古诗词

方时敏作寄茶诗允迪赵承之争论锋起有以诗棋取决之意二者仆皆不能姑次韵

曾几

丛林一转语,矛盾生诸方。cóng lín yī zhuǎn yǔ,máo dùn shēng zhū fāng。
不知维摩诘,众论付括囊。bù zhī wéi mó jí,zhòng lùn fù kuò náng。
君家富月团,入眼惊未尝。jūn jiā fù yuè tuán,rù yǎn jīng wèi cháng。
劝君勿浪出,中有双龙藏。quàn jūn wù làng chū,zhōng yǒu shuāng lóng cáng。
一朝不自秘,词锋起堂皇。yī cháo bù zì mì,cí fēng qǐ táng huáng。
诗棋竞攻取,信美非吾乡。shī qí jìng gōng qǔ,xìn měi fēi wú xiāng。
吾乡亦何有,黍麦纷低昂。wú xiāng yì hé yǒu,shǔ mài fēn dī áng。
作诗天所戒,但欲身稍昌。zuò shī tiān suǒ jiè,dàn yù shēn shāo chāng。
奕棋正如诗,坐看星垂芒。yì qí zhèng rú shī,zuò kàn xīng chuí máng。
怪君真不廉,顾我俱无长。guài jūn zhēn bù lián,gù wǒ jù wú zhǎng。
天寒袖手垂,未厌舌本强。tiān hán xiù shǒu chuí,wèi yàn shé běn qiáng。
悬知决战时,两阵争堂堂。xuán zhī jué zhàn shí,liǎng zhèn zhēng táng táng。
诗坛与棋兵,伤杀亦大当。shī tán yǔ qí bīng,shāng shā yì dà dāng。
归去竟何得,惊雷转空肠。guī qù jìng hé dé,jīng léi zhuǎn kōng cháng。

曾几

曾几(1085--1166)中国南宋诗人。字吉甫,自号茶山居士。其先赣州(今江西赣县)人,徙居河南府(今河南洛阳)。历任江西、浙西提刑、秘书少监、礼部侍郎。曾几学识渊博,勤于政事。他的学生陆游替他作《墓志铭》,称他“治经学道之余,发于文章,雅正纯粹,而诗尤工。”后人将其列入江西诗派。其诗多属抒情遣兴、唱酬题赠之作,闲雅清淡。五、七言律诗讲究对仗自然,气韵疏畅。古体如《赠空上人》,近体诗如《南山除夜》等,均见功力。所著《易释象》及文集已佚。《四库全书》有《茶山集》8卷,辑自《永乐大典》。 曾几的作品>>

猜您喜欢

食酥二首

曾几

贡包分自浙西东,函谷金城在眼中。gòng bāo fēn zì zhè xī dōng,hán gǔ jīn chéng zài yǎn zhōng。
泛酒煎茶俱惬当,满前腊雪化春风。fàn jiǔ jiān chá jù qiè dāng,mǎn qián là xuě huà chūn fēng。

食酥二首

曾几

土酥绝类穆家儿,好著崔家饤坐梨。tǔ sū jué lèi mù jiā ér,hǎo zhù cuī jiā dìng zuò lí。
如梦甘寒千百颗,雪肌相伴出关西。rú mèng gān hán qiān bǎi kē,xuě jī xiāng bàn chū guān xī。

食杨梅三首

曾几

年年梅里见诸杨,火齐堆盘更有香。nián nián méi lǐ jiàn zhū yáng,huǒ qí duī pán gèng yǒu xiāng。
风味十分如荔子,何妨盛著绛纱囊。fēng wèi shí fēn rú lì zi,hé fáng shèng zhù jiàng shā náng。

食杨梅三首

曾几

一月如绳雨泻檐,只言新竹渐多添。yī yuè rú shéng yǔ xiè yán,zhǐ yán xīn zhú jiàn duō tiān。
岂知政负幽人腹,不放杨梅蜜样甜。qǐ zhī zhèng fù yōu rén fù,bù fàng yáng méi mì yàng tián。

食杨梅三首

曾几

饶阳接种江南少,越上楞梅天下无。ráo yáng jiē zhǒng jiāng nán shǎo,yuè shàng léng méi tiān xià wú。
梅熟应同儿辈吃,有兄八十住东吴。méi shú yīng tóng ér bèi chī,yǒu xiōng bā shí zhù dōng wú。

食牛尾狸

曾几

生不能令鼠穴空,但为牛后亦何功。shēng bù néng lìng shǔ xué kōng,dàn wèi niú hòu yì hé gōng。
不如醉卧糟丘底,犹得声名异味中。bù rú zuì wò zāo qiū dǐ,yóu dé shēng míng yì wèi zhōng。

谢寄端砚四首

曾几

我居南楚君南越,遣骑持书致石泓。wǒ jū nán chǔ jūn nán yuè,qiǎn qí chí shū zhì shí hóng。
未识松煤先一笑,向人鸲鹆眼能明。wèi shí sōng méi xiān yī xiào,xiàng rén qú yù yǎn néng míng。

谢寄端砚四首

曾几

名声藉甚端溪砚,何况珍材琢下碞。míng shēng jí shén duān xī yàn,hé kuàng zhēn cái zuó xià yán。
兔颖麝煤俱惬当,使君裁鉴果超凡。tù yǐng shè méi jù qiè dāng,shǐ jūn cái jiàn guǒ chāo fán。

谢寄端砚四首

曾几

治中长啸得石砚,乞与衰翁一笑开。zhì zhōng zhǎng xiào dé shí yàn,qǐ yǔ shuāi wēng yī xiào kāi。
小试松煤便终日,必知渠是下碞来。xiǎo shì sōng méi biàn zhōng rì,bì zhī qú shì xià yán lái。

谢寄端砚四首

曾几

管城子挟秋霜气,绛县人含松壑风。guǎn chéng zi xié qiū shuāng qì,jiàng xiàn rén hán sōng hè fēng。
不是端溪石居士,分甘弃置一生中。bù shì duān xī shí jū shì,fēn gān qì zhì yī shēng zhōng。

谢郑侍郎饷酒二首

曾几

尊中政尔空空然,忽有一壶来眼边。zūn zhōng zhèng ěr kōng kōng rán,hū yǒu yī hú lái yǎn biān。
君知情快何所似,石涧怒流深夜泉。jūn zhī qíng kuài hé suǒ shì,shí jiàn nù liú shēn yè quán。

谢郑侍郎饷酒二首

曾几

鸣鞭走送徒纷然,开尝政足甜中边。míng biān zǒu sòng tú fēn rán,kāi cháng zhèng zú tián zhōng biān。
甘辛未省有如许,气压烂柯山下泉。gān xīn wèi shěng yǒu rú xǔ,qì yā làn kē shān xià quán。

家酿酒乡四首

曾几

恶怀种种占胸次,俗物纷纷遮眼边。è huái zhǒng zhǒng zhàn xiōng cì,sú wù fēn fēn zhē yǎn biān。
知有醉乡无路入,竹渠昨夜响山泉。zhī yǒu zuì xiāng wú lù rù,zhú qú zuó yè xiǎng shān quán。

家酿酒乡四首

曾几

酒泉郡郭果何在,校尉兵厨安足求。jiǔ quán jùn guō guǒ hé zài,xiào wèi bīng chú ān zú qiú。
即使愁城攻得破,策勋当拜醉乡侯。jí shǐ chóu chéng gōng dé pò,cè xūn dāng bài zuì xiāng hóu。

家酿酒乡四首

曾几

醉乡即是无何有,欢伯相招归去休。zuì xiāng jí shì wú hé yǒu,huān bó xiāng zhāo guī qù xiū。
全以个中为境界,更于底处觅温柔。quán yǐ gè zhōng wèi jìng jiè,gèng yú dǐ chù mì wēn róu。