古诗词

赠空上人

曾几

我搴空门秀,得之古疏山。wǒ qiān kōng mén xiù,dé zhī gǔ shū shān。
斯人器玉壶,中有宝月寒。sī rén qì yù hú,zhōng yǒu bǎo yuè hán。
四壁澹相对,安身一蒲团。sì bì dàn xiāng duì,ān shēn yī pú tuán。
玲珑六窗静,竟日心猿闲。líng lóng liù chuāng jìng,jìng rì xīn yuán xián。
时从禅那起,游戏于笔端。shí cóng chán nà qǐ,yóu xì yú bǐ duān。
当其参寻时,恣意云水间。dāng qí cān xún shí,zì yì yún shuǐ jiān。
松风漱齿颊,萝月入肺肝。sōng fēng shù chǐ jiá,luó yuè rù fèi gān。
政使不学诗,已见诗一斑。zhèng shǐ bù xué shī,yǐ jiàn shī yī bān。
况复用心苦,俗氛何由干。kuàng fù yòng xīn kǔ,sú fēn hé yóu gàn。
今晨出数篇,秀色若可餐。jīn chén chū shù piān,xiù sè ruò kě cān。
清妍梅著雪,圆美珠走盘。qīng yán méi zhù xuě,yuán měi zhū zǒu pán。
乃知心镜中,万象纷往还。nǎi zhī xīn jìng zhōng,wàn xiàng fēn wǎng hái。
皆吾所现物,摹写初不难。jiē wú suǒ xiàn wù,mó xiě chū bù nán。
谁能效我辈,造语出险艰。shuí néng xiào wǒ bèi,zào yǔ chū xiǎn jiān。
请师剩汲古,净洗蔬肠酸。qǐng shī shèng jí gǔ,jìng xǐ shū cháng suān。
坐令韩退之,收敛加巾冠。zuò lìng hán tuì zhī,shōu liǎn jiā jīn guān。

曾几

曾几(1085--1166)中国南宋诗人。字吉甫,自号茶山居士。其先赣州(今江西赣县)人,徙居河南府(今河南洛阳)。历任江西、浙西提刑、秘书少监、礼部侍郎。曾几学识渊博,勤于政事。他的学生陆游替他作《墓志铭》,称他“治经学道之余,发于文章,雅正纯粹,而诗尤工。”后人将其列入江西诗派。其诗多属抒情遣兴、唱酬题赠之作,闲雅清淡。五、七言律诗讲究对仗自然,气韵疏畅。古体如《赠空上人》,近体诗如《南山除夜》等,均见功力。所著《易释象》及文集已佚。《四库全书》有《茶山集》8卷,辑自《永乐大典》。 曾几的作品>>

猜您喜欢

八月十五夜月二首

曾几

玉露金波不可孤,相瞻今夕定何如。yù lù jīn bō bù kě gū,xiāng zhān jīn xī dìng hé rú。
氛埃未净雨湔洗,阴翳小留风扫除。fēn āi wèi jìng yǔ jiān xǐ,yīn yì xiǎo liú fēng sǎo chú。
丹桂看来元了了,白榆种得许疏疏。dān guì kàn lái yuán le le,bái yú zhǒng dé xǔ shū shū。
一杯浊酒非难事,未有新诗报答渠。yī bēi zhuó jiǔ fēi nán shì,wèi yǒu xīn shī bào dá qú。

八月十五夜月二首

曾几

云日晶荧固自佳,幽人有待至昏鸦。yún rì jīng yíng gù zì jiā,yōu rén yǒu dài zhì hūn yā。
远分岩际松枫树,复乱洲前芦荻花。yuǎn fēn yán jì sōng fēng shù,fù luàn zhōu qián lú dí huā。
曳履商声怜此老,倚楼长笛问谁家。yè lǚ shāng shēng lián cǐ lǎo,yǐ lóu zhǎng dí wèn shuí jiā。
霜螯玉柱姚江上,作意三年醉月华。shuāng áo yù zhù yáo jiāng shàng,zuò yì sān nián zuì yuè huá。

重阳

曾几

老去长争一寸阴,良辰物色负幽襟。lǎo qù zhǎng zhēng yī cùn yīn,liáng chén wù sè fù yōu jīn。
中秋素月偏离毕,九日黄花未散金。zhōng qiū sù yuè piān lí bì,jiǔ rì huáng huā wèi sàn jīn。
蓓蕾不妨供小摘,茱萸聊复伴孤斟。bèi lěi bù fáng gōng xiǎo zhāi,zhū yú liáo fù bàn gū zhēn。
重阳何必今朝是,从此篱边日访寻。zhòng yáng hé bì jīn cháo shì,cóng cǐ lí biān rì fǎng xún。

十月一日

曾几

屋角羲娥转两轮,今朝水帝又司辰。wū jiǎo xī é zhuǎn liǎng lún,jīn cháo shuǐ dì yòu sī chén。
山家尝稻知良月,野径寻梅见小春。shān jiā cháng dào zhī liáng yuè,yě jìng xún méi jiàn xiǎo chūn。
一岁坐看除得尽,百年正与死为邻。yī suì zuò kàn chú dé jǐn,bǎi nián zhèng yǔ sǐ wèi lín。
谁能思许无穷事,闭閤开炉但饮醇。shuí néng sī xǔ wú qióng shì,bì gé kāi lú dàn yǐn chún。

长至日述怀兼寄十七兄

曾几

老来愈觉白驹忙,眼看重阳又一阳。lǎo lái yù jué bái jū máng,yǎn kàn zhòng yáng yòu yī yáng。
心似死灰飞不起,技如寒日短中长。xīn shì sǐ huī fēi bù qǐ,jì rú hán rì duǎn zhōng zhǎng。
厌看宾客空投谒,强对妻孥略举觞。yàn kàn bīn kè kōng tóu yè,qiáng duì qī nú lüè jǔ shāng。
回首山阴酬劝地,应怜鸿雁不成行。huí shǒu shān yīn chóu quàn dì,yīng lián hóng yàn bù chéng xíng。

雪作

曾几

卧闻微霰却无声,起看阶前又不能。wò wén wēi xiàn què wú shēng,qǐ kàn jiē qián yòu bù néng。
一夜纸窗明似月,多年布被冷于冰。yī yè zhǐ chuāng míng shì yuè,duō nián bù bèi lěng yú bīng。
履穿过我柴门客,笠重归来竹院僧。lǚ chuān guò wǒ chái mén kè,lì zhòng guī lái zhú yuàn sēng。
三白自佳晴亦好,诸山粉黛见层层。sān bái zì jiā qíng yì hǎo,zhū shān fěn dài jiàn céng céng。

雪晴

曾几

衾裯一夜冷于冰,雪事心知作得成。qīn chóu yī yè lěng yú bīng,xuě shì xīn zhī zuò dé chéng。
自起穴窗看不见,却来攲枕听无声。zì qǐ xué chuāng kàn bù jiàn,què lái qī zhěn tīng wú shēng。
下床走报童心喜,开户惊呼老眼明。xià chuáng zǒu bào tóng xīn xǐ,kāi hù jīng hū lǎo yǎn míng。
晴日垂檐白银塔,怪奇亦复可怜生。qíng rì chuí yán bái yín tǎ,guài qí yì fù kě lián shēng。

十二月六日大雪

曾几

薄晚蓬山下直馀,笑看六出点衣裾。báo wǎn péng shān xià zhí yú,xiào kàn liù chū diǎn yī jū。
絮飞帘外无萦绊,花落阶前不扫除。xù fēi lián wài wú yíng bàn,huā luò jiē qián bù sǎo chú。
松鬣垂身全类我,竹头抢地最怜渠。sōng liè chuí shēn quán lèi wǒ,zhú tóu qiǎng dì zuì lián qú。
短檠便可捐墙角,剩有窗光映读书。duǎn qíng biàn kě juān qiáng jiǎo,shèng yǒu chuāng guāng yìng dú shū。

岁尽

曾几

漏箭更筹日夜催,万牛不挽白驹回。lòu jiàn gèng chóu rì yè cuī,wàn niú bù wǎn bái jū huí。
梅花雪片岁华尽,萱草柳条春鼎来。méi huā xuě piàn suì huá jǐn,xuān cǎo liǔ tiáo chūn dǐng lái。
病里诗书元不读,贫中尊俎未尝开。bìng lǐ shī shū yuán bù dú,pín zhōng zūn zǔ wèi cháng kāi。
年光似此真虚掷,请以丹心学死灰。nián guāng shì cǐ zhēn xū zhì,qǐng yǐ dān xīn xué sǐ huī。

致仕

曾几

妻孥挽我奉真祠,老子婆娑正坐谁。qī nú wǎn wǒ fèng zhēn cí,lǎo zi pó suō zhèng zuò shuí。
受禄功无一毫末,休官事有十年迟。shòu lù gōng wú yī háo mò,xiū guān shì yǒu shí nián chí。
尚容款曲悬车地,绝胜仓皇易箦时。shàng róng kuǎn qū xuán chē dì,jué shèng cāng huáng yì zé shí。
请祝圣人千万寿,小臣何敢望期颐。qǐng zhù shèng rén qiān wàn shòu,xiǎo chén hé gǎn wàng qī yí。

癸未八月十四日至十六夜月色皆佳

曾几

年年岁岁望中秋,岁岁年年雾雨愁。nián nián suì suì wàng zhōng qiū,suì suì nián nián wù yǔ chóu。
凉月风光三夜好,老夫怀抱一生休。liáng yuè fēng guāng sān yè hǎo,lǎo fū huái bào yī shēng xiū。
明时谅费银河洗,缺处应须玉斧修。míng shí liàng fèi yín hé xǐ,quē chù yīng xū yù fǔ xiū。
京洛胡尘满人眼,不知能似浙江不。jīng luò hú chén mǎn rén yǎn,bù zhī néng shì zhè jiāng bù。

自号在家衲子

曾几

绝胜人间万户侯,不称俗士不缁流。jué shèng rén jiān wàn hù hóu,bù chēng sú shì bù zī liú。
又随拄杖去行脚,未办把茅来盖头。yòu suí zhǔ zhàng qù xíng jiǎo,wèi bàn bǎ máo lái gài tóu。
但使宗风嗣庞蕴,谁能佛事觉裴休。dàn shǐ zōng fēng sì páng yùn,shuí néng fú shì jué péi xiū。
只应除却闲名字,一听人呼作马牛。zhǐ yīng chú què xián míng zì,yī tīng rén hū zuò mǎ niú。

三霄亭和韵

曾几

新亭崛起最高峰,无数遥岑翠扫空。xīn tíng jué qǐ zuì gāo fēng,wú shù yáo cén cuì sǎo kōng。
恐有谢公留屐齿,为闻摩诘画屏风。kǒng yǒu xiè gōng liú jī chǐ,wèi wén mó jí huà píng fēng。
倚江杨柳自高下,照水杏花能白红。yǐ jiāng yáng liǔ zì gāo xià,zhào shuǐ xìng huā néng bái hóng。
正欠渭川千亩竹,清阴分借赖邻翁。zhèng qiàn wèi chuān qiān mǔ zhú,qīng yīn fēn jiè lài lín wēng。

糟蟹

曾几

风味端宜配曲生,无肠公子藉糟成。fēng wèi duān yí pèi qū shēng,wú cháng gōng zi jí zāo chéng。
可怜不作空虚腹,尚想能为郭索行。kě lián bù zuò kōng xū fù,shàng xiǎng néng wèi guō suǒ xíng。
张翰莼鲈休发兴,洞庭虾蟹可忘情。zhāng hàn chún lú xiū fā xīng,dòng tíng xiā xiè kě wàng qíng。
君看醉死真奇事,不受人间五鼎烹。jūn kàn zuì sǐ zhēn qí shì,bù shòu rén jiān wǔ dǐng pēng。

钱仲修饷新蟹

曾几

开奁破壳喜新黄,此物移来所未尝。kāi lián pò ké xǐ xīn huáng,cǐ wù yí lái suǒ wèi cháng。
一手正宜深把酒,二螯已是饱经霜。yī shǒu zhèng yí shēn bǎ jiǔ,èr áo yǐ shì bǎo jīng shuāng。
横行足使班寅惧,乾死能令疟鬼亡。héng xíng zú shǐ bān yín jù,qián sǐ néng lìng nüè guǐ wáng。
毕竟爬沙能底事,只应大嚼慰枯肠。bì jìng pá shā néng dǐ shì,zhǐ yīng dà jué wèi kū cháng。