯荷,况有红妆依翠盖。gèng wú xiǎo yā shuì kū hé,kuàng yǒu hóng zhuāng yī cuì gài。
眼看物变惜年光,明月黄花盍举觞。yǎn kàn wù biàn xī nián guāng,míng yuè huáng huā hé jǔ shāng。
知有中秋恐无分,须君满意作重阳。zhī yǒu zhōng qiū kǒng wú fēn,xū jūn mǎn yì zuò zhòng yáng。

赠阎德夫参议

曾几

阎公才气人无敌,列星官曹声藉藉。yán gōng cái qì rén wú dí,liè xīng guān cáo shēng jí jí。
青云垂上却回头,笑说乡邦富泉石。qīng yún chuí shàng què huí tóu,xiào shuō xiāng bāng fù quán shí。
问君功业男儿事,禹重寸阴轻尺璧。wèn jūn gōng yè nán ér shì,yǔ zhòng cùn yīn qīng chǐ bì。
及身强健不勉旃,汲汲东皋恐非策。jí shēn qiáng jiàn bù miǎn zhān,jí jí dōng gāo kǒng fēi cè。
答云种木须十年,种得成阴已头白。dá yún zhǒng mù xū shí nián,zhǒng dé chéng yīn yǐ tóu bái。
是以江滨五亩园,拄杖芒鞋日经画。shì yǐ jiāng bīn wǔ mǔ yuán,zhǔ zhàng máng xié rì jīng huà。
即今台榭数十处,花竹谁能计千百。jí jīn tái xiè shù shí chù,huā zhú shuí néng jì qiān bǎi。
是中便足了一生,颇觉轩裳总无益。shì zhōng biàn zú le yī shēng,pǒ jué xuān shang zǒng wú yì。
我闻此语为惊叹,耆境之间真迫窄。wǒ wén cǐ yǔ wèi jīng tàn,qí jìng zhī jiān zhēn pò zhǎi。
元无三径可就荒,乃知贫过陶彭泽。yuán wú sān jìng kě jiù huāng,nǎi zhī pín guò táo péng zé。
想君舒啸东皋上,不但渊明心莫逆。xiǎng jūn shū xiào dōng gāo shàng,bù dàn yuān míng xīn mò nì。
神交又得王无功,一饭何尝留俗客。shén jiāo yòu dé wáng wú gōng,yī fàn hé cháng liú sú kè。
未妨献纳云台表,著绣昼行寻履迹。wèi fáng xiàn nà yún tái biǎo,zhù xiù zhòu xíng xún lǚ jì。
会当称是好林塘,门对诸峰一区宅。huì dāng chēng shì hǎo lín táng,mén duì zhū fēng yī qū zhái。

次郑侍郎卧闻秋风韵

曾几

茶山石燥泉亦枯,草树叠叠成樵苏。chá shān shí zào quán yì kū,cǎo shù dié dié chéng qiáo sū。
天公风雷起挥袂,咳唾急雨纷跳珠。tiān gōng fēng léi qǐ huī mèi,ké tuò jí yǔ fēn tiào zhū。
我诗曾未管窥豹,况有文采如於菟。wǒ shī céng wèi guǎn kuī bào,kuàng yǒu wén cǎi rú yú tú。
勤公见索扫地无,公自瑶碧玱华琚。qín gōng jiàn suǒ sǎo dì wú,gōng zì yáo bì qiāng huá jū。

再次苏字韵

曾几

秋风不来眼穿枯,飒然而至吾其苏。qiū fēng bù lái yǎn chuān kū,sà rán ér zhì wú qí sū。
中宵起我灯火读,音节自喜如连珠。zhōng xiāo qǐ wǒ dēng huǒ dú,yīn jié zì xǐ rú lián zhū。
不知何物披拂此,定是啸谷之於菟。bù zhī hé wù pī fú cǐ,dìng shì xiào gǔ zhī yú tú。
窗前况复雨骤作,山溜绕屋鸣瑶琚。chuāng qián kuàng fù yǔ zhòu zuò,shān liū rào wū míng yáo jū。

三次苏字韵

曾几

陶诗虽瘠元非枯,确论近出眉山苏。táo shī suī jí yuán fēi kū,què lùn jìn chū méi shān sū。
君诗不赠世作者,以暗投我如投珠。jūn shī bù zèng shì zuò zhě,yǐ àn tóu wǒ rú tóu zhū。
鄙人摹写不成就,妄指画狗为於菟。bǐ rén mó xiě bù chéng jiù,wàng zhǐ huà gǒu wèi yú tú。
安得才似柳刺史,好辞玉佩鸣琼琚。ān dé cái shì liǔ cì shǐ,hǎo cí yù pèi míng qióng jū。

次程伯禹尚书见寄韵

曾几

往年书到西风凉,病夫随牒天一方。wǎng nián shū dào xī fēng liáng,bìng fū suí dié tiān yī fāng。
今年书到玉溪上,暧空白露为清霜。jīn nián shū dào yù xī shàng,ài kōng bái lù wèi qīng shuāng。
人生俯仰成陈迹,只有一丘如宿昔。rén shēng fǔ yǎng chéng chén jì,zhǐ yǒu yī qiū rú sù xī。
故乡杰阁公饱山,野寺幽轩我横碧。gù xiāng jié gé gōng bǎo shān,yě sì yōu xuān wǒ héng bì。
石交晓月长庚星,势交飞絮水上萍。shí jiāo xiǎo yuè zhǎng gēng xīng,shì jiāo fēi xù shuǐ shàng píng。
往时玉溪二三老,死生贵贱论交情。wǎng shí yù xī èr sān lǎo,sǐ shēng guì jiàn lùn jiāo qíng。
归来访旧其谁羡,程公笔力犹强健。guī lái fǎng jiù qí shuí xiàn,chéng gōng bǐ lì yóu qiáng jiàn。
郑公霜鬓未成丝,挂冠不受儿曹劝。zhèng gōng shuāng bìn wèi chéng sī,guà guān bù shòu ér cáo quàn。
公于道德犹耕猎,所得不随天下裂。gōng yú dào dé yóu gēng liè,suǒ dé bù suí tiān xià liè。
胸中具眼世莫知,笔端有口公能说。xiōng zhōng jù yǎn shì mò zhī,bǐ duān yǒu kǒu gōng néng shuō。
豹文未省一斑窥,戏逐群儿日课诗。bào wén wèi shěng yī bān kuī,xì zhú qún ér rì kè shī。
诗病无人与商略,湔肠浣胃付神医。shī bìng wú rén yǔ shāng lüè,jiān cháng huàn wèi fù shén yī。

次僧道规蜜蜂去而复集韵

曾几

公如老殊所嗜蜜,种花山中引蜂入。gōng rú lǎo shū suǒ shì mì,zhǒng huā shān zhōng yǐn fēng rù。
千门万户芙蕖房,为公谋食如风狂。qiān mén wàn hù fú qú fáng,wèi gōng móu shí rú fēng kuáng。
朝来蜂臣不趋衙,一心祝蜂早归家。cháo lái fēng chén bù qū yá,yī xīn zhù fēng zǎo guī jiā。
归来喜舞击铜钵,与人从今莫胡越。guī lái xǐ wǔ jī tóng bō,yǔ rén cóng jīn mò hú yuè。

吴傅朋出游丝书求诗

曾几

使君官事闲时书,略取万象随指呼。shǐ jūn guān shì xián shí shū,lüè qǔ wàn xiàng suí zhǐ hū。
空中游丝定何物,非蚕所吐仍非蛛。kōng zhōng yóu sī dìng hé wù,fēi cán suǒ tǔ réng fēi zhū。
光风霁日青春暮,惹草萦花细于缕。guāng fēng jì rì qīng chūn mù,rě cǎo yíng huā xì yú lǚ。
君今幻出一毫端,此秘从来人未睹。jūn jīn huàn chū yī háo duān,cǐ mì cóng lái rén wèi dǔ。
铃斋观者客如云,有无断续吁难分。líng zhāi guān zhě kè rú yún,yǒu wú duàn xù xū nán fēn。
不知谁束此毛颖,能使字画纤无伦。bù zhī shuí shù cǐ máo yǐng,néng shǐ zì huà xiān wú lún。
尝闻扫垩生雪白,颠草亲承担夫力。cháng wén sǎo è shēng xuě bái,diān cǎo qīn chéng dān fū lì。
世间妙处不可传,心手应时须自得。shì jiān miào chù bù kě chuán,xīn shǒu yīng shí xū zì dé。

和刘圣俞顾龙山约客韵

曾几

诗筒四出走中涓,诗句万选如青钱。shī tǒng sì chū zǒu zhōng juān,shī jù wàn xuǎn rú qīng qián。
曰余借舟期七贤,共嗅梅花咀芳鲜。yuē yú jiè zhōu qī qī xián,gòng xiù méi huā jǔ fāng xiān。
津头几度唤长年,昼眠乃若经笥边。jīn tóu jǐ dù huàn zhǎng nián,zhòu mián nǎi ruò jīng sì biān。
举头急雪风中旋,瞪视不见山之巅。jǔ tóu jí xuě fēng zhōng xuán,dèng shì bù jiàn shān zhī diān。
八窗玲珑绣佛前,同来且结西方缘。bā chuāng líng lóng xiù fú qián,tóng lái qiě jié xī fāng yuán。
小轩宛若壶中天,玉琴不断雨声传。xiǎo xuān wǎn ruò hú zhōng tiān,yù qín bù duàn yǔ shēng chuán。
诺君再宿余敢愆,从君索句发春妍。nuò jūn zài sù yú gǎn qiān,cóng jūn suǒ jù fā chūn yán。

肇庆守郑子礼以李北海石室碑见寄辄次山谷老人韵为谢

曾几

吾评古法书,固自有高下。wú píng gǔ fǎ shū,gù zì yǒu gāo xià。
端州遗我石室碑,一字千金恐非价。duān zhōu yí wǒ shí shì bēi,yī zì qiān jīn kǒng fēi jià。
莫邪之剑难争锋,李公落笔神气同。mò xié zhī jiàn nán zhēng fēng,lǐ gōng luò bǐ shén qì tóng。
诗鸣一代属山谷,草根亦复吟秋虫。shī míng yī dài shǔ shān gǔ,cǎo gēn yì fù yín qiū chóng。

黄嗣深尚书自临川省其兄嗣文户部于宜春用元明鲁直唱题李生墨竹梅

曾几

纷纷画手调红绿,好以桃花配丛竹。fēn fēn huà shǒu diào hóng lǜ,hǎo yǐ táo huā pèi cóng zhú。
岂无短纸作江梅,雪里溪边太幽独。qǐ wú duǎn zhǐ zuò jiāng méi,xuě lǐ xī biān tài yōu dú。
李侯胸中有佳处,研滴松煤聊寓目。lǐ hóu xiōng zhōng yǒu jiā chù,yán dī sōng méi liáo yù mù。
与梅择对无可人,分付此君真不俗。yǔ méi zé duì wú kě rén,fēn fù cǐ jūn zhēn bù sú。
淡烟小雨空蒙地,何得月明疏影足。dàn yān xiǎo yǔ kōng méng dì,hé dé yuè míng shū yǐng zú。
始知璀璨出斜枝,诗画古来真一族。shǐ zhī cuǐ càn chū xié zhī,shī huà gǔ lái zhēn yī zú。

探梅

曾几

幅巾芒鞋筇竹策,踏遍山南与山北。fú jīn máng xié qióng zhú cè,tà biàn shān nán yǔ shān běi。
雪含欲下不下意,梅带将开未开色。xuě hán yù xià bù xià yì,méi dài jiāng kāi wèi kāi sè。
绕树三匝且复去,前村一枝应可摘。rào shù sān zā qiě fù qù,qián cūn yī zhī yīng kě zhāi。
丁宁说似水边人,从今日报花消息。dīng níng shuō shì shuǐ biān rén,cóng jīn rì bào huā xiāo xī。

许公华遗潘衡墨云其女所造也

曾几

潘公之墨东坡诀,只今有女能传业。pān gōng zhī mò dōng pō jué,zhǐ jīn yǒu nǚ néng chuán yè。
许郎来自大江西,手探玄圭出箱箧。xǔ láng lái zì dà jiāng xī,shǒu tàn xuán guī chū xiāng qiè。
摩挲熟视家风在,款识明明笔奇绝。mó sā shú shì jiā fēng zài,kuǎn shí míng míng bǐ qí jué。
见渠颜面得渠心,湛如瞳子坚如铁。jiàn qú yán miàn dé qú xīn,zhàn rú tóng zi jiān rú tiě。
晴窗大几石泓净,未忍磨研令小缺。qíng chuāng dà jǐ shí hóng jìng,wèi rěn mó yán lìng xiǎo quē。
冷金玉版姑试之,一点清光初漏泄。lěng jīn yù bǎn gū shì zhī,yī diǎn qīng guāng chū lòu xiè。
廷圭去人端未远,馀子何劳定优劣。tíng guī qù rén duān wèi yuǎn,yú zi hé láo dìng yōu liè。
健妇果胜大丈夫,从此庐陵是黟歙。jiàn fù guǒ shèng dà zhàng fū,cóng cǐ lú líng shì yī shè。

谢胡帅饷酥

曾几

虎头骨相生来无,谈天吻燥斋肠枯。hǔ tóu gǔ xiāng shēng lái wú,tán tiān wěn zào zhāi cháng kū。
欲从底处觅膏润,凝香燕寝烹牛酥。yù cóng dǐ chù mì gāo rùn,níng xiāng yàn qǐn pēng niú sū。
鹅儿黄拂冰肌肤,关中穰下远不如。é ér huáng fú bīng jī fū,guān zhōng ráng xià yuǎn bù rú。
已令炊饼作十字,今晨盛馔非伊蒲。yǐ lìng chuī bǐng zuò shí zì,jīn chén shèng zhuàn fēi yī pú。

谢柳全叔县丞寄高丽松花

曾几

幽人所住空山里,老松皆作虬龙起。yōu rén suǒ zhù kōng shān lǐ,lǎo sōng jiē zuò qiú lóng qǐ。
但知树底听松风,不见风前落松子。dàn zhī shù dǐ tīng sōng fēng,bù jiàn fēng qián luò sōng zi。
三韩华萼手自开,其间琐碎如婴孩。sān hán huá è shǒu zì kāi,qí jiān suǒ suì rú yīng hái。
请因贾客诏君长,二十馀年无使来。qǐng yīn jiǎ kè zhào jūn zhǎng,èr shí yú nián wú shǐ lái。