古诗词

沈明远

曾几

维南有丝溪,溪石如水绿。wéi nán yǒu sī xī,xī shí rú shuǐ lǜ。
瞻相百里间,抱负一夫足。zhān xiāng bǎi lǐ jiān,bào fù yī fū zú。
声名作灾怪,攻取及背腹。shēng míng zuò zāi guài,gōng qǔ jí bèi fù。
在者略无奇,溪神为颦蹙。zài zhě lüè wú qí,xī shén wèi pín cù。
蛮烟瘴雨地,故旧实州牧。mán yān zhàng yǔ dì,gù jiù shí zhōu mù。
坐令数峰青,飞过大江渎。zuò lìng shù fēng qīng,fēi guò dà jiāng dú。
何尝说向人,恐类和氏玉。hé cháng shuō xiàng rén,kǒng lèi hé shì yù。
公然遭夺攘,不使得藏伏。gōng rán zāo duó rǎng,bù shǐ dé cáng fú。
广文到吾庐,索隐妙蓍卜。guǎng wén dào wú lú,suǒ yǐn miào shī bo。
东坡韵险艰,句句巧追逐。dōng pō yùn xiǎn jiān,jù jù qiǎo zhuī zhú。
幽人所好山,已占一林谷。yōu rén suǒ hǎo shān,yǐ zhàn yī lín gǔ。
又兼小峥嵘,无乃太多欲。yòu jiān xiǎo zhēng róng,wú nǎi tài duō yù。
端如耐久朋,相与会心曲。duān rú nài jiǔ péng,xiāng yǔ huì xīn qū。
大胜轻薄儿,浮云变何速。dà shèng qīng báo ér,fú yún biàn hé sù。

曾几

曾几(1085--1166)中国南宋诗人。字吉甫,自号茶山居士。其先赣州(今江西赣县)人,徙居河南府(今河南洛阳)。历任江西、浙西提刑、秘书少监、礼部侍郎。曾几学识渊博,勤于政事。他的学生陆游替他作《墓志铭》,称他“治经学道之余,发于文章,雅正纯粹,而诗尤工。”后人将其列入江西诗派。其诗多属抒情遣兴、唱酬题赠之作,闲雅清淡。五、七言律诗讲究对仗自然,气韵疏畅。古体如《赠空上人》,近体诗如《南山除夜》等,均见功力。所著《易释象》及文集已佚。《四库全书》有《茶山集》8卷,辑自《永乐大典》。 曾几的作品>>

猜您喜欢

家酿酒乡四首

曾几

醉乡论石仍论斗,如此山重水复何。zuì xiāng lùn shí réng lùn dòu,rú cǐ shān zhòng shuǐ fù hé。
我觉去人殊不远,从来杯勺不能多。wǒ jué qù rén shū bù yuǎn,cóng lái bēi sháo bù néng duō。

读书四首

曾几

黄卷中人最起予,病来相对却成疏。huáng juǎn zhōng rén zuì qǐ yǔ,bìng lái xiāng duì què chéng shū。
新凉试傍青灯看,犹有飞蚊小未除。xīn liáng shì bàng qīng dēng kàn,yóu yǒu fēi wén xiǎo wèi chú。

读书四首

曾几

童子区区攻一艺,老生汲汲事三馀。tóng zi qū qū gōng yī yì,lǎo shēng jí jí shì sān yú。
偶然领会忘言处,只有渊明解读书。ǒu rán lǐng huì wàng yán chù,zhǐ yǒu yuān míng jiě dú shū。

读书四首

曾几

朝游夕泳一窗书,只要今吾胜昔吾。cháo yóu xī yǒng yī chuāng shū,zhǐ yào jīn wú shèng xī wú。
未识此间真气味,直缘圣处少工夫。wèi shí cǐ jiān zhēn qì wèi,zhí yuán shèng chù shǎo gōng fū。

读书四首

曾几

勿谓微言久绝弦,六经正用此心传。wù wèi wēi yán jiǔ jué xián,liù jīng zhèng yòng cǐ xīn chuán。
假令坏壁无馀烬,日月堂堂故丽天。jiǎ lìng huài bì wú yú jìn,rì yuè táng táng gù lì tiān。

校书戏成

曾几

旧时天禄校书郎,习气薰人老未忘。jiù shí tiān lù xiào shū láng,xí qì xūn rén lǎo wèi wàng。
可笑当窗楮生面,却成宫额半涂黄。kě xiào dāng chuāng chǔ shēng miàn,què chéng gōng é bàn tú huáng。

病起始浴二首

曾几

无数尘埃一病身,不蒙湔拂几经旬。wú shù chén āi yī bìng shēn,bù méng jiān fú jǐ jīng xún。
政须皂荚相料理,可笑梁州阴子春。zhèng xū zào jiá xiāng liào lǐ,kě xiào liáng zhōu yīn zi chūn。

病起始浴二首

曾几

欲著床头浣濯衣,汗流成雨垢成泥。yù zhù chuáng tóu huàn zhuó yī,hàn liú chéng yǔ gòu chéng ní。
呼儿为我供汤事,今日身轻好杖藜。hū ér wèi wǒ gōng tāng shì,jīn rì shēn qīng hǎo zhàng lí。

雪后月窗戏题

曾几

青女翻空一笑开,天花散尽更徘徊。qīng nǚ fān kōng yī xiào kāi,tiān huā sàn jǐn gèng pái huái。
嫦娥相与有瓜葛,也向读书窗下来。cháng é xiāng yǔ yǒu guā gé,yě xiàng dú shū chuāng xià lái。

题陆务观草堂

曾几

草堂人去客来游,竹笕泉鸣山更幽。cǎo táng rén qù kè lái yóu,zhú jiǎn quán míng shān gèng yōu。
向使经营无陆子,残僧古寺不宜秋。xiàng shǐ jīng yíng wú lù zi,cán sēng gǔ sì bù yí qiū。

人日

曾几

雪意垂垂体不佳,十年人日寄天涯。xuě yì chuí chuí tǐ bù jiā,shí nián rén rì jì tiān yá。
老来只有穷相守,忍使奴星结柳车。lǎo lái zhǐ yǒu qióng xiāng shǒu,rěn shǐ nú xīng jié liǔ chē。

寒食日诵老杜示宗文宗武诗寄二子

曾几

衰年寒食又清明,攲枕诗成字不成。shuāi nián hán shí yòu qīng míng,qī zhěn shī chéng zì bù chéng。
欲寄宗文与宗武,一春风雨大江横。yù jì zōng wén yǔ zōng wǔ,yī chūn fēng yǔ dà jiāng héng。

春晴

曾几

莫春已办曾点服,急雨又垫林宗巾。mò chūn yǐ bàn céng diǎn fú,jí yǔ yòu diàn lín zōng jīn。
一晴政为吾辈设,速载家酿羞厨珍。yī qíng zhèng wèi wú bèi shè,sù zài jiā niàng xiū chú zhēn。

己巳岁夏旱大热睡起偶成

曾几

年年暑去皆有期,今年暑去何迟迟。nián nián shǔ qù jiē yǒu qī,jīn nián shǔ qù hé chí chí。
不知摇败几团扇,得到西风吹面时。bù zhī yáo bài jǐ tuán shàn,dé dào xī fēng chuī miàn shí。

己巳岁夏旱大热睡起偶成

曾几

青天无云日亭午,群巫祷祈且呼舞。qīng tiān wú yún rì tíng wǔ,qún wū dǎo qí qiě hū wǔ。
老夫饶睡昏昏然,鼻息如雷汗如雨。lǎo fū ráo shuì hūn hūn rán,bí xī rú léi hàn rú yǔ。